Gửi bài:

Cánh diều mơ ước

"Bóng thằng bé và con trâu xa dần. Con đường nhỏ trở nên im vắng. Mặt trời đang khuất dần sau núi. Tôi ngẩn người nhìn. Tấm gương màu vàng cam rực rỡ như một khối lửa mềm sóng sánh vẫn bí mật và huy hoàng như mọi ngày. Tôi muốn có một ai đó bên cạnh để nói lên những ý nghĩ của mình, để cùng chiêm ngưỡng và đồng cảm về một cảnh vật tuyệt vời, lạ lẫm và vô cùng bí ẩn".

                                                                                                                       Trích đoạn " Cánh diều mơ ước"

***

Tuổi thơ và tình bạn trong sáng là mảnh ghép đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người."Cánh diều mơ ước" đã đưa tâm hồn chúng ta trở về với một câu chuyện vừa quen lại vừa đặc biệt với những nét ngây thơ trong tính cách nhân vật và một tình bạn đẹp và cảm động.

canh-dieu-mo-uoc

Truyện kể về Linh, một học sinh cấp 2 kết bạn với Chuột Anh - một đứa nhỏ chăn trâu. Linh dạy Chuột Anh học đọc học viết, ngược lại Chuột Anh lại giúp Linh hiểu thêm về đời sống của các loài động , thực vật trong thiên nhiên. Nhưng Linh lại không dám nói với các bạn trong lớp những điều nó làm được trong môn Sinh vật là nhờ một người bạn - một thằng chăn trâu .... cho đến khi vì giúp Linh mà Chuột Anh bị một trận đòn và buộc phải ra tận Quảng Ngãi học nghề làm đường. Một nỗi hối hận dâng trào trong lòng Linh.

Câu chuyện để giúp chúng ta phải biết trân trọng tình bạn trong cuộc đời.

Thông tin xuất bản

Tác giả: Kim Hài

Số trang: 154

Kích thước: 12 x20 cm

Ngày xuất bản: 11/ 2012

Nhà xuất bản: NXB Trẻ

Giá bìa: 44.000 ₫

Ngày đăng: 12/12/2012
Người đăng: Alex Chu
Đăng bài
Bạn thích truyện này?

Có thể bạn thích

Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Leo Buscaglia about risk
 

Cười thì sợ giống người điên.
Khóc thì bị kêu mềm yếu.
Đưa tay kết bạn thì rủi ro khi quan hệ.
Chia sẻ tâm tư thì như phơi bày trần trọi bản thân.
Đem ý tưởng, giấc mộng của mình trình cho đám đông mang rủi ro bị gọi là ngây thơ.
Yêu lỡ không được đền đáp.
Sống thì chịu rủi ro về cái chết.
Hy vọng mang rủi ro tuyệt vọng.
Cố gắng thì bị rủi ro vì thất bại.
Nhưng các rủi ro phải được chấp nhận và vượt qua vì cái nguy hiểm nhất cho đời người là không dám làm gì rủi ro.
Người không dám rủi điều gì là người không làm được điều gì, không có gì, và trở thành vô nghĩa.
Người ấy có thể tránh được những đau đớn và buồn bã, nhưng bạn đó sẽ không học gì, cảm nhận gì, thay đổi gì, phát triển gì hay yêu ai và sống thế nào.
Trói buộc vào nỗi sợ, người ấy biến thành nô lệ và từ bỏ tự do cho mình.
Chỉ những ai dám nhận rủi ro, người ấy mới thực sự tự do.

Leo Buscaglia

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage