"Chị không có cảm xúc gì về mẹ sao?"
(truyenngan.com.vn) "Sao chị hay viết báo, chị viết về rất nhiều thứ về nhiều người nhưng sao chưa lần nào em thấy chị viết về mẹ, chẳng lẽ chị không có cảm xúc gì về mẹ sao"...
Nghe em gái hỏi như thế con chỉ im lặng mẹ ơi. Thật sự thì con đã viết, viết rất nhiều viết về những người xung quanh con...nhưng đúng là chưa một lần nào con viết về mẹ.
***
Nhưng đối với con, mẹ là người mà con yêu thương nhất.
Mẹ cả một đời làm lụng vất vả chỉ mong chị em con sẽ có một cuộc sống đầy đủ như bạn bè cùng trang lứa. Con thầm cảm ơn cuộc đời này đã ban tặng mẹ cho chúng con. Mẹ đã dành cho con một tình yêu thương vô bờ bến. Con nhớ lúc con còn nhỏ, con không hề biết mẹ dậy đi chợ từ lúc nào vì khi con thức dậy thì mẹ đã đi rồi. Con chỉ biết đến khi trưa về, mẹ mua cho con rất nhiều quà bánh lúc thì bịch chè, khi thì túi kẹo. Lúc ấy con vui lắm, con chỉ vô tư và mong chờ đến lúc mẹ về để được ăn quà chứ không hề nhìn thấy gương mặt mẹ đang ướt đẫm mồ hôi. Con biết mẹ thương con nên con thường làm nũn với mẹ, mỗi khi mẹ đi chợ về mà quên mua quà là con lại khóc. Hình như lúc ấy con cứ vô tư sống. Tuổi thơ con cứ thế lớn dần trong tình yêu thương và vòng tay ấm của mẹ.
Cuộc đời con bình yên gắng liền với những năm tháng cơ cực của mẹ. Vậy mà chưa một lần trong đời con nghe mẹ than vãn hay trách móc điều gì, mẹ cũng chưa một lần chăm chút cho bản thân mình. Tất cả những gì tốt đẹp nhất mẹ đều dành cho mấy chị em con. Mẹ cứ âm thầm chịu đựng mọi đắng cay của cuộc đời. Mẹ thường nói cuộc đời mẹ dù khổ cực thế nào cũng được miễn sao gia đình mình hạnh phúc, các con học hành đến nơi đến chốn là mẹ vui rồi.
Nhưng cuộc đời đâu có đơn giản như thế đâu, ước muốn nhỏ nhoi ấy của mẹ cũng không được bình yên như mong muốn. Ngày hay tin ba bị ung thư, lại một lần nữa gánh nặng lại đè lên đôi vai gầy yếu của mẹ. Mẹ phải làm nhiều hơn, mẹ phải chạy đôn chạy đáo khắp nơi để kiếm tiền lo trang trải tiền thuốc men cho ba và cả lo cho chúng con nữa. Gương mặt mẹ cứ hằn lên thêm nhiều những nếp nhăn. Mẹ cứ tranh thủ thời gian bất cứ lúc nào, sáng dậy thiệt sớm đi bán cá ngoài chợ trưa tranh thủ đi dạo đến từng nhà để bán, chiều tối lại vào chợ bán. Mẹ chẳng có một chút thời gian để nghỉ ngơi. Vừa lo cho chuyện bán buôn kiếm tiền vừa phải vào bệnh viện chăm ba. Có lúc mẹ phải nghỉ dài ngày để vào ở hẳn trong bệnh viện. Những lúc ấy nỗi lo lại đè nặng lên mẹ, không đi chợ thì làm sao có tiền mà sống....
Thương mẹ chị em con chỉ biết cố gắng học thật tốt để sau này có công việc ổn định để có thể giúp đỡ phần nào cho mẹ. Nhìn mẹ chăm lo cho ba, có lúc con nhìn thấy mẹ lặng lẽ gạt những giọt nước khi nhìn thấy ba quằn quặn trong cơn đau da thịt. Suốt quãng thời gian ấy mẹ gầy hơn đi rất nhiều. Có lẽ thương cho mẹ mà cuộc đời đã không bất công với mẹ, lúc tưởng chừng như ba không thể vượt qua bệnh tật thì cũng là lúc có một phép nhiệm màu đến. Và ngoài sức tưởng tượng của mọi người căn bệnh của ba tự nhiên khỏi hẳn dù trước đó ba đã bị bệnh viện trả về. Lúc ấy con không thể nào tả nỗi niềm hạnh phúc của mẹ. Con thấy mẹ vui như chưa bao giờ được vui như thế, mẹ vui vì bệnh của ba khỏi mẹ vui vì không phải nhìn thấy chúng con mồ côi cha. Cả đời mẹ hết lo cho chồng rồi lại lo cho con, ba hết bệnh thì em con lại mắc phải căn bệnh tim. Lại một lần nữa mẹ lại gồng mình vượt qua nỗi đau để chăm lo cho em con. Mẹ lại chạy vạy vất vả khắp nơi lại lo những khoản tiền lớn để chữa bệnh cho em con. Tình thương yêu mẹ dành cho con và ba thì con chẳng thể nào có dùng từ ngữ nào để diễn tả hết được.
Giờ đây mấy chị em con đã khôn lớn đã bắt đầu rời xa mẹ để bắt đầu cuộc sống tự lập. Con đã có công việc ổn định đã có thể tự lo cho cuộc sống của mình, có thể đỡ đần mẹ lo cho các em ăn học. Con bắt đầu tìm thấy nguồn vui cho mình và dường như con ít có thời gian để tâm sự với mẹ, không có nhiều thời gian để về thăm mẹ những đối với con mẹ là
tất cả. Những tình thương mẹ dành cho mấy chị em con, cả những hi sinh của mẹ suốt cuộc đời này con sẽ chẳng bao giờ quên được. Giờ đây mẹ hãy yên tâm, vì hoàn cảnh cuộc sống nên con phải sống xa mẹ nhưng con sẽ không làm mẹ phải thất vọng, ở nơi đây con sẽ cố gắng học tập và làm việc thật tốt. Con sẽ cố gắng để cuộc sống của mình tốt hơn, con biết đó là điều mẹ mong muốn nhất trong cuộc đời của mẹ. Những hi sinh vất vả, những vất vả cả đời lam lũ của mẹ chỉ mong cho chúng con có một cuộc sống tốt như thế này. Con sẽ bước tiếp con đường phía dù nó có chông gai thế nào, con sẽ cố gắng hoàn thành những điều mẹ mong muốn.
Mẹ à! Giờ đây ở quê nhà con mong mẹ đừng cố sức làm việc nữa mẹ nhé. Mẹ hãy dành thời gian nghỉ ngơi sống vui bên gia đình nhỏ của mình. Mẹ đừng lo cho chúng con nữa mẹ nhé. Con hứa với mẹ là con sẽ cố gắng sống thật tốt, con sẽ không làm cho mẹ phải lo lắng điều gì nữa cả đó là món quà mà con sẽ cố gắng hết sức để dành tặng cho mẹ để đền đáp công ơn lớn lao mà cả đời mẹ đã hi sinh vì con. Con yêu mẹ và con tin con sẽ làm được. Mẹ hãy luôn ở bên cạnh và đừng bao giờ rời xa con mẹ nhé!
Loan Kin
(Gửi đến mẹ nhân dịp 20/10 :">)
P/s: Còn bạn, bạn sẽ tặng mẹ món quà gì, nhân dịp 20/10 này? ;)