Em xin lỗi vì đã...lợi dụng anh
Viết cho những ngày đã qua...
***
Em xin lỗi vì đã lợi dụng hình ảnh nụ cười nơi anh để tìm cho mình một lý do mạnh mẽ mà đứng lên, bước qua những khó khăn của cuộc sống, bởi em biết (hoặc cũng có thể do em tưởng tượng) khi anh thấy em vẫn vững vàng và bản lĩnh như thế, anh sẽ cười thật tươi. Anh biết không, nụ cười của anh đẹp và ấm áp lắm, nó đẹp tới mức em không nỡ lòng giữ nó lại cho riêng mình, mà muốn sẻ chia nó với cả thế giới, để cuộc đời này bỗng trở nên đẹp tươi hơn!
Em xin lỗi vì đã lợi dụng đôi tay anh để có thể tự mình gạt đi nước mắt mỗi khi cô độc, bởi em biết, nếu anh cảm nhận được em đang khóc, anh cũng sẽ dịu dàng lau nước mắt cho em, em cũng xin lỗi vì đã lợi dụng bờ vai nơi anh, để có thể tìm cho mình một chốn bình yên trong tưởng tượng, một nơi sẵn sàng cho em dựa vào khi em chới với, bất an giữa dòng đời...
Em xin lỗi vì đã lợi dụng lời ấy của anh, rằng "em cứ hãy là em, em có nền tảng tốt, cá tính của em sẽ giúp em nhiều trong cuộc sống và tự em sẽ điều chỉnh phù hợp" để em thôi không hờn dỗi mọi người, thôi không than trách cuộc đời, để em biết kiềm chế bản thân khỏi những cơn nóng giận, biết suy nghĩ thấu đáo hơn và bớt vô tình buông những lời, làm những việc khiến người khác tổn thương...
Em xin lỗi vì đã lợi dụng câu chuyện với anh về mưa Hải Phòng với mưa Hà Nội, để mỗi khi trời mưa em không còn buồn nữa, nghe tiếng mưa trên mái hiên em cứ cười tủm tỉm, bởi có ai đó đã chịu thừa nhận: Mưa luôn ghé Hải Phòng của em trước, rồi mới về với Hà Nội của anh sau...
Em cũng xin lỗi vì đã lợi dụng cả sở thích nghe nhạc của anh, để biến nó thành sở thích của riêng mình, dù mới chỉ là...lợi dụng một nửa, bởi anh thích nghe 2 ca sỹ Lan Anh-Anh Thơ, còn em, lại chỉ thích Lan Anh, để mỗi lúc cô đơn nghe Lan Anh hát, em lại tự thấy ấm lòng khi nghĩ, biết đâu đó, anh và em lại tình cờ cùng nghe chị ấy hát một bài?
Em xin lỗi, vì đã lợi dụng những điều tốt đẹp anh nghĩ về em để khi em cảm thấy thiếu tự tin vì những khiếm khuyết của mình, khi em tiêu cực nghĩ rằng mình vô dụng và chỉ là đồ bỏ, em lại nhớ lời anh: "em là món quà bất ngờ trong cuộc sống này của anh, món quà mà anh cần phải giữ gìn, trân trọng và mang theo", em nhận ra rằng, ít ra với ai đó em cũng đã từng mang một ý nghĩa tốt đẹp. Và em lại mỉm cười, vui vẻ, tiếp tục những việc cần làm...
Em xin lỗi, vì đã lợi dụng anh, để biết được phần con gái vốn yếu đuối và bị em giấu đằng sau vẻ ngạo mạn, tự tin và hiếu thắng thì tới cuối cùng nó vẫn trỗi dậy, như một lẽ hiển nhiên và em cũng hiểu ra rằng nhịp trái tim mình, ngỡ như được lập trình theo một chương trình mẫu mực với những khuông nhịp đã được quy định sẵn một cách chặt chẽ, cũng có những khi lạc nhịp, chương trình mẫu kia vốn được bảo mật cực tốt với những hàng rào an ninh rất mạnh cuối cùng cũng bị virus tấn công và bị "tàn phá" nặng nề...
Em xin lỗi, vì đã lợi dụng anh để em có thể tin vào những điều tốt đẹp trong đời, rằng đâu đó, trong cuộc sống xô bồ, vồn vã ngoài kia, vẫn có một người yêu mến em và cũng xứng đáng để em yêu thương và trân trọng...
Em xin lỗi, vì đã lợi dụng những kỷ niệm mà anh và em từng có, dù không nhiều đi nữa, để em có thể nhớ về anh, có thêm động lực và sống tốt trong những ngày đã qua, ngày hiện tại và cả những ngày sẽ tới...
Em xin lỗi...vì đã không thể thực hiện lời hứa của mình, em không thể quên anh như lời em nói...