Gửi bài:

Có phải do tôi để anh chờ lâu quá?

Đó là tất cả những gì trong tâm trí của tôi. Tôi mong nhận được sự chia sẻ từ các bạn! Thân!

***

Tôi - một cô gái đã ngoài ngưỡng tuổi đôi mươi, nhưng chưa một lần được nếm trải hương vị ngọt ngào của tình yêu trước khi gặp anh.

co-phai-toi-de-anh-cho-lau-qua

 

Vâng, gặp anh khi tôi đã bước sang tuổi thứ 23 của cuộc đời. Anh có thể coi là mối tình đầu của tôi. Gặp anh trong một dịp tình cờ, mà cũng không phải tình cờ mà là định mệnh thì đúng hơn. Tôi có linh cảm rất đúng khi biết rằng mình sẽ gặp anh trong lần làm việc này. Và quả thật là vậy. Gặp anh ở công trường, ấn tượng đầu tiên là anh rất chín chắn, có sự tin tưởng nào đó nơi anh. Và lần đầu tiên con tim tôi rung động trước một người đàn ông. Tôi cũng không phải một cô gái nhút nhát, tôi tìm ra cách tiếp cận, làm quen anh một cách tự nhiên và khôn khéo nhất. Và tôi đã yêu anh sau 5 tháng chuyện trò. 

Nhưng cuộc đời thật không thể biết trước được chữ ngờ. Trong khi anh bày tỏ tình cảm thì quả thật lúc đó tôi không biết thế nào mà trả lời cho em thời gian để suy nghĩ. Anh cũng im lặng đồng ý. Thời gian trôi đi, tôi cũng nhận lời yêu anh sau 1 tháng đó. Nhưng không biết có phải do tôi để anh chờ đợi tôi lâu quá, hay anh thật sự không yêu tôi nên chính lúc tôi đồng ý yêu anh, tôi chính thức thừa nhận tình cảm của mình thì anh lại im lặng rời xa tôi. Rời xa tôi để đến với một người con gái khác. Tôi thật sự lặng đi khi biết tin anh sắp cùng người con gái ấy đi trên một con đường. Tôi không tin vào những hiện thực đang xảy ra. Tôi có nhắn tin, gọi điện nhưng anh chỉ im lặng. Tôi còn nhớ lời nhắn anh gửi tôi cuối cùng: anh không xứng với em, chúng ta sẽ không đi đến đâu, thành thử rất khó. Tôi không hiểu. Vì sao anh lại đối xử tình cảm của tôi như vậy. 
 
Mọi người có thể cho tôi một lời giải thích không. Bởi dù tôi có làm cách nào thì câu trả lời của anh cũng chỉ là im lặng. Tôi thực sự vẫn rất nhớ anh và yêu anh!
Ngày đăng: 20/03/2014
Người đăng: Hiếu Hoàng
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Stevejobs nói về cuộc sống
 

Không ai muốn chết cả. Ngay cả những người muốn lên thiên đường cũng không muốn chết để được ở đó.

Cái chết là đích đến mà tất cả chúng ta đều phải trải qua. Chưa ai thoát được nó. Nhưng tự cái chết nó là như thế, bởi cái chết đơn giản là phát minh tuyệt vời nhất của 'Sự sống'. Nó là chất xúc tác thay đổi cuộc sống. Nó loại bỏ người già để tạo đường cho lớp trẻ. Bây giờ bạn có thể còn trẻ, nhưng ngày nào đó không lâu, tự bạn sẽ trở thành người già và bị loại bỏ.

Thật tiếc khi phải nói ra điều trớ trêu đó nhưng đó là sự thật".

Steve Jobs - Đại học Stanford, tháng 6 năm 2005

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage