Xin chồng hãy để quá khứ ngủ yên
- Chiều nay, tôi vừa gặp cái thằng người yêu cũ của cô đấy, trông cũng còn phong độ ra phết. Nó gặp tôi còn giả bộ nhiệt tình chào hỏi, rồi còn cười đểu nữa chứ...
Vừa nói chồng vừa liếc nhìn xem vợ có biểu hiện gì không. Nếu vợ cười thì y như rằng chồng sẽ cho là: " Mới nhắc đến người yêu cũ là cái miệng cô cười toe tóet". Còn nếu vợ làm thinh không nói gì thì chồng lại bảo là: " Cô đang nuối tiếc đấy hử" kiểu gì chồng cũng nói được hết, biết tính chồng và quá quen với màn ghen tuông cũ rích của chồng nên vợ chọn cách " im lặng là vàng" mà cũng không xong. Màn tiếp theo là đến công đoạn đập phá đồ đạc, đồ đạc trong nhà lần lượt bị chồng đập phá gần hết. Sau một hồi hả hê đập phá đồ đạc là đến màn uống rượu, vừa uống vừa lải nhải đủ thứ chuyện từ thời xa xưa trong quá khứ, không ăn nhập gì đến hiện tại bây giờ, chồng còn tưởng tượng ra đủ thứ chuyện để hoạnh họe vợ đủ điều, chồng còn gọi vợ bằng những ngôn từ tục tĩu khó nghe. Chồng luôn nghi ngờ, xét nét và quy chụp cho vợ những tội lỗi không bao giờ có. Xong màn uống rượu là đến màn ngủ li bì. Vậy là xong một tập phim trong một bộ phim nhiều tập nhưng không bao giờ có tập kết thúc.
Chỉ vì vợ muốn chồng hiểu rằng khi đến với nhau vợ thật lòng và không muốn giấu chồng điều gì. Vợ cũng nói thêm rằng: quá khứ ấy không hề có mặt và làm ảnh hưởng gì đến hiện tại. Vì vậy, trước ngày cưới, trong vòng tay nhau, vợ đã kể cho chồng nghe về mối tình nồng say của mình trước đó. Vợ không hề giấu giếm một chi tiết nào khi kể về người con trai ấy. Rằng đó là một anh chàng tốt bụng, rằng chúng tôi đã có một tình yêu đẹp và hết mình cho nhau. Gia đình hai bên cũng đã đi lại, đặc biệt là mẹ tôi rất quý chàng rễ tương lai. Mối tình ấy sẽ có tương lai cho đến khi chàng trai ấy phát hiện mình bị bệnh vô sinh. Rất đau khổ nhưng không hề giấu giếm, người con trai ấy đã dũng cảm nhìn nhận vào thực tế, anh đã đến gặp bố mẹ tôi xin được hủy hôn. Mặc mọi người khuyên can đặc biệt là sự níu giữ của tôi nhưng anh ấy nhất quyết ra đi. Mọi người và nhất là tôi đều hiểu sự ra đi ấy cao cả và đáng thương biết chừng nào. Vì thực tế rất vẫn yêu tôi và chính vì tình yêu ấy, anh không nỡ cướp đi niềm hạnh phúc được làm mẹ của tôi. Cảm kích trước tấm lòng cao cả ấy, bố mẹ tôi muốn nhận anh ấy làm con nuôi. Biết mọi người dành tình cảm thực lòng cho mình nhưng từ ngày chia tay anh không quay lại với hy vọng tôi sẽ hết vấn vương để tìm hạnh phúc mới. Chính vì thế, tôi đã thề sẽ cưới chồng và sống thật hạnh phúc để xứng đáng mong muốn của người xưa. Dù không giấu giếm hết niềm yêu thương cảm phục khi nói về mối tình cũ nhưng tôi thật lòng yêu và hết mình với tổ ấm hiện tại bây giờ.
Nhưng với chồng thì hoàn toàn khác, quên đi những gì vợ nói thật không đơn giản. Trong tâm trí chồng lúc nào cũng cảm thấy mình thua thiệt đã không được vợ yêu như thưở ban đầu. Chồng thường xuyên xâm nhập vào thế giới riêng của vợ. Nào đồ dùng cá nhân, mail, điện thoại ... của vợ, chồng đều lục tung lên hết. Sau đó thì chồng đem lên bàn " giải phẫu" phân tích, chỉ trích không cho vợ được một giây phút bình yên, tôi thật sự rất khổ tâm. Theo chồng thì người ta chỉ thật sự yêu và đắm say hết mình với mối tình đầu còn sau đó chỉ là nghĩa vụ. Chồng bắt đầu thầm so sánh tình yêu hiện tại vợ dành cho chồng và tình yêu trong quá khứ của tôi. Mỗi khi hai vợ chồng có bất đồng, chồng lập tức đay nghiến rằng tất cả sự yêu thương vợ dành cho người khác hết rôi, đến lượt chồng chỉ có đổ vỏ ốc mà thôi. Biết chồng ghen với quá khứ, vợ nín nhịn nhưng hình như sự nhẫn nhịn của vợ như là sự thú nhận đối với chồng.
Thế là từ bé thành lớn, nỗi uất ức trong chồng cứ lớn dần lên. Tôi như cái chong chóng trong trận đồ ghen tuông của chồng. Nếu nín nhịn cho êm chuyện thì chồng cho rằng vợ có tật nên không dám phản ứng lại, mà phản ứng lại thì chồng càng làm tới. Dần dần vợ cảm thấy xa cách với chồng hơn. Vợ chồng không thể âu yếm nhau khi lòng tự trọng bị bào mòn hằng ngày. Vô tình khoảng cách chồng tạo nên với bóng ma của quá khứ lại dội về cho tôi tình cảm tốt đẹp ngày xưa.
Bây giờ thì tôi nghĩ rằng nếu như ngày xưa tôi gian dối một chút cũng chẳng sao, tôi cứ im lặng đừng kể cho chồng nghe về quá khứ ấy thì có lẽ chồng đã có một cuộc sống khác. Cuộc sống sẽ thanh thản hơn đối với chồng và với cả tôi. Qúa khứ ấy, những điều không hề có thực ở hiện tại lại giống như một bóng ma ám ảnh chồng không nguôi mỗi khi nghĩ về tình yêu tôi dành cho chồng.
Đúng là vợ có một quá khứ với những kỷ niệm đẹp với người yêu cũ. Nhưng từ khi lấy chồng, vợ đã để quá khứ đó được ngủ yên mãi mãi, không bao giờ vợ nhắc đến. Vợ phải gồng lưng lên chăm lo cho chồng con được đầy đủ, gánh vác gia đình một cách trọn vẹn. Vợ đã tận tụy hy sinh, làm trọn trách nhiệm, bổn phận của một người vợ, người mẹ trong gia đình một cách vô điều kiện. Chồng đã không hiểu, không thông cảm, không biết thương vợ thì thôi, đàng này còn muốn hành hạ vợ bằng những chuyện không có thực từ trong quá khứ. Xin chồng hãy để cho quá khứ được ngủ yên mãi mãi...
Thu Hiền