Chuyện tình của con trai tôi
Tôi cắt mọi chi viện lẫn tiền bạc với cậu con trai cả, nhưng con trai tôi vẫn kiên quyết tránh mặt mẹ và đấu tranh tới cùng.
***
Tôi đang rất buồn. Thằng con trai lớn của tôi bị một cô gái làm cho tổn thương. Con trai tôi đã bị lợi dụng cả tình cảm lẫn tiền bạc, vậy mà nó vẫn còn không chịu sáng mắt ra.
Chồng tôi làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn. Vợ chồng tôi đã trãi qua bao nhiêu khổ cực mới gây dựng nên được cơ ngơi như ngày hôm nay. Tôi không quá coi trọng chuyện tiền bạc, chuyện môn đăng hộ đối nhưng tôi không bao giờ chấp nhận một người con dâu mang họ "Đào".
Con trai tôi dự đoán được điều đó nên quyết định ngả về bên tình, bỏ qua bên hiếu. Con trai tôi đang mê muội trong tình ái nên đáp ứng mọi đòi hỏi của người yêu từ shopping, chăm sóc sắc đẹp, tiền bạc...Con trai càng tự hào mình là người galan vì đã giúp được người đẹp của nó. Nhưng con trai không hiểu rằng tiền nó giúp người yêu là tiền mồ hôi, nước mắt của ba mẹ cực khổ mà có. Chỉ cần cô người yêu khen con trai lấy một câu là nó quên khuấy mất ba mẹ vất vả của nó ở nhà. Mọi chuyện tôi vẫn có thể chấp nhận được vì không muốn mất con trai nhưng nhu cầu cô người yêu mỗi lúc một cao. Cô người yêu đòi con trai tôi phải xin cho cô ấy vào làm tại tập đoàn của chồng tôi mặc dù cô ấy chẳng có lấy một tấm bằng lận lưng... Cô ta còn trơ trẽn tuyên bố với mọi người rằng: " Muốn để cho ông bà ấy chịu chi tiền và kiếm cho mình một chổ làm đàng hoàng thì trước hết phải khiến cho con trai của ông bà ấy tin và thích mê mình". Cô gái ấy đã làm mọi cách để sống dựa vào gia đình tôi.
Không còn cách nào khác. Tôi bèn đến gặp cô gái ấy ra điều kiện: " Chồng tôi sẽ xin cho cô ấy một công việc trong tập đoàn của chồng tôi với điều kiện cô ta phải rời xa con trai tôi với một số tiền lớn. Thậm chí tôi còn nhắc nhở cô ấy một điều: Vợ chồng tôi có đến hai thằng con trai nên nếu cô ấy lấy con trai tôi làm chồng thì tất cả tài sản của vợ chồng tôi sẽ thừa kế lại cho thằng em trai của nó. Tôi nói được thì sẽ làm được". Vậy là chồng tôi đã xin cho cô gái ấy vào làm trong tập đoàn của chồng tôi nhưng cô gái ấy lại không giữ đúng lời hứa với tôi. Cô ta cần công việc nhưng cũng cần con trai tôi để củng cố vị trí công việc của mình. Khi mà có ai đó hỏi, cô ta sẽ hồ hởi: " Mình là con dâu tương lai của sếp". Thậm chí không cần ai hỏi thì cô đã đi reo rao khắp nơi rằng cô ta sắp bước chân vào làm dâu nhà chúng tôi. Nghe tin tưởng chưa. Tôi đã thực hiện lời hứa với cô ta bằng cách đồng ý lập tức khi con trai giận mẹ quyết định ôm quần áo tới phòng trọ của cô người yêu để sống cảnh vợ chồng. Cũng từ ngày đó, con trai cắt đứt mọi liên lạc với tôi như một cách trừng phạt mẹ vì đã không chấp nhận yêu cầu của nó. Tôi cắt mọi chi viện lẫn tiền bạc với cậu con trai cả, nhưng con trai tôi vẫn kiên quyết tránh mặt mẹ và đấu tranh tới cùng.
Tôi hy vọng rồi thời gian sẽ cho con trai tôi một bài học. Tôi không phải đợi chờ lâu, một thời gian sau, con trai tôi lại khăn gói trở về nhà, bởi vì chồng tôi đã xin từ chức về hưu sớm do lý do sức khỏe. Con trai tôi còn trách mẹ: "Vì mẹ nên con mất người con yêu, cô ấy đã đi theo người đàn ông khác bởi vì người đó mới đủ điều kiện cung phụng một người đẹp như cô ấy, cô ấy bảo con không cần lo lắng cho cô ấy nữa. Đó là lời chia tay lạnh lùng mà cô ấy dành cho con đấy mẹ ạ" Vừa nói, miệng con trai tôi cười méo xệch. Kể từ đó cô gái ấy lặn mất tăm khỏi con trai tôi vì cô ấy còn bận đeo đuổi ông tổng giám đốc mới của tập đoàn vừa mới kế nhiệm vị trí của chồng tôi mặc dù ông ta đã có vợ con đùm đề. Con trai tôi hụt hẫng, nó đã quen có cô ta làm điểm tựa trong tình cảm, đột nhiên còn lại trơ trọi một mình, rõ ràng là không ổn. Từ đó trở đi con trai tôi chẳng còn thiết đi đâu nữa, cứ ở miết trong nhà, cũng không để tâm đến người bố đang bệnh, càng ngày con trai càng lầm lì, ít nói và tâm hồn thì luôn luôn ở trên mây. ...
Để rồi một ngày, tôi nhận được điện thoại khi không có ở nhà, tôi lao ngay đến bệnh viện. Con trai tôi đang trong phòng cấp cứu. Vừa chạy, tôi vừa cầu khẩn cho con trai: " Tai qua, nạn khỏi". Đến bệnh viện, sau khi nghe vị bác sỹ kể tình hình của con trai. Con trai tôi tự tử vì thất tình, cũng may là chồng tôi phát hiện và đưa đi cấp cứu kịp thời. Càng nghe tai tôi càng ù đi, tôi không tin được đó là sự thật, như người bị sét đánh ngang tai, cứ mong mình vừa mới gặp một cơn ác mộng khủng khiếp.
Tôi hy vọng rồi thời gian sẽ giúp cho con trai tôi hiểu ra mọi vấn đề. Nhưng tôi không thể ngờ kết thúc lại ra nông nổi này. Con trai tôi quá dại khờ. Chẳng lẻ tôi đã sai? Tôi không biết trước đây, tôi cư xử như vậy là đúng hay sai? Tôi không biết phải làm sao để con trai tôi trở lại như những ngày tháng vui vẻ trước đây...
Thu Hiền