Mối tình đầu của tôi
Mỗi khi nhìn thấy cô ấy cười, bất chợt tôi cũng cười theo mà không biết vì sao...
***
Tôi, một anh chàng dưới mắt của mọi người thì khá là đẹp trai và vui tính. Cuộc sống của tôi cứ thế trôi qua êm đềm cho đến khi tôi lớn. Có những lần nhìn thấy những cặp đôi yêu nhau, đi với nhau. Tôi thầm cười và nói rằng: yêu rồi lại cãi nhau, rồi lại yêu, rồi lại chia tay. Mệt cả người mà chả được gì. Ý nghĩ ấy cứ ở trong đầu tôi đến khi 20 tuổi vẫn chưa có 1 mảnh tình vắt vai, trong khi bạn bè tôi có đôi có cặp hết rồi.
Nhiều lúc cũng thấy buồn, rồi ngồi nghĩ hay là mình cũng yêu cho bằng bạn bằng bè nhỉ. Nhưng yêu ai bây giờ và chắc gì đã có ai yêu mình. Tôi lại lắc đầu cười nhạt và gạt bỏ ý nghĩ ấy đi.
Cuộc đời của tôi đã chuyển sang 1 bước ngoặt khác kể từ khi tôi học 1 trường cao đẳng nghề ở trên HN và tôi đã gặp cô ấy. Đó là Thủy.
T có vóc dáng người hơi thon nhỏ, cao khoảng 1m55, có nước da hơi ngăm đen, khuôn mặt tròn tròn đáng iu, đặc biệt T có đôi mắt hết sức hấp dẫn. Có thể đánh đổ bất cứ người con trai nào kể từ cái nhìn đầu tiên và tôi cũng không ngoại lệ. Lần đầu nhìn thấy T, tôi đã biết mình phải lòng cô ấy rồi,ánh mắt ấy, nụ cười ấy làm tôi k thể quên được. Nhưng 1 chàng trai 20 năm chưa mảnh tình vắt vai như tôi. Việc tán 1 cô gái rất là khó bởi vì lúc đấy tôi rất nhát con gái, nếu k nói là sợ Và ngày thắng cứ thế trôi, tôi vẫn ngày ngày theo dỗi cô ấy từ xa. Mỗi khi nhìn thấy cô ấy cười, bất chợt tôi cũng cười theo mà không biết vì sao...
Và định mệnh đã đến với tôi vào những ngày tập quân sự tại trường. Nhờ 1 người bạn mà tôi biết được ních facebook của cô ấy. Khỏi phải nói thì cũng biết tôi vui mừng ntn rồi. Tối hôm đấy tôi add nick của cô ấy và bắt đầu làm quen.
Lần đầu làm quen, tôi cứ tưởng cô ấy sẽ k nc với mình, nhưng kết quả lại khác những gì tôi nghĩ. Tôi vui lắm. Và thế là ngày nào tôi cũng ol để chờ nick của cô ấy sáng để nc với cô ấy. Đến 1 hôm, biết được là cô ấy và 1 người nữa đang yêu lắm. Tôi buồn lắm, nhưng tôi vẫn không nản chí. Hằng ngày vẫn nc với cô ấy và luôn hi vọng đến 1 ngày nào đó họ sẽ chia tay và biết đâu tôi lại có cơ hội. Đến bây giờ nghĩ lại tôi thấy mình thật ích kỉ.
Nhưng rồi điều tôi ước mong cũng xảy ra thật. Lúc đấy tôi k thấy vui gì cả. Mà tôi thấy buồn thay cô ấy, khi biết cô ấy đã yêu nhầm người thông qua lời tâm sự của cô ấy với tôi. Và tôi biết tôi đã có 1 cơ hội.
Những ngày tháng bình yên cứ thế trôi qua, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cô ấy. Theo đuổi cô ấy quả là 1 việc không dễ dàng chút nào. Bởi vì ngoài tôi ra, còn rất nhiều người như tôi nữa cũng theo đuổi cô ấy, nhưng tôi vẫn k nản chí. Tôi và cô ấy cũng có những lần đi chơi với nhau rất vui vẻ, khi thì đi công viên, khi thì đi hồ gươm, khi thì ăn bún đậu, khi thì đi dạo.... và sau mỗi lần đi chơi là tôi đều tỏ tình với cô ấy. Nhưng kết quả là câu tl k với lí do cô ấy chưa muốn yêu. Tôi cũng k hiểu vì sao tôi lại có ý chí dai dẳng như vậy. Bị từ chối nhiều lần nhưng tôi vẫn không nản chí.
Ngày tháng cứ thế trôi qua cho đến hết năm học thứ nhất, và sang đến năm thứ 2. Tôi còn nhơ như in cái lần đầu tiên tôi biết ghen là ntn. Đó là ngày sinh nhật của cô ấy. Cô ấy có mời tôi đến dự. Tôi vui lắm. Tôi đã tìm tòi mọi món quà có thể tự làm để tặng cô ấy. Vì quà tự làm bao giờ cũng ý ngĩa hơn là quà mua. Sau khi đã chọn được món quà chuận bị làm thì cô ấy gọi điện bảo với tôi là: xl vì tối nay k thể mời tôi đến dự được vì cô ấy có việc gì đó. Cảm giác hụt hẫng, buồn bao quanh tôi. Bên ngoài tôi cố cười nói bảo k sao đâu, nhưng bên trong là 1 sự đau buồn đang gặm nhắm tôi. Nhưng tình cờ thế nào tôi lại biết được hôm đấy có 2 ng bạn cũng theo đuổi cô ấy cũng được mời đến dự. Lúc đấy bao nhiêu ý nghĩ chợt hiện ra trong đầu tôi. Cô ấy ghét mình chăng, hay mình có gì k tốt mà cô ấy mời mình rồi lại thôi k cho mình đến dự nữa. Tôi thực sự ghen với 2 ng kia. Sau đấy tôi cũng có hỏi cô ấy về chuyện này thì cô ấy chỉ cứ xl tôi. Tôi cũng k nhỏ nhen gì và cũng bỏ qua k nghĩ ngợi gì nữa. Chúng tôi lại bt, lại nc, cười đùa.
Và ngày định mệnh của đời tôi cũng đã đến. Ngày cô ấy nhận lời làm người yêu tôi. Đó là vào 1 buổi tối. Khi chúng tôi đang nc vui vẻ, tôi có nói đến việc làm ng yêu của tôi. Tất nhiên câu tl là k. Cô ấy còn cứ nói là sao tôi k đi tìm ng đi. Có khi nào hơn cô ấy thì sao. Khi nghe cô ấy nói như thế. Tôi cảm thấy bực tức lắm, tôi nói với cô ấy là: cậu có tin 1 ngày nào đó cậu k còn được nc với tớ k. Tôi cũng k ngờ lời nói của tôi lại làm cho cô ấy khóc. Tôi bối rối lắm, k biết giải thích ntn nưa. Sau khi nói qua nói lại 1 hồi thì tự nhiên cô ấy nói đồng ý làm ny tôi. Cảm xúc của tôi lúc đấy hôn độn lắm. Nửa tin nửa ngờ. Nhưng đấy là sự thật. Và chúng tôi cũng đã có những qui ước là khi yêu phải ntn, như thế nọ.
Tình yêu của chúng tôi trôi qua êm đềm. Kỉ niệm 1 tháng của chúng tôi là cô ấy sang phòng tôi nấu ăn cho tôi. Chúng tôi hp lắm, chúng tôi đã có nhưng ước mơ về ngôi nhà hp cùng nhưng đứa trẻ, nhưng sự lo sợ khi về ra mắt bố mẹ... Chuyện bắt đầu xảy ra biến cố khi lần thứ 2 cô ấy sang phòng tôi. 1 người ctrai năm nay 20 tuổi, với mối tình đầu. Tất nhiên sự ham muốn, tò mò của thanh niên mới lớn là k thể nào tránh được. Hôm đấy tôi đã dùng sự tò mò ấy để khám phá cô ấy. Nhưng tôi đã lầm.mặc dù tôi chưa làm gì cô ấy nhưng những hành động ấy, nó đã biến tôi thành 1 con người thất hứa, đê tiện. Cô ấy đã khóc 2 lần trước mặt tôi. Thực sự tôi cũng k hiểu vì sao mình lại làm như thế nữa. Tôi cũng đã nghĩ đến viễn cảnh trước mắt ntn rồi.
Tối hôm đấy đưa cô ây về. Trời đổ mưa to, sấm chớp sáng trời. Nhưng tôi lại k có cảm giác sợ. Lúc đưa cô ấy về. Tôi đầu trần về phòng mà k nghĩ đến trời đang sấm chớp. Tôi cứ bước lững thững về nhà, lúc đấy tôi đã nghĩ là ước gì sét đánh cho một cái chết luôn đi. Đỡ phải suy nghĩ nhiều. Tối hôm đấy, cô ấy đã nói chia tay với tôi. Mặc dù biết trước việc này ùi, nhưng tôi vẫn thấy rất buồn. Mối tình đầu của mình lại bị tự mình đạp đổ. Bn ước mơ, cũng tan biến hết. Tôi cố xl, giải thích và mong cô ấy cho 1 cơ hội nhưng cô ấy nhất quyết k. Tôi cũng biết cô ấy rất cứng rắn, và đoán chắc là mình hết hi vọng rồi. 1 ngày, 2 ngày rồi 3 ngày sau khi chia tay trôi qua. Tôi cứ như người mất hồn. Ăn chả muốn ăn,làm chả muốn làm gì. Nằm xuống thì lại nghĩ ngợi linh tinh.
Đã 3 đêm kể từ ngày ctay tôi k chợp mắt. Sang đến ngày thứ 4. Cô ấy chợt nói là sẽ cho tôi cơ hội cuối. Tôi vui lắm, tưởng như mình đang ở trong 1 câu truyện cổ tích ấy. Và tôi những hứa hẹn lại được đặt ra. Những ước mơ, hoài bão lại được vẽ ra trước mắt...
Tưởng như tình yêu của chúng tôi đang chuyển dần sang màu hồng thì 1 bước ngoặt nữa lại xảy ra với tôi trong lần thứ 3 cô ấy sang phòng tôi. Tôi đã hứa với cô ấy, với lòng mình là sẽ k động vào người cô ấy nữa rồi,mà tại sao tôi lại k làm được. Giá như tôi quả quyết hơn 1 chút nữa, thì sự việc đáng tiếc đã k xảy ra. Và nó cũng là dấu chấm hết cho mối tình đầu của tôi. Dù có níu kéo thì cũng vô vọng.....
Trong cuộc sống này, có muôn vàn điều thú vị, mà ta khồn thể khám phá hết được. Theo tình thì tình chạy. Trốn tình thì tình theo. Không phải cái gì mình muốn là mình sẽ có. Ép buộc chỉ làm mình tổn thương mà thôi. Cách tốt nhất là hãy làm 1 cái gì đó mà k cần ép buộc, tự cái mình muốn sẽ về với mình...