Gửi bài:

Anh đã biết rồi một ngày em sẽ làm anh đau...

Ngày buồn tháng nhớ năm cô đơn !!!!

Chào em ngốc à. Cái tên với biết bao thân thương, nhưng giờ em đã không còn ngốc nữa rồi...

***

ki-niem-tinh-yeu

Đã 3 ngày mình chia tay nhau, anh luôn nghĩ đến em rất khó ngủ.   Quen nhau hợp rồi lại tan, tan rồi lại hợp, không biết bao nhiêu lần. Ngày mình mới quen nhau đó cũng là 1 sự may mắn đối với anh, anh học  ở Sài Gòn, còn em học ở Cần Thơ. Em sống xa nhà cần tìm 1 người thân để tâm sự và em đã tìm đến anh, lúc đó em nhắn tin giao trước rằng chúng mình chỉ là bạn, nhưng lúc đó anh cũng đang cô đơn và cần 1 người để chia sẻ mọi việc, rồi 1 ngày anh ngõ lời yêu em, em nói cho em thời gian suy nghĩ và rồi em cũng đồng ý. 1 cuộc tình đẹp từ đây bắt đầu.

2 đứa mình đi học về là ôm điện thoại nhắn tin, điện thoại với nhau, thâu đêm suốt sáng. Và rồi mùa noel đã đến, vì khoảng cách địa lý xa xôi và cuộc sống khốn khó cuộc thời sinh viên, nên món quà đầu tiên anh gửi tặng em 1 tấm thiệp, và em cũng vậy. Ban đầu anh định tự làm gửi tặng em, nhưng rồi làm xấu quá nên anh ra ngoài tiệm đứng lựa từng tấm 1 rất lâu, bà chủ sợ anh ăn cắp đứng xem. Anh nhớ lúc anh ra bưu điện gửi thư về cho em rất nhiều người gửi quà cho người yêu. Gửi xong 2 đứa nhận được là 1 sự bất ngờ lớn, đó là 2 tấm thiệp giống nhau đến không ngờ, lúc đầu em tưởng đâu là nhỏ bạn em diễn tả tấm thiệp để anh đi mua y hệt vậy, nhưng em nghĩ khó mà tìm được giống nhau vậy trong 1 thời gian ngắn, anh cũng không ngờ được điều đó, mà đến bây giờ đó là 1 kỉ niệm đẹp của chúng ta.

Rồi 1 năm trôi qua, kì nghỉ hè đã đến anh về em chơi, nhưng em không cho anh lên Sài Gòn học nữa, vì bạn bè xung quanh nói xa mặt cách lòng, sợ anh này nọ, anh đã bỏ học ở Sài Gòn, em kêu anh đi học kỹ thuật viên máy tính nhưng anh thấy chỗ đó dạy không chất lượng với không có tương lai nên anh đã từ chối, thế là anh đi chạy bàn tiếp dì anh ở 1 quán cơm, sáng anh đi làm tối anh về chở em đi chơi, rồi tối em lột bắp cho anh ăn, mình nằm coi phim cùng nhau, trong những tháng ngày đó thật hạnh phúc biết bao, nhưng anh vô tình làm cho da thịt em phải đau, anh rất hối hận và anh đã quyết tâm sửa sai...

Bây giờ anh đã không còn như trước nữa và chính vì điều đó mà em không còn yêu anh nhiều như lúc ban đầu. Nhưng  tiền lương không đủ chi trả cho cuộc sống, anh đã nằm trằn trọc suy nghĩ mấy đêm cho tương lai tụi mình, anh quyết định là sẽ lên đường nhập ngũ để giúp mình trưởng thành hơn nhưng em không đồng ý, anh cũng thuyết phục em, em cũng tạm chấp nhận để anh đi. Mấy tháng quân trường, anh viện cớ đi khám bệnh để đi thăm em, gặp được em anh rất mừng và vui em cũng thế, em kể với anh rằng lúc anh đi em đã phải lòng 1 người con trai, nhưng em đã nghĩ đến anh và bỏ qua tình cảm đó, nghe xong anh cũng buồn nhưng cũng tạm chấp nhận nhưng trong lòng không được vui, lúc anh đi em viết cho anh rất nhiều thư, em rất nhớ anh và muốn anh mau về với em, anh cũng viết thư rất nhiều kể về cuộc sống của anh trong đây cho em nghe, em động viên anh cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ, rồi về với em, em lặn lội đường sá xa xôi để đi thăm anh. Anh rất vui.

Sau khi huấn luyện xong anh trở về quê hương công tác 1 thời gian để xuất ngủ, em cũng lặn lội đi thuyền để đến thăm anh, nhưng khi về công tác tại đơn vị, tụi mình xảy ra mâu thuẫn  và em mấy lần muốn chia tay nhưng xa em anh không chịu nỗi, anh đã năn nỉ níu kéo em lại, em đồng ý. Những ngày anh trong quân trường, anh ít ăn xài, chơi bời, giành dụm được kha khá tiền, em nói gia đình em đang khó khăn, không có tiền đóng tiền học, anh đã đứng ra gửi tiền cho em, giúp em nhiều lần như vậy.

Ngày anh xuất ngũ là ngày anh vui nhất trong đời vì được gặp lại em, nhưng anh cảm nhận được là em không được vui lắm và chào đón anh như trước. Thế là anh đi học cao đẳng công nghệ thông tin miễn phí, 1 năm sau đó em nói chia tay anh, em nói đã hết yêu anh rồi và em đã yêu người khác, thế là chúng ta chia tay nhau. Trong lúc đó anh dường như suy sụp hoàn toàn, ảnh hưởng đến việc học, không tập trung được và ảnh hưởng đến sức khỏe, anh cũng nặng lời nói em này nọ, nài nỉ em nhưng đều vô vọng, em đã tốt nghiệp và tìm được việc làm tốt, nhưng anh vẫn liên lạc nói chuyện với em, vì anh chịu không nổi nếu không nói chuyện được với em.

3 tháng sau em chia tay với người yêu mới, vì người ta không chiều chuộn như em mong muốn, những lời nói của anh kể lại những lúc em gặp khó khăn anh đều giúp em, em thấy mình có lỗi với anh, và em khóc, em nói mình chỉ lợi dụng anh, rồi em ra điều kiện nếu anh đủ 65 kg thì em mới chịu quen lại anh, lúc đó được khoảng 52 kg hơi ốm. Anh cũng cố gắng đi tập thể hình 6 tháng nhưng lên chỉ được 2 kg, nên anh nghỉ, nhưng kể từ lần chia tay đó trong lòng anh nghĩ rằng rồi 1 ngày em lại bỏ anh đi theo người khác, anh biết thế nào em cũng làm vậy với anh.

Gia đình em không thích anh, luôn tạo áp lực với em, em chịu không nổi và muốn chia tay với em, chê anh đủ điều nghèo, không đẹp trai, học hành không tới đâu... Em tạo nick facebook mới để post hình kỉ niệm 2 đứa đi chơi, em nói để hình trên nick này khỏi sợ ai nói, rồi em hạ mức điều kiện xuống còn 60 kg, anh phấn đấu lên được 65 kg.

Thế là 1 tuần sau, đều anh suy đoán đã đến em nói chia tay anh vì em đã hết yêu anh, và em chuẩn bị quen người mới, anh rất đau nhưng anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý để ứng phó với trường hợp này, anh không đau như lúc trước, anh cố kiềm nén và mạnh mẽ không nài nỉ em, cho em cuộc sống mới, hạnh phúc riêng của mình.

Thật sự em thay đổi rất nhanh, ở bên em anh luôn phập phồng lo sợ rồi 1 ngày em sẽ làm anh đau nữa. Sáng hôm sau gặp em để trả lại quà mà em tặng, anh nói quen nhau suốt mấy năm trời em tặng anh được 2 món quà, em nói không phải quà nhưng em không còn yêu anh nữa, anh biết, anh trả lại quà em nói anh trẻ con, anh nói tại anh không muốn thấy nó, thấy thì lại nhớ đến em. Anh nói chồng em sau này cũng sẽ xài đồ cũ của anh, em quay chỗ khác cười và em hỏi nói vậy là kêu em đừng lấy chồng à, anh nói thì chỉ nói vậy thôi, thật ra anh nói vậy là để bớt đau hơn. Thế là anh bước đi.

Anh đã thay đổi và không làm em đau nữa nhưng em không tin vào anh, em đã hết tình cảm với anh. Nhưng đâu đó em à, em vẫn còn cảm giác với anh. Mình có duyên nhưng không nợ.

Chúc em hạnh phúc người con gái song ngư của lòng anh.

 

Ngày đăng: 21/07/2014
Người đăng: Góc Tâm Sự
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Chè Tuyết San Tủa Chùa Điện Biên
Nhận khâu vá những con tim rách nat
 

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage