Gửi bài:

Em thua rồi

Anh!

Hôm nay em sẽ ngồi viết những dòng cuối cho anh. Chúng ta tiếp tục, thêm mệt mỏi , vì anh chỉ muốn em là một cô em gái, tất cả những gì chúng ta dành cho nhau chỉ là sự gượng gạo và vì sao phải gồng mình lên để làm thế, anh thấy có lỗi với em ư? Đừng làm thế đừng làm thế với em nữa, em biết anh thương em, và chỉ có thương thôi thì chỉ thêm khiến tim em nhói đau, anh có biết không…

***

em-thua-roi

Vì sao em lại yêu anh.?

Em tự hỏi câu này bao nhiêu lần

Vì em không thể rời xa anh?

Chỉ đơn giản nghĩ đến anh em thấy nhớ, xa anh em không thể chịu nổi và mỗi lời nói lạnh lùng như những người bạn của anh lại khiến tim em thắt lại, cổ họng em đắng và miệng nghẹn ngào.

Hay chỉ vì em còn ôm lấy những quá khứ ngọt ngào khi chúng ta yêu nhau , khi xưa… Và em chưa thể quên…

Vì nó ngọt vì từng giọt hạnh phúc mà em chắt chiu, vì những rung động dịu êm ban đầu hay cả những khao khát mãnh liệt. Tất cả gói lại trong một ký ức” đẹp” của tuổi hoa nở. như viên kẹo ngọt tan trong miệng, thấm từ từ , càng lâu càng ngọt, đọng trên đầu lưỡi và thanh mát trong cổ họng. Mỗi cảm giác ấy từng khiến ta bỗng nhiên mỉm cười một mình hay đột nhiên tức giận và cả thoáng cô đơn mỗi đêm về.Khi xa anh em lạnh ngắt trong những giấc mơ, em không giám nhắc lại em nhớ anh đến thế nào, Khùng khùng điên điên thét gào trong những giấc mơ, gọi mãi cái tên ấy trong vô vọng và tím tái, những môi anh cứ xa và tay anh cứ buông , và kết thúc mỗi đêm em nát tan trong vô vọng, tiếc nuối.Mỗi lúc ngồi một mình, nghe một đoạn nhạc, một điệp khúc chia ly nào đó, nước mất cứ ào ra không thể ngừng lăn xuống má, xuống miệng rồi xuống cổ. Em nhớ vị của nó, mặn và chát, cổ họng nấc nghẹn nhưng không thể phát ra tiếng, đầu óc quay cuồng và em không thể thở được.Một , hai , ba, bốn lần,…. Cứ như thế em đã tự hứa không có lần thứ 5, cái thứ 5 tua đi tua lại biết bao nhiêu lần. Nhớ rồi hận. Em hận đến có thể giết được anh và phá hoại tất cả những gì anh có. Hận người đã làm như thế với em. Em đã làm gì sai? Em có gì không tốt? em xấu ư? Em đanh đá ư? Hay em k có gì thú vị ? Tại vì sao anh nói yêu em trong sự gắng gượng? Tại sao em làm rất nhiều nhưng không thể nhận lại gì? Giày vò rồi em thiếp đi lôi mình vào công việc, những niềm vui với bạn bè , em đã học cách quên anh, và tưởng như em đã làm được, ít ra em đã lấp được những khoảng trống trong em hay dù chỉ gỉa vờ lấp nó….

Nhưng rồi mọi thứ đã trở lại, tất cả nỗi nhớ ấy  lại bung ra khỏi sự che đậy giả dối, khi anh xuất hiện và hỏi han. Em nhận ra mọi thứ em đã làm chính là đang tự dối lòng mình. Một lần nữa em đi theo tiếng gọi của trái tim, em mong anh quay lại , và anh đã làm thế.Nhưng mọi chuyện sau đó , cả hai chúng ta đều biết.

Rằng anh chỉ muốn em là một cô em gái và quan hệ của chúng ta là quan hệ giữa những người thân và vòng tay anh cho em sẽ chỉ là vòng tay của người anh trai mà thôi. Em lại đắng ngẹn . và nước mắt em cứ ứa ra. Phải chăng anh vô tư không biết điều anh nghĩ là sẽ tốt cho em vô tình giết chết em!

Nhận người mình đã nghĩ là cả thế giới làm anh trai ư.anh mập mờ không nói ra những em hiểu được điều đó

Anh muốn bù đắp cho em. Anh cảm thấy có lỗi vs em . Anh biết chuyện chúng ta rồi cũng không đi về đâu khi mà em cứ ngập chìm trong những ảo tưởng hạnh phúc. Yêu một người 4 năm lấy một người chỉ quen có mấy tháng?em chỉ nghĩ đơn giản sao chúng ta không yêu đi đã , yêu đến khi nào hết yêu, còn chuyện cưới xin tính sau

Em ngây ngô không hiểu rằng, tình yêu của anh không đủ để vượt ra mọi rào cản

Em cố giữ lấy anh một cách ngu ngốc “ em yêu anh theo cách của riêng em”

Người ta bảo em khờ, sao cứ nhận lấy khổ như thế, biết khổ mà vẫn ôm lấy.

 Đúng là em khờ, ở bên anh em thấy an toàn nhưng thực tế là em lo lắng, em cố níu lấy anh nhưng biết dâu rằng anh ngày càng xa.Em không giữ được nữa rồi

Yêu anh em mệt mỏ

Một ngày anh sẽ hỏi em đang làm gì đó bao nhiêu lần?

Hỏi em ăn cơm chưa bao nhiêu lần?

Và gọi cho em một lần? Không

Nói rằng anh nhớ em ? không

Nói rằng anh yêu em ? không

Và anh chỉ luôn lảng tránh bằng việc thi cử hay bạn bè?

Em đang cố gắng nhưng để làm gì!

Đó là việc những người yêu nhau hay làm ư, thậm chí trong những lời khuyên của anh, em cũng không thấy ngọt ngào nữa rồi.

Có phải vì anh cố tình làm thế để em rời xa anh?

Và anh thắng rồi đấy! EM THUA RỒI!!

Dù biết rằng sẽ đau rất lâu nhưng em sẽ chỉ đau một mình thôi, em sẽ không khiến anh phải khổ vì em nữa. em không muốn anh mệt mỏi vì em. Hãy chỉ để em đau thôi. Rồi máu sẽ khô, sẽ hết sưng, vết thương sẽ lành, sẹo để lại sẽ rất to, khi trái gió trở trời nó sẽ lại đau nhưng sẽ chỉ một lúc thôi, có lẽ là thế. Đừng bận tâm về em nữa. Anh muốn là anh trai của em cũng được, nếu anh cảm tháy thoải mái. Đừng bận tâm đến em nữa, Và nếu thế, em là cô em gái ngốc của anh cũng được- “cô em gái luôn nghe lời”J

Có lẽ thời gian sẽ là liều thuốc hữu hiệu nhất! 

(Em đã từng mơ về một tổ ấm giản đơn và hạnh phúc, xa lắm rồi, không còn nữa...)

 

Ngày đăng: 27/07/2014
Người đăng: hong tran thi
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
Henry Ford - the difficulty quote
 

Khó khăn, trở ngại là điều đáng sợ nhất khi bạn rời mắt khỏi mục tiêu của chính mình

By Henry Ford

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage