Yêu tiểu thư
Ai có thể cho tôi lời khuyên được không. Tôi đang phân vân...
***
Vào một ngày bình thường như bao ngày bình thường khác, tôi ngủ dậy trễ nên không đi làm, rồi định mệnh đưa em gặp tôi khi chị ở bên nhà trọ qua nhờ tôi chở giúp cô em họ đi đến trường làm thủ tục thi đại học. Mới nghe chị nói tôi hơi ngần ngại vì tối hôm đó tôi thức khuya nên hơi mệt và bùn ngủ thì ở đâu đó từ phía sau tôi, có một giọng nói ngọt ngào "Anh gì ơi anh chở giúp em đi nha". Tôi quay lại đằng sau, trước mắt tôi là một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn và rất dễ thương, tôi bỗng dưng tỉnh ngủ, thế là một quyết định tới rất nhanh, "Em chuẩn bị đồ đạc đi, anh về lấy xe chở em", rồi tôi về nhà thật nhanh, chạy qua chở em.
Mặc dù là tôi chạy xe rất cứng tay lái, nhưng khi em ngồi lên xe tôi, tôi lái xe hơi run và hồi hộp, vì lần đầu tiên chở một người con gái, thế là tôi chở cô ấy đi trong dòng người đông đúc và tấp nập của phố xá sài gòn mà hai người chẳng ai nói gì với nhau. Trời sài gòn đổ cơn mưa, tôi dừng xe lại và nói "Bạn gì ơi, chắc bạn chưa ăn sáng, giờ trời đang mưa, hay là mình mời bạn ăn sáng, chờ trời hết mưa rồi đi. Tại thời gian còn nhiều mà", thế rồi cô ấy ngật đầu đồng ý với vẻ mặt hơi ngần ngại. Tôi và cô ấy cùng nhau ăn sáng, nhưng tôi và cô ấy không nói một lời nào với nhau, thế rồi ăn xong cô ấy giành trả tiền nhưng tôi không chịu, nhưng cô ấy nói không muốn nợ mình, rồi tôi cũng đành để cô ấy trả tiền. Thế rồi trời cũng tạnh mưa, tôi và cô ấy tiếp tục đến trường
Cô ấy vào trường và nói tôi chờ cô ấy. Tôi chờ chờ hoài không thấy cô ấy ra, trong người cực kỳ nóng ruột, rồi tôi quyết định vào trường tìm cô ấy. Khi thấy tất cả mọi người đã về hết mà không thấy cô ấy ở đâu, tôi hoảng sợ đi tìm, nào ngờ lúc tôi vào thì cô ấy vừa đi ra, thế là chúng tôi lạc nhau, tôi tìm cô ấy hoài mà không thấy, tôi mới điện thoại cho chị họ cô ấy xin số điện thoại cô ấy, rồi tôi điện thoại nhưng thuê bao vì điện thoại cô ấy hết pin, tôi tìm hoài . tôi rất lo sợ vì cô ấy lần đầu lên sài gòn và tuyệt vọng không biết nói như thế nào với chị họ cô ấy. rồi vô tình tôi ghé vào quán nước vỉa hè để mua chai nước. thì vô tình thấy cô ấy đang uống nước, tôi rất mừng, mừng như mới vừa trúng số, tôi lại nói , bạn cho mình xin lỗi, nhưng cô ấy im lặng và khóc, thế rồi tôi chở cô ấy về mà cô ấy cứ khóc, và không nói gì, tôi cảm thấy có lỗi rất nhiều.
Về tới nhà, tôi sợ chị họ cô ấy la, nên cũng k dám qua, rồi đến ngày thi thì chị họ cô ấy chở cô ấy đi, rồi thi xong cô ấy về quê. rồi tôi không gặp lại cô ấy nữa, nhiều lúc muốn điện thoại hay nt cho cô ấy nhưng sợ, nhiều lúc ngủ vẫn nghĩ mình có lỗi với cô ấy. và nghĩ sẽ không gặp lại cô ấy nữa...
Thời gian trôi qua, cho đến 1 ngày cô ấy đậu cao đẳng lên sài gòn nhập học...Rồi vô tình tôi gặp lại cô ấy, tôi lẩn trốn, sợ cô ấy trách. thế rồi tôi cũng quyết đinh nt xl cô ấy và mời cô ấy đi uống nước, nhưng cô ấy không thèm nt lại.
Tôi rất buồn, rồi tôi không liên lạc với cô ấy nữa, cho đến khi một ngày định mệnh, trên đường đi làm về, tôi thấy một đám đông người trên đường , tôi dừng xe lại thì thấy cô ấy bị té xe, tôi không suy nghĩ liền chạy đến chở cô ấy đi bệnh viện, nhưng rất may cô ấy bị thương ngoài da. rồi tôi điện thoại cho chi họ cô ấy tới, rồi tôi về nhà mà cô ấy k cảm ơn tôi 1 tiếng. gia đình cô ấy thì là một đại gia thanh long ở bình thuận, từ lâu đã không muốn cho cô ấy đi hoc, vì nghĩ đi hoc thì cũng làm thuê. rồi nghe cô ấy bị tai nạn, nên bắt cô ấy về quê, không cho hoc nữa, bởi vì nhà giàu nên cô ấy cũng rất chảnh và hơi khó tính.
Đến ngày cô ấy về quê, có qua phòng tôi nói, chào anh , em về quê, tôi mới nói giỡn là thôi em về đi, nhà em ở đâu ít bữa anh đem trầu câu tới, cô ấy nói nhà em ở bình thuận ak, có giỏi thì tìm đi, tìm dc thì em chịu làm vk anh, thế rồi cô ấy lên xe về nhà, rồi mấy tháng sau, khi tôi đang ngủ , thì cô ấy nt nói đang buồn, rồi tôi điện thoại cho cô ấy nói chuyện rất lâu, cô ấy nói bị bạn trai bỏ , muốn chết, tôi ráng hết sức khuyên cô ấy, rồi cô ấy cũng chiu đi ngủ, rồi ngày hôm sau tôi quyết đinh xin nghĩ làm một ngày, để tôi có thời gian điện thoại nói chuyện , khuyên cô ấy, rồi cứ thế chúng tôi ngày nào cũng nt điện thoại cho nhau. chúng tôi trở nên rất thân thiết, rồi ngày nào tôi cũng nhớ, cũng nghĩ đến cô ấy, ngủ cũng mơ, tôi tự hỏi mjnh, hay là tôi đã yêu cô ấy rồi, rồi thời gian trôi qua, tôi quyết định tỏ tình với cô ấy, cô ấy không đồng ý. cô ấy nói không dám yêu ai nữa, vì sợ phản bội và một phần cô ấy bị bệnh suốt ngày, lại hơi nóng tính. nên bạn trai mới bỏ cô ấy, tôi rất buồn và suy nghĩ rất nhiều, tôi điện thoại cô ấy nói sẽ không quan tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức bù đắp cho cô ấy, tôi năn nỉ cả tháng thì cô ấy đồng ý tôi rất vui, rồi 2 đứa yêu nhau, nhưng chỉ qua điện thoại thôi, vì ở xa mà, cho đến khi tôi nghĩ tết, tôi có ghé về nhà cô ấy, nhưng cũng hơi sợ vì sợ ba mẹ cô ấy, nên về quê luôn mà không ghé lại nhà cô ấy.
Và tôi và cô ấy tính chuyện tương lai, nhà cô ấy rất giàu, nhà tôi thì ba làm cán bộ nhà nhà nước, mẹ thì buôn bán, nên giàu không giàu mà nghèo không nghèo, tôi sợ gia đình cô ấy không chấp nhận tôi, một kẻ đi làm công ăn lương nên tôi quyết định nghĩ làm ở cty quản lý nợ và khai thác tài sản sacombank_sba. một cty mà bao người ao ước, về quê kinh doanh.
Lúc đầu kinh doanh cũng khó khăn, nên cô ấy vẫn động viên về giúp đỡ tiền bạc , mặc dù tôi không muốn nhận tiền cô ấy, vì số tiền đó, tôi có thể nói mẹ , nhưng cô ấy nói sau này 2 đứa cũng đến với nhau nên không cần thiết tiền a và tiền e, thế là tôi nhận. tôi thừa nhận là người cũng thông minh và có khiếu kinh doanh nhưng do tôi còn thiếu kinh nghiệm, nên tôi bị thất bại nhưng tôi cố giấu cô ấy, tôi chờ mẹ cho vốn sẽ làm lại từ đầu. Rồi mọi ngày tôi và cô ấy vẫn nói chuyên zui zẻ , tôi cố che giấu nỗi buồn vì không muốn cố ấy buồn, cô ấy là tiểu thư nên hay nhõng nhẻo, và tính cô ấy rất khó nữa, nhiều lúc cô ấy làm sai rồi vô cớ giận tôi, nhưng tôi vẫn rán nhin, vì hạnh phúc 2 đứa, với lại tôi yêu cô ấy , nên chấp nhận hết tật xấu của cô ây.
Thời gian trôi qua rồi cái đùng một ngày em bị bênh nặng phải mổ, nói tôi rút tiền ra để cô ấy mổ, cô ấy không muốn ba mẹ cô ấy lo. thật sự lúc đó tôi không có tiền, tôi đã nói hết mọi chuyên với mẹ tôi, mẹ tôi cho tiền tôi , và ngay trong ngày hôm đó tôi chạy từ quảng nam vào bệnh viện bình thuân ngay ngày hôm đó, tôi ở đó chăm sóc em một tháng, sau khi cô ấy khỏe, cô ấy nói tôi về nhà cô ấy ra mắt ba mẹ cô ấy, tôi rất sợ, nhưng tôi quyết định về nhà, nhưng với bản tính hiền lành và giỏi làm việc vặt, nên ba mẹ cô ấy cũng thương tôi, và xin sđiện thoại mẹ tôi, thế là 2 nhà tính 2 năm nữa hợp năm sẽ cưới, rồi tôi về quê quyêt tâm xin vốn mẹ làm lại từ đầu để có tiền cưới và lo cho cô ấy.
1 thời gian sau, với bản tính khó tính và nóng nảy cô ấy gây chuyên với ba mẹ cô ấy, và điện thoại cho tôi nói muôn về nhà tôi sống, ra lệnh tôi vào đón cô ấy, cô ấy không muốn sống ở đó nữa, và cô ấy nói đã ra xã làm giấy chứng nhận chưa hôn nhân rồi, chỉ việc về nhà tôi đăng ký kết hôn thế là chúng tôi vk chồng, nhưng tôi nghĩ sẽ tội cho cô ấy bị ngui khác nói và ba mẹ cô ấy buồn lo lắng và mang tiếng, và sợ ba mẹ cô ấy tới nhà tôi làm lớn chuyện, bởi vì ba tôi là cán bộ, nên sợ ảnh hưởng đủ thứ, rồi tôi khuyên em từ từ giải quyết,rồi mọi chuyên cũng qua dù sao cũng ba mẹ mình...
Thế rồi từ ngày đó tình cảm của cô ấy dành cho tôi ít dần đi, nhưng với tôi ngày càng nhiều, cô ấy hay nổi nóng, la mắng tôi hơn trước, rồi một ngày cô ấy giận tôi, chặn cuôc gọi tôi 2 ngày, mấy lần trước cũng giận, nhưng không giận lâu như bây giờ, tôi quyết đinh vào nhà em gặp cô ấy xin lỗi, rồi tôi và cô ấy vẫn đi chơi nhưng vẻ măc cô ấy không thích, rồi tự nhiên điện thoai cô ấy có tin nhắn, cô ấy đoc và mỉm cười, khác hẳn với lúc đi chơi với tôi, rồi tôi về quê mang theo nhiều suy nghĩ nghi ngờ, hay là cô ấy thay đổi hết yêu mjh rồi, nhưng vì quá yêu cô ấy nên tôi bỏ qua hết sự nghi nghờ về em, rồi sau đó không lâu, chính e ruột cô ấy điện thoại cho tôi, nói cô ấy có người khác rồi, tôi không tin, tôi lại vào trong quê cô ấy, thì chính mắt tôi không thể tin đươc cô ấy đang ôm 1 thằng nào đó , tôi quyết định im lặng và về quê, tôi xin thằng e cô ấy sđiện thoại thằng kia, tôi điện thoại nói hết mối quan hệ của tôi và cô ấy cho thằng kia biết, nhưng rồi cô ấy điện thoại cho tôi nói tôi là ngườ ích kỷ khi điện thoại cho thằng đó để làm rạn nứt mối quan hệ của co ấy, tôi xin lỗi và nói sẽ tha thứ bỏ qua nếu cô ấy quay lại với tôi, nhưng cô ấy nói tôi chỉ là vật thay thế, cô ấy yêu thằng kia và quay lại với tình cũ của mình, chửi tôi ngu khi không vào đó đón cô ấy về quê làm vk, nên mất cô ấy đúng rồi, tôi im lặng và rất buồn lâu đầu vào bài bạc , theo bạn bè đập đá ăn chơi cho quên hết. rồi cô ấy đổi sđiện thoại nên tôi k liên lạc với cô ấy nữa, tôi cũng đổi sđiện thoại, rồi thời gian gần đây cô ấy nt trên facebook xin lỗi tôi, nói muốn quan tâm chăm sóc tôi từ đầu đk, tôi rất mừng và đồng ý, nhưng cố ấy nói không được điện thoại nt cho cô ấy, chỉ cô ấy nt mới dc nt lại, rồi một thời gian sau cô ấy nói chia tay với thằng kia, tôi rất mừng, nhưng chỉ 2 ngày sau tôi điện thoại cho cô ấy, thì chính thằng kia bắt máy. tôi im lặng, tim tôi lạnh như băng, bây giờ cô ấy vẫn nt cho tôi, nhưng tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì nữa, tôi rất yêu cô ấy, không muốn mất cô ấy, nhưng cô ấy lừa dối tôi nhiều quá, tôi không biết làm sao đây, tôi rất buồn.
Ai có thể cho tôi lời khuyên đươc không. tôi đang phân vân...