Gửi bài:

Hai mặt đàn bà

Ai thấy tôi nực cười chứ tôi thì không. Tôi thích việc mình làm.

***

Tôi xinh, tôi nghĩ thế. Mà thực ra mọi người bảo tôi không xinh, cũng vẫn có người khen tôi, nhưng tôi biết nhan sắc mình thuộc loại nào. Tôi không mang vẻ đẹp khiến ai đó nghiêng ngả, nhưng không phải thuộc dạng xấu mù. Tôi đi giữa vô vàn con da đen đen, bẩn bẩn, tôi vẫn nổi bật chán. Vì tôi trắng. Cái mỏ nhọn nhọn của tôi khiến tôi thích thú. Và sẽ có nhiều thằng đàn ông phải thích cái mỏ nhọn đó. Tôi cũng như nhiều đứa con gái, thích được đám con trai vây quanh, chẳng đứa con gái nào nói ra, như tôi thôi, chúng sẽ giữ trong lòng và ra vẻ mình kiêu sa, cao giá. Thực ra con trai đến thì thích chết lên được. Trừ thằng xấu!

hai-mat-dan-ba

Tôi quen anh ta. Anh ta là người...biết nói thế nào nhỉ, duyên...ga lăng...lịch sự...bụi bụi....và có người yêu rồi. Ôi tôi ghét điều này. Tôi thích ai, ngu gì tôi nói, mà tôi sẽ khiến người đó vật vã, bằng cách nào đó tôi sẽ xoay ngược tình thế, khiến anh ta phải mê mệt tôi. Nhưng khi ai đó đến với tôi trong sự mời gọi vô hình tôi tạo ra, tôi cứ để đấy thôi. Tự phong mình thành công chúa cho người người ta phục tùng. Các mối quan hệ hờ hững đó thiếu gì cho tôi lựa chọn. Thằng đàn ông nào không mê mẩn vì tôi khi tôi đã bật đèn xanh, tôi đặt điều về họ, rõ ràng chúng nó có mắt như mù mà.

Tôi là đứa con gái đểu? Có lẽ, nhưng chưa phải đểu tới mức không chấp nhận được. Tôi tìm thấy anh ta. Ôi nhìn anh ta kìa, tay trong tay cùng người yêu. Sẽ chẳng có gì đâu nếu ý nghĩ của tôi dừng lại. Tôi đã chẳng quan tâm đến chuyện của anh ta. Chỉ cho đến khi chuyện tình cảm của anh ta trục trặc, tôi nghe phong thanh là chẳng thể cứu vãn. Bỗng nhiên thấy hứng thú. Tôi xuất hiện giả vờ như vô tình. Tôi bắt đầu những câu chuyện không đầu không cuối. Có sức hút với anh ta không? Tôi chủ động hơn, và nhiều hơn... Nhưng vẫn là để khiến anh ta phải chủ động với tôi trước. Mục đích của tôi là thế!

Ai thấy tôi nực cười chứ tôi thì không. Tôi thích việc mình làm.

Tôi biết con bé đó - con bé người yêu anh ta. Tất nhiên ngu gì tôi nói về con bé đó trước mặt anh ta. Nhưng đằng sau đó thì xin lỗi nhé, con bé đó là cái gai trong mắt tôi. Tôi chạm mặt nó, không bao giờ tôi nhìn nó bằng ánh mắt thân thiện được, cố coi như nó chẳng là cái gì cả, đáng khinh. Nó có tất cả, nhìn nó kìa, sao nó có nhiều thứ thế? Ước gì tôi biết được bí mật kinh khủng nào của nó, bất cứ điều gì, thì tôi sẽ cười phá lên, hoặc là nhếch môi khinh bỉ. Dù sao thì việc của nó và anh ta, tôi thấy vui, vì bỗng dưng tôi cũng thân thiết với anh ta hơn, dễ dàng coi anh ta là kẻ sắp phục tùng mình, mà hiển nhiên tôi không bị mang tiếng là cướp của. Ngay cả khi tôi có yêu anh ta, thì tôi cũng không mang tiếng gì hết, mà là anh ta mang tiếng lăng nhăng.

Một miếng mồi ngon, dại gì không thử...

Một đứa con gái như tôi, xấu xa hả? Ô, chứng minh đi. Tôi chẳng đánh mất gì. Những việc tôi làm, tôi khéo léo và cẩn thận. Chẳng ai phát hiện ra nổi. Ai bắt thóp được tim tôi? Nếu chỉ mang tiếng lăng nhăng, thì tôi vẫn còn thước đo giá trị của con đàn bà. Lúc ấy, mọi cái bắt thóp cũng sẽ tan theo mây khói.

Sẽ có lúc anh ta là của tôi.

Nếu tôi thích thì đá anh ta, ai quan tâm anh ta đau khổ như thế nào, trừ con bé kia.

Nếu tôi thích thì giữ anh ta lại...

Trừ khi...

...Anh ta không phải là của tôi. Anh ta cứ lạnh lùng không rung động. Thì tôi tiếc đấy, nhưng để đối xử tốt với anh ta thì không. Đã chơi với rắn, thì phải chịu nọc độc.

Tôi muốn nắm giữ anh ta. Nắm giữ theo cách nắm giữ một đồ vật.

Tôi là con đàn bà có "quá khứ đẹp".

 

Ngày đăng: 11/09/2014
Người đăng: Huyền Mi
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
ánh trăng không hiểu lòng tôi - Quote
 

Đừng dễ hứa hẹn… vì có rất nhiều lời mà chỉ người nghe mới ghi nhớ, còn người nói đã lãng quên từ lâu

Ánh trăng không hiểu lòng tôi

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage