Gửi bài:

Người yêu - người dưng - người yêu

Người dưng- người yêu- người dưng!!!

Một vòng trái đất- nơi bắt đầu cũng chính là nơi kết thúc.

Tôi và anh là như vậy, gặp gỡ để rồi chia ly.

***

26 ngày! Hôm nay là ngày thứ 26 kể từ khi anh nói với tôi "anh nghĩ chúng ta nên chia tay". Uhm! Anh nói anh nghĩ thôi nhưng nghĩ là làm, ngay sau tin nhắn đó anh và tôi đã không còn là người yêu của nhau nữa, mà có lẽ cũng không còn là gì của nhau nữa. Nhưng chỉ đơn giản không còn là gì "của nhau" nữa, hay với anh có lẽ tôi cũng không còn là gì "của anh"nữa.

nguoi-yeu-nguoi-dung

Với tôi...vừa mới đây thôi, tôi đã đứng lên, rời xa "những bản nhạc buồn nhất". Sâu trong tôi thôi thúc tôi, khoác nhanh chiếc áo khoác để đi nhanh hơn trong cái lạnh của mùa đông. Tôi dừng chân tại một tiệm bán vàng bạc. Cả cuộc đời của tôi từ lúc này trở về quá khứ chưa bao giờ có ý định sẽ sắm cho mình một món đồ trang sức bằng vàng bạc. Lý giải cho cái việc không thích đeo trang sức của tôi quả là việc quá khó, có lẽ chỉ đơn giản không thích là không thích, có lẽ chỉ vậy.

Mỗi người, mỗi sự việc diễn ra trong cuộc đời đều có ý nghĩa riêng của nó???

Một tiệm vàng bạc khá lớn mà tôi lại chỉ muốn mua một sợi dây thật mảnh, mỏng manh, mỏng manh như những gì tôi đang cố muốn níu giữ lại, mỏng manh đủ để giữ chiếc nhẫn đôi khắc tên tôi và anh.

Tôi đang sợ,có lẽ vậy. Tôi sợ những gì có giữa tôi và anh sẽ đi vào quên lãng, sẽ là quá khứ...tôi còn yêu anh quá nhiều nên đôi tay yếu ớt của tôi vẫn cố giữ lấy từng chút từng chút.

Tôi nhớ rõ từng nụ cười, từng cử chỉ, từng ánh mắt...lướt qua những con phố dù nhanh đến bao nhiêu tôi vẫn thấy bóng dáng anh hiện hữu, tôi thèm được ngồi sau, dựa vai mà ôm anh để lòng nhẹ bẫng, tôi thèm cái icon anh cáu, anh cười, anh ôm trái tim, anh hôn...với tôi mà nói tất cả những gì hàng ngày tôi thấy như một thói quen lại làm tôi loạn nhịp đến khó thở...tôi nhớ anh...rất nhớ...vô cùng nhớ...

Ai rồi cũng khác!!! Tôi có lẽ cũng đã khác rất nhiều. Cái thời mà tình yêu là thứ yếu, dù có cãi nhau với người yêu đến đâu chỉ vài phút sau tôi đã quên, chia tay là mọi thứ kỷ niệm tôi sẽ lập tức gom gọn rồi vứt bỏ. Giờ thì khác quá, tôi mê man trong những giấc mơ hàng đêm với bóng hình anh, khi thì rõ rệt khiến khóe mi tôi ướt, khi lại mờ ảo xa vời để khi tỉnh giấc chỉ còn nỗi nhớ gia giết cùng nỗi buồn hoang hoải. Những kỷ niệm giữa hai đứa tôi không thể đành lòng vứt bỏ, dù có lang thang trên các website nghe mọi người chia sẻ cách chống trọi lại việc thất tình là phải vứt bỏ hết kỷ niệm. Vậy mà tôi mỗi ngày một nâng niu, một trân trọng, tôi sợ một khi nào đó không còn những kỷ niệm tôi sẽ không biết phải nhớ anh như thế nào, cứ mơ hồ lạc lối.

Người dưng??? Có lẽ đã là vậy. Tôi đã gào khóc, tôi đã không còn là tôi sau khi anh quay lưng. Anh cũng quay lưng quá nhanh, không ngoái lại. Tôi nên vui hay nên buồn, người đàn ông quay lưng quá nhanh, quá lạnh lùng như vậy là người quá tốt hay quá phũ phàng. Nhưng dù anh có là người như thế nào thì tình yêu tôi giành cho anh cũng đã bao biện hết cho anh. Tôi đã không chạy đến bên anh dù xe đã lăn những vòng bánh, tôi đã không gọi dù cứ ngồi ngắm số anh trên màn hình điện thoại, không nhắn tin cho anh mặc dù đã viết rất nhiều, mặc dù ngày nào tôi cũng có hàng ngàn điều muốn hỏi, muốn biết, muốn quan tâm đến anh.Tôi chỉ không muốn anh nao lòng, chùn bước trên còn đường anh muốn đi không tôi. Vì tình yêu tôi giành cho anh lúc này tôi chỉ có thể đứng lại đây, dõi theo, thầm mong, cầu chúc anh sẽ nhanh đến được cái đích anh muốn tới. Tôi sẽ nhớ anh và nếu có thể quên anh tôi cũng muốn nhớ để quên, tôi muốn lưu giữ hết những kỷ niệm đẹp. Ngày anh nói anh phải xa tôi, tôi đã trách anh nhiều lắm, đôi lúc tôi còn hận anh, nhưng tất cả có là gì so với nỗi nhớ còn lại, trách rồi cũng thôi, hận rồi cũng qua, nỗi nhớ sẽ bên tôi mãi mãi. Anh đã đi ngang cuộc đời tôi và mãi mãi là như vậy. Và đâu đó tôi sẽ dõi theo anh, ôm ấp những kỷ niệm giữ cho chúng nguyên vẹn nhất mong ngày nào đó anh và tôi..."người yêu- người dưng- người yêu"!

 

Ngày đăng: 16/03/2015
Người đăng: Phuong Anh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Địa điểm mua đặc sản Điện Biên uy tín
Đêm Tối và ánh sáng
 

Có thể phép màu kỳ diệu nhất trong sức mạnh tinh thần của con người là khả năng biết cười. Tự cười mình, cười nhau và cười trước những tình cảnh mà đôi khi là vô vọng. Tiếng cười làm cuộc sống của chúng ta cân bằng trở lại.

Đêm tối và ánh sáng – Torey Hayden

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage