Gửi bài:

Thích anh - chỉ là em không nói

Đã tới lúc em không thể chịu được thái độ, lạnh lùng và thờ ơ của anh như thế nữa. Nếu như trước đây. Mỗi khi thấy em tới sớm, anh sẽ sang hỏi han, chuyện trò cùng em. Vậy mà giờ đây, anh chẳng còn hỏi han em như trước nữa.

***

thich-anh-chi-la-em-khong-noi

Em nhớ lắm những buổi trưa ở lại, anh sang kêu em đi ăn. Mặc dù nhiều lần rất mệt hoặc nhiều việc chẳng muốn đi nhưng em vẫn đi vì em muốn được gặp anh, được nói chuyện cùng anh. Có thể, lúc đấy anh thấy em khó hiểu, hơi tiểu thư, hơi kênh kiệu nhưng thực sự không phải như thế đâu anh. Em biết, đã có lúc em hơi vô tâm, hơi hờ hững với anh. Em thờ ơ với những sự quan tâm và chăm sóc của anh.Có hôm 9 rưỡi tối rồi mà anh còn đến nhà thăm em vì biết em ốm, lúc đó em cũng cảm động lắm chứ. Nhưng rồi giờ thì sao hả anh???

Chẳng giống như trước nữa, giờ em có kêu xe em bị sao anh cũng mặc kệ. Anh cũng chẳng quan tâm mà hỏi xe em đã sửa chưa, hay anh đưa xe em đi sửa nhé. Anh cũng chẳng còn hỏi han khi em ốm, anh cũng chẳng còn cười và nói chuyện với em nhiều như trước nữa.

Thực sự mỗi lần thấy anh như vậy, em rất buồn. Đó là lúc em thấm thía cảm giác của sự cô đơn đến nhường nào. Em đã rất rất nhiều lần muốn dừng lại nhưng rồi em đều thất bại. Đã rất nhiều lần muốn tránh không đụng mặt anh trong công ty nhưng 2 khung phòng đối diện thì tránh thế nào được hả anh???

Đã nhiều lần không muốn quan tâm đến sự có mặt của anh nữa, nhưng con tim em yếu mềm chẳng thể làm thế được. Anh có biết những hôm anh kêu anh đi nhậu say, rồi những hôm anh không đến công ty vì bận đi công trường, những hôm anh ở lại làm việc buổi tối em đã lo cho anh như thế nào không? Nhưng anh chẳng thể biết được đâu.

Giờ đây, anh coi em như người xa lạ đến thế hay sao? Em đã biết lỗi của mình vì đã từng vô tâm, từng khó chịu với sự quan tâm của anh. Nhưng ai ngờ, đến lúc này đây em lại cần anh đến như thế. Là em sai rồi. Em biết sẽ chẳng có hy vọng gì khi níu kéo một người không còn muốn quan tâm tới mình nữa. Vậy thôi, em sẽ giữ cho riêng mình em, em sẽ vẫn dõi theo từng bước anh đi đến khi nào em không thể.

Anh ạ, dù có thế nào em cũng luôn mong anh được hạnh phúc, tìm được chốn bình yên trong cuộc sống tất bật và hối hả này. Em sẽ chẳng bao giờ nói cho anh biết, em thích anh đâu.

Ngày đăng: 03/07/2015
Người đăng: Tiểu Long Nữ
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Nấm Linh Chi khô Điện Biên
Trên đời này
 

Trên đời này, chẳng có ai vì mất đi một người mà không sống nổi, cùng lắm là đau lòng ba năm hay năm năm, ăn ít đi vài bữa, mất ngủ mấy đêm, gầy mất mấy cân, qua 8 đến 10 năm sau, lại có mối duyên mới, sinh con đẻ cái, ấm áp sum vầy rồi còn nhớ rõ ai là ai nữa.

Quả nhân có bệnh - Tuỳ Vũ Nhi An.

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage