Một góc ăn năn
Có những câu chuyện chưa bao giờ kể, có những cảm xúc nói mãi chẳng nên lời. Và giá như cuộc sống này không có 2 từ " giá như" thì nó bây giờ đã chẳng còn rơi lệ khi nghĩ về anh như vậy.
Chúa ơi! con xin người hãy giúp con gửi những dòng tâm sự này của con đến người con nghĩ tới!
***
Nó và anh gặp nhau như 1 định mệnh.
"Nó" một con bé ngổ ngáo, bướng bỉnh và chẳng nghe lời 1 ai.
"Anh" một sinh viên trẻ hiền lành và chăm chỉ.
Ngày ấy nó vẫn còn là 1 đứa con nít háo thắng lúc nào cũng kiếm chuyện chọc phá thầy cô nhất là những thầy giáo trẻ mới ra trường và anh cũng không ngoại lệ. Năm đó anh vẫn còn là sinh viên, để trang trải cho việc học anh xin đi dạy thêm ở 1 trung tâm tin học và ở đó anh và nó gặp nhau.
Sao em không làm thực hành mà ngồi chơi game không vậy
Anh thầy ơi cái này em biết làm rồi , cho em làm cái khác đi
Phải đợi các bạn theo cùng chứ. Đâu em làm lại xem.
Nếu em làm được anh thầy tính sao? 1 chầu kem nhá
Con bé này.
Ok nhá
(thật ra máy cái này nó mới học sáng nay ở trường nên đối với nó không khó, chỉ là nó muốn học nhanh hơn để khỏi phải học môn tin học ở trường)
Nói rồi nó nhét vào tay thầy nó mảnh giấy. Đương nhiên đó là số điện thoại của nó rồi. Và kết quả là thầy nó thua nó 1 chầu kem. Nói tiếng thầy nhưng thật ra anh chỉ hơn nó 4 tuổi.
Tối đó nó về nhà đợi mãi chẳng thấy đt reo. Bực mình chẳng chịu được hôm sau nó quyết định phải xử đẹp anh thầy
Những buổi học kế tiếp nó hết kiếm chuyện chọc thầy rồi lại phá bạn.
Cuối cùng thì anh thầy nó cũng chịu thua đành phải cho nó số dt. Nó cảm thấy hả hê lắm vì cuối cùng anh thầy đã chịu nt làm lành với nó và dẫn nó đi ăn kem. Nhưng phải nói là nó cũng rất mến anh thầy. Khóa học của nó kéo dài 6 tháng, tình cảm của nó và anh thầy cũng càng trở nên thân thiết. Ở cái đất sài gòn này nó chẳng có ai là bạn cả giờ có anh thầy rồi. Chuyện gì nó cũng luyên thuyên cả ngày cả đêm. Anh thầy luôn nhẹ nhàng chỉ cho nó biết nó sai chỗ nào, nó nên làm gì những lúc khó khăn.... những lúc anh nói không vừa ý nó thì nó lại chửi anh, không hiểu sao nó ăn hiếp anh vậy mà anh vẫn không giận nó mà chỉ nhẹ nhàng khuyên nó.
Có lần nó cãi nhau với 1 người thầy ở trung tâm anh tới nói nó nên kềm chế bớt tính đó vì dù gì cũng là thầy . Không những không nghe nó còn quay lại nạt anh nữa. Anh vẫn im lặng chẳng nói gì.
Vài ngày sau khi nó đã hết bực anh chỉ nói với nó 1 câu nhẹ nhàng lắm
" dù gì ở đó anh cũng là thầy, mai mốt đừng nạt ngang anh như vậy nữa nhé"
Nhưng mưa dầm thì thấm đất. Nó bây giờ đã không còn chửi thề, cũng bớt nóng tính nhiều lắm. Đến nỗi ba mẹ nó còn phải ngạt nhiên
rồi cái ngày mà nó thi lấy chứng chỉ cũng sắp đến, có nghĩa là nó sắp không được gặp anh thầy mỗi ngày, không được ngồi chơi game cùng anh thầy những ngày mưa mà không có học viên đi học. Nó buồn lắm. Anh thầy cũng vậy
" giữ liên lạc với anh nha bé"
1 câu thôi nhưng sao lòng cả 2 buồn lắm. Vì ngày ấy nhà nó quản nó kỹ lắm nên muốn gặp anh nó cũng không biết sao để gặp
Một ngày cuối cùng của tháng 8. Đó là 1 ngày mưa. Anh xuất hiện bất ngờ vì nó không nghĩ anh biết ngày sinh của nó. Sau này hỏi ra nó mới biết anh xem trong phòng ghi danh nơi nó học. Anh xuất hiện với 1 con gấu bông trong tay. Nó vui lắm. . Sinh nhật lần thứ 17 của nó, không hoa , không nến lung linh...nó nhận lời làm bạn gái anh.
Những ngày tháng sau đó không cần phải nói nó hạnh phúc thế nào thì ai cũng hiểu. Anh luôn yêu thương và chiều nó kể cả những điều vô lý nhất. Nhưng 1 đứa con gái như nó thì làm sao chịu an phận mà tận hưởng hạnh phúc và tình yêu của anh.
Nó bắt đầu tìm niềm vui mới. Anh biết nhưng vẫn âm thầm tha thứ, âm thầm bỏ qua với hy vọng rằng nó sẽ thay đổi. Điều gì đến cuối cùng cũng đến. Nó chủ động chia tay anh để chạy theo tình yêu mới, 1 anh chàng đẹp trai, lãng mạn..... và dĩ nhiên người như thế thì sao lại chấp nhận yêu 1 đứa quê mùa như nó. Nó bị anh chàng kia đá không lâu sau đó.
Ngày nó đi anh không trách, không giận anh chỉ buồn, nhìn vào đôi mắt anh nó biết anh buồn lắm nhưng giờ đây nó làm gì còn cảm nhận được bởi nó đang ngập tràn niềm vui bên tình yêu mới
"Cuộc đời người con trai chỉ khóc 2 lần duy nhất khi mất người phụ nữ họ yêu và giọt nước mắt đầu tiên anh đã rớt vì em thì từ giờ chẳng có ai làm anh khóc được nữa bởi giọt nước mắt còn lại là của mẹ anh. Hạnh phúc nhé em"
Giờ đây khi hạnh phúc mới đã không trọn vẹn nó mới chợt nhận ra rằng cả cuộc đời này nó sẽ chẳng thể tìm được người thứ 2 yêu nó như anh. Nghĩ tới đó sao nó thấy khóe mắt nó cay quá. Nó nhớ anh, nhớ đến quặng cả tim. Giờ đây nó đang khóc, nó khóc nhiều lắm. Vì khi còn yêu nhau anh có bao giờ để nó phải khóc đâu. Như 1 thói quen nó chạy đi tìm anh nhưng nó vô tâm quá, suốt khoảng thời gian yêu nhau nó chẳng bao giờ quan tâm tới cuộc sống của anh. Chẳng biết phải tìm ở đâu, tìm như thế nào nữa. Con đường cuối cùng là nó đt về nhà anh, mẹ anh nói anh không còn sống ở đây nữa. Anh chuyển về đồng nai sống luôn với bác.
1 lần nữa tim nó như thắt lại. Nó chợt nhận ra nó yêu anh hơn tất cả mọi thứ trên đời này và cũng là lúc nó biết nó đã tự tay đánh mất hp của nó
noel 2008 có 1 đứa con gái lầm lũi bước trong mưa, nó chỉ mong sau mưa xóa sạch hết những ký ức và cả những lỗi lầm mà nó gây ra.
Nó của ngày hôm nay, 1 đứa con gái 25 tuổi. Đã chững chạc hơn xưa và cũng đã có công việc ổn định nhưng vẫn không thể quên anh. Người đã thay đổi cuộc đời của nó
Phát ơi! Có lẽ anh sẽ chẳng thể nào đọc được những chữ này của em, mà có đọc thì anh cũng sẽ chẳng nghĩ là em viết cho anh đâu. 7 năm rồi còn gì Nhưng em vẫn cầu nguyện rằng ở đâu đó anh vẫn nhìn thấy được dòng chữ này và gặp em để cho em được chính miệng nói với anh 2 từ xin lỗi.
Chúa ơi! con xin người hãy giúp con gửi những dòng tâm sự này của con đến người con nghĩ tới.