Đi tìm hoa lan màu tím
Những tháng ngày yêu anh và bên anh đối với tôi là vô cùng quý giá.
***
Tôi từng nói với anh, tôi yêu hoa phong lan, hoa phong lan đẹp dịu dàng như tình yêu người lính. Chiều hành quân anh hứa tặng tôi nhành lan rừng tím ngắt, màu tím tựa nhớ nhung. Người ta nói đợi chờ là hạnh phúc. Tôi yêu anh có nghĩa là tôi sẽ đợi. Đợi chờ, nhớ nhung lẫn giận hờn và trách móc. Nhưng tôi biết anh chẳng thể ở bên và lau đi những giọt nước mắt cho tôi. Anh cũng chẳng biết tôi hạnh phúc thế nào khi ở bên anh. Ánh mắt tôi nhìn anh trìu mến, cái nắm chặt tay như sợ thời gian vụt trôi mất những giây phút ngọt ngào mà tôi dành cho anh. Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên gặp anh, trời mưa như trút nước, mưa như xé nát tâm can, mưa cho sự nhớ nhung, như hồi chuông cảnh tỉnh những linh hồn còn vẫn lay hoay trong bóng tối. Và anh đến với tôi bằng men say của ly rượu nồng hay đến bên tôi bằng men say tình ái ?
Chẳng hiểu thế nào?
Trong thâm tâm tôi lúc nào cũng hoài nghi về điều ấy. Hoài nghi tình cảm anh dành cho tôi. Thôi kệ đời bạc lắm, cười trước đã....tôi sống hết mình và yêu rất chân thành, mặt cho những thứ xung quanh tác động.
Tôi yêu hoa lan màu tím như chính tình yêu tôi dành cho anh. Vẫn đao đáo đi tìm màu tím ấy, đi tìm tình yêu cho riêng mình, tìm bến bờ hạnh phúc thật sự. Người con gái nào cũng vậy, cũng muốn yên tâm an phận trong vòng tay người mình yêu, tôi cũng như bao người khác ấy thôi.
Tôi yêu như trút hơi thở cuối cùng của đời mình cho mối tình này, nhưng ông trời không cho tôi quyền được yêu như vậy. Anh như một linh hồn lay hoay trong bóng tối, nơi ngự trị của sự đau khổ, tuyệt vọng của mối tình đầu mà người ấy đã bỏ rơi anh đi theo tiếng gọi phù phiếm, xa hoa. Tôi như chết lặng người khi anh ôm tôi vào lòng mà gọi tên người xưa, tôi vội vàng lau khô giọt nước mắt đau khổ, hụt hẫng lao đi trong đêm tối mà không biết tôi đang đi đâu, bản thân đang làm gì?.
Rồi 1 ngày 2 ngày 3 ngày đến 1 tháng bao nhiêu tin nhắn, cuộc gọi của anh tôi không bắt máy, không trả lời. Tôi không còn yếu mềm, mong manh dễ vỡ mà đã trở thành con người khác thay đổi để mình sống khác, sống có trách nhiệm với bản thân. Và cho anh thời gian, không gian để anh quên đi người cũ đủ tự tin cho người mới, có thể cho tình yêu mới một cơ hội mới.
Thời gian và cuộc đời mỗi con người như vòng tròn vô định nhưng vòng tròn này khép lại, một vòng tròn khác lại mở ra và con người cứ thế đi trong một vòng tròn của cuộc đời mình, đi từ những vui và buồn, những bất hạnh và hạnh phúc, những vất vả những lo toan và những điều thật nhẹ nhàng thanh thản, đi từ những điều có được và những điều mất mát. Ngoảnh nhìn, biết đâu đó tình yêu em dành cho anh vẫn còn. Được rồi mất, mất rồi được đó là quy luật bất biến của cuộc đời mỗi con người. Em yêu anh, em sẽ chờ anh, sẽ là ngọn lửa sưởi ấm trái tim anh, là ngọn hải đăng dẫn anh về nơi ánh sánh tình yêu. Biết đâu, sớm mai thức giấc trước hiên nhà một nhành lan tím xuất hiện cùng nụ cười ấm áp. Tôi không ảo tưởng mà là đang hy vọng. Hy vọng sau cơn mưa thì trời lại sáng. Bởi:
Ngày cuối tuần mây vẫn cứ lang thang
Tìm hơi ấm trong những ngày mưa gió
Dốc hết tình trong con tim bé nhỏ
Gửi đến anh niềm thương nhớ dạt dào
Trời Sài Gòn đêm mưa chẳng thấy sao
Ngôi sao của rơi nhanh rồi vụt tắt
Nỗi nhớ chênh vênh tràn về trong đôi mắt
Hai đứa mình khoảng cách quá xa xôi
Ngày hội ngộ phải chờ bao lâu nữa
Muốn tin tưởng vào những lời anh hứa
Đời phù du ai biết trước ngày sau
Nếu lỡ mai này mình lỡ mất nhau
Anh có buồn khi nhìn vào quá khứ
Hạnh phúc trong tay hãy cố mà gìn giữ
Mất đi rồi chẳng tìm lại được đâu.