Gửi bài:

Valentine Định Mệnh

Gửi oppa stubborn of me.

Cũng đã hơn 1 tháng e bỏ a đi rồi, ngày mà tưởng chừng như hp nhất trong cuộc đời a chưa bao giờ cảm nhận được sẻ đến thật gần 14-2. Nhưng sao e lại đối xữ với a không một chút suy nghĩ hay đắn đo để mang đến cho a đau khổ quèn quậy đến ngày hôm nay hả e.

***

valentine-dinh-menh

Cái đó chắc k phải lỗi do a, cũng k phải lỗi do e mà lỗi do ông trời sắp đặt 1 cách quá logic để đến giờ này k phải e, k phải ai khác gánh nhận hết tất cả mà chỉ có a, a nhận hết. Sao e ngốc quá vậy bx của a. Nếu a k phải là người suy nghĩ thì e có còn trên mặt đất này nữa không, ngốc lắm bx iu của a ơi.

Đến giờ này nỗi đau đó thành xẹo nhưng vẫn rơm rớm máu trong lòng sao a có thể quên đi hình bóng người vợ của a được, e nghĩ tình yêu 18 tuổi với tình yêu 25 tuổi nó giống nhau vậy sao e, khác xa lắm e à. Chỉ vì 1 lời hứa mà e có thể dằn vặt e trong tháng ngày quen a, còn bây giờ e hứa với a cả trăm lời, nói miệng có, viết stt có, ngéo tay có thì e cảm nhận như thế nào hả e.

E nhớ không.

E vào sg từ 1 bàn tay trắng, a và e cố gắng biết bao nhiêu gặp khó khăn trắc trở biết bao nhiêu, hàng đêm tl inbox, sắp xếp hàng cho gọn đến 11-12h đêm a mới về. Nhưng a vui, a hp vì đã cùng e thực hiện ước mơ, niềm đam mê mà vốn e và a đã cùng chung ý tưởng, nhưng e k thích a làm chung, e muốn a làm cty.. a hiêu mà a cũng nghe lời e làm cty. Để sau này lỡ thất bại e cũng có chổ dựa vào a. Sau bao nhiêu tháng ngày đầu tiên thăng trầm trong công việc cũng như chuyện tình cảm. A và e đã đối mặt và vượt qa không biết bao nhiêu lần.

Chắc ông trời thấy 2 đứa mình cố gắng bôn ba bán ngoài đường... thấy thương nên mới được như ngày hôm nay á bx.

Bx tui giỏi bên ngoại giao và ăn nói lắm, giỏi lắm luôn, thương tui lắm lắm lun. Nói đến đây mà nước mắt a rơi nữa rồi. bx a hổng có biết nấu ăn, tính bướng lắm và thích nuôi cún lắm nhưng mà hok có biết chăm sóc, chỉ biết thương nó qá oy nó sinh hư thoy. A nấu ăn hok có ngon nhưng cũng học hỏi để tối ik làm về còn nấu cho bx ăn cho đở ngán chứ qán xá dầu mở ăn miết hok có tốt.

Bx nhớ hông nhiều lúc cv nhiều bx ngủ mớ nói tùm lum hết, đến 2,3h sáng a vẫn ngồi dậy đấm lưng cho bx đở mỏi thấy bx ngủ ngon a nhìn HP vô cùng. Cả đời a chưa bao giờ sợ mất một người như e vậy đó.

Ngày tháng cứ trôi qua e vẫn luôn bên a mà hạnh phúc đó đến bây giờ như tiêu tan bây theo gió như bồ công anh rồi. Bây giờ chỉ còn a với niềm đau da diết, còn e đã tìm được HP riêng của mình rồi. A vẫn luôn theo dõi e từng ngày và chờ đợi e từng ngày.

Giá như e suy nghĩ 1 chút thì có lẽ giờ này a không phải đau đến nghẹn như vậy, e muốn quen người khác cũng để a được ct e chứ. Bx a ngốc lắm.

Quen e a chưa bao giờ nghĩ cho bản thân a 1 cái gì gọi là nhỏ nhất cả. Nhưng bx hok nghĩ cho a tí nào hết, luôn luôn bướng bĩnh mỗi khi cần thiết, thích ăn hiếp a lắm, Có lần a la to ơi là to làm bx sợ luôn, hehehe. Tuy là la zậy chứ mún xin lỗi lắm, tuy la zậy nhưng mọi chuyện a cũng làm hết. Tuy là zậy chứ sợ bx a giận lắm luôn. 1 lúc sau e xún ôm a từ đằng sau cảm giác thật nhẹ và hp. E đã nói a sẻ là người đi với e từ nay về sau cho dù khổ mấy e cũng muốn a đi với e mà, mọi nỗi khổ e chưa nhận mà toàn thấy a nhận giùm e không à, vượt qa thời kì khó khăn nhất của công việc e bây giờ đã xây dựng được nền tảng oy, bây giờ khi không có a e cảm thấy như thế nào khi bên họ. Họ thay thế a tất cả mọi chuyện mà trước đây a và e đã cùng xây dựng e thấy thế nào.

A chưa từng bỏ ngoài tai lời nói e bởi vậy nên e nghĩ gì a luôn là người hiểu e nhất.

Ngày tháng cứ trôi qa đến giờ cũng hơn tháng rồi sao tâm a k yên, giống như a đang giúp tình địch a xích lại gần hơn với e zậy, nhưng a cũng muốn e hp a không biết bây giờ phải làm thế nào nữa.

Đêm đến có lẽ đó là ác mộng với a nhưng với e thì cũng không vui sướng gì đâu đúng không em. E có thể bỏ gia đình để đến với họ nhưng bản thân e đã nghĩ nhiều được như vậy chưa. E yêu bằng tai hay e yêu bằng mắt, chắc chắn e yêu bằng con tim e đó là câu trả lời của e nhưng con tim e nó đang ngủ yên bị đôi tai đánh thức. Qúa khứ ai không có và a chưa từng bao giờ muốn nhắc tới quá khứ của e, và cũng chưa bao giờ làm cho e tổn thương về cái quá khư sâu đậm đó.

Mà cái a cần làm lúc nào là làm thế nào, làm sao để cho e cảm thấy tin tưởng a nhất để cho cái qá khứ nó ngủ yên và hãy coi đó là 1 cái niềm tin để bước về phía trước, quá khứ k đi theo với hiện tại và càng k thể tiến tới tương lai nhưng đối với e thì khác. E còn nhiều thứ để đối diện chứ k phải một.

Ngày hôm đó e quyết định cũng là ngày a biết mình đã mất e mãi mãi và nếu có đến với e 1 lần nữa cũng chỉ là một phép màu, một phép màu mà a vẫn luôn chờ đời. Đó là do ông trời sắp xếp cả nó logic đến từng ly từng tý, quá trùng hợp gặp bạn bè, người thân, ngiu củ... rồi chuyện xãy ra biến a thành nyc của e giống như 1 giấc mơ.

Ngày tháng vừa qua e hp, a đau khổ để giấu diếm mọi thứ. Vẫn muốn theo dõi bước chân e từng ngày và đợi e thực hiện được lời hứa đó.

Luôn tin tưởng e và dù có bất cứ chuyện gì đi nữa thì trong a vẫn mãi yêu em. Sẻ đợi e

Ngày đăng: 28/03/2016
Người đăng: Huỳnh Trường
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Gia vị người Thái Tây Bắc
thần thoại hylap
 

Kẻ thì có, người thì không

thù hận nảy ra khi ganh ghét trong lòng

Thần thoại Hy Lạp

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage