Viết cho anh, chàng trai nhỏ tuổi
Hạnh phúc với mỗi người sẽ có một khái niệm khác nhau và đến từ những điều khác nhau trong cuộc sống. Với em, hạnh phúc là được gặp gỡ, quen và yêu anh- chàng trai nhỏ hơn em 2 tuổi.
***
4 năm rồi anh nhỉ! Cái ngày em gật đầu đón nhận tình cảm của anh cũng như mở ra cánh cửa của trái tim mình vì một người con trai như tựa mới đây. Đó cũng là ngày mở ra một trang mới cho người con gái mạnh mẽ, gai góc và không có một chút nữ tính của ngày ấy đã biết thẹn thùng, biết rung động và biết nhớ vì anh.
Lúc nhỏ, em vẫn luôn có suy nghĩ bản thân mình nên quen một người lớn tuổi, vì họ từng trải nghiệm cuộc đời, họ sẽ có đủ hiểu biết mình cần gì, làm gì và cho em được gì! tất cả những tư tưởng ấy dường như đã không còn khi em gặp được anh - chàng trai nhỏ tuổi của em.
Em biết, một người con trai đẹp trai, thông minh như anh luôn bị người ta xì xầm sau lưng khi quen một người con gái không đẹp nết, đẹp người lại còn lớn tuổi hơn anh. Đôi lúc em cũng tự hỏi chính mình, bản thân em không được dịu dàng, ân cần chu đáo như người ta, bản tính đôi lúc còn vô tư, vô tâm với anh đã khiến anh bị thu hút ở điểm nào nữa?
Hai năm làm bạn, bốn năm yêu nhau đã cho bản thân e trải qua nhiều cung bật cảm xúc thăng trầm trong tình yêu. Với khoảng cách địa lý và niềm tin không đủ vững đã khiến cho thời gian chúng ta bên nhau đã ít càng mỏng manh thêm. Những giận hờn và bản tính cực đoan trong em đã khiến cho mối quan hệ chúng ta nhiều lần rơi vào bế tắt. Để rồi sau những lần chia tay ấy, là mỗi lần e lao vào những vòng xoay của tình cảm, thích nhập nhằng nhưng không đón nhận được một ai, bên ngoài nói cười để người ta biết mình bất cần, vô tư rồi đêm về em tự nhận lấy sự cô đơn và nhung nhớ. Có lẽ chị mắng em ngốc là đúng, khi bỏ qua một người có thể hiểu và chịu đựng được cái tính cách điên khùng của em. Và có lẽ yêu em, anh bị tra tấn về cảm xúc rất nhiều.
Tính em tích cực trong cuộc sống nhưng trong tình yêu thì theo xu hướng cực đoan, bản thân sống quá lí trí trong tình cảm đã khiến em có khoảng thời gian không đặt vào anh hết niềm tin của chính mình cũng như tin tưởng tình cảm của anh . Có những tâm sự hay một việc gì em luôn tự mình giải quyết, không chia sẻ và nghe lời bất cứ ai để rồi tự gây tổn thương cho chính mình, dù bên em luôn có anh sẵn sàng lắng nghe. Em biết điều đó đã khiến bản thân anh buồn và đôi lúc rơi nước mắt vì em - cho em trân trọng nói với anh một lời xin lỗi.
Và
Em cũng cảm ơn anh.
Cảm ơn chàng trai đã bỏ qua cái tính cách trẻ con ấy, đã yêu thương em và dành cho em một góc nhỏ trong trái của mình, cả những lúc chúng ta không là gì của nhau. Cảm ơn anh đã cho em hiểu, em vẫn là một người con gái mỏng manh, yếu đuối và cần được chở che. Cảm ơn anh đã cho em được tự do làm chính mình, luôn tôn trọng và suy nghĩ vì em. Cảm ơn anh đã âm thầm lặng lẽ đứng sau, dõi theo cuộc sống của em trong những năm qua.
Phía trước chúng ta vẫn còn rất nhiều sóng gió, yêu xa đã khó nay gần lại càng khó hơn. Những bất đồng trong quan điểm, những dỗi hờn trong cái tôi cá nhân của mỗi người, hay đơn giản là những ngã rẽ của cuộc đời chưa biết sẽ đưa chúng ta về đâu. Đã không trẻ con như cái thửa ban đầu cần ở nhau những lời hứa hẹn cho tương lai, em chỉ biết trân trọng những gì em đang có trong hiện tại, vì đời người con gái không gì hạnh phúc khi có một bờ vai đủ rộng để tựa vào khi mệt mỏi, có một chàng trai yêu mình hết lòng, có một người đã luôn đặt mình vào em, để hiểu và cho em những điều tốt đẹp nhất.
Em yêu anh- chàng trai nhỏ tuổi.