Gửi bài:

Duyên phận bẽ bàng

Em từng nghĩ rằng sẽ chẳng có một ai có thể làm mình đau đớn trong tình cảm được nữa, từng nghĩ mình có thể tự tin đứng bên ngoài những cám dỗ đời thường. Tự hứa với lòng sẽ chẳng dành hết tình cảm cho một người đàn ông nào nữa, phải ích kỉ giữ lại chút riêng cho mình và lẽ ra em đã làm tốt được điều đó.

Nhưng ông trời bắt em và anh phải gặp nhau giữa dòng đời nghiệt ngã, để chúng ta thêm một lần nữa đau đớn dù tình yêu không có tội, con tim không có lỗi, và đúng với câu tình chỉ đẹp khi còn dang dở, chúng ta có duyên nhưng nợ được nhau...Một kẻ hiếu thắng như em mà phải từ bỏ tất cả chỉ để biết cảm giác cô đơn như thế nào.

Em sẽ lưu giữ những kí ức về anh.

***

duyen-phan-be-bang

Khi mới quen anh chẳng bao giờ em nghĩ rằng lại có thể dành cho anh nhiều tình cảm như vậy. Cuộc đời này quá ngang trái đã cho mình gặp nhau quá muộn. Dù sau này mình không thể nắm tay nhau đi chung một con đường thì em sẽ luôn lưu giữ trong tim mình những hình ảnh về anh, vì em biết dù có cố gắng đến đâu em cũng không thể quên anh được, người đàn ông mang lại cho em cảm giác được yêu.

Mỗi ngày qua đi, em lại thấy nhớ anh nhiều hơn. Đêm nay cũng vậy nỗi nhớ anh cứ dâng trào da diết, khiến em không thể không khóc nhưng lí trí không cho phép em làm vậy. Anh biết vì sao không hả anh, đơn giản vì em yêu anh.

Ước gì em có thể uống thật say một lần để rồi sáng mai thức dậy sẽ quên đi tất cả. Nhưng em không làm như vậy vì càng say em lại càng nhớ anh nhiều hơn. Và biết đâu em sẽ không dừng lại được.

Khi ở một mình con người ta mới thấm thía cảm giác cô đơn, em đã chịu đựng cảm giác ấy nhiều lắm rồi. Nhiều lúc em chẳng biết chia sẽ với ai được nữa. Em sợ cảm giác này lắm anh à, ước gì em được một lần ôm anh trong vòng tay nhỏ bé của mình, ước gì em được hôn lên đôi môi của anh , ước gì mình có thể gặp nhau lúc này. Em nhớ anh lắm, em nhớ ánh mắt của anh, ánh mắt biết nói chất chứa bao nỗi niềm tâm sự, em có thể cảm nhận được tình yêu mà anh dành cho em từ ánh mắt ấy.

Người yêu ơi, em nhớ tất cả những gì liên quan tới anh, nhớ khuôn mặt thân thương của anh, nhớ ánh mắt dịu dàng của anh, nhớ cái cách anh hỏi em: " Em có yêu anh không?" "Em nhớ anh như thế nào?".

Và em có thể trả lời rằng: " Em yêu anh, yêu nhiều lắm." Anh có biết không anh, nhiều khi em muốn hét thật to rằng em rất nhớ anh, muốn được ngã vào bờ vai rắn rỏi nhưng ấm áp đến lạ. Anh biết không, em đang và cố gắng để cân bằng lại cuộc sống của mình, một cuộc sống không có anh. Nhưng biết đâu một ngày nào đó trái tim em thôi thúc không muốn xa anh. Em đang khóc một mình, anh biết không? Khóc mà phải cắn chặt môi mình lại, khóc vì ông trời cho hai đứa mình gặp nhau nhưng không thể bên nhau. Nếu có kiếp sau, em vẫn sẽ yêu anh lại từ đầu. Và nếu có kiếp sau em sẽ giữ chặt trong tay duyên tình nghĩa nợ với anh.

Anh biết không, trong đầu em luôn hiện hữu câu hỏi: " Anh có yêu em thật lòng hay không hay chỉ là những cảm xúc nhất thời, thoáng qua. Nhưng bây giờ câu hỏi ấy có còn quan trọng đâu. Bởi duyên hai ta đến nửa đường đức gánh thì đành buông tay thôi anh à.

Anh từng nói với em rằng từ trước tới giờ anh chưa từng yêu ai như yêu em, người con gái mà anh dành tình cảm nhiều nhất. Nghe những câu nói này em rất vui anh à, vì em đã có được tình yêu của anh.

Em không trách anh đâu. Hãy yêu em khi anh còn có thể, vì em chẳng có quyền gì ngăn cản anh cả. Những kỉ niệm ít ỏi của anh và em là vô cùng quý giá, em sẽ luôn nhớ mãi trong sâu thẩm trái tim mình, tình yêu với anh, em sẽ chôn chặt tận đáy lòng. Nỗi đau nào rồi cũng nguôi ngoai với thời gian, nhưng em sẽ luôn lưu giữ những kí ức về anh, về người đàn ông hết sức đặc biệt của đời em. Người đàn ông đã dừng chân bên đời em, mang lại cho em nhiều niềm vui và tiếng cười, sự hồi hộp rồi tâm trạng lo âu khắc khoải vì nhớ mong, người đàn ông đã làm cho con tim bé nhỏ của em hồi sinh dù chỉ trong phút chốc ngắn ngủi. Em đã hạnh phúc biết bao khi được ở bên anh. Cảm ơn anh vì đã cho em biết cảm giác yêu thương một lần nữa, mặc dù yêu thương ấy quá đỗi mong manh và ngang trái.

Thôi! Em trả anh về với cuộc sống của anh, em trả anh đôi cánh tự do để mặc nhiên về nơi anh muốn, từ nay một mình em sẽ độc bước trên con đường mà em đã chọn. Nhưng em sẽ mãi hạnh phúc với tình yêu anh dành cho em nhiều đến thế. Em sẽ cười trong nước mắt, trong nỗi đau em hằng giấu kín, vì tình chỉ đẹp khi duyên đến và trọn vẹn khi còn có nợ. Hẹn anh kiếp sau em sẽ giữ trọn hai chữ nợ duyên.

Diệp Linh

Ngày đăng: 20/03/2017
Người đăng: châu nguyễn
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Mật ong rừng chuẩn thơm ngon sạch của Điện Biên
EM độc thân em quyến rũ
 

Chỉ bởi vì không ăn tối với Hoàng tử thì đâu có nghĩa rằng bạn không cần ăn như một Nữ hoàng. Chỉ bởi vì giưởng bạn vắng bóng đàn ông thì đâu có nghĩa bạn không thể mặc đồ lót bằng len khi ngủ. Chỉ bởi vì bạn không quan hệ trong suốt nhiểu tháng, thì đâu có nghĩa bạn không được phép đọc “Kama Sutra”. Những đêm nóng bỏng đâu chỉ dành riêng cho những nhân tình

Em Độc Thân - Em Quyến Rũ - Amande Ford

 

Truyện mới cùng mục

Fanpage