Gửi cậu, người bạn thân mà tôi yêu!
6/10/2017
11:00
Hà Nội, Việt Nam
Gửi cậu, người bạn thân của tôi,
Hello! Dạo này cậu khỏe không? Học tập vất vả không? Đã nói theo quân đội vất vả rồi mà cậu vẫn chọn. Tôi đoán bây giờ là cậu đang ngủ nhỉ, bên đó đang là đêm mà! Khi cậu đọc được email này chắc ngạc nhiên lắm, chắc cậu đang tự hỏi, tôi viết cho cậu cái gì vào giờ này? Thật ra, tôi cũng không biết tôi sẽ viết ra cái gì nữa, chỉ là hôm nay tôi thấy mệt mỏi ghê ghớm, cậu cũng không còn ở đây để nghe tôi kể lể nữa. Hôm nay tôi đi dạo Royal city, thấy ai cũng có đôi có cặp mà tôi thì một mình, tự nhiên thấy tủi thân lắm, về nhà lại đọc mấy cuốn truyện tâm trạng lại càng tệ hơn! Đơn phương một người 5 năm, tôi thấy mệt mỏi, cho nên tôi quyết định buông...
***
Cậu chắc đang nghĩ, thằng nào xui xẻo mà bị tôi nhìn trúng đúng không? Tôi nói cho cậu biết, thằng xui xẻo đó là cậu đấy! Ngạc nhiên không? Bất ngờ không? Tôi cũng không hiểu sao tôi thích cậu nữa, có lẽ do chúng ta quen biết nhau quá lâu rồi, thanh xuân của tôi gắn liền với cậu, vui buồn của tôi gắn liền với cậu...
Chúng ta quen nhau được 10 năm rồi, gặp nhau năm 11 tuổi, bây giờ 21 tuổi rồi! Từ khi gặp cậu tôi đã coi cậu thành đối thủ, ai bảo cậu cướp ngôi vị quán quân của tôi chứ? Tôi còn nhớ chúng ta cạnh tranh nhau từng không phẩy mấy điểm, những lúc tôi điểm thua cậu, cậu lại đến trêu chọc tôi khiến tôi khóc, đến bây giờ các bạn khác vẫn còn nhắc lại trêu tôi đấy. Tôi thật nhớ những ngày đó, nhớ những ngày chúng ta cạnh tranh nhau, những ngày tôi với cậu mài mặt trên lớp ôn thi học sinh giỏi tỉnh, cả những ngày học thêm về muộn cậu đi cùng tôi về, cậu nói con gái trời tối đi một mình nguy hiểm, nhớ lắm những năm tháng thanh xuân tươi mát ấy...
Tôi thích cậu từ năm lớp 11, tình cảm đến đột nhiên khiến tôi thấy bất ngờ, chỉ biết là tên cậu ngày càng xuất hiện nhiều trên những trang nhật ký, trên những trang sách, giấy nháp của tôi; tôi không biết từ bao giờ ánh mắt tôi luôn dõi theo cậu, xem cậu đang làm gì, xem cậu nói chuyện với ai, đôi lúc nhìn cậu nói cười với bạn gái khác tôi lại bực mà không dám nói gì. Mỗi lần cậu cười nói với tôi, lòng tôi lại vui rạo rực, lòng vui phải biết mà ngoài mặt vẫn lạnh lùng xem như không có gì. Cái ngày tôi định tỏ tình thì cậu công bố cậu với Linh yêu nhau. Hai người đều là bạn của tôi mà...Đau mà không biết nói gì, chỉ biết cuời chúc phúc thôi. Đời đâu phải ngôn tình mà cớ sao tôi yêu bạn thân mình nhưng người đó lại yêu người bạn thân khác của tôi?
Sau này cậu và Linh chia tay, lý do gì tôi không biết, nhưng tôi biết cậu buồn lắm, vì cậu thích Linh thế kia mà? Cậu vì Linh mà sa sút học tập một thời gian, cậu vì Linh mà không tiếc nhờ tôi nhắn hỏi Linh, cậu không biết khi cậu đau, khi cậu nhắc đến Linh, có người khác đau hơn cậu nhiều lắm. Cậu buồn cậu có thể nói, nhưng tôi buồn tôi biết nói với ai? Ai hiểu cho tình cảm của tôi? Tôi chỉ biết đứng sau cậu, với tư cách một người bạn, chỉ là bạn thôi... Ngày cậu nói cậu đi Nga 5 năm, tôi thấy hoang mang lắm, đến ngay cả yên lặng bên cậu, yên lặng yêu cậu bây giờ cũng là xa xỉ. Ngày cậu bay, tôi không tiễn, tôi sợ mình khóc, tôi sợ mình sẽ nói ra tình cảm này, tôi cứ nghĩ tôi cứ im lặng giấu tình cảm đó đi cho đến khi cậu có bạn gái, tôi cũng sẽ tìm một người bạn trai...Nhưng đến bây giờ tôi mệt mỏi, mệt mỏi đơn phương, mệt mỏi hi vọng, mệt lắm!
Cậu à, nếu không thích thì đừng tốt với tôi như vậy được không? Tôi sẽ ảo tưởng, tôi sẽ hi vọng,...
Nếu cậu đọc được những dòng chữ này, tôi đoán cậu sẽ chau mày, sẽ khó xử, tôi biết cậu chỉ coi tôi là bạn thân, tôi biết, biết rất rõ...nhưng tôi không muốn tiếp tục đi trên con đường mịt mờ này nữa, tôi mệt mỏi, mệt đến không còn sức để nhớ nữa...
Tôi không biết tôi có dũng khí gửi bức thư này đi hay không nữa, nhưng nếu nó được gửi đến cậu, thì cho tôi một câu trả lời nhé! Dù là từ chối cũng được...
Chúc cậu bên đó mạnh khỏe!
Thân,