Hồi 30 - Thoát cảnh tử đắc ngộ kỳ duyên Bậc tài hoa ngàn năm có một
Một làn gió mát thoảng qua, một thân hình nhích động.
Và phải là một việc hoàn toàn phi lý khi nói rằng với một làn gió thoảng, tức gió không mạnh, nhưng lại đủ lực làm cho một thân hình to lớn đồ sộ phải nhích động.
Nói làn gió thoảng vì gió chưa đủ để xua đi cái nóng hầm hập toát lên từ nền đá cho dù trời đang về chiều.
Nói thân hình kia to lớn đồ sộ vì thân hình đó hiện đang nằm phục trên nền đá hãy còn nóng có kích thước phải bằng năm, bảy người chộp lại.
Vậy mà, điều phi lý đó vẫn có. Vì thân hình kia lại tiếp tục nhích động cho dù gió thổi qua cũng chỉ là gió thoảng.
Phải một lúc sau mới có thể giải thích được tại sao thân hình to lớn kia nhích động.
Đó là....
Từ giữa thân hình to lớn kia bỗng chui ra một hình nhân, và hình nhân này không hiểu sao toàn thân lại nhuộm huyết.
Thế đó, khi hình nhân nhuộm huyết đã chui ra khỏi hoàn toàn thân hình to lớn kia, nguyên nhân khiến thân hình to lớn phải nhích động đã được giải thích.
Vì bây giờ, gió thoảng cứ thổi nhưng thân hình nọ không còn nhích động nữa.
Vậy mới biết, chính do sự chui ra của hình nhân nhuộm huyết đã là nguyên nhân khiến thân hình to lớn nặng nề kia phải nhích động.
Hình nhân nhuộm huyết kia là ai ? Thân hình to lớn nọ là vật gì ? Sao cả hai lại ngang nhiên xuất hiện tại một nơi nền là nền đá còn bao quanh tứ bề toàn là làn nước tối đen ?
Chỉ khi hình nhân nhuộm huyết kia đi quanh thân hình to lớn nọ, và đến phần đầu của thân hình, hình nhân nhuộm huyết kia kêu lên, mọi nghi vấn mới được giải toa? - Hạc tỷ tỷ ! Tỷ tỷ chết thật rồi sao ? Chao ôi ! Bạch Bất Phục đệ đã làm liên lụy đến tỷ tỷ rồi ! Hạc tỷ tỷ ! Ngay cả lúc thọ thương đến lúc sắp chết, tỷ tỷ lại hai lần cứu mạng đệ ! Ân tình này tỷ tỷ ơi, đệ biết đáp đền sao đây ?
Bạch Bất Phục, hình nhân nhuộm huyết kia chính là chàng, vừa kêu vừa khóc, vừa ôm chầm lấy chiếc đầu to lớn với hai mắt vẫn mở trừng trừng nhưng đã vô hồn của Bạch Hạc, là thân hình to lớn kia.
Chàng vừa nói không sai. Điều xảy ra cho chàng, chàng vẫn nhớ. Khi Bạch Hạc bị ngọn chỉ kình của Vô Vi Tiên Tử xuyên thủng một bên cánh, Bạch Hạc vẫn cố lướt theo đà để đến gần tiểu đảo giữa Bích Dạ Đầm gần chừng nào tốt chừng nấy.
Sau đó, chàng đã phải vật lộn giữa cái sống và cái chết khi bị nhận chìm hoàn toàn vào làn nước tối đen Bích Dạ Đầm. Chưa hết, chàng cũng nhờ đến sự xung khắc kỳ lạ và nghiệt ngã giữa cái giá lạnh bên ngoài với cái nóng không nên có ở bên trong nội thể.
Và chàng còn nhớ chàng đã hôn mê sau một tiếng nổ váng đầu do hiện tượng kỳ bí kia.
Thế nhưng, khi tỉnh lại, chàng không những không chết ở đáy nước mà vẫn sống và là sống dưới sự ấp ủ của đôi cánh Bạch Hạc to lớn.
Để hiểu được nguyên nhân của việc này, chính vị trí đầu Bạch Hạc đã giúp Bạch Bất Phục hiểu ra và hiếu rất rõ.
Đầu của Bạch Hạc đang mấp mé bờ nước. Điều này đủ để lý giải tất cả. Trong lúc hôn mê, Bạch Bất Phục hoạt động hai tay theo bản năng. Chàng có thể đã nhô đầu lên khỏi mặt đầm, hoặc có thể chỉ khua khoắng được một trong hai tay. Điều này cũng được, vì kết quả chỉ như nhau.
Cử chỉ của chàng đã gây sự chú ý cho Bạch Hạc.
Với chút sức tàn còn lại, Bạch Hạc dùng mỏ để quắp lấy chàng, dùng đầu để lôi chàng lên.
Động tác sau cùng của Bạch Hạc khi cảm nhận được sự giá lạnh toàn thân của chàng là lập tức ủ chàng vào đôi cánh vốn ấm áp của nó.
Và máu từ vết thương của Bạch Hạc vẫn tuôn chảy đã nhuộm khắp người chàng.
Do đó, một khi đã hiểu, chàng không thể không kêu khóc.
Vì đối với chàng bây giờ Bạch Hạc vừa là tỷ tỷ vừa là phụ thân và vừa là mẫu thân của chàng.
Cứu chàng và đưa chàng đến đây, Bạch Hạc tự nhận là tỷ tỷ nên chàng không thể không có hành động này.
Giúp chàng tìm lại cái sống giữa cái chết, công tái tạo này khác gì công ân của phụ thân.
Aáp ủ chàng giữa đôi cánh rộng, nơi đã từng ấp ủ bầy Bạch Hạc con, chàng xem Bạch Hạc là mẫu thân thì đâu có gì là không đúng ?
Chàng kêu, chàng khóc như chưa bao giờ chàng khóc chàng kêu.
Có phải đây là lần khóc thay cho lần chàng phải khóc lúc mẫu thân chàng thảm tử không ?
Không ai biết được điều này, trừ chàng. Chỉ biết rằng chàng đã khóc cho đến lúc đêm về và tiếp tục như vậy cho đến sáng bạch.
Hoặc lệ đã cạn hoặc gió mát ban mai đã làm cho nước mắt của chàng khô đi.
Bạch Bất Phục không còn khóc nữa.
Thay vào đó, ánh mắt của chàng bỗng loé lên những tia nhìn vừa ngơ ngác vừa nghi ngờ.
Chàng nhìn quanh rồi lại ngước nhìn mặt trời để thấy vầng dương thật sự chỉ mới ló dạng. Chàng như không tin vào điều chàng vừa nghĩ đến.
Buông một tay khỏi đầu Bạch Hạc chàng cho tay vào làn nước Bích Dạ Đầm tối đen. Chàng thêm kinh ngạc.
Kế đó, chàng lấy tay lên khỏi mặt nước và nhìn vào đấy chằm chằm. Sự kinh ngạc của chàng vẫn còn.
Sau cùng, chàng ngẫm nghĩ chàng càng vơi đi sự kinh ngạc.
Sao chàng lại có thái độ này ?
Không một ai biết, trừ chàng.
Chỉ biết rằng hành vi của chàng càng lúc càng thêm lạ.
Đột ngột chàng đứng lên, hướng vào làn nước đen thẫm, xuất chưởng xô ra.
Một cột nước liền xuất hiện bên trên mặt nước, sau tiếng chạm kình kinh thiên động địa.
Bạch Bất Phục đứng lặng người như đang nhìn cột nước kia thản nhiên đổ sụp trở lại Bích Dạ Đầm.
Không phải chỉ đứng lặng người để nhìn mà thôi. Chàng đang suy nghĩ một điều gì đó thì đúng hơn.
Vì đôi mắt của chàng cứ luôn loé lên những tia nhìn quái dị.
Tiếp đó, sau cái lắc đầu, Bạch Bất Phục bỗng vận lực xô ra một lúc đủ cả song chưởng.
Phân biệt rạch ròi như vậy để dễ hiệu, dễ nhận thức mà thôi, chứ thật ra nào có ai phân biệt được kình phong nào là phát đi từ tả chưởng và kình phong nào là phát đi từ hữu chưởng.
Cứ thử tưởng tượng hai loạt kình phong đó do cùng phát ra nên trộn lẫn mọi loại âm thanh vào nhau cũng đủ hiểu cơ sự.
Kết quả là:
Một tiếng chấn kình vỏn vẹn cho dù có đến hai loại kình phong và bốn loại âm ba kỳ lạ.
Vẫn chưa biết, sau tiếng chấn kình này, mặt nước sau một thoáng xao động liền im trở lại. Không hề có bất kỳ một cột nước nào xuất hiện như lúc nãy.
Bạch Bất Phục lại trầm tư, lại ngẫm nghĩ.
Và chàng bỗng nhìn xuống toàn thân, nhìn lại thân hình bất động của Bạch Hạc.
Thật bất ngờ, Bạch Bất Phục bỗng kêu lên nức nở:
- Hạc tỷ tỷ! Tỷ tỷ ban ân trọng hậu cho đệ thế sao ? Đệ làm thế nào để báo đáp đây, tỷ tỷ.
Và thế là, dưới ánh dương quang càng lúc càng gay gắt, Bạch Bất Phục lại vừa ôm chầm Bạch Hạc vừa kêu vừa khóc thảm thiết!
Màn đêm lại buông xuống, cả một tiểu đảo lẫn Bích Dạ Đầm liền chìm ngập vào bóng đêm đen vô tận như muốn che kín đi mọi bí ẩn vốn có, đang có và sẽ có.
- Hồi 1 - Bích Dạ Ngũ Tuyệt gây thảm họa Chôn người đổi của nghiệp sinh nhai
- Hồi 2 - Tai bay vạ gởi ách giữa đàng Công phu tuyệt học lọt vào tay
- Hồi 3 - Như trong mơ chân lực tan biến Đau xé lòng tử biệt sinh ly
- Hồi 4 - Vì tranh giành Bích Dạ Lôi khúc Ác nhân thảm tử đạo duyên may
- Hồi 5 - Chuyện nghịch thường cấm luyện võ công Bởi bực tức gián tiếp truyền nghệ
- Hồi 6 - Chạm Khắc Y hiểu thêm thế thái Nhờ hộ pháp bảo toàn tính mạng
- Hồi 7 - Thế sự không lường người phản người Chuyện cấm luyện công càng thêm lạ
- Hồi 8 - Bằng cơ trí hé mở bí ẩn Dụng kế mưu quyết luyện võ công
- Hồi 9 - Bằng Bạch Hạc vượt xa ngàn dặm Có Tánh Linh Bạch Hạc giải nguy
- Hồi 10 - Bởi số phận sa Bích Dạ Đầm Lúc tuyệt vọng vào Bích Dạ Cung
- Hồi 11 - Vô tình vào được Bích Dạ Cung Từ vui mừng rơi xuống địa ngục
- Hồi 12 - Khiếm khuyết kinh văn nhưng vẫn luyện Lúc bế tắc xem chết như không
- Hồi 13 - Quay lại chốn xưa lòng quặn đau Chân trời góc bể tìm thân mẫu
- Hồi 14 - Nghi ngờ tâm địa Lão Quỷ Y Thi thố thần công giải cứu người
- Hồi 15 - Chạm cố nhân ra tay phế lực Trước thảm trạng kinh hoàng kiếm chiêu
- Hồi 16 - Quỷ Kiếm xuất hiện tạo kinh hoàng Vào Mật thất phát hiện manh mối
- Hồi 17 - Dạ hẹp hòi hỏa tiêu Tiên Nghiệp Rõ nguồn cơn nghi vấn trăm đường
- Hồi 18 - Cố nhân tương phùng quen mà lạ Dụng cơ trí đối phó địch nhân
- Hồi 19 - Nhị tuyệt công phu chế thắng địch Bích Dạ Tuyệt đầm lắm ly kỳ
- Hồi 20 - Chạm Lãnh thủy Quỷ Kiếm thọ tử Gặp mẫu thân cách biệt Âm Dương
- Hồi 21 - Khôi phục công phu với tam tuyệt Tỏ tường lai lịch quyết báo thù
- Hồi 22 - Hành trình gian khổ tìm cố nhân Bất ngờ tiếp nối những bất ngờ
- Hồi 23 - Phát hiện manh mối vô địch kiếm Tam tuyệt công phu khiếp Vô Vi
- Hồi 24 - Ngỡ Sanh Tâm bất phục lập mưu Chuyên bất ngờ có thêm khẩu quyết
- Hồi 25 - Đinh Vu Sơn xảy chuyện hiểu lầm Gió nhỏ tan phong ba ập đến
- Hồi 26 - Quỷ Tăng thảm tử Lưu Bí Tự dùng kế khích nộ lùi địch nhân
- Hồi 27 - Khiếm khuyết nhất tuyệt Việc bất thành Vô Vi lộ diện loạn võ lâm
- Hồi 28 - Vì hiềm nghi quần hùng bất phục Quá tam chiêu thu phục nhân tâm
- Hồi 29 - Sau Lão Nhân đến Vô Vi Thoát tay Tiên Tử vẫn tuyệt đường
- Hồi 30 - Thoát cảnh tử đắc ngộ kỳ duyên Bậc tài hoa ngàn năm có một
- Hồi 31 - Thuyết phục quần hùng cứu Lão Nhân Người khôi phục kẻ thì tái xuất
- Hồi 32 - Bạch Y công tử đã lộ diện mối đại hận sáu mươi năm dài
- Hồi 33 - Quần hùng thọ chiến Vô Vi Cung một cảnh tượng thảm tuyệt nhân hoàn
- Hồi 34 - Tống tiễn Cửu phái Quy Tây Thiên mọi ẩn tình đến lúc bộc lộ
- Hồi 35 - Nhờ cẩn trọng chi trì cục diện gãy Hắc tiêu phát hiện Kinh Văn
- Hồi 36 - Vào địa lao phát giác hung tin Ngũ Tuyệt Âm Công phá Long Đàm
- Hồi 37 - Yêu Công Quái Phượng và Tà Đao Địa Chấn nảy sinh cứu quần hùng
- Hồi 38 - Dùng Âm Công triệt phá yêu công Quái Lão Chết Yêu Phụ Đào Vong
- Hồi 39 - Bước đường cùng hóa nên liều lĩnh Bích Dạ Vô Vi chung số phận
- Hồi 40 - Với đạo lý: Hữu Ân Tất Báo Kiến Tạo Bích Dạ Tôn Minh Chủ (Hết)