Hồi 34 - Thoát nguy
Mọi người đều đem hết sức lực ra đánh khiến người ngoài nhìn vào cũng phải lạnh mình ớn xương sống. Họ đinh ninh Trịnh Kiếm Hồng dù có phép thăng thiên độn thổ cũng không thoát được mạng chết.
Trong lúc thập tử nhất sanh mà Trịnh Kiếm Hồng vẫn bình tĩnh uốn mình chuyển người, quẹo qua cong lại, lách tránh đồng thời vung chưởng phản công.
Bùng! Bùng! Bằng! Bằng!...
Liên tiếp hằng chục tiếng nổ chát chúa, âm thanh xoáy vào tai mọi người kêu "vo... vo...", rúng động thần sắc. cát bụi bay tung tóe mịt mù.
Nhờ thế Trịnh Kiếm Hồng chiếm được một góc trống và định nói song nghĩ đến thanh danh Tôn chủ đời trước, chàng không thể để họ nhục mạ. Vả lại nếu nương tình không gây khó dễ, chắc chắn họ kéo tới Phong Lưu giáo thì Phong Lưu giáo tránh sao được nguy cơ.
Lập tức chàng liên tiếp sử dụng chiêu "Long Lân Quyển Ba" đánh ngay vào ba người Chưởng môn gần nhất. Ba vị này chưa hết hoàn hồn thì bị ngay những luồng kình lực ép tới, cả kinh quên cả đỡ đòn, ù té chạy lách tránh.
Nhân cơ hội ấy, Trịnh Kiếm Hồng tức tốc lướt tới sàng qua đảo lại, như con diều hâu thấy được mồi. Tưởng bở ba vị cao thủ khác hợp công, xòe tay ra chụp.
Tay họ vừa đưa ra gặp phải mười luồng chỉ phong của Trịnh Kiếm Hồng, một bên thì nóng như lửa đốt, bên lại lạnh ngắt khiến tay họ như tê liệt, vội vã rút về.
Nhưng đã trễ, Trịnh Kiếm Hồng đã lanh lẹ thẳng tay chém tới.
Bặt! Bặt!...
Hai người Chưởng môn kêu rú lên, ngã té sấp xuống mặt đất. Hắc Y Tiên Ông và Văn Hoa Chinh Nhân nghiến răng căm hờn lật đật ngồi dậy định liều mạng chết sống.
Thấy thế Trịnh Kiếm Hồng phóng mình tung vào giữa, chìa tay vào hai người.
Hai luồng khí một nóng một lạnh lại tuôn ra một lần nữa chạm vào da thịt hai người. Sắc mặt Hắc Y Tiên Ông bị sức nóng nung đỏ như ớt chín còn Văn Hoa Chinh Nhân sắc mặt tái mét, toàn thân run lên bởi luồng khí lạnh.
- Ta đi đây!
Chưa dứt lời Trịnh Kiếm Hồng liền phóng mình thoát chạy. Nhưng ngay khi đó, bốn ngọn chưởng phong của bốn vị Chưởng môn khác đã đập vào lưng chàng.
Bình! Chỉ thấy Trịnh Kiếm Hồng uốn mình lên.
Miệng chàng ọc ra búng máu mà chân vẫn thoăn thoắt chạy.
Vút! Vút! Vút!...
Chàng phóng một hơi đã nhảy qua khỏi đầu ba người Chưởng môn vọt ra ngoài xa có trên bốn mươi thước. Ba người tức tối la lên :
- Chạy đi đâu!
Vừa la họ vừa tung người đuổi theo Trịnh Kiếm Hồng nhưng Đỗ Thu Linh đã phóng mình tới.
Soạt! Một tiếng nàng đã đưa thanh Ngũ Long kim kiếm ra chặn :
- Quí vị tự xưng là trượng phu nhất ngôn lại đi nuốt lời hứa à?
Câu hỏi của Đỗ Thu Linh làm mọi người nghẹn họng. Trịnh Kiếm Hồng thấy thế liền kêu :
- Em Linh! Ta đi cho rồi!
Ngọc Trúc lão trượng trợn mắt quát :
- Đi đâu? Mau nạp mạng trả món nợ máu cho ta.
Trịnh Kiếm Hồng nghe nói máu nóng trong người sôi lên, liền quay gót trở lại quét mắt nhìn mấy người Chưởng môn, gằn giọng :
- Cái gì mà trả nợ máu?
- Đánh người rồi còn muốn gì?
- Há! Há!... các ngươi hỏi thế tức là ngậm máu phun người rồi.
- Sao?
- Đã mang danh Chưởng môn cầm đầu hàng trăm môn hạ mà không hiểu nổi câu nói của ta à?
- Tiểu tử! Ý ngươi muốn nói...
- Phải rồi, ý ta muốn nói chuyện chúng đệ tử của các ngươi bị thương tích la do các ngươi gây nên thì các ngươi ráng mà chịu. Chớ đổ thừa cho ai.
Thái Thông lão trượng quát :
- Tiểu tử đừng bẻm miệng lẻo mép, ta quyết không để ngươi ra khỏi đây.
Trịnh Kiếm Hồng rùng vai cười lạt :
- A! Lão trượng sao rồi! Không phải lão đã nói với tôi là trượng phu chỉ biết có một lời. Sao bây giờ lại đa ngôn thế? Tôi tưởng thái độ của lão nên để cho bọn tà ma thì đúng hơn. Lão trượng nên nhớ mình là Chưởng môn phái Thiếu Lâm, một phái được giới võ lâm kính nể là trọng danh dự, và không có hành động nào là không quang minh chính đại. Lão nên làm gương tốt cho tiểu bối noi theo chớ đừng xúi dại nó vào đường xấu. Kinh nhà Phật có nói
"Muốn mình thành nhân ở đời
Cũng nên dẫn dụ cho người bằng ta.
Muốn mình thông đạt gần xa,
Cũng nên dẫn dắt người ta như mình" đó sao!
Dứt lời chàng nắm tay Đỗ Thu Linh :
- Đi em!
Đỗ Thu Linh trì tay kéo lại :
- Không! Để em cho họ bài học!
- Không được! Họ không phải là kẻ ác, em đừng làm thế gây thù chuốc oán.
Dứt lời chàng lôi Đỗ Thu Linh chạy biến đi để lại cho Bát đại môn phái ngẩn ngơ, uất ức mà không hở môi được.
Hai người đi được vài mươi dặm đột nhiên từ xa có một người chạy tới, nhìn kỹ lại là Thái Trí đại sư. Trịnh Kiếm Hồng và Đỗ Thu Linh liền dừng bước, Thái Trí đại sư cũng đứng lại. Trịnh Kiếm Hồng trước kia đã gặp Thái Trí giả bây giờ thấy đối phương, chàng đâm ra nghi ngờ bụng bảo thầm :
- Hắn là Bích Linh Ma Ảnh cải trang chứ không ai.
Thật sự chàng cũng chưa gặp qua lần nào Thái Trí đại sư thật cả và cũng không biết mặt mũi Bích Linh Ma Ảnh ra làm sao?
Chàng cất tiếng hỏi :
- Ngươi là người của phái Thiếu Lâm?
Thái Trí đại sư đáp :
- Phải rồi! Tôn chủ không nhận ra được Thái Trí này sao?
- Ngươi thật là Thái Trí đại sư?
- Ồ! Tôn chủ sao hỏi kỳ vậy. Ta không là Thái Trí của Thiếu Lâm phái thì còn ai mà Tôn chủ hỏi.
- Vậy gặp ta có chuyện gì?
- Muốn hỏi Tôn chủ một chuyện...
Trịnh Kiếm Hồng ngầm vận nội công vào hai bàn tay.
- Tôn chủ, lão Ma Ảnh có từng nghe qua Đại Thần bảo kinh chưa?
Trịnh Kiếm Hồng hơi giật mình đáp :
- Ta nghĩ lão ấy chưa biết gì đâu.
- Thế hai câu "Nghịch chuyển trùng lâu, Càn khôn đảo lập" là nghĩa thế nào?
Trịnh Kiếm Hồng thất sắc vì ngoài Lý Minh Châu và Bích Linh lão tăng ra, đâu có ai nghe lọt được hai câu này? Có lẽ Bích Linh Ma Ảnh đã...
Nghĩ tới đó, Trịnh Kiếm Hồng vụt hỏi :
- Ngươi học được hai câu này ở đâu?
Vừa hỏi tay chàng vừa đưa cao lên. Thái Trí đại sư lui ra một bước cười nói :
- Ồ! Tôn chủ làm sao vậy?
Trịnh Kiếm Hồng trừng mắt :
- Cái gì?
Thái Trí vẫn giữ thái độ bình tĩnh đáp :
- Hai cây ấy có đúng là hai câu trong Bảo kinh không mà coi bộ Tôn chủ mất hẳn vẻ tự nhiên thế?
- Hồi 1 - Nan y kỳ bệnh
- Hồi 2 - Thần Long kỳ hiệp
- Hồi 3 - Suy tôn Võ Lâm Tôn chủ
- Hồi 4 - Hai quái nhân đánh cờ
- Hồi 5 - Ngũ Long kim kiếm
- Hồi 6 - Bức bách đối phương. Cuồng sinh giở thủ đoạn
- Hồi 7 - Đọc kinh văn bí kiếp giữa sống chết một giây
- Hồi 8 - Chôn cất nghĩa mẫu. Quyết chí tầm sư
- Hồi 9 - Bày kế trị bệnh. Kim bồn hứng huyết
- Hồi 10 - Gắng công luyện võ Độc hạ Thiên sơn
- Hồi 11 - Lôi Đình sơn trang kinh văn di sự
- Hồi 12 - Dùng kế mọn nhử thù nhân
- Hồi 13 - Sát cuồng sinh lão tăng nguy di
- Hồi 14 - Giã biệt thiếu nữ trở về quê nhà
- Hồi 15 - Nói rõ nguồn cơn cha con ly biệt
- Hồi 16 - Giữa lễ thọ tưng bừng Trịnh Kiếm Hồng vấn tội
- Hồi 17 - Phá tiệc rượu quần hùng phẫn ộ. Dùng chưởng đánh Tiên Vườn ra tay
- Hồi 18 - Nhất hổ chọi quần hồ
- Hồi 19 - Trúng độc thảo, kiếm khách thân vong
- Hồi 20 - Chết mạng tiên vườn Quái phụ xuất hiện
- Hồi 21 - Đi vào U Cốc đại chiến Ma Tinh
- Hồi 22 - Thấy mình lâm nguy liền tung độc khí
- Hồi 23 - Lọt vào hang sâu anh hùng bị nhốt
- Hồi 24 - Thoát vòng lao lý kẻ chết hồi sinh
- Hồi 25 - Bích Linh lão tăng
- Hồi 26 - Vô tình tiết lộ Đại thần báo kinh
- Hồi 27 - Tìm chân lý Bảo Kinh
- Hồi 28 - Hồng quân kiếm trận
- Hồi 29 - Khơi nguồn tâm sự
- Hồi 30 - Anh hùng bị khốn
- Hồi 31 - Xuân tình phát động
- Hồi 32 - Tiệc rượu chia tay
- Hồi 33 - Gieo gió ắt gặt bão
- Hồi 34 - Thoát nguy
- Hồi 35 - Hai Thái Trí đại sư
- Hồi 36 - Thái Trí thứ ba xuất hiện
- Hồi 37 - Linh Quang ngộ kiến
- Hồi 38 - Mưu thâm chước độc
- Hồi 39 - Dùng độc bị độc hại
- Hồi 40 - Đèn ma và hố xương người
- Hồi 41 - Lâm nguy
- Hồi 42 - Tự mình chôn xác
- Hồi 43 - Tìm Thiên Sơn ngọc dịch
- Hồi 44 - Sang máu cứu mạng
- Hồi 45 - Bị khốn nơi Thiên sơn
- Hồi 46 - Phong lưu giáo chủ thọ nạn
- Hồi 47 - Thoát nạn
- Hồi 48 - Mưu sự bất thành
- Hồi 49 - Người xưa dưới kính
- Hồi 50 - La Hán đường, chín phái đứng chứng
- Hồi 51 - Trùng vây
- Hồi 52 - Mượn bánh xe đao phá trận thế
- Hồi 53 - Giáng Long phục trận
- Hồi 54 - Xông hương mê
- Hồi 55 - Thả trùng độc uy hiếp Thiếu Lâm
- Hồi 56 - Thái Thông tương kế tựu kế
- Hồi 57 - Hiệp khách trừ lão tăng
- Hồi 58 - Liệt Đương đạo trưởng phát giác Âm công
- Hồi 59 - Trị bệnh mất trí
- Hồi 60 - Lại một Ma tính biết hối cải
- Hồi 61 - Một lời định ước
- Hồi 62 - Âm ma hỏa
- Hồi 63 - Dùng kế giải vây
- Hồi 64 - Cửu đại môn phái mắc kế
- Hồi 65 - Con đường chết
- Hồi 66 - Đặt cạm bẫy trong Quỷ điện
- Hồi 67 - Vực sâu chết người
- Hồi 68 - Quái nhân một mắt
- Hồi 69 - Khó thoát
- Hồi 70 - Chết mạng (Hết)