Hồi 117
Trước Tổ Miếu, Lưu Thầm tự vận
Lấy Tây Xuyên, Ngụy Tướng thành công
Quân về báo tin Hậu Chúa hay Miêng Trước đã thất thủ, cha con Gia Các Chiêm đều tử trận, Hậu Chúa triệu hết bá quan vào thương nghị .
Có người bàn nên chạy vào Nam Trung là chổ hiểm trở rồi sẽ lo sau, người thì lại e người Man Phương hay phản phúc, tới đó sẽ càng sanh khó, người khác lại khuyên Hậu Chúa nên qua nương náu bên Ðông Ngô rồi sẽ tính kế sau.
Hậu Chúa phân vân, chẳng biết tính sao.
Bửa sau quân Ngụy lại đến sát thành hơn nữa, Tiêu Châu lại khuyên Hậu Chúa sớm liệu đầu Ngụy.
Hậu Chúa liền cho thảo thư gởi đến Ðặng Ngãi xin hàng.
Lúc đó Bắc Ðịa Vương Lưu Thầm bước ra kêu lớn :
- Có Thiên Tử nào lại đi đầu giặc bao giờ ?
Hậu Chúa nói :
- Các quan đều khuyên đầu, mi có tài chi mà muốn tiếp tục đánh ? Hay muốn cho Thành Ðô phải ngập máu ?
Lưu Thầm dập đầu xin :
- Hãy cho tôi ra đánh với giặc một trận, nếu tôi thác hãy đầu .
Hậu Chúa truyền xô Lưu Thầm ra ngoài, rồi cho mang thư đi đầu Ðặng Ngãi.
Ðặng Ngãi thâu nhận ngọc ấn, thư hàng rồi giao thư cho mang về Thành Ðô.
Tiếp thư Ðặng Ngãi, Hậu chúa cho đem hết sổ bộ mà đem qua cho Ðặng Ngãi, mặt khác viết chiếu khiến Khương Duy cũng phải đầu hàng.
Lưu Thầm tức giận vô cùng, cầm gươm đi vào cung.
Phu nhân là Thôi Thị hỏi có việc gì ?
Lưu Thầm nói :
- Phụ vương đã đầu hàng quân Ngụy, ta nguyện chết để được gặp tiên đế dưới suối vàng .
Thôi phu nhân khen phải và xin được chết theo. Nói rồi đập đầu vào vách mà thác.
Lưu Thầm giết luôn cả ba đứa con của mình đoạn vào Miếu Liệt Chúa quì móp xong khóc than một lúc rồi Lưu Thầm rút gươm tự vận.
Hôm sau, binh Ngụy vào thành.
Hậu chúa tự trói mình quì gối xin hàng.
Ðặng Ngãi cho mở trói, đỡ dậy rồi cùng vào thành.
Vỗ về bá tánh, phong cho Hậu chúa làm Phiêu kỵ tướng quân, khao thưởng các quan xong, Ðặng Ngãi toan đem Huỳnh Hạo ra chém.
Tên hoạn quan này lại khéo lo lót nên khỏi thác.
Kể từ đây nhà Hớn coi như đã mất.
Lúc đó, Tướng Hiền đem chiếu của Hậu chúa tới cho Khương Duy.
Khương Duy chết đứng hồi lâu, không nói được một tiếng nào .
Tướng sĩ xung quanh cũng đều nghiến răng trợn mắt, kẻ thì khóc ròng .
Khương Duy thấy lòng người còn mến Thục như vậy nên mới nói rằng :
- Ta sẽ có cách cứu được nước Thục, các ngươi chớ ngại .
Sau đó, Khương Duy dựng cờ hàng ở Kiếm Các, dẫn quân đến trại Chung Hội xin hàng.
Chung Hội cả mừng, ra nghinh tiệp mà rằng :
- Sao Bá Uớc đến trể vậy ?
Khương Duy thưa :
- Binh quyền ở trong tay tôi hết. Nay đến đầu tướng quân là sớm đó .
Chung Hội cười, đãi Khương Duy vào bậc thượng tân.
Khương Duy nói :
- Oai đức tướng quân đã vang lừng Tây Xuyên vì theo tôi mới phục, chứ như Ðặng tướng quân thì tôi quyết tử chiến mà thôi .
Hai người càng ý hợp tâm đầu, cùng bẻ mũi tên kết làm anh em, Chung Hội lại cho Khương Duy được giữ lại binh mã như cũ.
Về phần Ðặng Ngãi, được Hậu Chúa hàng phục thì tự đắc lắm, dựng đài chiến thắng ở Miêng Trước, dâng biểu về Lạc Dương cho Tư Mã Chiêu, trong biểu lời văn tự phụ.
Tư Mã Chiêu xem xong biểu, nghĩ là Ðặng Ngãi bắt đầu có ý muốn chuyên quyền.
Bèn viết một bức thư riêng cho Vệ Quán, mặt khác phong cho Ðặng Ngãi chức Thái úy.
Ðặng Ngãi lãnh chiếu xong, lại được Vệ Quán cho xem thư của Tư Mã Chiêu, trong đó dặn Vệ Quán :
- Mấy lời cho Ðặng Ngãi ghi trong biểu, ta còn đang tâu báo, chớ thi hành vội.
Ðặng Ngãi giận lắm sai quân mang thư về trình Tư Mã Chiêu, trong đại ý nói :
- Lúc này địch mới hàng, việc gì có lợi thì cứ làm, rồi tâu Thiên Tử sau.
Tư Mã Chiêu được thư lần này, kêu Giả Sung tới nói :
- Ðặng Ngãi quả có ý phản phúc rồi, giờ phải làm sao ?
Giả Sung thưa :
- Nên phong cho Chung Hội làm Tư Ðồ , lại khiến Vệ Quán chấp chưởng hai đạo binh mã, rồi gởi mật thư cho Chung Hội bảo cùng Vệ Quán mà lo loại trừ Ðặng Ngãi đi .
Tư Mã Chiêu liền làm theo kế ấy.
Ðược mật thư: Chung Hội liền bàn với Khương Duy.
Khương Duy nói :
- Ðặng Ngãi xuất thân nơi hèn hạ, nay cầu may đi ngả Âm Bình mà nên công, nhưng đây là hồng phước quốc gia. Vả lại tướng quân không cầm chân tôi ở Kiếm Các thì hắn đâu có thành công ?
Nay quả là hắn có ý làm phản, Tấn công Nghi ngờ là rất đúng .
Chung Hội hỏi có kế chi trừ được Ðặng Ngãi.
Khương Duy đáp :
- Nay cần làm Tấn công nghi hắn hơn nữa, ắt Tấn công sẽ ra lịnh cho tướng quân bắt hắn, vậy là xong việc .
Chung Hội liền viết thư cho Tấn công nói trắng thế nào Ðặng Ngãi cũng làm phản đến nơi. .
Tư Mã Chiêu quả nhiên sai sứ khiến Chung Hội phải đi bắt Ðặng Ngãi. Lại sai Giả Sung dẫn mấy ngàn binh đi ngay Tà Cốc . Còn mình thì cùng Ngụy chúa Tào Hoán ngự giá thân chinh.
Giả Sung hỏi :
- Chung Hội binh mã đông gấp hai Ðặng Ngãi, dư sức bắt Ðặng Ngãi, vậy chúa công đi làm chi cho nhọc sức ?
Tư Mã Chiêu cười nói :
- Ta đi là vì Chung Hội đó .
- Hồi 10
- Hồi 1
- Hồi 2
- Hồi 3
- Hồi 4
- Hồi 5
- Hồi 6
- Hồi 7
- Hồi 8
- Hồi 9
- Hồi 11
- Hồi 12
- Hồi 13
- Hồi 14
- Hồi 15
- Hồi 16
- Hồi 17
- Hồi 18
- Hồi 19
- Hồi 20
- Hồi 21
- Hồi 22
- Hồi 23
- Hồi 24
- Hồi 25
- Hồi 26
- Hồi 27
- Hồi 28
- Hồi 29
- Hồi 30
- Hồi 31
- Hồi 32
- Hồi 33
- Hồi 34
- Hồi 35
- Hồi 36
- Hồi 37
- Hồi 38
- Hồi 39
- Hồi 40
- Hồi 41
- Hồi 42
- Hồi 43
- Hồi 44
- Hồi 45
- Hồi 46
- Hồi 47
- Hồi 48
- Hồi 49
- Hồi 50
- Hồi 51
- Hồi 52
- Hồi 53
- Hồi 54
- Hồi 55
- Hồi 56
- Hồi 57
- Hồi 58
- Hồi 59
- Hồi 60
- Hồi 61
- Hồi 62
- Hồi 63
- Hồi 64
- Hồi 65
- Hồi 66
- Hồi 67
- Hồi 68
- Hồi 69
- Hồi 70
- Hồi 71
- Hồi 72
- Hồi 73
- Hồi 74
- Hồi 75
- Hồi 76
- Hồi 77
- Hồi 78
- Hồi 79
- Hồi 80
- Hồi 81
- Hồi 82
- Hồi 83
- Hồi 84
- Hồi 85
- Hồi 86
- Hồi 87
- Hồi 88
- Hồi 89
- Hồi 90
- Hồi 91
- Hồi 92
- Hồi 93
- Hồi 94
- Hồi 95
- Hồi 96
- Hồi 97
- Hồi 98
- Hồi 99
- Hồi 100
- Hồi 101
- Hồi 102
- Hồi 103
- Hồi 104
- Hồi 105
- Hồi 106
- Hồi 107
- Hồi 108
- Hồi 109
- Hồi 110
- Hồi 111
- Hồi 112
- Hồi 113
- Hồi 114
- Hồi 115
- Hồi 116
- Hồi 117
- Hồi 118
- Hồi 119 (Hết)