Chương 196 - Thanh niên cao thủ
Cách đêm trăng tròn không đến hai ngày, Sở đô không khí nhất thời bắt đầu khẩn trương ngay cả những dân chúng bình thường cũng cảm nhận được cỗ áp lực khó nói.
Trong Sở đô tụ tập vô số tu luyện giả, các khách điếm đều đã chật chỗ, có nhiều người thậm chí phải trọ tại các nhà dân chúng bình thường, không kể gió tuyết, trên đường cái lúc nào cũng có vô số quân binh tuần tra , có thể nói cứ ba bước có một trạm gác, năm bước một nhóm lính tuần tra,đế đô cơ hồ đã giới nghiêm .
Trong Sở Hoàng cung rộng lớn những khí tức khác thường phát ra ngày càng thêm rõ ràng, Lão yêu quái truyền ra mệnh lệnh tất cả mọi người trong hoàng tộc phải rời khỏi Hoàng cung, tới ngay cả toàn bộ cung nga, hoạn quan cũng không ngoại lệ, hoàng cung rộng lớn có vẻ lạnh lẽo vắng lặng, bất quá sau đó không lâu, một đạo quân lớn được điều tiến đến hoàng cung, giữ chắc các yếu đạo,vô số cao thủ toạ trấn trong đó .
Sớm ngày hôm nay ,phong tuyết rốt cục đã ngưng lại rồi, Thần Nam và Long Vũ dạo bộ trên đường cái đế đô, thấy trạm gác tuần tra dày đặc,không khỏi cảm giác được được mùi thuốc súng đã phảng phất đâu đây ( @ ý là sắp có chiến tranh).
Đêm qua, Long Vũ cùng Thần Nam, giống nhau, đều cảm giác được, có không ít tuyệt đỉnh cao thủ xông vào vào trong cung, bất quá nàng không thấy Lão yêu quái và những người đó phát sinh không chiến .
Thần Nam nhìn nàng, hai ngày nay tâm tình đã khởi sắc lên nhiều, hắn mời nàng dạo chơi Bình Dương thành, hai người ngắm hết các cảnh quan nổi tiếng tai nơi này bất quá nơi này giờ cũng hơi khác thường, Bình Dương thành vốn phồn hoa lại lộ ra vẻ hiu quạnh.
Hai người đang tại mai viên thưởng lãm hoa mai, đột nhiên thấy được một cái thân ảnh quen thuộc, nhìn kĩ lại thì ra là Khải Lợi, người với Tiềm Long dị thường giống nhau.
"Thật sự nhân sanh hà xứ bất tương phùng a."
Khải Lợi hướng Thần Nam gật gật đầu sau đó quay ra nhìn Long Vũ cười nói:
"Long Vũ tiểu thư xinh đẹp, chúng ta lại gặp mặt rồi."
Long Vũ sửng sốt. Sau đó sắc mặt có chút ảm đạm,Thần Nam thầm than, Khải Lợi này không nên xuất hiện lúc này , Long Vũ tâm tình vừa mới tốt lên một chút thì lại đụng vào nỗi đau về Tiềm Long của nàng.
"Long tiểu thư băng liên ta tặng nàng vẫn còn đấy chứ?"
Khải Lợi cười nói, mái tóc màu tím khuôn mặt anh tuấn, cười rộ lên khiến hắn hình dáng hết sức sang lạn .
"Không còn đâu....." Long Vũ hồi đáp .
Nhớ tới đoá băng liên kia ,Thần Nam tức thì có cảm giác buồn cười, đoá liên hoa kia ngang nhiên bị Tử kim Thần Long trộm đi làm cây kem ăn rồi,cái gã gia hoả kia một bên thì ăn còn một bên thì khen không ngớt mồm, nói có mùi thơm ngát của bách hoa dị thường sảng khoái, cuối cùng còn hỏi Long Vũ có hay không đoá thứ hai, Long Vũ vào lúc đó mới biết được sự tồn tại của Tử Kim Thần Long!
Khải Lợi cười cười nói:
"Ta nói rồi nếu như có gặp lại nhất định tặng tiểu thư một đoá liên hoa vĩnh viễn không bao giờ tàn."
Nói rồi, hắn từ trong ống tay áo rộng thùng thình lấy ra một hộp lễ vật, vừa mở ra thì phát ra vô số đạo ánh sáng mờ ảo.
Một đoá ngọc liên trong suốt, ánh sáng ngọc mạnh mẽ tỏa ra khắp hộp. Đoá hoa lớn nhỏ chỉ bằng nắm tay, dưới nó, trên cuống có hai phiến ngọc diệp lộ ra trùng trùng điệp điệp cánh hoa, cuống hoa ngọc dài hơn nửa thước, trong suất long lanh.
Cả gốc liên hoa tựa hồ một khối cực phẩm thần ngọc điêu khắc mà thành, tản phát ra rực rỡ ánh sáng ngọc. Lại còn thấu phát ra một cỗ khí tức khiến tâm linh người ta an tĩnh, vừa thấy đã biết là bảo vật khó tìm.
Thần Nam âm thầm kinh dị, hắn tựa hồ cảm giác được một cỗ năng lượng ma pháp ba động, nhìn kĩ hắn phát hiện bảo ngọc này tựa hồ tịnh không phải là tầm thường, theo truyền thuyết đây đích xác là tinh hạch cực phẩm ma thú. Ma pháp sư yêu thích nhất là cái này, chính là nguyên liệu cực phẩm ma pháp, một khối ma thú tinh hạch nhỏ có thể chế thành một món nhất lưu pháp trượng.
Mà trước mắt một khối lớn ma thú tinh hạch điêu khắc thành hoa sen. Hoàn toàn có thể ra tay chế tác nhất kiện đỉnh cấp bảo vật, nghĩ lại, thân phận chủ nhân của nó đương nhiên không phải tầm thường.
"Hảo ý xin tâm lĩnh, chỉ là lễ vật này quá quý trọng rồi, muội không thể thu nhận"
Long Vũ dịu dàng từ chối.
Khải Lợi nở nụ cười lại nói:
"Tại hạ từng nói qua, nếu như có khả năng cùng tiểu thư gặp lại, nhất định sẽ đem tặng nàng một đoá băng liên hoa vĩnh viễn không tàn lụi."
Long Vũ khẽ cười nói:
"Phải a, bất quá huynh cũng nói qua lúc trước, điều kiện tiên quyết là đoá băng liên hoa kia ở lần gặp mặt trước không có tan chảy, đáng tiếc chưa đến hai ngày nó đã tan chảy rồi."
"Chuyện này..." Khải Lợi có chút khó nói.
Đúng vào lúc này, một thanh âm ngọt ngào vang lên:
"Ta muốn, ta muốn, cho ta! Quá xinh đẹp, ta rất là thích đóa ngọc liên này!".
Một thân ảnh nhỏ nhắn xinh đẹp nhanh như thiểm điện từ sâu trong mai lâm chạy đến, một cái chớp mắt đã đem liên hoa từ Khải Lợi đoạt vào trong tay .
"Oa còn có hương thơm nữa nha, tựa hồ có trận trận ba động truyền ra, giống như có một mảnh sinh mệnh."
Nữ hài xoay chuyển liên hoa đối về hướng ánh mặt trời, không ngừng nói
.
Thần Nam và Long Vũ nhìn đến trợn mắt há hốc mồm , nữ hài quen thuộc này lại là tiểu công chúa, bọn họ không có nghĩ đến nhân vật phiền toái ở xa tận tội ác chi thành, lại có thể tới trước mặt.
"Ngươi... tiểu công chúa,ngươi như thế nào đã chạy trở về rồi?"
Thần Nam cả kinh nói.
"Nhà ta đã xảy ra chuyện lớn , ta đương nhiên muốn trở lại. Nói lại ngươi là ai a, ngươi băng vào cái gì mà đòi quản ta?"
Tiểu công chúa và Thần Nam có thể nói ân oán rất sâu, nàng hung hăng liếc mắt trừng hắn,tiếp theo nàng lại ngọt ngào cười nói:
"Long Vũ tỉ tỉ , tỉ đã không cần đoá liên hoa này nên tặng cho ta đi,ta nghĩ nó cũng không tệ lắm, dù sao tỉ nhìn cũng không thuộn mắt."
Thần Nam thầm than, tiểu công chúa quả nhiên đáng ghét, không chút để ý sự xấu hổ của chủ nhân (đóa hoa), nàng tựa hồ là tại đây thực lòng trêu tức Khải Lợi.
Khải Lợi cười nói:
"Nguyên lai là Ngọc công chúa điện hạ, tại chỗ này gặp được công chúa thật sự làm cho người ta thấy ngoài ý muốn quá."
Tiểu công chúa tựa hồ giật mình hiểu được, nói:
"A, nguyên lai là Khải Lợi vương tử được xưng ma pháp thông thần a, thật sự là thất kính, thất kính, ta nói, ta nhìn đoá hoa sen này như thế nào có chút quen mắt, ta nhớ rõ ba năm trước ngươi từng phải tặng nó cho tỉ tỉ ta, bất quá bị nàng cự tuyệt."
Thần Nam cố nén nụ cười,Long Vũ cũng đang phải cố gắng chịu đựng, tiểu công chúa thật sự quá đáng giận rồi .
" Ai, lại ở đây lừa nữ hài tử a, Khải Lợi vương huynh, ngươi thật sự là không có có chút tiến bộ nào, vì cái gì mỗi lần bị ta gặp lại ngươi tặng nữ hài tử lễ vật, đều bị người cự tuyệt chứ? Ngươi không phải Tây phương ma pháp vương tử , được xưng sát thủ thiếu nữ sao? Nhưng bản thân sau khi tận mắt kiến thức, ta thật sự có chút thất vọng a! Oh, ta quên mất , đây là ở phương Đông, ôi!"
Tiểu công chúa lộ ra một bộ thần thái đồng tình .
"Long Vũ tỉ tỉ , ma pháp vương tử có phải là cũng như vậy theo đuổi người, trước tiên là ngẫu nhiên tương phùng, sau đó lại không hẹn mà gặp?"
Tiểu công chúa tựa hồ cùng Khải Lợi có thù oán, không ngừng đả kích chế giễu.
Bất quá Khải Lợi tuyệt không có hiện ra vẻ xấu hổ từ từ cười nói:
"Tiểu nha đầu ngươi còn thật sự ghi dấu thù hận, ba năm đã qua thật nhanh rồi,ngươi còn nhớ mãi khồng quên a! Ai. Ngày đó còn là một tiểu nha đầu tung tung tăng tăng , cả ngày chỉ theo đuôi tỉ tỉ, hiện tại đã trở thành một tuyệt sắc mỹ nữ như hoa như ngọc, thời gian trôi qua cũng thật là nhanh a!"
"Hừ, ai là tiểu nha đầu , ai là cái đuôi nhỏ, không cần nói khó nghe như vậỵ!"
Tiểu công chúa tựa như bị người ta dẫm phải đuôi, kêu lên:
"Lúc trước, ngươi đã dùng ma pháp, vì tiếp cận tỉ tỉ ta,dùng ma pháp đem ta vây khốn, hừ, ngươi là một gã đại sắc lang! Trước đó còn đáp ứng đưa đoá liên hoa tặng cho ta sau lại tự nhiên nuốt lời, đúng là tiểu nhân không có chữ tín ."
Khải Lợi cho đến lúc này nới có chút xấu hổ,nói:
"Ai bảo ngươi cứ ở phía sau ta và tỉ tỉ ngươi phá rối, mặt khác ta không phải không nghĩ tặng cho ngươi, chỉ có điều ta sợ tỉ tỉ ngươi trách tội ngươi a, lúc trước từng hối lộ cho ngươi, nếu để nàng phát hiện ngươi nhận của ta cái gì đó , nhất định sẽ phải trách mắng ngươi .
"Ha Ha..."
"Ha ha..."
Lúc này sâu trong mai lâm ngoằn nghèo xuất hiện vài thanh niên nam nữ, mọi người đều đang cười cười nói nói.Đi đầu mọi người là Đông Phương Phượng Hoàng, những người khác cùng với Thần Nam và Long Vũ đều quen thuộc. Đó là mười thanh niên cao thủ đã tập kích Lăng Tử Hư, những người này có thể nói là các cao thủ đứng đầu tứ đại học viện, tất cả đang ở tại Tội Ác chi thành thì bị tiểu công chúa kéo đến xem náo nhiệt .
Tiểu công chúa xấu hổ đến đỏ cả mặt. Tức giận đưa tiểu ngọc trong ngực (@lucthany hic thích ghê ) để trên mặt đất, ra mệnh lệnh:
"Tiểu Ngọc mau thu thập hắn cho ta"
Hổ Vương Tiểu Ngọc, gầm vang một tiếng, trong nháy mắt biến lớn, vươn người lên, hướng tới Khải Lợi đánh tới. đồng thời trong miệng phun ra một đạo thiểm điện thật lớn dầy dặc
Khải Lợi không một chút kinh hoảng, hữu thủ nhẹ nhàng huy động, một mảng thanh quang mờ mịt giao động bay ra, không chỉ có đem thiểm điện tan biến thành vô hình, hơn nữa trong nháy mắt đem hổ vương bao vây tại chỗ, khiến nó không thể động đậy, cuối cùng thanh sắc quang huy dần dần thu lại, đem tiểu ngọc chèn ép rất nhanh biến thành nhỏ bé, lại trở thành mèo con .
Đông Phương Phượng Hoàng và Khải Văn kinh hoàng thất sắc,bọn họ là ma pháp sư, tự nhiên có thể nhìn ra chỗ cao minh của Khải Lợi, chỉ có thể dùng từ "kinh khủng" để hình dung về tu vi của hắn.
Khải Lợi vẫy tay,thanh quang mờ mịt bao bọc Tiểu Ngọc, rồi bay đến trong tay hắn,hắn đưa tay vuốt ve luồng sáng ở trên lông da tiểu Ngọc,tán thưởng nói:
"Tốt, một cỗ thông linh hổ vương a, có được huyết thống cực ưu tú của đông phương bạch hổ và tây phương ma hổ, có thể không ngừng tiến hoá, đây thực sự là một cực phẩm toạ kị a , tiểu nha đầu ngươi phúc khí thật sự là tốt đó!" .
Nghe Khải Lợi xưng hô nàng là tiểu nha đầu, tiểu công chúa tức giận nói:
"Ngươi này, đại sắc lang,tiểu nhân vô sỉ ,mau đưa tiểu Ngọc trả lại cho ta, hừ, ba năm trước để ngươi bỏ trốn,bây giờ ta nhất định tim người cho ngươi một trận."
Khải Lợi mỉm cười, tả thủ nhẹ nhàng vung lên, thanh sắc quang huy bao vây tiểu Ngọc lơ lửng bay tới lồng ngực tiểu công chúa .
Lúc này , Khải Văn, Lãnh Phong, Đông Phương Phượng Hoàng, mọi người đi tới gần phía trước,mọi người cố gắng nhẫn nhịn tiếu ý,hướng tiểu công chúa cùng nói:
"Chúng thảo dân bái kiến Ngọc công chúa ! Công chúa thiên tuế thiên thiên tuế!"
Kì thật mọi người ở thời gian trước đó thì đã biết thân phận của tiểu công chúa, chỉ có điều ai cũng không nói ra mà thôi,giờ phút này lại cố ý như thế .
Tiểu công chúa cả giận nói: "Các ngươi... các ngươi thật sự là đáng ghét a!"
Thông qua cùng nói chuyện mới biết được, những người này quả nhiên là do tiểu công chúa cổ động mà tới, nghe Đông Phương Phượng Hoàng nói tiểu công chúa còn thiếu một chút còn dụ dỗ đem theo Tiểu Thần Hy , nếu không phải tam đại cao thủ cưỡi rồng đuổi tới, không thì thật sự nàng đã làm được rồi.
Thần Nam nghe được tâm kinh đảm chiến, thật muốn lại cho nàng Hàng Ma thập bát chưởng . ( @ câu này chắc lấy ý từ truyện Kim Dung)
"Nhìn cái gì mà nhìn, hừ , xú bại hoại ta và ngươi có thời gian sẽ chậm rãi tính sổ."
Tiểu công chúa nhìn Hậu Nghệ Cung trên lưng Thần Nam, nàng kinh ngạc hô:
"Di, đây là đồ của hoàng gia chúng ta, xú tặc ngươi như thế nào lại đã trộm được, mau đưa nó trả lại cho ta."
Tiểu công chúa chuyển động toàn thân, rất nhanh tới sau lưng Thần Nam, thân thủ nhằm hướng hậu nghệ cung tìm tới, bất quá bàn tay nhỏ bé của nàng lập tức bị Thần Nam tóm lấy giữ chặt như một gọng kìm bắng sắt không cho nàng nhúc nhích.
Thần Nam cố ý làm nghiêm nét mặt dọa nạt nàng, tại bên tai nàng thấp giọng nói:
"Tiểu nha đầu, ngươi định gây họa ở đây ư, không nghĩ tại giữa chốn đông người bị ta đả bại, để cho ta yên, bằng không ngươi có biết hậu quả."
Tiểu công chúa tức giận nhưng hơi sợ, nàng tin rằng Thần Nam nói ra nhất định làm được, kí ức tại trên giường ngủ Thần Phong học viện đã từng phát sinh qua sự tình khiến nàng xấu hổ đỏ hết cả mặt.
Nàng run giọng nói:"Buông tay bổn công chúa bây giờ không so do với ngươi."
*
Mười mấy người hội hợp tại một chỗ, cuối cùng chọn một nhà tửu lâu đi đến. Mọi người vừa đi vừa nói rất là cáo hứng .
Nguyên lai Khải Lợi chính là vương tử của Tây phương nhất quốc, tự nhỏ đã biểu hiện ra thiên phú ma pháp cực cao, sau lại bái nhập ma pháp thánh địa học tập ma pháp, mười sáu tuổi thì người đã đạt đến thành tựu ma pháp cực cao, đã vang danh trong giới quý tộc lúc đó. Mặc dù gặp thân phận có chỗ hạn chế, hắn không có khả năng hoàn toàn bước vào giới tu luyện, nhưng tu vi ma pháp cực kì cao thâm, sớm đã trở thành nhân vật được nhiều lão tiền bối quan tâm .
Thân thế này của Khải Lợi cũng gần giống như tiểu công chúa, hắn đang với Tây phương ma pháp có nhiều hiểu biết là Đông Phương Phượng Hoàng cùng Khải Văn nói chuyện, Mọi người tuy bất ngờ gặp Khải Lợi, khả dĩ cũng biết được tu vi của hắn, thực là siêu cấp thanh niên cường giả, Lãnh Phong nói:
"Mấy năm gần đây có người đã lập ra Đông đại lục thanh niên cao thủ bảng, bất quá trong mười người đương thời, hơn nửa vị trí đều đã bị Thánh địa truyền nhân của chánh tà lưỡng đạo lũng đoạn. Nghe đồn, Tây đại lục gần đây cũng có người đưa ra loại bảng tương tự, như vậy Khải Lợi huynh được liệt vào hàng thứ mấy trong đó?"
Nhắc đến vấn đề này Long Vũ vẻ mặt rõ ràng căng thẳng, Thần Nam hiểu được, Tiềm Long ngút trời kì tài , tất nhiên là nhân vật đứng đầu trong thập đại thanh niên cao thủ .
Khải Lợi cười cười nói:
"Cái bản phân loại kia cũng không phải thật chuẩn, theo ta được biết có mấy người tu vi không dưới ta, nhưng không được ghi chép lại trong đó."
Đông Phương Phượng Hoàng nói:
"Ta cũng từng có nghe qua , nhưng chỉ có điều không biết hết những người được liệt kê trong bảng, bất quá nghe nói đây đều là do các vị cao niên tiền bối soạn ra ,nghĩ lại rất có giá trị, nên tham khảo."
Thần Nam cười nói:
"...Khải Lợi huynh thật quá khiêm tốn rồi, thân là một trong Tây phương thập đại cao thủ , nói vậy tu vi đã sớm đạt tới cảnh giới siêu phàm nhập thánh ."
" Thần huynh tài khiến ta khâm phục a. Gần đây uy chấn tu luyện giới, bất quá huynh nên cẩn thận nhiều hơn, từ lúc huynh xuất đạo tới nay , vài lần đại chiến thành danh đều là đem long kị sĩ khai đao, Tây phương mới có vài long kì sĩ cường đại chuẩn bị tìm huynh khiêu chiến .
Ngất mất, Thần Nam thực là không biết làm sao, mọi việc thế này thì quả thực làm người ta á khẩu a!
Tiểu công chúa vẫn không phục, nàng nhìn nhìn Thần Nam lại nhìn nhìn Khải Lợi biết được hai người này hết sức đáng giận, bất quá nàng cũng không có chút biện pháp nào, nàng căn bản không có cách gì đối phó vơí hai người .
Đúng vào lúc này, tên đường một trận đại loạn một âm thanh già nua tựa tiếng chuông vang vọng,từ ở ngoài vài dặm truyền đến.
" A di đà phật , Hỗn Thiên Đại Ma Vương, ngươi không giữ hứa hẹn. Hai mươi năm trước ngươi từng với lão nạp thề,trong ba mươi năm không được xuất thế....."
Từ phía dưới tửu lâu vang lên một tiếng cười dài, cuồn cuộn tựa tiếng sấm làm rung động cả toà tửu lâu, cả tường nhà cũng bắt đầu lung lay.
"Hắc hắc ......lão lừa trọc ít nói bậy! Lời nói thì đã qua, người thì vẫn còn sống đây, thiên hạ ngày nay, nơi này ta đến tới, thử hỏi còn ai có khả năng ngăn trở ta?"
- Chương 1 - Phục sinh
- Chương 2 - Kình diễm
- Chương 3 - Tiểu ác ma công chúa
- Chương 4 - Hậu nghệ đồ long
- Chương 5 - Ám chiến
- Chương 6 - Huyết chiến kinh hồn
- Chương 7 - Đùa giỡn với công chúa
- Chương 8 - Tòng thiên đường nhập địa ngục
- Chương 9 - Hồi quy
- Chương 10 - Đạm khai tiên tử
- Chương 11 - Đế đô
- Chương 12 - Kỵ sĩ
- Chương 13 - Hoàng gia cổ tịch
- Chương 14 - Cổ mộ dưới hoàng cung
- Chương 15 - Long kỵ sĩ
- Chương 16 - Thần cung uy hiếp
- Chương 17 - Hoàng cung đại chiến
- Chương 18 - Loạn cung xạ thiên long
- Chương 19 - Phong cuồng báo phục
- Chương 20 - Chiến đế đô
- Chương 21 - Lạc Nan công chủ
- Chương 22 - Tây xuất sở cảnh
- Chương 23 - Sinh dực hổ vương
- Chương 24 - Tiểu Ngọc
- Chương 25 - Phi thiên ma nữ
- Chương 26 - Thần chi tả thủ
- Chương 27 - Thần phong học viện
- Chương 28 - Thần chiến di tích
- Chương 29 - Ác ma thị nữ
- Chương 30 - Nhất khối thần cốt
- Chương 31 - Tiểu ma phiền
- Chương 32 - Danh truyện thần phong
- Chương 33 - Hổ để thần ngọc kinh hồn
- Chương 34 - Thánh long bào hao ngũ giai tuyệt thế
- Chương 35 - Khủng phạ mỹ nữ
- Chương 36 - Nữ sinh túc xá
- Chương 37 - Thống phiền
- Chương 38 - Vũ phá ma pháp
- Chương 39 - Long khiếu chấn thiên
- Chương 40 - Tầm phóng bí địa
- Chương 41 - Khủng bố bí địa
- Chương 42 - Viễn cổ cử nhân
- Chương 43 - Ma điện
- Chương 44 - Kiền Thi
- Chương 45 - Thần phó *
- Chương 46 - Ma phiền
- Chương 47 - Thần Long Bảo Bảo
- Chương 48 - Đệ nhất kiện sự
- Chương 49 - Nộ phượng
- Chương 50 - Cường giả đại chiến
- Chương 51 - Dục huyết bác mệnh
- Chương 52 - Cực hạn võ luận
- Chương 53 - Sắc dụ
- Chương 54 - Dĩ nha hoàn nha
- Chương 55 - Sắc dục
- Chương 56 - Phi thiên thần miêu
- Chương 57 - Tiểu ma đầu
- Chương 58 - Long kỵ long
- Chương 59 - Chân ái vạn niên
- Chương 60 - Truyền thuyết
- Chương 61 - Côn Lôn
- Chương 62 - Vãng sự
- Chương 63 - Tương phùng
- Chương 64 - Vũ Hinh
- Chương 65 - Chuyển biến
- Chương 66 - Âm vân khởi (mây đen khéo tới)
- Chương 67 - Ma vương khiếu thiên
- Chương 68 - Nhượng lế hoạt hạ khứ
- Chương 69 - Thiên sứ phi hướng địa ngục
- Chương 70 - Đương nhĩ lão khứ đích thì hậu
- Chương 71 - Nghịch thiên đoạt mệnh (Thượng)
- Chương 72 - Nghịch thiên đoạt mệnh (Trung)
- Chương 73 - Nghịch thiên đoạt mệnh (Hạ)
- Chương 74 - Kỳ quái đích động vật
- Chương 75 - Yêu quái
- Chương 76 - Hoa hương
- Chương 77 - Vị lai yêu giới chi vương
- Chương 78 - Thất thải tiên ba
- Chương 79 - Yêu một người vạn năm
- Chương 80 - Là kết thúc hay là bắt đầu
- Chương 81 - Ly khai
- Chương 82 - Chiến yêu
- Chương 83 - Vô ngôn huy thủ
- Chương 84 - Tiền tấu
- Chương 85 - Nhạ oán
- Chương 86 - Nhất quán
- Chương 87 - Chiến long kỵ sĩ
- Chương 88 - Lưu huyết đích nhân duyên
- Chương 89 - Nhạ phát sát ky
- Chương 90 - Huyền công nghịch chuyển
- Chương 91 - Đáng ngã giả tử
- Chương 92 - Huyền công ngự nhân
- Chương 93 - Tương khai sát giới
- Chương 94 - Ngũ giai lai tập
- Chương 95 - Nghịch thiên thất ma đao (thượng)
- Chương 96 - Nghịch thiên thất ma đao (trung)
- Chương 97 - Nghịch Thiên thất ma đao (hạ)
- Chương 98 - Long Bảo Bảo
- Chương 99 - Danh dương đại lục
- Chương 100 - Kiếp hậu dư ba
- Chương 101 - Diêu tương hô ứng
- Chương 102 - Thao thiên ma khí
- Chương 103 - Tử vong tuyệt địa
- Chương 104 - Vô danh thần ma
- Chương 105 - Hồi quy thần phong
- Chương 106 - Tạo thần
- Chương 107 - Thôi đoạn
- Chương 108 - Thánh Long độ kiếp (Thượng)
- Chương 109 - Thánh Long độ kiếp (hạ)
- Chương 110 - Thần Linh Long
- Chương 111 - Thần Ma Lai tập
- Chương 112 - Linh long kiếp
- Chương 113 - Thần thú hộ thể
- Chương 114 - Hậu kiếp
- Chương 115 - Tá thể trọng sinh
- Chương 116 - Mê Vụ Trọng Trọng
- Chương 117 - Đạm thai truyền nhân
- Chương 118 - Sát thủ
- Chương 119 - Huy sái vũ úy
- Chương 120 - Tâm tiệm lãnh
- Chương 121 - Pháp sư tọa kỵ
- Chương 122 - Trừng phạt tiểu công chúa
- Chương 123 - Chân ngã hồi quy
- Chương 124 - Long kỵ sĩ ứng chiến
- Chương 125 - Tiền chiến
- Chương 126 - Á Long
- Chương 127 - Chiến long vu thiên
- Chương 128 - Đồ long
- Chương 129 - Ẩn bí sơ hiện
- Chương 130 - Phong khởi vân dũng
- Chương 131 - Thập đại cao thủ
- Chương 132 - Tái lâm tuyệt địa
- Chương 133 - Tha hoàn hoạt trứ
- Chương 134 - Thần ma hiện
- Chương 135 - Hư thiên ảo cảnh
- Chương 136 - Đàm đài tuyền phong ấn đích ác ma
- Chương 137 - Nghịch thiên cải mệnh
- Chương 138 - Sinh tử chi mê
- Chương 139 - Thùy năng đào li
- Chương 140 - Dữ thần ma đối thoại
- Chương 141 - Kinh thiên đại cục
- Chương 142 - Cấm kị chi vật
- Chương 143 - Nhân tâm
- Chương 144 - Chúng khẩu thước kim
- Chương 145 - Phản tập sát
- Chương 146 - Tử thần lai liễu
- Chương 147 - Mộng khả nhi hiện thân
- Chương 148 - Lâm cận ma điện
- Chương 149 - Thái cực thần ma đồ
- Chương 150 - Đột phá tu luyện bích lũy
- Chương 151 - Man thú xuất thế
- Chương 152 - Bĩ Tử Nhất nhất tử kim thần long
- Chương 153 - Ngôn động cửu thiên
- Chương 154 - Dịch sử cư nhân
- Chương 155 - Đại chiến thánh địa truyền nhân
- Chương 156 - Lục giai vô địch
- Chương 157 - Đoạt xá*
- Chương 158 - Tập sát
- Chương 159 - Ma vương
- Chương 160 - Đại sát tứ phương
- Chương 161 - Tiên Tử diện đối dụ hoặc
- Chương 162 - Bĩ Tử
- Chương 163 - Anh hùng Thần Nam
- Chương 164 - Tiết Độc Tiên Tử
- Chương 165 - Tiểu Thần Hi - Thần Nam
- Chương 166 - Chu quả thần nam
- Chương 167 - Cường Cường liên thủ Thần Đông
- Chương 168 - Tiệt sát Thần Đông
- Chương 169 - Mộng - Lăng Bính Chàng Thần Đông
- Chương 170 - Phu lỗ tiên tử
- Chương 171 - Chấn thiên động địa
- Chương 172 - Cuồng bạo
- Chương 173 - Khiếu long chấn thiên
- Chương 174 - Tróc tiên
- Chương 175 - Tầm tung
- Chương 176 - Liên trảm
- Chương 177 - Phong ấn đích lực lượng
- Chương 178 - Huyết long hóa thân
- Chương 179 - Nhập hà
- Chương 180 - Thần bí cao thủ
- Chương 181 - Sắc
- Chương 182 - Tiết độc
- Chương 183 - Long đạo
- Chương 184 - Thiêu hấn
- Chương 185 - Chiến hồn hồi quy
- Chương 187 - Phương thiên họa bích
- Chương 186 - Li khứ
- Chương 188 - Hỗn thiên
- Chương 189 - Thần ma dực
- Chương 190 - Kỳ hình luyến ái
- Chương 191 - Đoạt bảo
- Chương 192 - Phục hoạt
- Chương 193 - Mê vụ (Mây mù)
- Chương 194 - Dạ thám cổ mộ
- Chương 195 - Bán niên (Nửa năm)
- Chương 196 - Thanh niên cao thủ
- Chương 197 - Cái thế chi uy
- Chương 198 - Truyền thuyết Trung Đích cao thủ
- Chương 199 - Điên phong đối trì
- Chương 200 - Địa để thế giới
- Chương 201 - Dị bảo
- Chương 202 - Vô địch đại chiến
- Chương 203 - Thần huyết nhiễm tiến
- Chương 204 - Thùy dữ tranh phong
- Chương 205 - Yêu thần phá ma
- Chương 206 - Thiên địa pháp tắc
- Chương 207 - Xuất ma
- Chương 208 - Kích sát thiên sứ
- Chương 209 - Nhất niệm thành ma
- Chương 210 - Song hồn
- Chương 211 - Xuất ma
- Chương 212 - Phong ma ấn
- Chương 213 - Vấn đỉnh thập đại
- Chương 214 - Lão yêu quái Qui Lai
- Chương 215 - Truyền thuyết trung đích thần chi tả thủ
- Chương 216 - Nghi bí
- Chương 217 - Lục đạo truyền nhân
- Chương 218 - Tình dục đạo
- Chương 219 - Liên hợp
- Chương 220 - Nam cung tiên nhi
- Chương 221- Hậu cung thiên vương
- Chương 222 - Nhĩ yếu giá nhân bất yếu giá cấp biệt nhân
- Chương 223 - Ứng chiến
- Chương 224 - Thiên ma bát bộ
- Chương 225 - Hư không đạo
- Chương 226 - Diệt thiên thủ
- Chương 227 - Chính tà thánh chiến
- Chương 228 - Tử khí
- Chương 229 - Đạo lạc thiên sứ (Thượng)
- Chương 230 - Đọa lạc thiên sứ (Hạ)
- Chương 231 - Kham bỉ thần linh
- Chương 232 - Chiến thi
- Chương 233 - Hạng Thiên xuất thủ
- Chương 234 - Diệt thiên thần uy
- Chương 235 - Như hà diệt sát
- Chương 236 - Sát
- Chương 237 - Yêu thỉnh
- Chương 238 - Thái cổ thần tốc
- Chương 239 - Thi huyết
- Chương 240 - Dâm kế
- Chương 241 - Thiết cục
- Chương 242 - Vây bắt
- Chương 243 - Vi mộng khả nhi tuyền trượng phu
- Chương 244 - Thủy tinh quan
- Chương 245 - Tha ma khí thao thiên
- Chương 246 - Tối tục tất đích mạc sanh nhân
- Chương 247 - Đại điển
- Chương 248 - Thần tích - Thần hồn hiện
- Chương 249 - Tha quy lai - Ngã dục nghịch thiên
- Chương 250 - Thiên nhai
- Chương 251 - Bán thần
- Chương 252 - Thùy ngự thùy
- Chương 253 - Tưởng sát nhân
- Chương 254 - Thập tam huyết thi
- Chương 255 - Cuồng sát
- Chương 256 - Vô địch
- Chương 257 - Vũ Hinh (Thượng)
- Chương 258 - Vũ Hinh (Hạ)
- Chương 259 - Huyền công thông thể
- Chương 260 - Đề nghị
- Chương 261 - Ngũ thiên niên tiền (Thượng)
- Chương 262 - Ngũ thiên niên tiền (Hạ)
- Chương 263 - Giá lâm
- Chương 264 - Thi Vương
- Chương 265 - Diệt chiến
- Chương 266 - Thân ngoại hóa thân
- Chương 267 - Bề nghễ thiên hạ
- Chương 268 - Chiến bách thế luân hồi
- Chương 269 - Thiên ma tả thủ
- Chương 270 - Tiểu khả ái
- Chương 271 - Vũ Hinh ảo tưởng
- Chương 272 - Ly biệt
- Chương 273 - Vũ Hinh nghịch tập
- Chương 274 - Phục thù
- Chương 275 - Ngã bổn thiện lương
- Chương 276 - Thần thuyết
- Chương 277
- Chương 278 - Long uy
- Chương 279 - Lực bạt sơn hề khí cái thế
- Chương 280 - Thần đích lực lượng
- Chương 281 - Thần tử liễu
- Chương 282
- Chương 283 - Quang minh thần cốt
- Chương 284 - Đàm đài tằng phong ma
- Chương 285 - Diệt sát (Hết)