Tập 5 - Chương 21 - Giáng sinh hạnh phúc
Nghe tiếng cửa đóng do Bố và ông Boast ra ngoài làm các công việc thường lệ vào buổi sáng. Laura lập cập mặc quần áo trong căn gác lạnh rồi vội vã xuống cầu thang giúp Mẹ làm bữa ăn sáng.
Nhưng bà Boast đang lo phụ Mẹ. Lò bếp hực lửa sưởi ấm gian phòng. Bột đang nướng trên một chiếc vỉ dài. ấm trà đang sôi và bàn ăn đã bày xong.
Mẹ và bà Boast cùng nói:
- Chúc Giáng Sinh vui vẻ!
- Chúc Giáng Sinh vui vẻ!
Laura đáp lời nhưng chăm chăm ngó bàn ăn. ở mỗi chỗ ngồi vẫn là chiếc dĩa lật úp với dao nĩa đặt như thường lệ. Nhưng trên các đáy dĩa là những gói gồm đủ lớn nhỏ và gói này bọc bằng giấy màu và gói khác bao bằng giấy thường nhưng có chỉ màu cột ngoài.
Mẹ nói:
- Nhìn coi, Laura! Tối qua mình không treo vớ nên quà tặng được đặt trên bàn ăn.
Laura leo lên cầu thàng trở lại để nói với Mary với Carrie về bữa ăn sáng Giáng Sinh. Cô nói:
- Mẹ biết rõ mình giấu quà ở đâu, ngoại trừ quà giành cho Mẹ. Tất cả quà hiện đang ở trên bàn ăn.
Mary kinh hoàng than thở:
- Mình không thể nhận quà như thế được. Đâu có món gì dành cho ông bà Boast.
Laura nói:
- Mẹ sẽ lo chuyện đó. Tối qua Mẹ đã nói với em.
Mary hỏi:
- Mẹ lo bằng cách nào? Mình không hề biết họ sẽ tới! Đâu có món gì dành cho họ!
Laura nói:
- Mẹ có thể sắp đặt để có một món gì đó.
Cô lấy món quà dành cho Mẹ vẫn cất trong thùng của Mary và giấu sau lưng trong lúc các cô cùng xuống cầu thang. Carrie đứng che trước Mẹ trong lúc Laura đặt lẹ gói quà trên dĩa của Mẹ. Trên dĩa của ông Boast có một gói nhỏ và trên dĩa của bà Boast cũng vậy.
Carrie bóp các bàn tay nhỏ nhắn của mình, thì thầm:
- Ô, em nôn nóng quá!
Gương mặt gầy guộc của Carrie trắng bệch và mắt cô mở lớn long lanh.
Laura nói:
- Này, em có thể chờ được. Mình phải chờ.
Điều này dễ dàng hơn với Grace vì bé còn quá bé chưa nhận ra nổi bàn ăn Giáng Sinh. Nhưng Grace cũng nôn nóng tới nỗi Mary không thể cài nổi nút áo cho bé.
Grace vừa luồn lách vừa hô:
- Giáng khinh gui ghẻ!
Mỗi khi được thả lỏng, bé đều chạy quanh và hô cho tới khi Mẹ nhắc con nít phải biết vâng lời và không được ồn ào.
Carrie nói:
- Lại đây, Grace! Em có nhìn ra ngoài.
Cô hà hơi và chùi sạch sương đọng trên một ô kính cửa sổ. Các cô đứng tại đó nhìn ra cho tới khi Carrie lên tiếng:
- Bố về rồi!
Tiếp theo là tiếng đạp chân giũ tuyết trong gian chái, rồi Bố và ông Boast vào nhà.
Cả hai đều nói lớn:
- Giáng Sinh vui vẻ! Giáng Sinh vui vẻ!
Grace chạy tới núp sau váy của Mẹ lén nhìn người đàn ông lạ. Bố chộp lấy bé và tung bé lên như Bố vẫn thường tung Laura khi Laura còn nhỏ. Và Grace vừa hết sợ vừa cười y hệt Laura đã làm. Laura phải cố nghĩ rằng lúc này cô đã là một cô gái lớn để không cười lớn tiếng. Tất cả đều hạnh phúc trong không khí ấm áp sực nức mùi thơm thức ăn cùng với khách mời vào ngày Giáng Sinh ở căn nhà ngăn nắp. Ánh sáng từ các khuôn cửa sổ đọng sương ánh lên màu bạc và đúng lúc tất cả ngồi vào bàn ăn thì khuôn cửa sổ phía đông ửng màu vàng. Phía ngoài, sự tĩnh lặng của đồng cỏ bao la ngập tuyết đã chan hoà ánh nắng.
- Mời chị mở đầu đi, chị Boast.
Mẹ lên tiếng vì bà Boast là khách. Thế là bà Boast mở chiếc gói của mình. Trong gói là một chiếc khăn tay bằng vải mịn với mép viền ren đan móc. Laura nhận ra là chiếc khăn tay đẹp nhất cho ngày chủ nhật của Mẹ. Bà Boast rất thích thú và ngạc nhiên vì đã nhận được một món quà như thế.
Ông Boast cũng không khác. Quà tặng cho ông là những bao che cườm tay được đan với những sọc nâu đỏ và xám. Chúng rất vừa vặn với cườm tay của ông ấy. Mẹ đan những bao tay này để dành tặng cho Bố nhưng cần phải có quà Giáng Sinh cho khách mà Mẹ lại không thể đan thêm kịp.
Bố nói những chiếc vớ mới rất cần cho Bố để chặn hơi lạnh thấm qua ủng. Và Bố ngắm say sưa chiếc cà-vạt mà Laura đã làm. Bố nói:
- Bố sẽ đeo chiếc cà-vạt này ngay sau bữa ăn sáng.
Rồi Bố tiếp:
- Nhờ George mà lúc này mình có thể đều ăn mặc đang hoàng vào dịp Giáng Sinh.
Mọi người đều kêu lên khi Mẹ mở chiếc tạp dề xinh xắn. Mẹ mặc ngay tức khắc và đứng thẳng cho tất cả cùng ngắm. Mẹ xem xét đường viền áo và mỉm cười với Carrie:
- Con viền khéo lắm, Carrie.
Rồi Mẹ lại cười với Laura:
- Các đường chun của Laura rất phẳng và khâu kĩ lắm. Đúng là một chiếc tạp dề xinh xắn.
Carrie kêu lên:
- Còn của Mary nữa! Mẹ hãy nhìn trong túi!
Mẹ lấy ra chiếc khăn tay. Mẹ hết sức ngạc nhiên với ý nghĩ là buổi sáng Mẹ vừa tặng chiếc khăn tay tốt nhất dùng cho ngày chủ nhật thì lập tức Mẹ lại được tặng một chiếc khăn tay. Hình như tất cả đều có sự sắp xếp trước dù rằng chẳng có ai sắp xếp gì. Dĩ nhiên không thể nói ra điều này với bà Boast. Mẹ chỉ ngắm chiếc khăn tay với đường viền tinh vi và nói:
- Đúng là một chiếc khăn tuyệt đẹp. Cảm ơn Mary!
Rồi mọi người trầm trồ đôi giày của Mary và về cách chế biến để có đôi giày từ những mảnh chăn đã rách. Bà Boast nói sẽ phải làm một đôi cho mình ngay khi có một tấm chăn rách.
Carrie đặt đôi bao tay của cô lên và vỗ nhẹ hai bàn tay:
- Đôi bao tay Mồng Bốn Tháng Bảy! Ôi, hãy coi đôi bao tay Mồng Bốn Tháng Bảy của em.
Sau đó tới Laura mở gói quà. Trong đó cũng là một chiếc tạp dề làm bằng cùng thứ vải tạp dề của Mẹ. Áo của Laura nhỏ hơn áo của Mẹ nhưng có hai túi và một lằn gợn nhỏ bao quanh. Mẹ đã cắt áo từ một tấm màn che khác cho Carrie khâu và Mary viền những nếp xếp thành lằn gợn. Suốt thời gian đó, Mẹ không hề biết việc Laura đang làm, còn Laura cũng không hề biết việc Mẹ làm. Mary và Carrie gần như nổ bùng ra vì nắm cả hai mối bí mật này.
- Ôi, cảm ơn Mẹ! Cảm ơn tất cả!
Laura nói trong lúc vuốt nhẹ lớp vải trắng với những cánh hoa li ti màu đỏ in rải rác.
- Những nếp xếp đường lằn hết sức tinh vi, Mary! Em cảm ơn chị!
Rồi tới phần đặc biệt hơn hết. Mọi người ngắm trong lúc Mẹ choàng chiếc áo khoác nhỏ màu xanh lên ngoài Grace và vuốt thẳng lại cổ áo bằng lông thiên nga. Mẹ đội tiếp chiếc mũ trùm đầu bằng lông thiên nga trắng tinh rất dễ thương lên mái tóc vàng óng của Grace. Mảng lụa lót màu xanh lơ quanh gương mặt Grace làm nổi bật cặp mắt sáng. Bé sờ lớp lông thiên nga mềm mại trên cườm tay và vẫy vẫy hai bàn tay, cười.
Bé xinh đẹp và hạnh phúc với các màu xanh, trắng, vàng, với nét linh hoạt, tươi tắn khiến tất cả ngây ra ngắm. Nhưng Mẹ không muốn làm hư bé bằng sự quá chú ý. Thế là, một lát sau, Mẹ dụ Grace cho cởi áo vã ra đem cất trong phòng ngủ.
Cạnh chiếc dĩa của Laura vẫn còn một gói khác và cô thấy Mary, Carrie và Grace cũng đều có một gói tương tự. Tất cả đồng loạt mở ra và đều thấy là một túi vải dầy nhỏ màu hồng đầy kẹo.
- Kẹo Giáng Sinh!
Carrie kêu lên và Laura, Mary cùng nói một lúc:
- Kẹo Giáng Sinh!
Mary hỏi:
- Làm thế nào mà kẹo Giáng Sinh tới đây được?
Bố nói:
- Sao, bộ ông già Noel không tới đây vào buổi tối trước Giáng Sinh hả?
Thế là gần như cùng một lúc, các cô đều nói:
- Ô, ông Boast! Cảm ơn ông! Cảm ơn ông bà Boast!
Rồi Laura gom tất cả giấy gói và giúp Mẹ đặt lên bàn một khay bột bắp chiên, một đĩa bánh qui nóng, một đĩa khoai tây chiên, một tô xốt cá thu và một đĩa thuỷ tinh đầy xốt táo khô.
Mẹ nói:
- Rất tiếc là tôi không có bơ. Con bò của chúng tôi cho ít sữa quá nên không làm bơ nổi.
Nhưng xốt cá thu kèm với bột bắp, khoai tây đã ngon tuyệt và không gì sánh bằng hương vị bánh qui nóng ăn với xốt táo. Bữa sáng như thế, y hệt ngày Giáng Sinh, chỉ đến mỗi năm một lần. Và vẫn còn bữa ăn trưa Giáng Sinh sẽ đến trong ngày.
Sau bữa ăn sáng, Bố và ông Boast dắt ngựa đi kiếm cỗ xe của ông ấy. Hai người mang theo xẻng để đào tuyết, giúp cho lũ ngựa có thể kéo xe lên.
Lúc đó Mary ôm bé Grace ngồi đung đưa trên ghế đu trong khi Carrie dọn giường, quét nhà còn Mẹ cùng Laura và bà Boast đeo tạp dề, xắn cao ống tay áo lên rửa chén dĩa và nấu bữa ăn trưa.
Bà Boast hết sức vui. Bà ấy luôn lưu ý tới mọi thứ và háo hức hỏi về cách Mẹ sắp xếp ra sao để được tốt đẹp như thế.
Bà ấy hỏi:
- Không có đủ sữa chua thì bằng cách nào mà vẫn làm được món bánh qui ngon mức đó, Laura?
Laura đáp:
- Dễ thôi, bà chỉ việc dùng bột chua.
Bà Boast chưa từng làm bánh qui bằng bột chua! Thật thú vị khi chỉ cho bà ấy. Laura lường mấy ly bột chua cho vào nước suối, muối, bột mì nhồi nhào thành bánh qui trên tấm ván.
Bà Boast hỏi:
- Nhưng làm thế nào để có bột chua?
Mẹ nói:
- Lúc đầu chỉ cần một ít bột mì vào nước ấm đựng trong vại và để im cho tới khi nó thành chua.
Laura tiếp:
- Sau khi đã dùng thì cần luôn luôn bớt lại một ít và bỏ vào đó những mẫu bánh qui vụn như thế này rồi cho thêm nước ấm.
Laura đổ vào một ít nước ấm và phủ một mảnh vải sạch cùng một chiếc dĩa lên miệng vại, nói tiếp:
- Đậy kín lại và để im trong một chỗ có hơi ấm.
Cô đặt chiếc vại về chỗ của nó trên giá bên lò, nói:
- Vậy là luôn có sẵn bột chua để dùng khi cần đến.
Bà Boast nói:
- Tôi chưa từng được ăn miếng bánh qui nào ngon hơn.
Với người khách dễ thương như thế, buổi sáng giống như chỉ dài chừng một phút. Bữa ăn trưa gần như đã sẵn sàng khi Bố và ông Boast trở về cùng với cỗ xe. Con thỏ kếch xù đang chuyển thành màu nâu trong lò hấp. Khoai tây luộc đang sôi và bình cà-phê đã sủi tăm phía sau lò bếp. Căn nhà sực nức mùi thơm của thịt nướng, bánh nóng và cà phê. Bố khịt khịt mũi khi bước vào nhà. Mẹ nói:
- Đừng lo, Charles. Anh chỉ ngửi thấy cà phê những nước cũng đang sôi để pha trà cho anh.
Bố nói:
- Tốt! Trà chính là món uống của đàn ông khi trời lạnh.
Laura trải chiếc khăn bàn trắng sạch và đặt lên giữa bàn chiếc chén thuỷ tinh đựng đường, bình thuỷ tinh đựng đầy kem và cái cắm muỗng bằng thuỷ tinh đầy những chiếc muỗng bạc dựng đứng vừa với tầm tay. Quanh bàn, Carrie đặt dao, nĩa và chế đầy các ly nước trong khi Laura chất một chồng dĩa ngay chỗ của Bố. Khi tất cả đã ngồi quanh bàn ăn, cô hào hứng đặt lên một chiếc thuỷ tinh đựng nửa trái hộp trong lớp xi rô vàng óng.
Bố và ông Boast đã rửa ráy và chải đầu xong. Mẹ đặt vào phòng chứa đồ ăn chiếc bình và chiếc chảo trống cuối cùng, quay lại giúp Laura với bà Boast chuyển mau những món ăn chót tới bàn. Rất nhanh, Mẹ và Laura bỏ những chiếc tạp dề làm việc và khoác những tấm tạp dề Giáng Sinh vào.
Mẹ lên tiếng:
- Tới thôi, bữa ăn đang chờ!
Bố nói:
- Tới, Boast! Ngồi xuống và ăn cho thật tình! Có cả kho thức ăn để nhồi vào một tách trà!
Phía trước là chiếc khay lớn với con thỏ nướng nằm giữa những đống bánh nhồi hành đang bốc hơi. Một bên khay là dĩa khoai tây nghiền chất cao và bên kia là một tô nước xốt màu sậm béo ngậy.
Thêm vào đó là những dĩa đầy bánh mì nóng, bánh qui nóng và một dĩa dưa leo ngâm dấm.
Mẹ rót trà và cà phê thơm ngát trong lúc Bố chất thịt thỏ đang bốc hơi cùng với khoai tây, nước xốt lên từng chiếc dĩa.
Bố nói:
- Đây là lần đầu mình ăn bữa trưa Giáng Sinh bằng một con thỏ lớn. Trước đây mình sống ở những nơi có quá nhiều thứ thỏ này nên nó gần như là món ăn thường nhất và món ăn ngày Giáng Sinh phải là gà rừng.
Mẹ nói:
- Đúng đó, Charles và món thịt thỏ là món mình có nhiều nhất. Nhưng ở vùng đất của người da đỏ thì không có phòng chứa thức ăn của nhân viên dịch lộ để có đào và trái cây giầm.
Ông Boast nói:
- Đối với tôi thì hình như đây là món thịt thỏ ngon nhất mà tôi được ăn. Ngay cả nước xốt cũng rất tuyệt.
Mẹ lên tiếng nhún nhường:
- Cái đó là món nước xốt tuyệt nhất.
Nhưng bà Boast nói:
- Tôi đã biết do đâu mà món thịt thỏ này ngon như thế. Chị Ingalls đã ướp lên thịt thỏ những lát thịt heo ướp muối xắt mỏng khi đem nướng.
Mẹ nhìn nhận:
- Đúng là tôi đã làm thế. Tôi nghĩ rằng nhờ vậy có thể cải thiện mùi vị món ăn.
Tất cả đã qua lần tiếp thứ hai. Rồi Bố và ông Boast lấy lần thứ ba còn Mary, Laura, Carrie không từ chối nhưng Mẹ chỉ lấy thêm một miếng bánh nhồi và bà Boast chỉ ăn thêm đúng một chiếc bánh qui. Bà ấy nói:
- Tôi no quá rồi, không thể ăn thêm nổi một miếng nào nữa.
Khi Bố lại thọc nĩa vào khay thì Mẹ nhắc nhở:
- Hãy chừa bụng lại, Charles. Cả anh lẫn anh Boast.
Rồi Mẹ bước vào phòng chứa thức ăn mang ra món bánh thịt nhồi táo khô.
Bố nói:
- Bánh thịt nhồi!
Và ông Boast nói:
- Bánh thịt nhồi táo! Nhào tới thôi, tôi ước gì biết trước là có món này.
Tất cả ăn món bánh nhồi thịt một cách từ từ và Bố với ông Boast chia đôi phần bánh còn lại.
- Tôi không dám hy vọng còn có một bữa trưa Giáng Sinh nào ngon hơn.
Ông Boast nói và thở ra một hơi dài thoả mãn:
Bố nói:
- Rồi! Đây là bữa trưa Giáng Sinh đầu tiên có người ăn trên vùng đất này. Tôi rất mừng là đã có một bữa ăn ngon. Mai đây chắc chắn là sẽ có rất nhiều người mừng Giáng Sinh ở quanh đây. Tôi chờ họ sẽ mang tới nhiều thứ hơn nhưng tôi không dám chắc họ có đầy đủ hơn so với chúng ta lúc này.
Một lát sau, Bố và ông Boast miễn cưỡng đứng lên và Mẹ bắt đầu dọn bàn. Mẹ nói với Laura:
- Mẹ rửa chén dĩa. Còn con lo giúp bà Boast sắp xếp mọi thứ.
Thế là Laura cùng Boast khoác áo, đội mũ, choàng khăn, mang bao tay bước ra ngoài trời chói sáng và lạnh như cắt. Cả hai cười đùa mở lối đi xuyên qua tuyết tới căn nhà nhỏ bên cạnh được dùng làm văn phòng của các nhân viên dịch lộ. Bố và ông Boast đang ở trước cửa nhà mang đồ trên cỗ xe xuống.
Căn nhà không có nền và nhỏ đến mức chỉ có thể kê vừa vặn một chiếc giường đôi. Bố và ông Boast kê chiếc lò bếp ở một góc nhà gần cửa ra vào. Laura giúp bà Boast mang nệm nhồi lông và những tấm chăn phủ vào làm giường. Rồi cả hai kê bàn ăn sát khung cửa sổ đối diện với lò bếp và đẩy hai chiếc ghế vào gầm bàn. Chiếc rương của bà Boast đặt chen giữa bàn ăn và giường làm một chỗ ngồi khác. Phía trên lò bếp là một chiếc giá và bên cạnh lò là một cái thùng để đựng bát dĩa. Căn phòng chỉ còn lại một khoảng đủ để mở cánh cửa ra vào tới sát chiếc bàn ăn.
Bố nói, khi mọi việc đã xong:
- Rồi! Bây giờ thì anh chị định cư. Bốn người chúng ta không thể ở đây nhưng còn dư phòng ở một căn nhà khác là sở chỉ huy. Anh nghĩ thế nào về một ván cờ, Boast?
Bà Boast nói:
- Các anh đi quanh một lúc đi. Laura ở lại đây với tôi.
Khi hai người đi rồi, bà Boast lấy từ dưới đống dĩa ra một túi giấy đầy căng. Bà ấy nói với Laura:
- Bắp rang! Rob không hề biết là tôi mang bắp theo.
Cả hai lén mang chiếc túi lên căn nhà và giấu trong phòng cất thức ăn rồi thì thầm với Mẹ. Một hồi sau, khi Bố và ông Boast đang chúi đầu vào ván cờ thì mọi người đun nóng mỡ trong chiếc ấm sắt một cách lặng lẽ rồi trút vào đó một nắm bắp rang. Ngay tiếng nổ đầu tiên, Bố lập tức ngó quanh. Bố kêu lên:
- Bắp rang! Tôi không được nhai bắp rang từ lâu... Nếu tôi biết là anh mang theo bắp rang thì tôi đã lôi ra từ lâu rồi, Boast.
Ông Boast nói:
- Tôi đâu có mang bắp theo.
Rồi ông kêu lên:
- Nell, em lưu manh nghe!
- Hai anh cứ việc đánh cờ đi.
Bà Boast lên tiếng, cặp mắt xanh lơ của bà ấy như cười với chồng và tiếp:
- Hai anh quá bận nên khỏi cần lưu ý tới chúng tôi.
Mẹ nói:
- Đúng đó, Charles! Chúng tôi không muốn quấy rồi ván cờ của các anh.
Bố nói:
- Bằng mọi cách, tôi sẽ thắng anh.
Ông Boast cãi lại:
- Anh chưa thắng đâu.
Mẹ trút những hạt bắp trắng như tuyết vào một chảo sữa và Laura cẩn thận nêm muối. Mấy người rang thêm một ấm đầy nữa và chiếc chảo không thể chứa thêm được. Lúc đó, Mary cùng Laura và Carrie có một đĩa đầy những hạt bắp giòn tan thơm phức còn Bố Mẹ và ông Boast ngồi quanh chiếc chảo vừa nhai bắp và trò chuyện, cười đùa cho tới giờ đi lo các việc thường lện, tới cả giờ ăn tối và cả lúc Bố chơi đàn.
Laura nghĩ:
- Mỗi ngày Giáng Sinh đều tuyệt hơn Giáng Sinh năm trước. Mình đoán phải như thế vì mình vẫn đang lớn lên.
- Tập 1 - Chương 1 - Ngôi nhà nhỏ ở Big Woods
- Tập 1 - Chương 2 - Những ngày mùa đông và những đêm mùa đông
- Tập 1 - Chương 3 - Cây súng trường
- Tập 1 - Chương 4 - Lễ Giáng sinh
- Tập 1 - Chương 5 - Những ngày chủ nhật
- Tập 1 - Chương 6 - Hai con gấu lớn
- Tập 1 - Chương 7 - Tuyết đường
- Tập 1 - Chương 8 - Khiêu vũ tại nhà ông nội
- Tập 1 - Chương 9 - Tới thành phố
- Tập 1 - Chương 10 - Mùa hè
- Tập 1 - Chương 11 - Ngày mùa
- Tập 1 - Chương 12 - Cỗ máy kỳ diệu
- Tập 1 - Chương 13 - Con nai trong rừng
- Tập 2 - Chương 1 - Về miền tây
- Tập 2 - Chương 2 - Băng ngang dòng lũ
- Tập 2 - chương 3 - Dựng trại trên đồng cỏ
- Tập 2 - Chương 4 - Ngày thảo nguyên
- Tập 2 - Chương 5 - Ngôi nhà trên thảo nguyên
- Tập 2 - Chương 6 - Chuyển vào nhà
- Tập 2 - Chương 7 - Bầy sói
- Tập 2 - Chương 8 - Hai khuôn cửa dầy
- Tập 2 - Chương 9 - Ngọn lửa trong lò sưởi
- Tập 2 - Chương 10 - Một mái nhà và một nền đất
- Tập 2 - Chương 11 - Những người da đỏ trong ngôi nhà
- Tập 2 - Chương 12 - Nước ngọt để uống
- Tập 2 - Chương 13 - Những chiếc sừng dài Texas
- Tập 2 - Chương 14 - Trai da đỏ
- Tập 2 - Chương 15 - Sốt rét rừng
- Tập 2 - Chương 16 - Lửa trong ống khói
- Tập 2 - Chương 17 - Bố lên tỉnh
- Tập 2 - Chương 18 - Người da đỏ cao lớn
- Tập 2 - Chương 19 - Ông Edwards gặp ông già noel
- Tập 2 - Chương 20 - Tiếng hét trong đêm
- Tập 2 - Chương 21 - Hội liên hoan da đỏ
- Tập 2 - Chương 22 - Đám cháy trên đồng cỏ
- Tập 2 - Chương 23 - Tiếng thét xung trận của người da đỏ
- Tập 2 - Chương 24 - Những người da đỏ ra đi
- Tập 2 - Chương 25 - Những chiến binh
- Tập 2 - Chương 26 - Ra đi
- Tập 3 - Chương 1 - Những ngày tới trường
- Tập 3 - Chương 2 - Buổi tối mùa đông
- Tập 3 - Chương 3 - Đêm mùa đông
- Tập 3 - Chương 4 - Chuyện bất ngờ
- Tập 3 - Chương 5 - Kỷ niệm sinh nhật
- Tập 3 - Chương 6 - Chất đầy nhà chứa đá
- Tập 3 - Chương 7 - Đêm thứ bảy
- Tập 3 - Chương 8 - Ngày chủ nhật
- Tập 3 - Chương 9 - Dạy những con bê
- Tập 3 - Chương 10 - Vòng quay của năm
- Tập 3 - Chương 11 - Mùa xuân
- Tập 3 - Chương 12 - Người bán đồ thiếc
- Tập 3 - Chương 13 - Con chó lạ lùng
- Tập 3 - Chương 14 - Xén lông cừu
- Tập 3 - Chương 15 - Chống lạnh
- Tập 3 - Chương 16 - Ngày Quốc Khách
- Tập 3 - Chương 17 - Mùa hè
- Tập 3 - Chương 18 - Giữ nhà
- Tập 3 - Chương 19 - Vụ mùa sớm
- Tập 3 - Chương 20 - Vụ mùa muộn
- Tập 3 - Chương 21 - Hội chợ địa phương
- Tập 3 - Chương 22 - Mùa thu trong năm
- Tập 3 - Chương 23 - Người thợ sửa giầy
- Tập 3 - Chương 24 - Cỗ xe trượt nhỏ
- Tập 3 - Chương 25 - Đập búa
- Tập 3 - Chương 26 - Lễ Giáng sinh
- Tập 3 - Chương 27 - Kéo gỗ
- Tập 3 - Chương 28 - Chiếc ví của ông Thompson
- Tập 3 - Chương 29 - Cậu bé quê
- Tập 4 - Chương 1 - Khuôn cửa dưới đất
- Tập 4 - Chương 2 - Căn nhà hầm
- Tập 4 - Chương 3 - Cỏ ống và cỏ lưỡi bào
- Tập 4 - Chương 4 - Nước sâu
- Tập 4 - Chương 5 - Con vật lạ lùng
- Tập 4 - Chương 6 - Vòng hoa hồng
- Tập 4 - Chương 7 - Con bò đực trên mái nhà
- Tập 4 - Chương 8 - Đống rơm
- Tập 4 - Chương 9 - Thời tiết châu chấu
- Tập 4 - Chương 10 - Bầy bò trong cỏ khô
- Tập 4 - Chương 11 - Bỏ chạy
- Tập 4 - Chương 12 - Những con ngựa ngày Giáng sinh
- Tập 4 - Chương 13 - Giáng sinh vui vẻ
- Tập 4 - Chương 14 - Cơn lũ mùa xuân
- Tập 4 - Chương 15 - Cây cầu nhỏ
- Tập 4 - Chương 16 - Căn nhà kỳ diệu
- Tập 4 - Chương 17 - Chuyển vào nhà
- Tập 4 - Chương 18 - Con cua già và con đỉa
- Tập 4 - Chương 19 - Cái bẫy cá
- Tập 4 - Chương 20 - Trường học
- Tập 4 - Chương 21 - Nellie Oleson
- Tập 4 - Chương 22 - Buổi hội thành phố
- Tập 4 - Chương 23 - Buổi họp mặt đồng quê
- Tập 4 - Chương 24 - Đi nhà thờ
- Tập 4 - Chương 25 - Đám mây chói lọi
- Tập 4 - Chương 26 - Trứng châu chấu
- Tập 4 - Chương 27 - Mưa
- Tập 4 - Chương 28 - Lá thư
- Tập 4 - Chương 29 - Giờ đen tối nhất trước lúc bình minh
- Tập 4 - Chương 30 - Đi phố
- Tập 4 - Chương 31 - Bất ngờ
- Tập 4 - Chương 32 - Những con châu chấu đang bò
- Tập 4 - Chương 33 - Những vòng lửa
- Tập 4 - Chương 34 - Những dấu hiệu trên tấm bảng viết
- Tập 4 - Chương 35 - Giữ nhà
- Tập 4 - Chương 36 - Mùa đông trên thảo nguyên
- Tập 4 - Chương 37 - Cơn bão lê thê
- Tập 4 - Chương 38 - Ngày bày trò
- Tập 4 - Chương 39 - Ngày thứ ba
- Tập 4 - Chương 40 - Ngày thứ tư
- Tập 4 - Chương 41 - Chiều trước ngày Giáng sinh
- Tập 5 - Chương 1 - Người khách bất ngờ
- Tập 5 - Chương 2 - Lớn lên
- Tập 5 - Chương 3 - Trên xe lửa
- Tập 5 - Chương 6 - Những con ngựa ô
- Tập 5 - Chương 4 - Cuối đường sắt
- Tập 5 - Chương 5 - Trại đường sắt
- Tập 5 - Chương 7 - Đi vào miền tây
- Tập 5 - Chương 8 - Hồ nước bạc
- Tập 5 - Chương 9 - Những kẻ trộm ngựa
- Tập 5 - Chương 10 - Buổi chiều tuyệt vời
- Tập 5 - Chương 11 - Ngày phát lương
- Tập 5 - Chương 12 - Những đôi cánh trên hồ nước bạc
- Tập 5 - Chương 13 - Trại giải tán
- Tập 5 - Chương 14 - Ngôi nhà của nhân viên dịch lộ
- Tập 5 - Chương 15 - Người cuối cùng ra đi
- Tập 5 - Chương 16 - Những ngày mùa đông
- Tập 5 - Chương 17 - Những con sói trên hồ nước bạc
- Tập 5 - Chương 18 - Bố tìm được nông trại
- Tập 5 - Chương 19 - Buổi chiều trước Giáng sinh
- Tập 5 - Chương 20 - Đêm trước Giáng sinh
- Tập 5 - Chương 21 - Giáng sinh hạnh phúc
- Tập 5 - Chương 22 - Những ngày đông hạnh phúc
- Tập 5 - Chương 23 - Trên đường Pilgrim
- Tập 5 - Chương 24 - Đợt sóng mùa xuân
- Tập 5 - Chương 25 - Cuộc đánh cá của bố
- Tập 5 - Chương 26 - Cơn sốt xây cất
- Tập 5 - Chương 27 - Cuộc sống thị trấn
- Tập 5 - Chương 28 - Ngày dọn nhà
- Tập 5 - Chương 29 - Túp lều mong đợi
- Tập 5 - Chương 30 - Vùng hoa tím nở
- Tập 5 - Chương 31 - Những con muỗi
- Tập 5 - Chương 32 - Bóng chiều buông xuống
- Tập 6 - Chương 1 - Mùa đông thăm thẳm. Phơi cỏ khi nắng chiều
- Tập 6 - Chương 2 - Chuyến đi vào thị trấn
- Tập 6 - Chương 3 - Mùa thu
- Tập 6 - Chương 4 - Cơn bão tuyết tháng Mười
- Tập 6 - Chương 5 - Sau cơn bão
- Tập 6 - Chương 6 - Mùa thu muộn
- Tập 6 - Chương 7 - Lời cảnh báo của người da đỏ
- Tập 6 - Chương 8 - Sống trong thị trấn
- Tập 6 - Chương 9 - Cap Garland
- Tập 6 - Chương 10 - Cơn bão tuyết ba ngày
- Tập 6 - Chương 11 - Bố tới Volga
- Tập 6 - Chương 12 - Đơn độc
- Tập 6 - Chương 13 - Chúng ta sẽ qua cơn hoạn nạn
- Tập 6 - Chương 14 - Một ngày sáng đẹp
- Tập 6 - Chương 15 - Không có xe lửa
- Tập 6 - Chương 16 - Thời tiết tốt
- Tập 6 - Chương 17 - Lúa giống
- Tập 6 - Chương 18 - Giáng sinh vui vẻ
- Tập 6 - Chương 19 - Nơi nào có ý chí
- Tập 6 - Chương 20 - Sơn dương
- Tập 6 - Chương 21 - Mùa đông khắc nghiệt
- Tập 6 - Chương 22 - Lạnh lẽo và tối tăm
- Tập 6 - Chương 23 - Hạt giống trong bức vách
- Tập 6 - Chương 24 - Không đói thật sự
- Tập 6 - Chương 25 - Tự do và độc lập
- Tập 6 - Chương 26 - Thời gian thoi thóp
- Tập 6 - Chương 27 - Bữa ăn hàng ngày
- Tập 6 - Chương 28 - Trận bão tuyết bốn ngày
- Tập 6 - Chương 29 - Dặm đường cuối cùng
- Tập 6 - Chương 30 - Không thể đánh bại chúng ta (5)
- Tập 6 - Chương 30 - Không thể đánh bại chúng ta
- Tập 6 - Chương 31 - Chờ đợi xe lửa
- Tập 6 - Chương 32 - Thùng quà Giáng sinh
- Tập 6 - Chương 33 - Giáng sinh trong năm
- Tập 7 - Chương 1 - Chuyện bất ngờ
- Tập 7 - Chương 2 - Mùa xuân trên đất trại
- Tập 7 - Chương 3 - Con mèo cần thiết
- Tập 7 - Chương 4 - Những ngày hạnh phúc
- Tập 7 - Chương 5 - Làm việc trong thị trấn
- Tập 7 - Chương 6 - Tháng hoa hồng
- Tập 7 - Chương 7 - Chín đô-la
- Tập 7 - Chương 8 - Ngày bốn tháng bảy
- Tập 7 - Chương 9 - Những con chim sáo
- Tập 7 - Chương 10 - Mary tới trường
- Tập 7 - Chương 11 - Cô Wilder dạy học
- Tập 7 - Chương 12 - Mùa đông ấm cúng
- Tập 7 - Chương 13 - Những ngày đi học
- Tập 7 - Chương 14 - Đuổi khỏi trường
- Tập 7 - Chương 15 - Cuộc viếng thăm của ban giám hiệu
- Tập 7 - Chương 16 - Những tấm danh thiếp
- Tập 7 - Chương 17 - Họp mặt thân hữu
- Tập 7 - Chương 18 - Sinh hoạt văn hóa
- Tập 7 - Chương 19 - Vòng xoáy vui thú
- Tập 7 - Chương 20 - Bữa tiệc mừng sinh nhật
- Tập 7 - Chương 21 - Những ngày bất đồng
- Tập 7 - Chương 22 - Điều bất ngờ trong tháng Tư
- Tập 7 - Chương 23 - Khóa học lại bắt đầu
- Tập 7 - Chương 24 - Triển lãm học đường
- Tập 7 - Chương 25 - Bất ngờ trong tháng Chạp