Gửi bài:

Tập 4 - Chương 5 - Con vật lạ lùng

Trọn ngày hôm sau, Laura nhớ lại. Cô nhớ lại vùng nước sâu mát lạnh dưới bóng của những hàng liễu cao vút. Cô nhớ lại rằng cô không được phép tới gần đó.

Bố vắng nhà, Mary ngồi với mẹ trong căn nhà hầm. Laura chơi một mình dưới nắng nóng. Những bông hao lưỡi bào màu xanh da trời đang héo úa giữa đám cỏ ống ủ rũ. Cô đi qua thung lũng dương liễu và chơi trong đồng cỏ giữa những bụi hoa dại. Nắng nóng gắt với gió hừng hực.

Rồi Laura nghĩ tới gò đất. Cô muốn lại được trèo lên đó. Cô tự hỏi liệu có thể trèo lên nổi không. Bố không dặn là cô không được trèo lên gò đất.

Cô chạy xuống bờ dốc, băng qua vùng đất thấp, qua khu cỏ cao thô ráp. Gò đất đứng thẳng và cao vút. Không dễ gì trèo lên nổi. Đất khô trơn trượt dưới chân Laura, áo cô dính đất dơ ngay chỗ cô thúc đầu gối vào trong khi cô bíu lấy đám cỏ cố đu mình lên. Bụi đất khiến làn da đẫm mồ hôi của cô ngứa ngáy. Nhưng ít nhất thì cô đã áp được bụng vào mép gò. Cô ráng sức nhào lên và lăn tròn. Thế là cô đã lên trên được gò đất.

Cô nhảy dựng lên và có thể nhìn thấy hồ nước đầy bóng mát dưới hàng liễu. Ở đó mát và ẩm ướt khiến cô thấy khát cả toàn thân. Nhưng cô nhớ rằng không được tới đó.

Gò đất có vẻ lớn, trống hoe và chẳng có gì đáng chú ý. Nó rất hấp dẫn vào lúc có bố ở đây, còn lúc này nó chỉ là một mặt đất bằng phẳng và Laura nghĩ nên trở về nhà kiếm nước uống. Cô khát quá rồi.

Cô trượt xuống theo bên bờ gò đất và từ từ đi dọc theo con đường mà cô đã qua. Phía dưới đám cỏ cao, không khí rất ngột ngạt và nóng bức. Căn nhà ở quá xa còn Laura thì khát nước kinh khủng.

Cô nhớ rất rõ là không được đến gần khu hồ bơi nước sâu đầy bóng mát nhưng thình lình cô quay ngước lại và hối hả chạy về phía đó. Cô nghĩ là cô chỉ ngắm nó thôi. Chỉ ngắm nó thôi cũng đủ đem lại cho cô một cảm giác dễ chịu. Rồi cô nghĩ cô có thể dầm chân ở sát bờ và dứt khoát không đi tới chổ nước sâu.

Cô đã tới lối đi mà bố mở ra và chạy nhanh hơn.

Đúng giữa lối đi, một con vật đứng trước mặt cô.

Laura nhảy lui phắt lại, đứng , nhìn nó. Cô chưa hề thấy một con vật như thế. Nó dài gấn bằng Jack những chân lại ngắn ngủn. Bộ lông màu xám của nó xù lên khắp người. Đầu nó bẹt và những cái tai rất nhỏ. Cái đầu bẹt của nó từ từ nghểng lên và nhìn Laura.

Cô ngắm chăm chú khuôn mặt kì lạ của nó. Và trong khi người và vật đứng bất động nhìn nhau, thân hình con vật co ngắn lại đồng thời nở lớn ra và áp sát trên mặt đất. Nó trở thành mỏng hơn và mỏng hơn mãi cho tới khi chỉ là một bộ lông xám nằm tại đó. Nó hoàn toàn không còn giống một con vật vì chỉ có đôi mắt nhìn lên.

Từ từ và thận trọng, Laura cúi xuống, lượm một cành liễu lên. Lúc này cô cảm thấy yên tâm hơn. Cô nghiêng người quan sát bộ da phẳng lì màu xám kia.

Cả bộ da và Laura đều không cử động. cô thầm hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu cô thọc nó. Nó có thể sẽ đổi sang một hình thức khác. Cô thọc nó nhè nhẹ với cành cây ngắn.

Một tiếng gừ khủng khiếp bật ra. Mắt con vật lộ hung quang và hàm răng trắng ỏn dữ dằn của nó gần chụp sát vào mũi của Laura.

Laura vùng bỏ chạy. Cô chạy cực nhanh, không hề ngơi nghỉ cho đến khi về tới nhà căn hầm.

Mẹ nói :

- Chúa ơi, Laura ! Tự đầy ải mình trong cái nóng như thế này thì con sẽ đổ bệnh thôi.

Trọn thời gian đó, Mary ngồi như một vị tiểu thư đánh vần những từ trong một cuốn sách do mẹ dùng để dạy cô đọc. Mary đúng là một cô bé ngoan ngoãn.

Laura thật tệ hại và cô biết điều đó. Cô đã không giữ đúng lời hứa với bố. Nhưng không ai nhìn thấy cô, không ai biết là cô đã đi về phía hồ nước sâu. Nếu cô không nói ra thì không một ai biết nổi. chỉ có con vật lạ lùng kia biết nhưng nó không thể kể lại. Dù vậy, cô vẫn thấy xốn xang khó chịu trong lòng.

Đêm đó, Laura nằm thức mải bên cạnh Mary. Bố và mẹ cùng ngồi trong ánh sao bên ngoài khung cửa và bố đang chơi đàn.

- Ngủ đi, Laura.

Mẹ nói dịu dàng và cây đàn cũng dịu dàng nói với cô. Bố là một cái bòng in lên nền trời và chiếc vĩ cầm của bố nhảy múa giữa những vì sao lớn.

Mọi thứ đều đẹp và tốt lành, ngoại trừ Laura. Cô đã thất hứa với bố. Thất hứa cũng tồi tệ như nói dối. Laura ước thầm là cô đã không làm việc đó. Nhưng cô đã làm rồi, và khi bố biết, bố sẽ phạt cô.

Bố tiếp tục chơi đàn nhè nhẹ dưới ánh sao. Cây đàn của bố hát ru cô một cách ngọt ngào, êm ái. Bố vẫn nghĩ cô là một cô bé ngoan. Cuối cùng , Laura không chịu đựng được thêm nữa.

Cô tụt xuống khỏi giường, rón rén bước qua nền nhà bằng đất lạnh lẽo. Trong chiếc áo dài và chiếc mũ ngủ, cô đứng bên cạnh bố. Bố kéo những nốt nhạc cuối cùng trên mầy sợ dây đàn và cô thấy bố đang mỉm cười với cô.

Bố hỏi :

- Có chuyện gì vậy, bình rượu nhỏ ? Con giống như một bóng ma nhỏ trắng toát trong bóng đêm.

Laura lên tiếng, lí nhí và run giọng :

- Con...con ... đã đi về hồ nước sâu.

- Con đã làm thế sao.

Bố bật kêu. Rồi bố hỏi :

- Được, thế cái gì đã ngăn con lại ?

Laura thì thào :

- Con không biết. Nó có bộ lông màu xám và nó...nó căng mỏng ra. Nó gừ nữa !

Bố hỏi :

- Nó lớn cỡ nào ?

Laura kể lại tất cả về con vật lạ lùng kia. Bố nói :

- Chắc là một con nhím.

Rồi bố im lặng một hòi lâu và Laura chờ đợi. Laura không nhìn rõ mặt bố trong bóng tối nhưng cô ngã người vào đầu gối bố và cảm thấy bố mạnh mẽ và tử tế vô cùng.

Cuối cùng, bố lên tiếng :

- Này, Laura, bố không biết phải làm gì. Con thấy đó, bố đã tin tưởng con. Thật khó biết điều cần làm với người không thể tin tưởng nổi. Nhưng con có biết điều mà người ta cần làm với một người không thể tin tưởng nổi không ?

Laura run giọng :

- Đ...điều gì vậy ?

Bố nói :

- Cần phaỉ canh chừn. Cho nên bố nghĩ cần canh chừng con. Mẹ sẽ làm việc này vì ngày mai bố có công việc ở nhà Nelson. Ngày mai con phải luôn ngồi ở chỗ nào mà mẹ có thể canh chừng con. Suốt ngày con không được rời khỏi tầm mắt của mẹ. nếu con ngoan ngõan trọn ngày thì bố mẹ sẽ cho con được thử thách lại như một cô bé mà bố mẹ có thể tin tưởng.

Bố hỏi mẹ :

- Em thấy sao, Caroline ?

Mẹ nói từ ngoài bóng tối :

- Được mà Charles. Ngày mai em sẽ trong chừng nó. Nhưng em đoán chắc là con bé sẽ ngoan ngoãn. Thôi, trở lại giường ngủ đi, Laura.

Hôm sau là một ngày khủng khiếp.

Mẹ lo khâu vá và Laura phải ngồi trong căn nhà hầm. Cô không thể ra suối lấy nước vì như thế sẽ ra khỏi tầm nhìn của mẹ. Mary đi lấy nước rồi đưa Carrie đi chơi trên đồng cỏ. Laura phải ngồi ở trong nhà.

Jack nằm đặt mũi trên mấy bàn chân và ngoắc ngoắc đuôi. Rồi nó nhảy chồm chồm ra ngoài lối mòn, quay lại nhìn cô, vẫy vẫy tai như nài nỉ cô bước ra. Nó không thể hiểu nổi lí do cô phải ngồi lại.

Laura phụ giúp mẹ. Cô rửa chén đĩa, dẹp cả 2 chiếc giường, quét sạch nền nhà và bày bàn ăn. Bữa ăn trưa, cô ngồi cúi đầu trên ghế và ăn bất cứ thứ gì mẹ đặt trước mặt. rồi cô lo lau chùi chén đĩa. Sau đó, cô tháo mảnh vá ở giữa một tấm khăn trải bàn. Mẹ lật những mảnh vải lại, ghép khít với nhau và Laura khâu một đường mới với những mũi kim bé xíu.

Cô nghĩ đường khâu đó và ngày hôm đó đều kéo dài vô tận.

Nhưng cuối cùng, mẹ cuôn gói đồ khâu lại và đã tới giờ lo bữa ăn tối.

Mẹ nói :

- Con đã tỏ ra là một cô bé ngoan rồi đó, Laura. Mẹ sẽ nói điều này với bố. Và sáng mai mẹ con mình sẽ đi kiếm con nhím kia. Mẹ đảm bảo là nó đã cứu con khỏi chết đuối vì nếu con đi tới chỗ nước sâu, con sẽ lao xuống đó. Khi con làm một điều hư hỏng thì con sẽ rất dễ tiếp tục hư hỏng và sớm hay muộn, một điều khủng khiếp sẽ xảy ra.

Laura nói :

- Dạ, mẹ .

Lúc này, cô đã hiểu điều đó.

Một ngày đã trôi qua. Laura không được thấy mặt trời mọc và cũng không thấy những bóng mây in trên đồng cỏ. Những bông hoa bìm bìm đã héo và những bông lưỡi bào trong ngày hôm đó đã tàn rụi. Suốt ngày, Laura không được thấy nước chảy trong suối, không được thấy những con cá nhỏ và những con bọ nước chạy lăng quăng. Cô đã được nhìn nhận là ngoan ngõan để không bao giờ còn bị coi chừng nghiêm ngặt nữa.

Hôm sau, cô cùng mẹ đi kiếm con nhím. Cô chỉ cho mẹ nơi thấy con nhím nằm ép xuống cỏ trên lối đi. Mẹ kiếm ra hang của nó. Đó là một miệng lỗ tròn dưới một lùm cỏ trên bờ sông. Laura gọi lớn và thọc một cành cây vào bên trong lỗ hang.

Nếu con nhím đang ở trong hang, nó cũng không bò ra. Không bao giờ Laura còn nhìn thấy lại con nhím già màu xám đó.

Mục lục
Ngày đăng: 03/07/2013
Người đăng: Bùi Phương Linh
Đăng bài
Bạn thích truyện này?
Farkle King - Game Xúc Xắc thử thách con tim

Mục lục