Chương 41 - Dây xanh với dây đỏ; những con mòng biển lấp lánh
Sau khi Chuột biến mất, một cơn gió lạnh không chịu đựng nổi tràn khắp ngôi nhà. Tôi cố nôn nhưng không nôn ra được, chỉ có hơi thở hổn hển mùi hôi.
Tôi lên gác, cởi áo len ra, chui vào dưới tấm khăn trải giường. Tôi bị những cơn cảm lạnh và sốt luân phiên hành hạ. Cứ từng cơn căn phòng nở ra rồi lại co vào. Chăn và quần áo lót của tôi đẫm mồ hôi, đông lại thành một lớp da lạnh lẽo, co thắt.
"Lên dây đồng hồ vào lúc chín giờ," ai đó thì thầm vào tai tôi. "Dây xanh với dây xanh... dây đỏ với dây đỏ... cuốn xéo ngay vào lúc chín giờ rưỡi."
"Đừng lo," Người Cừu nói. "Mọi sự sẽ ổn thôi."
"Tế bào sẽ tự thay thế," vợ cũ tôi nói. Cô ta đang cầm một chiếc váy ngủ đăng ten màu trắng trong tay phải.
Đầu tôi lắc lư.
Dây đỏ với dây đỏ... dây xanh với dây xanh...
"Anh không biết gì hết, đúng không?" bạn gái tôi kết tội.
Không, tôi không hiểu gì hết.
Rồi tiếng sóng dội tới. Sóng lớn mùa đông. Biển màu xám chỉ điểm lốm đốm những bọt sóng. Những con mòng biển lạnh cóng.
Tôi đang ở trong một phòng trưng bày kín gió tại công viên hải dương. Hàng dãy dương vật cá voi được trưng bày. Trời nóng và ngột ngạt. Ai đó phải mở cửa sổ thôi.
Ai đó mở cửa sổ. Lạnh đến thấu xương. Những con mòng biển kêu thất thanh, tiếng cao vút sắc nhọn xé toạc da thịt tôi ra.
"Cậu có nhớ tên con mèo của cậu không?"
"Cá Trích," tôi đáp.
"Không, nó không phải Cá Trích," người lái xe nói. "Đổi tên rồi. Tên được thay đổi liên tục. Tôi đoán cậu thậm chí không nhớ nổi tên mình."
Lạnh đến thấu xương. Rồi mòng biển, cơ man là mòng biển.
"Sự tầm thường đi một con đường dài, khó khăn," người đàn ông mặc bộ lê đen nói. "Dây xanh với dây đỏ, dây đỏ với dây xanh."
"Anh cóng he gì về chiến tranh không?" Người Cừu hỏi.
Dàn nhạc Benny Goodman chơi bản Thư đặc biệt đường hàng không. Charlie Christian hát một đoạn solo dài. Ông ta đang đội một chiếc mũ mềm màu kem.
- Phần I - Khúc dạo đầu - Chương 1 - Picnic chiều thứ tư
- Phần II - Tháng bảy, tám năm sau - Chương 2 - Mười sáu bước
- Chương 3 - Chiếc váy ngủ
- Phần III - Tháng chín hai tháng sau - Chương 4 - Dương vật cá voi và người đàn bà làm ba nghề
- Chương 5 - Đôi tai không bịt kín
- Chương 6 - Những cuộc phiêu lưu tiếp theo của đôi tai không bịt kín
- Phần IV - Cuộc săn cừu hoang I - Chương 7 - Trước người đàn ông lạ mặt
- Chương 8 - Giờ là người đàn ông lạ mặt
- Chương 9 - Ông chủ
- Chương 10 - Đếm cừu
- Chương 11 - Chiếc Limousine và người lái xe
- Chương 12 - Nơi vũ trụ loài sâu
- Phần V - Những lá thư của chuột và các kỷ niệm tạp nham - Chương 13 - Lá thư thứ nhất của chuột
- Chương 14 - Lá thư thứ hai của chuột
- Chương 15 - Bài hát đã chấm dứt
- Chương 16 - Cô ta uống một ly Salty Dog, nói chuyện về tiếng sóng
- Phần VI - Cuộc săn cừu hoang II - Chương 17 - Câu chuyện kỳ lạ của người đàn ông kỳ lạ
- Chương 18 - Câu chuyện kỳ lạ của người đàn ông kỳ lạ tiếp diễn
- Chương 19 - Lại chuyện chiếc xe Limousine và người lái xe
- Chương 20 - Cuối hè, đầu thu
- Chương 21 - Một trong số năm ngàn
- Chương 22 - Buổi picnic chiều chủ nhật
- Chương 23 - Tư tưởng hạn chế nhưng ngoan cường
- Chương 24 - Một chương cho cá trích
- Phần VII - Công cụ ở khách sạn cá heo - Chương 25 - Dịch chuyển hoàn thành tại rạp chiếu phim; đến khách sạn cá heo
- Chương 26 - Giáo sư cừu xuất hiện
- Chương 27 - Giáo sư cừu ăn hết, kể hết
- Chương 28 - Tạm biệt khách sạn cá heo
- Phần VIII - Cuộc săn cừu hoang III - Chương 29 - Sự ra đời, hưng thịnh và suy vong của huyện Junitaki
- Chương 30 - Lần suy vong tiếp theo của Junitaki và lượng cừu của nó
- Chương 31 - Đêm ở Junitaki
- Chương 32 - Một khúc ngoặt không may trên đường
- Chương 33 - Nàng rời núi, cơn đói hành hạ
- Chương 34 - Khám phá trong gara, những ý nghĩ giữa đồng cỏ
- Chương 35 - Người cừu tới
- Chương 36 - Con đường lớn rất riêng của gió
- Chương 37 - Những điều gương phản chiếu, những điều không
- Chương 38 - Và thế là thời gian trôi đi
- Chương 39 - Những kẻ sống trong bóng tối
- Chương 40 - Chuột, người lên dây đồng hồ
- Chương 41 - Dây xanh với dây đỏ; những con mòng biển lấp lánh
- Chương 42 - Thăm lại khúc ngoặt không may
- Chương 43 - Cuộc hẹn lúc mười hai giờ
- Phần kết - Hết