Chương 21
Cael đứng lên và với lấy tay của Jenner, dưới chiêu bài giúp cô rời khỏi ghế. Anh siết chặt những ngón tay cô cảnh báo.
"Ông ta đã không làm gì thì đúng hơn." Linda trả lời, "Chính trị, tài chính, tất cả các loại kinh doanh. Tôi đã thăm dò và chắc chắn ông ta là một trong những người hoạt động hậu trường của Washington, những người khiến cho tổng thống phải tuân lệnh ấy."
Ra vậy, chẳng có gì thú vị. Jenner trầm ngâm.
"Anh quên mang thuốc uống theo rồi." Cael nói, gần như lôi Jenner ra khỏi bàn. "Chúng ta phải trở về phòng."
"Chúng tôi sẽ gặp lại các bà vào buổi sáng." Jenner nói qua vai, "Lúc năm giờ bốn mươi lăm."
Khi họ ra khỏi nhà hàng, Cael túm chặt cánh tay cô, xoay và đẩy lùi cô dựa vào lan can tàu. Không có ai ở gần đó, không ai nghe được điều gì, đó là lý do tại sao anh chọn địa điểm này để dừng lại. Ngọn gió hà khắc thổi tung tóc của Jenner ra khỏi gương mặt cô, và cô ngước đầu lên để cảm nhận được nhiều hơn.
Anh giam giữ cô trong đôi tay anh, túm chặt thành lan can khi anh nghiêng người cho đến khi đôi mắt xanh của anh ngang bằng với mắt cô. Cô đón nhận ánh mắt anh với vẻ tuyệt đối ngây thơ.
"Em là một nỗi kinh hoàng, em có biết điều đó không hả?" Anh nói trong sự xúc động. "Mỗi sáng khi em đặt chân xuống sàn, tôi dám cá là đến quỷ cũng phải rùng mình và nói 'Ồ, cứt thật, cô ấy đã thức dậy rồi kìa!'"
Cô cười. Cô không nghi ngờ Cael sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để hoàn thành mục tiêu của anh, nhưng cô đã không còn tin anh sẽ làm tổn thương cô hay Syd vì ác ý hoặc trả thù nữa rồi. Anh vẫn còn kềm chế, nhưng trong một lúc, chỉ vài phút quý báu, cô đã phá vỡ sự kiểm soát đó khỏi anh. Cô đã dẫn hướng. Có lẽ sau đó cô sẽ phải trả giá cho điều đó, nhưng cô đã có được thứ cô muốn : Cô đã làm anh bối rối.
Cô cũng đã biết về Frank Larkin được nhiều hơn. Chính trị và tài chính ư? Điều đó mở ra cả một chân trời triển vọng cho việc mở rộng theo dõi, cô vẫn chưa chính xác hiểu rõ, nhưng cô đang cố nắm bắt.
"Chúng ta hãy đi lấy những viên thuốc đó đi nào, anh yêu." Cô nói khi cô vỗ nhẹ vào ngực của Cael và nhẹ nhàng đẩy anh ra khỏi cô.
"Không có đủ những viên thuốc trên thế giới..." Anh bắt đầu, nhưng rồi anh ngừng lời và nhắm mắt khi anh lắc đầu.
Cô sẽ kết thúc dùm anh, cô sẽ làm anh im miệng. Điều này hóa ra lại là một cơ hội tốt, mọi thứ đều được xem xét đến.
Cael đứng lên và với lấy tay của Jenner, dưới chiêu bài giúp cô rời khỏi ghế. Anh siết chặt những ngón tay cô cảnh báo.
"Ông ta đã không làm gì thì đúng hơn." Linda trả lời, "Chính trị, tài chính, tất cả các loại kinh doanh. Tôi đã thăm dò và chắc chắn ông ta là một trong những người hoạt động hậu trường của Washington, những người khiến cho tổng thống phải tuân lệnh ấy."
Ra vậy, chẳng có gì thú vị. Jenner trầm ngâm.
"Anh quên mang thuốc uống theo rồi." Cael nói, gần như lôi Jenner ra khỏi bàn. "Chúng ta phải trở về phòng."
"Chúng tôi sẽ gặp lại các bà vào buổi sáng." Jenner nói qua vai, "Lúc năm giờ bốn mươi lăm."
Khi họ ra khỏi nhà hàng, Cael túm chặt cánh tay cô, xoay và đẩy lùi cô dựa vào lan can tàu. Không có ai ở gần đó, không ai nghe được điều gì, đó là lý do tại sao anh chọn địa điểm này để dừng lại. Ngọn gió hà khắc thổi tung tóc của Jenner ra khỏi gương mặt cô, và cô ngước đầu lên để cảm nhận được nhiều hơn.
Anh giam giữ cô trong đôi tay anh, túm chặt thành lan can khi anh nghiêng người cho đến khi đôi mắt xanh của anh ngang bằng với mắt cô. Cô đón nhận ánh mắt anh với vẻ tuyệt đối ngây thơ.
"Em là một nỗi kinh hoàng, em có biết điều đó không hả?" Anh nói trong sự xúc động. "Mỗi sáng khi em đặt chân xuống sàn, tôi dám cá là đến quỷ cũng phải rùng mình và nói 'Ồ, cứt thật, cô ấy đã thức dậy rồi kìa!'"
Cô cười. Cô không nghi ngờ Cael sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết để hoàn thành mục tiêu của anh, nhưng cô đã không còn tin anh sẽ làm tổn thương cô hay Syd vì ác ý hoặc trả thù nữa rồi. Anh vẫn còn kềm chế, nhưng trong một lúc, chỉ vài phút quý báu, cô đã phá vỡ sự kiểm soát đó khỏi anh. Cô đã dẫn hướng. Có lẽ sau đó cô sẽ phải trả giá cho điều đó, nhưng cô đã có được thứ cô muốn : Cô đã làm anh bối rối.
Cô cũng đã biết về Frank Larkin được nhiều hơn. Chính trị và tài chính ư? Điều đó mở ra cả một chân trời triển vọng cho việc mở rộng theo dõi, cô vẫn chưa chính xác hiểu rõ, nhưng cô đang cố nắm bắt.
"Chúng ta hãy đi lấy những viên thuốc đó đi nào, anh yêu." Cô nói khi cô vỗ nhẹ vào ngực của Cael và nhẹ nhàng đẩy anh ra khỏi cô.
"Không có đủ những viên thuốc trên thế giới..." Anh bắt đầu, nhưng rồi anh ngừng lời và nhắm mắt khi anh lắc đầu.
Cô sẽ kết thúc dùm anh, cô sẽ làm anh im miệng. Điều này hóa ra lại là một cơ hội tốt, mọi thứ đều được xem xét đến.
- Chương mở đầu - Thời điểm hiện tại, trên tàu Silver Mist
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23 - Sở Thích
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34