Chương 3.4
Lời từ chối vô thức dâng lên môi cô nhưng còn chưa được thốt ra, thế nào mà những từ ngữ lại không đến, mà bị ngừng lại bởi luồng khí nóng đang tuôn tràn trong cơ thể choáng váng của cô, bởi nhịp giội hoang dã của tim cô vào xương sườn. Cô ngồi dậy, mắt khoá chặt vào thân hình bàng bạc ánh trăng của anh ta. Cô nghe thấy tiếng rít khẽ của chiếc khoá fecmơ tuya đang kéo xuống; sau đó anh ta trượt ra khỏi chiếc quần jean. Cơ thể rắn chắc của anh đầy cơ bắp, mạnh mẽ, sinh lực đàn ông của anh ta là lời đe doạ đầy thuyết phục và rõ ràng ... hay đó là một sự hứa hẹn?
Hơi nóng trong Cathryn bắt đầu rộn lên đến phát bực và cô giơ một bàn tay ra vẫy, ngay khi cô cảnh cáo trong tiếng thì thầm. "Đừng đến gần tôi! Tôi sẽ hét lên đấy!" Nhưng sự thiếu chắc chắn trong giọng nói cô hiển nhiên thậm chí với cả chính cô. Ôi, Lạy chúa, cô muốn anh ta mới điên cuồng làm sao! Như anh ta vẫn thường chỉ ra với cô, cô là một người đàn bà và cô không còn sợ quyền lực giới tính của anh ta nữa mà muốn ngã vào anh để sưởi ấm cô bằng ngọn lửa của anh.
Anh ta hiểu. Anh ta ngồi xuống giường, bên cạnh cô và khum má cô trong tay, lòng bàn tay chai sần. Thậm chí trong ánh trăng vô sắc, cô vẫn có thể cảm nhận hơi nóng trong cái nhìn chăm chú của anh khi nó lang thang khắp cơ thể cô. "Em ư, Cat?" anh hỏi, giọng anh thấp đến nỗi gần như không thành tiếng "Em sẽ hét lên sao?"
Miệng cô quá khô khốc để thốt lên lời; cô nuốt nước bọt, cho đến lúc cô vẫn còn có thể cố gắng buông một lời chấp thuận yếu ớt. "Không"
Anh hít một hơi sâu đến rùng mình vào phổi và nâng khuôn mặt cô, run run "Chúa ơi, cưng ơi, nếu em có từng muốn đánh một người đàn ông vì điều anh ta nghĩ sẽ làm, bây giờ là cơ hội của em" anh nói thô ráp, giọng anh rung lên vì ảnh hưởng của sự khao khát.
Sự không chắc chắn trong lời anh nói với cô anh bị ảnh hưởng thế nào bởi sự gần gũi với cô và sự riêng tư lặng lẽ của phòng cô. Điều đó làm yên lòng cô, cho cô sự can đảm để vươn tới và đặt tay lên ngực anh, cảm nhận sự loăn xoăn thô nhám của lớp lông sẫm màu dưới lòng bàn tay cô và sự ấm áp mượt mà của da anh nơi lớp lông kết thúc, sự căng lên của những núm nhỏ trên đầu ti anh. Âm thanh thoát ra từ cổ họng anh như thể là một tiếng gầm gừ, nhưng những cảm nhận của cô đã mạnh mẽ hơn để nhận biết nó là gì - một tiếng rừ rừ thô ráp của sự thoả mãn.
Cô ngả đến gần hơn, tìm kiếm hương thơm nam tính ngọt ngào của anh. "Anh sẽ làm những điều anh đang nghĩ đến sao?" cô hỏi, giọng cô rung rung.
Anh cũng trượt đến gần hơn, dịch lại để ấp miệng anh lên chỗ lõm trên cổ cô nơi làn da đang nhoi nhói vì các mạch máu đang đập thình thịch, môi anh cảm nhận nhịp đập điên cuồng của tim cô và làm gia tăng nó với sự đụng chạm của anh. "Anh không thể," anh thì thầm, miệng anh mơn man nơi điểm nhạy cảm đó, "Anh sẽ tự giết mình nếu anh cố làm theo những tưởng tượng cụ thể đó"
Cathryn run rẩy với dòng khao khát đang ngập tràn trong cô và cô quấn hai tay quanh bờ vai anh, rung động với một sự cần thiết mà cô không thể phủ nhận thậm chí dù cô không thể hiểu nổi nó. Đây là một sai lầm, và cô biết rõ thế, nhưng cho đến giờ sự hân hoan ban sơ cô đang đắm mình vào còn hơn cả cái giá cô sẽ phải trả khi sự sáng suốt trở lại. Cô để anh ngả cô xuống giường và ôm cô vào vòng tay, sự khoả thân của anh làm nóng cháy cơ thể cô qua lớp vải mỏng manh của chiếc áo ngủ. Đầu cô ngửa ra mời mọc và Rule khẽ cười, trao cho cô cái cô muốn, miệng anh cúi xuống, lấy đi sự kiềm chế của cô, tách môi cô cho sự xâm nhập của lưỡi anh.
Cô có thể chết vì hài lòng khi đó, cuồng nhiệt với khoái lạc từ những nụ hôn của anh, nhưng ngay sau đó, sự thoả mãn trôi đi và những nụ hôn không đủ nữa. Cô quằn quại không ngừng trong tay anh, tìm kiếm nhiều hơn. Một lần nữa anh hiểu; Anh cảm nhận chính xác thời điểm cô sẵn sàng cho sự thân thiết đang gia tăng. Tay anh tìm tới cổ áo ngủ của cô và cô nằm yên, gần như khó thở khi cô cảm thấy những ngón tay gầy gò của anh khéo léo, chậm rãi mở những chiếc cúc phía trên cùng. Ngực cô bắt đầu nện thình thịch và cô ưỡn lên, tìm kiếm sự đụng chạm của anh. Anh thoả mãn nhu cầu của cô ngay lập tức, tay anh trượt vào trong để khum lấy và mơn trớn đôi gò đầy đặn và nhạy cảm, lòng bàn tay thô nhám dường như say mê trên miền mềm mại của cô.
Tiếng rên rỉ vừa thoát ra đó là của anh, một âm thanh không rõ ràng của sự khao khát. Đôi tay anh kéo chiếc áo ngủ với sự khẩn cấp mạnh mẽ và tuột nó xuống vai cô, để lộ ngực cô dưới ánh trăng. Miệng anh rời miệng cô và lướt xuống thân mình cô, lưỡi anh trườn đến bắt lấy một nụ nhỏ sưng phồng và mút nó vào sự ẩm ướt nóng rẫy của miệng anh, Cathryn buột ra một tiếng hét nghẹn ngào vì ngọn lửa hoang dã đang tuôn chảy qua các dây thần kinh của cô; rồi cô uốn người vào cơ thể mạnh mẽ của anh, đôi tay cô nắm chặt trên bờ vai anh.
Anh vươn xuống mắt cá chân cô và trượt những ngón tay bên dưới đường viền áo ngủ, rồi làm một chuyến du hành ngược trở lại, chuyến du hành làm đường viền áo lật lên. Không có sự phản đối. Cô đang bùng cháy, đang uốn cong, sẵn sàng cho anh. Cô nâng hông lên giúp anh và anh túm cái áo lại phía trên eo cô, cao hết mức có thể. Với một âm thanh khàn khàn run run anh phủ lên người cô, dùng đầu gối tách đùi cô ra, và Cathryn nằm yên, chờ đợi.
"Nhìn anh đi" anh khàn khàn yêu cầu.
Không thể làm gì khác, cô làm theo, đôi mắt khoá vào anh. Khuôn mặt anh căng ra vì khao khát cổ xưa, giải thoát cơn khao khát đang đáp lời trên thân thể cô mà cô đã cố gắng – và thất bại – trong nhiều năm để chinh phục. Vật nam tính của anh tìm thấy nơi ẩm ướt, mềm mại của cô và anh dễ dàng chiếm lấy cô, trượt bàn tay anh xuống dưới hông cô để nâng cô lên đón lấy cú đâm đầy sở hữu của anh. Một cơn thoả mãn như điện giật rung rung khắp người cô và cô buông ra một tiếng hét nhỏ, hổn hển. Lần này còn dữ dội, nóng bỏng hơn bất cứ trải nghiệm nào của cô trước đây. Mắt cô bắt đầu khép lại và anh khẽ lắc cô, thì thầm giữa hai hàm răng nghiến chặt "Nhìn anh đi!"
Không chống lại, cô làm thế, cơ thể cô là của anh khi anh bắt đầu di chuyển. Không gì cô đã biết chuẩn bị cho cô trước điều này, cho sự thoả mãn đang dâng như sóng cồn dữ dội, điều cô không chờ đợi nhưng hầu như ngay lập tức cuốn đi sự kiềm chế của cô, mang cô nhanh chóng lên tới đỉnh. Anh ôm chặt cô vào ngực anh cho đến khi cô mềm lả đi bên dưới anh; sau đó anh dịu dàng đặt cô lên gối "Đầy ham muốn" anh nói trong giọng kéo dài trầm thấp, âu yếm "Anh biết rõ em cảm thấy thế nào. Đã quá lâu rồi, và anh cũng không thể kìm nén nữa"
Vẫn còn choáng váng vì ảnh hưởng của trạng thái cực sướng, cô hoàn toàn bị tràn ngập bởi sự đam mê và khẩn thiết của anh. Không có gì có nghĩa nữa; không có gì quan trọng nữa, chỉ còn sức mạnh của thân hình anh đang xô tới. Cô níu lấy anh với sự dai dẳng yếu đuối của một thân dây leo mỏng manh quấn quanh cây sồi vững chãi, nâng niu anh bên trong cái nôi lụa là của cô cho đến khi anh cũng đầu hàng khoái cảm và hét lên khàn khàn.
Nhiều phút sau anh cựa quậy, nhấc thân hình nặng nề lên nhờ sự giúp sức của hai khuỷu tay. Anh hôn lên miệng và mắt cô, phớt những nụ hôn dọc mi mắt cô cho đến khi chúng mở ra và đêm tối gặp đêm tối, sự dịu dàng và yếu đuối của cô, sự sắc sảo với niềm hân hoan thành thật của anh. "Điều này đã đẩy đến giới hạn" anh gừ gừ, giọng anh thô ráp, trầm thấp và rung động "Nhưng cũng mất cả quãng đường dài để đi tới điểm cuối này".
Anh đã chứng minh điều đó, làm tình với cô lần này với sự kiên nhẫn và một sự dịu dàng mê người, điều đó thậm chí còn gây tàn phá hơn cơn dục vọng điên cuồng của anh. Không có cách nào để cô có thể từ chối anh, không có cách nào cô thậm chí muốn thử. Điều này cũng mang lại cảm giác của sự trở về mái ấm, một sự đầy đủ mà cô đã thiếu vắng, một sự thoả mãn mà cô đã chờ đợi và cố gắng phủ nhận. Ngày mai, cô sẽ hối tiếc về điều này, nhưng trong đêm nay cô đang trải nghiệm niềm sung sướng hoang dại được ở trong vòng tay anh.
- Chương 1.1
- Chương 1.2
- Chương 2.1
- Chương 2.2
- Chương 3.1
- Chương 3.2
- Chương 3.3
- Chương 3.4
- Chương 4.1
- Chương 4.2
- Chương 4.3
- Chương 4.4
- Chương 5.1
- Chương 5.2
- Chương 5.3
- Chương 6.1
- Chương 6.2
- Chương 6.3
- Chương 7.1
- Chương 7.2
- Chương 8.1
- Chương 8.2
- Chương 9.1
- Chương 9.2
- Chương 10.1
- Chương 10.2
- Chương 11.1
- Chương 11.2