Chương 14
Cô gái này thật lành nghề như một chuyên gia vậy, Bastien mơ hồ nghĩ, và không chắc có nên cảm thấy biết ơn hay là cảnh giác cho ý nghĩa của việc đó hay không. Chàng quyết định là nên lo lắng về chuyện đó sau, tuy nhiên, và chỉ vặn xoắn tấm drap dưới tay chàng khi chàng đang vật lộn để không tự làm nhục mình bởi việc xuất ngay chỉ hai phút sau khi Terri cho cái của chàng vào miệng cô.
Cô ta đang làm gì với cái lưỡi của cô ấy vậy? chàng lính quýnh tự hỏi, Lạy Chúa tôi! Cô ấy học ở đâu ra thứ ấy vậy? Làm sao_
"Ôi" Chàng gầm to, sau đó cắn chặt răng và môi dưới để giữ cho khỏi bị bắn ra tiếng gầm thứ hai_tiếng gầm thất vọng_ khi Terri ngừng lại việc cô đang làm và ngẩng đầu lên để nhìn chàng.
"Em đang làm anh đau à?" cô hỏi vẻ không chắc.
"Đau à?" Bastien lặp lại, giọng chàng cao vút không tự nhiên. Chàng đang thở hổn hển và nhận thấy nó thật khó để thở được bình thường. "Không." Chàng lắc đầu.
Trông an tâm, Terri cúi đầu cô và bao bọc môi quanh của chàng lần nữa, chỉ ngừng lại trước khi cô tiến xa hơn chút nữa. Cô ngẩng đầu lên lại. "Em đang làm đúng chứ?"
Bastien chớp mắt. Cô ấy không biết sao? Cô đang làm chàng bị khuất phục hoàn toàn. "Vâng," chàng trả lời nhanh, và cũng nhận ra rằng liên tục suy nghĩ sẽ làm hoãn lại sự sung sướng mà chàng vừa mới phá vỡ với tiếng gầm của chàng.
Không gầm thêm nữa, chàng tự bảo với mình, gần như thổn thức với sự an tâm khi cô cong người xuống đặt vật của chàng vào miệng cô lần nữa. Miệng cô thật ngọt ngào, ấm nóng và ướt mềm. Khỉ thật,cô có một đôi môi gợi tình nhất_đầy đặn và tròn trĩnh. Và lưỡi của cô...
"Ahhh," chàng hét lên, khi cô làm gì đó với cái lưỡi của cô mà làm cho toàn thân chàng
rung giật. Chết tiệt thật, cô lại_ ngừng lại à?
"Anh chắc là em không làm anh đau đấy chứ?" Terri lo lắng hỏi, sau đó giải thích, "Anh nghe như anh đang bị đau ấy"
Chàng đã la lên à? Bastien tự hỏi. Không. Không, chàng chắc là mình không hề la lên. Nhưng chàng đã hét lên. Hình như rằng điều đó cũng làm cô bị xao lãng. Không được la hét gì thêm nữa, chàng ra lệnh cho bản thân một cách cương quyết. Chàng sẽ tự cắn vào lưỡi mình nếu điều đó xảy ra, chứ không gầm gừ hay la hét gì hết.Vậy thì tốt hơn, chàng nên gắn một cái gối dưới miệng mình_ sau đó chàng sẽ không thể tạo ra âm thanh gì được nữa cả.
Nhận ra Terri đang chờ câu trả lời, nhưng không thể nhớ câu hỏi là gì, Bastien nhanh
chóng cân nhắc có nên bảo cô lặp lại câu hỏi hay không hay chỉ cần đơn giản đoán ra và trả lời có hoặc là không thôi. Quyết định rằng đoán sẽ nhanh hơn, và đó là cơ hội 50/50 dù cách nào cũng vậy, chàng thốt lên,"Không"
"Không à?" cô nghiêng đầu sang một bên giễu cợt. "Không, anh không chắc em không làm anh đau? Hay không, anh không đau?"
"Vâng." Chàng gật đầu mạnh. Suy nghĩ thật sự hoàn toàn xa xôi với chàng vào lúc này.Tất cả những gì Bastien có thể nghĩ đến là chàng muốn Terri quấn đôi môi đỏ mọng ngọt ngào khêu gợi đó quanh cái vật của chàng_
"Em thật sự không làm đúng phải không?" cô thở dài nói. "Và anh quá ngọt ngào và lịch sự để bảo em là em thật tệ chuyện này"
"Không, anh không hề," chàng hoảng hồn nói. "Anh sẽ đã bảo em nếu em tệ. Thôi được, em là thế_ Ý anh là, em đang làm rất tốt. Chỉ thật tuyệt. Chỉ...thật tuyệt" chàng lặp lại một cách bất lực.
"Thật à?" Terri vênh lên thấy rõ, một nụ cười hiện lên môi cô khi cô nhìn chàng đăm đắm, hình như nôn nóng được khen ngợi. " Em đã làm đúng gì nào? Nói cho em đi, và em sẽ làm hơn thế nữa"
Bastien nhìn cô không biết làm sao. Tại sao cô lại làm thế này với chàng? Nó có phải là một kiểu tra tấn không vậy trời? Hay có lẽ là trừng phạt? Có phải chàng đã không thỏa mãn cô đủ khi chàng đánh thức cô vào lúc sớm hay không? Hay là chàng đã ngáy to và làm cô bị đánh thức vậy hả?
Nhận ra chàng đang thua cuộc, Bastien lắc đầu. Đây là Terri_ Terri ngọt ngào, vui nhộn, đáng yêu. Chàng không nghĩ cô có suy nghĩ ích kỉ hẹp hòi như thế, và cô đương nhiên sẽ không có cố ý tra tấn chàng. Điều đó muốn nói gì, mặc cho sự thật rằng cô đã làm hai chân chàng rung lắc, và tim chàng đập thật nhanh, và cơ thể chàng sẵn sàng bùng nổ trong khoái lạc, cô không hề biết chút gì về cái cô đang làm. Cô chỉ theo bản năng của cô thôi.
Người phụ nữ này có bản năng tốt chết tiệt đi.
" Tất cả những cái đó" cuối cùng Bastien nói. "Tất cả những cái đó đều hoàn hảo." Ngoại trừ việc ngừng lại, chàng nghĩ, nhưng không nói ra. Cô chỉ ngừng lại vì quan tâm đến sự bình an và sự sung sướng của chàng. Và sự quan tâm chăm sóc của cô thật ngọt ngào. Thật đấy. Và chàng chắc chắn chàng sẽ đánh giá cao nó. Sau này.Còn ngay bây giờ, chàng chỉ muốn cô_
"Ahhh" Chàng thở hổn hển khi cô lại nắm lấy nó bỏ vào miệng. Sau đó chàng cố giữ lấy hơi thở, kinh sợ âm thanh mà chàng có thể gây ra sẽ làm cô ngừng lại lần nữa. May thay, nó không như thế. Cô tiếp tục lướt môi mình theo chiều dài của cái vật cương cứng ngắc của chàng, lưỡi cô quất xoàn xoạt qua nó như cái đuôi một con mèo.Tuy nhiên, Bastien quyết không cho cơ hội. Chàng vồ lấy cái gối từ trên giường và tống mạnh nó vào mồm chàng.
Chàng giờ sẽ không gây ra âm thanh nữa, Bastien đoan chắc với mình khi chàng ngập răng mình vào gối. Chàng có thể ngạt thở đến chết, nhưng chàng sẽ làm thế thật lặng lẽ và với một nụ cười trên môi.
Có lẽ. Bastien xé toang cái gối và nhấc đầu lên nhìn những biểu hiện của cô. Cô đã lại ngừng và đang ngồi thẳng lên, đầu cô quay ra cửa.
"Anh có nghe thấy nó không?" Cô nhăn mày hỏi
"Không" chàng không nhắc đến chàng đã che cái gối lên đầu mình, làm cho việc nghe cũng khó khăn như việc nói.
"Em đã nghe ai đó gọi" cô giải thích, quay lại với chàng
"Không có ai ở đây ngoài chúng ta" Bastien nhắc cô, với sự kiên nhẫn của một vị thánh.
Ánh mắt chàng rơi xuống cái vật đang cứng ngắc chĩa lên của mình. Nó đứng thật thẳng và cao lớn ngạo nghễ, mong chờ sự chú ý của cô. Nó cũng đỏ hồng và có lẽ một chút giận dữ rằng chàng đã không hiểu ý nó, ít nhất là không khởi động liên tục mà ngừng lại. Có lẽ đây là kỹ thuật của Terri chăng, chàng nghĩ: Đưa chàng đến tận miệng vực, sau đó ngừng; làm lại chuyện đó, sau đó thì ngừng. Nếu thế, nó thật là sáng suốt làm sao. Cô đang làm chàng phát điên lên.
"Terri?" chàng nói với giọng gần như nài xin.
"Ồ, em xin lỗi" Cô mỉm cười với chàng và cúi đầu xuống lần nữa. Bastien nhìn cặp môi đỏ của cô há ra, sau đó... Terri đông cứng người lần nữa, quai hàm cô đóng mạnh ngay cách cái vật cương cứng của chàng khoảng 1 in và cô ngồi thẳng lên. "Chắc chắn anh nghe nó chứ?"
Chàng có, dĩ nhiên. Có ai đó đang gọi tên chàng. Một phụ nữ. Và vì có rất ít người có chìa khóa vào căn hộ, nên Bastien biết người đó chắc chắn là ai. Chàng sẽ giết bà ta.
"Đó có lẽ là mẹ anh," chàng nói, thả đầu xuống giường ghê tởm.
"Mẹ anh?" có một nỗi kinh hoàng không nhầm lẫn được trong giọng Terri.
Bastien ngẩng đầu nhìn cô cuống cuồng lên trên giường, chàng nhìn với sự ân hận khi cô trèo vào cái quần jeans, chú ý điều đó với sự thích thú, thật vội vã, cô đã không bận tâm mặc quần lót. Hừm, chàng nghĩ, sau đó cái quần dài đã bị tống vào mặt chàng. Terri đã quăng nó cho chàng.
"Mặc vào đi, Bastien." Cô rít lên. "Chúng ta không thể để bà ấy nhìn thấy chúng ta như thế này"
Thở dài, chàng phải từ bỏ hy vọng Terri sẽ kết thúc cái mà cô đã khơi dậy và ngồi lên. Nhưng chàng không bắt đầu mặc đồ ngay. Thay vào đó, chàng ngắm nhìn khi cô lóng ngóng vụng về với cái áo ngực. Đôi ngực cô xóc nảy khi cô xoay sở với cái vải ren. Chàng thích nhìn cô xóc nảy lên.
"Terri?"
Cả hai người đều bất động. Cái giọng nói đó đang gần hơn. Nó cũng đơn giản đó không phải là mẹ chàng. Có lẽ đó là một điều tốt, Bastien ngốc nghếch nghĩ; nó sẽ là một nỗi xấu hổ nếu phải giết người phụ nữ đã cố sống được đến hơn 700 tuổi.
"Đó là Kate!" Terri hét lên, nhưng dường như cũng không an tâm gì nhiều hơn cả. Nhưng sau đó, Bastien cho rằng điều đó không là vấn đề chuyện ai đang tiến đến phòng ngủ, Terri dù sao cũng hoảng hốt. Bị bắt gặp trong tư thế tự hại mình như thế này có thể không là một vụ bê bối như thời trẻ của chàng, mà nó có thể vẫn là một sự bối rối ghê gớm.
"Em nghĩ anh nói rằng chúng ta có nơi này riêng cho chúng ta mà!" cô rít lên buộc tội.
"Tại sao anh không bảo em họ đã về?"
"Nó hoàn toàn lướt khỏi tâm trí anh trong tất cả những lộn xộn những ngày gần đây" Bastien thừa nhận, mệt nhọc bước ra khỏi giường. Sự cương cứng của chàng nhanh chóng biến mất.
"Bastien?" Giọng của Kate giờ vang lên rõ như chuông; cô đã gần tới phòng. Họ gần tới phòng, chàng sửa lại khi nghe được Lucern nói: "Chúng có lẽ hôm nay ra ngoài chơi rồi:
Bastien bất động, não chàng họat động ngay lập tức. Có lẽ nếu bọn họ trốn đi vào cái tủ đồ hay gì đó, Kate và Lucern sẽ nghĩ họ không có ở đây và bỏ đi. Sau đó chàng và Terri có thể quay lại tiếp... Ánh mắt chàng nhận thấy Terri khi cô mặc xong cái áo ngực. Cô lôi áo sơmi ra và vội vã băng qua phòng đến cái cửa dẫn đến phòng tắm khách. Không. Không phải một cơ hội. Chàng không thể nhìn thấy cô đồng ý và đi trốn. Cô đã bay sang giúp Kate làm đám cưới, và cô sẽ không trốn chỉ để làm tình với chàng. Đó là một trong những điều chàng thích về cô, chàng thừa nhận khi cô lướt ra khỏi phòng. Sự chung thủy của cô và nhận thức được cái nào là đúng đắn là vài thứ mà làm cô trở nên thật đặc biệt.
Chết tiệt cái suy nghĩ đáng trách, Bastien buồn bã nghĩ khi chàng nhìn xuống của chàng. Cái vật cương cứng đã bắt đầu ngẩng lên lại với diễn biến khả thi đã qua. Tuy nhiên nó rũ xuống thật nhanh, khi cái cửa đến phòng ngủ mở ra và Kate bước vào phòng.
***
"Không thể tin được là em lại quên rằng hôm nay chúng ta trở về nhà" Kate nói lại lần nữa.
Đó là tối hôm ấy.
Bastien thở dài và nhún vai. Chàng cũng không thể tin điều đó. Nhưng chàng đã khá bận rộn chuyện gần đây, giải quyết nhiều vấn đề mà đã xảy ra quanh cái đám cưới của người khác. Không nhắc đến những rắc rối thêm vào quanh người bạn của Kate là Chris. Gã con hoang tội nghiệp. Cái gã đã không khỏe hơn vào hôm nay khi họ đến thăm. Đó là vì sự nài ép của Kate. Vào cái phút mà cô nghe thấy tai nạn đã gây rối cho anh ta, cô đã khăng khăng tất cả bọn họ phải đến bệnh viện. Bastien đã cố tránh cho chàng và Terri khỏi cuộc thăm viếng, hy vọng có cơ hội kết thúc việc cô đã bắt đầu với chàng, nhưng không thành công. Cuối cùng, tất cả bọn họ thơ thẩn đến bệnh viện. C.K. vẫn chưa thấy khỏe.
"Chị thật lấy làm tiếc rằng em đã phải giải quyết quá nhiều chuyện trong khi bọn chị đi" Kate nói. Họ đã kết thúc việc nói với cô mọi thứ, thậm chí về chuyện người cung cấp thức ăn. Thật khó để mà không nói, cái mà với một căn hộ được chất đầy xe đẩy đồ ăn của các nhà cung cấp. Cô đã nhận tin với tâm lí khá tốt, chỉ hoảng kinh chút xíu, và ngay lập tức thư giãn khi cô nghe họ đã xử lí nó như thế nào. Thật là tốt khi biết cô tin tưởng vào khẩu vị của họ.
"Không có lí do gì để lấy làm tiếc cả. Đó là tại sao em đến đây sớm, để giúp cho đám cưới" Terri nói, thân mật xoắn chặt tay của chị họ cô.
Bastien chú ý rằng hai người phụ nữ ôm nhau và chạm nhau và vỗ về nhau rất nhiều. Đó thật là dễ thương theo một cách nào đó, ấm áp và yêu thương, nhưng chàng cũng cảm thấy một chút ghen tỵ, ước ao chàng là người đón nhận những cái ôm xiết, vỗ về và động chạm đó. Nhưng Terri đã giữ khoảng cách của mình từ khi Kate và Lucern trở về. Cô thậm chí tránh ánh mắt nhìn của chàng và điều đó gây khó khăn cho chàng. Chàng muốn đặt tay vòng quanh người cô và tuyên bố cô là của chàng. Cô dường như không cảm thấy như thế.
"Cái gì?"
Terri giật mình kêu lên làm cho Bastien chú ý trở lại câu chuyện. Rõ ràng, chàng đã bỏ lỡ thứ gì đó quan trọng. Cô trông có vẻ bị báo động, ánh mắt cô gặp chàng một lần của rất ít lần từ khi cặp kia xuất hiện.
"Được, chị muốn đêm lễ cưới của bọn chị thật đặc biệt, và nó sẽ không được nếu chúng ta trải qua mọi đêm trước khi kết hôn ở với nhau. Vì thế, chị nghĩ sẽ ở cách xa nhau trong một tuần sẽ là ý hay. Và Lucern đã đồng ý. Anh ấy sẽ ở đây trong căn hộ cho đến đám cưới"
Môi Bastien cong lên với vẻ chế giễu khi chàng liếc anh mình. Lucern chắc là phải đồng ý, nhưng anh ấy trông không hạnh phúc chút nào về nó. Thực tế, anh trai chàng trông có vẻ đau khổ bất hạnh. Sự chế giễu của Bastien chết ngay khi nghe những lời tiếp theo của Kate.
"Vì thế em có thể đến chung cư của chị và chúng ta sẽ có thời gian tâm tình bạn gái với nhau. Nó sẽ rất vui"
Giờ Bastien đã hiểu biểu hiện của Terri. Đó chắc là những gì chàng đã bỏ lỡ; Thông báo của Kate rằng Terri sẽ chuyển đến chung cư nhỏ bé của cô trong một tuần. Chàng không thích ý tưởng đó chút nào. Thực tế, sự hoảng kinh nhấn chìm chàng với cái khả năng là Terri sẽ ngủ rất xa với chàng. Chàng mới đưa mối quan hệ lên đến mức thể xác, và chàng sẽ bị nguyền rủa nếu chàng đánh mất nó lúc này.
***
"Lucern trông có vẻ đau khổ," Terri nhận xét.
"Anh ấy à, phải không?" Kate cười to. Cô tiến đến cái ghế dài với một tô bắp rang khô đặt nó giữa bọn họ. "Anh ấy không thực sự bị đe dọa với ý tưởng đó khi chị mang nó đến California, nhưng anh ấy đã đồng ý để làm hài lòng chị"
Terri gật đầu và quăng tiếp một cái hoa giấy khác vào thùng đựng. Họ đã mang những cái hộp Kleenex và dây về chỗ của Kate. Đó là kế hoạch tốt để làm cho họ bận rộn, và nó đã phải làm xong. Kate đã tuyên bố rằng cô không tin những người đàn ông đó kết thúc công việc mà không câu kết một đàn với nhau.
"Bastien trông không quá vui vẻ vào bữa tối"Kate bình luận và Terri liếc nhìn cô sắc bén.
Họ đã ra ngoài ăn tối ngay sau tuyên bố của Kate về sự sắp xếp nơi ở mới. Ngay khi ngồi trong nhà hàng nhỏ kiểu Pháp mà Kate đã đề nghị, Bastien đã cố gắng tranh luận rằng Terri nên ở lại căn hộ của chàng. Trước tiên chàng chỉ ra rằng cô ấy đã ổn định ở phòng dành cho khách. Sau đó chàng nói căn hộ rộng hơn và thỏa mái hơn. Chàng cũng thử hết những bào chữa không thể kể hết khác,_ thậm chí đề nghị rằng Kate có thể chuyển vào và để Lucern ở căn hộ của cô thay thế_ nhưng không có một hùng biện nào của chàng được chấp nhận.
Terri cuối cùng chỉ ra rằng đây là lí do cô bay từ Anh đến đây, để ở với Kate và giúp cho đám cưới. Vào giây phút cô nói thế, chàng mới thôi cố gắng ngăn chặn những thứ không thể ngăn được đó và ngồi lặng lẽ và bực bội trong suốt bữa ăn. Terri chưa bao giờ thấy chàng im lặng như thế. Cô nhớ những nụ cười của chàng và những cuộc nói
chuyện mà họ luôn chia sẻ.
"Cậu ấy không như thế ư?" Kate khích động, thu hút Terri khỏi những suy nghĩ của cô.
"Anh ấy có thế à?" cô phản đối ôn tồn. "Có lẽ anh ấy có một sự nhạy cảm về ngộ độc thức ăn. Chúng em đã ăn thử món hầm đó"
"Hừm" môi của Kate vặn lại với một sự châm biếm hài hước. "Chị nhận ra điều đó có nghĩa em không muốn kể cho chị mọi chuyện đã xảy ra thế nào giữa hai người bọn em."
Terri im lặng trong một lát. Cô thổi bay cái cánh hoa chưa xong khác, sau đó nhìn lên.
"Anh ấy là người rất dễ thương"
"Vâng, đúng thế" Kate đồng ý
"Đẹp trai"
"Hoàn toàn đẹp trai. Tất cả đàn ông nhà Argeneau đều thế. Dĩ nhiên, Lucern là đẹp nhất, nhưng Bastien cũng rất ưa nhìn "
Terri có ý kiến khác, nhưng cô bỏ nó ra. "Anh ấy quá..." cô liếc lên trần nhà, tìm kiếm từ ngữ. "Đặc biệt. Cái cách anh ấy mở cửa, và cách anh ấy gọi món cho em_ và anh rất vui tính,Kate. Và thông minh. Anh ấy thông minh khéo léo vô cùng. Và quyến rũ, và khi anh ấy hôn em_" cô ngừng lại đột ngột và chớp mắt. "Được rồi, anh ấy chỉ là một người đàn ông đáng yêu"
"Em yêu cậu ta!" Kate reo lên. "Chị biết mà! Chị biết hai người gần nhau sẽ như lửa gần rơm mà. Ôi, điều này thật tuyệt, Terri! Chúng ta có thể là chị em cột chèo cũng như chị em họ và bạn thân nữa và_"
"Chậm lại" Terri thở hổn hển, ngắt lời cô. "Gì chứ. Em chỉ mới gặp anh ấy cách đây một tuần"
"Vậy thì sao?" Kate hỏi một cách vững chắc. "Chị không biết Lucern lâu trước khi chị biết anh ấy là dành cho mình. Dĩ nhiên, bọn chị có vài thứ để làm rõ trước khi mọi thứ đến cùng lúc, nhưng khi em gặp đúng người, em biết ngay. Và hai người là đúng là dành cho nhau, Terri"
"Hừm" cô lầm bầm, tập trung vào bông hoa trong tay cô. Cô muốn tin chị họ mình đúng, nhưng e sợ làm cho hy vọng của mình tan vỡ. Đóng gói lại đồ của mình và chuyển đến chỗ của Kate là một đòn kinh khủng. Terri muốn ngồi xuống bên cạnh cái giường và hét to ra cái suy nghĩ trong đầu. Cô muốn dành thời gian ở bên chị họ của mình, nhưng cô cũng không muốn đánh mất khoảng thời gian dành cho Bastien. Hay cơ hội hôn chàng, hay làm tình với chàng, hay được chàng ôm trong cánh tay. Nó như thể cô được mời nếm một thứ tuyệt vời như ở thiên đường sau đó nó bị giật lấy mang đi. Khi cô lo lắng về việc theo đuổi mối quan hệ này, Terri đã biết nó sẽ kết thúc, nhưng cô nghĩ cô có hai tuần tròn. Cô không chuẩn bị cho ngày hôm nay là kết thúc nó, và nỗi đau trong tim cô thật khủng khiếp.
"Thật sự. Nó rất đơn giản cho bất kì ai cũng thấy rằng cậu ta quan tâm đến em. Ánh mắt cậu ấy hiếm khi rời khỏi em và cậu ấy ân cần kinh khủng. Chị ủng hộ cậu ấy yêu em, Terri"
Khi cô cúi gằm đầu xuống và không nói gì, Kate vỗ về tay cô an ủi. "Tất cả sẽ ổn thôi, em họ. Tin chị đi. Sẽ có thứ để hai em làm rõ trước khi nó thành công, nhưng..."
Terri ngước lên, chú ý thấy Kate đang nhìn đăm đắm ra xa. Có một vẻ lo lắng trong mắt cô và cô cắn môi. "Có chuyện gì vậy?"
Mắt Kate giật nảy mình lên trở lại phía cô. Cô ấy rõ ràng ở rất xa. Giờ cô ấy có một cái nhìn lẩn tránh trên mặt và tập trung vào việc thu lượm khăn giấy và dây để làm một bông hoa khác. "Em sẽ tìm ra thôi. Mọi thứ sẽ ổn"
"Nói em biết đi"Terri nằn nì nhưng Kate lắc đầu
"Chị không thể. Cậu ấy phải làm điều đó"
Terri nhìn đăm đăm, lo lắng bồn chồn hiện lên trên mặt cô. Có điều gì mà chỉ Bastien có thể phải nói với cô "chúng được sắp xếp theo từng loại" à? Đột ngột, cô không lo lắng rằng chàng có thể yêu lại cô, mà cô lo rằng thực tế có vài bí mật nào đó mà có thể là một vấn đề lớn chia cắt giữa họ. Cô đã biết mối quan hệ này quá tuyệt vời để có thể là sự thật.
"Đừng có vẻ đau buồn nữa" Kate nói với nụ cười tươi rói. "Chúng ta sẽ cùng xem xét chúng vào ngày mai"
"Chúng ta sẽ?" Terri quên mất về bí mật có thể của Bastien và nhìn quanh hăng hái.
"Được, dĩ nhiên chúng ta sẽ làm thế. Đó là Chủ Nhật mà"
Terri chớp mắt, không hiểu được chuyện gì liên quan. "Vậy thì sao? Thì nó đúng là Chủ Nhật rồi"
"Buổi diễn tập cho đám cưới là ngày mai," Kate giải thích. Sau đó cô cau mày. "Ồ, có lẽ chị đã quên nhắc em chuyện đó. Đầu tiên, chị không nghĩ em sẽ ở đây vào lúc đó. Bọn chị định làm mà không có em, sau đó dẫn em đến nhà thờ vào đêm trước đám cưới để nhìn và đi lướt nhanh qua mọi chi tiết cho em. Nhưng giờ em sẽ ở đây cho cả buổi diễn tập và bữa tối. Lucern và chị sẽ mời mọi người ra ngoài ăn tối sau đó"
Terri gật đầu vui mừng và cúi đầu xuống lại bông hoa mà cô đang làm. Cô sẽ được gặp Bastien ngày mai!Chỉ nghĩ đến việc gặp chàng đã làm cho cô rạo rực phấn khởi.
Và hồi hộp. Họ đã không thật sự nói chuyện từ khi mối quan hệ thay đổi. Trước tiên, có việc cần phải đưa Chris vào bệnh viện, và khi họ quay về cô đã đổ sụp vì kiệt sức. Sau đó, hôm nay, Bastien đã đánh thức cô dậy bằng một cách thật đáng yêu, sau chuyện đó họ ngủ lại và sau đó cô quyết định đánh thức chàng cũng theo cách tương tự_ chỉ khi Kate và Lucern chen ngang.
Họ không thật sự có cơ hội nói chuyện, và Terri thấy mình lo lắng và hồi hộp khi Kate và Lucern bên cạnh. Cô cảm thấy thật ngượng ngùng, không chắc cô sẽ cư xử thế nào với Bastien trước mặt họ. Giờ họ có phải là bồ bịch của nhau không? Mọi người có còn dùng hình thức này vào ngày nay và ở tuổi của cô nữa không? Và cô có làm đúng khi chạm và Bastien, hôn chàng, ôm chàng trước mặt người khác không?
Terri yêu thương là tự nhiên, nhưng cô thấy mình kiềm chế sự dịu dàng đó_ ít nhất với sự tôn trọng Bastien trước mặt Kate và Lucern_ bởi vì cô không biết cô đứng chỗ nào với Bastien. Và cô biết cô sẽ vẫn cảm thấy như thế vào ngày mai trừ phi chàng cho cô vài chỉ bảo. Nếu Bastien chào đón cô với nụ hôn yêu thương và ôm cô, hoặc vòng tay chàng quanh người cô, hay nắm tay cô, sau đó cô sẽ cảm thấy thỏa mái thể hiện tình cảm của mình ra.
Và tại sao chàng không làm thế trước mặt Kate và Lucern? Terri tự hỏi khi cô ném một bông khác vào thùng. Chàng đã nắm tay cô và hôn cô nơi công cộng vào ngày họ đi tham quan nhà bảo tàng. Nhưng đó là trước mặt người lạ. Bastien đã nắm tay cô và dắt cô vào bệnh viện sáng nay nữa. Nhưng chỉ có trước mặt Vincent. Chàng đã không làm gì như thế trước Kate và Lucern.
Có lẽ chàng không muốn họ biết chuyện đã xảy ra giữa hai người. Điều đó dường như là khả năng tốt nhất. Sau phản ứng của Kate qua điện thoại, khi cô biết được rằng Bastien đã dẫn Terri đi quanh thành phố những ngày đầu tiên, đó có thể rằng nếu Terri và Bastien hành động công khai sự yêu mến và tiết lộ "tình bạn" của hai người tới đâu rồi, thì người phụ nữ đó có thể sẽ lên kế hoạch cho đám cưới chứ chẳng chơi.Cô ấy đã có thiên hướng như thế, và đó là áp lực rất lớn. Đặc biệt là từ người chị dâu mới. Nó có thể làm mọi thứ có chút không thỏa mái với Bastien. Đặc biệt nếu chàng coi nó như một mối quan hệ thông thường. Cái mà có khả năng nhiều hơn. Vì họ chỉ mới gặp tuần trước
Terri nhặt cuộn dây và bắt đầu đo chiều dài của nó. Nó có thể là tốt nhất nên giữ những gì giữa họ. Mặc dù, cô không thực sự muốn thế. Cô thích có thể là chính mình hơn; nhưng cô không muốn chàng cảm thấy không thỏa mái. Terri quyết định cô sẽ chỉ ứng biến.Nếu chàng chào hỏi cô ngày mai chỉ như là người em họ của chị dâu chàng, cô sẽ đáp lại thuận theo. Nếu Bastien chào cô với một nụ hôn và ôm cô hay gì đó giống thế, Terri sẽ đáp lại tương tự. Quả bóng là trong sân của chàng.
***
"Cảm ơn, anh trai"
Lucern nhăn mặt. "Anh không muốn chuyện này chút nào hơn em đâu"
"Vâng, nhưng anh đã đồng ý làm thế. Em không bỏ phiếu." Bastien càu nhàu, bước đi vòng quanh cái quầy rượu với cái ly máu trong tay. Đó là về điều tốt đẹp duy nhất cho việc Terri ở với Kate; chàng không phải uống máu trong cái túi nữa, chiếm nhanh lấy một chỗ sau cánh cửa đóng. Nhưng chuyện đó là thứ duy nhất tốt đẹp mà thôi. Và chàng sẽ vui mừng ăn hết vào bụng cái túi máu đó mãi mãi để có cô trở lại.Chàng thả người lên ghế thở dài.
"Vậy?" Lucern liếc nhìn chàng tò mò. " Chuyện gì đang xảy ra giữa hai người thế?"
Bastien cau mày, sau đó thừa nhận, "Em không biết"
Luc nhướng mày "Em không biết à?"
Chàng nhún vai. "Vâng. Em không biết". Thở dài, chàng ngồi tới trước và đặt cái ly của chàng lên bàn và vuốt tay một cách nản lòng lên mái tóc mình. "Em nghĩ mọi việc đang rất tuyệt. Ý em là,Luc, anh sẽ không tin chúng em thân thiết như thế nào đâu.Thậm chí em còn không tin nữa là. Tất cả đều quá hoàn hảo và tự nhiên, và dễ dàng. Bọn em nói chuyện mọi lúc, kết thúc cho mỗi câu nói của nhau, bọn em chỉ... Em không biết. Click một tiếng. Nó như thể cô ấy được tạo ra cho em" Bastien lắc đầu, sau đó nói thêm,
"Em thậm chí còn ăn nữa. Và nó rất ngon. Em có thể khó tin giờ này em thật sự chán nản với việc đã làm trong quá khứ"
Lucern cười nhăn nhở "Đó thật nghiêm trọng rồi"
"Vâng." Chàng gật đầu hăng hái "Và mỗi lần bọn em hôn? Pang!" Bastien tán mạnh hai lòng bàn tay vào nhau. "Chúng em có phản ứng hóa học về tình dục như là em chưa bao giờ có được kinh nghiệm đó vậy. Và nó không chỉ là tình dục. Ý em là, em muốn cô ấy bất cứ lúc nào_ nhưng nó không chỉ là muốn quan hệ. Em muốn..." chàng ngừng lại, tìm từ để giải thích. "Em muốn cho cô ấy sự thỏa mãn. Em muốn ôm cô ấy khi cô ấy đạt được cực khoái. Em muốn đặt cô vào trong lòng em,tim em, và giữ cho cô ấy được ấm áp và an toàn và luôn là một phần thuộc về em"
"Vâng. Đó là những gì anh đã cảm thấy với Kate" Luc nói nhẹ nhàng "Em đã thử đọc cô ấy chưa?"
"Vâng, em đã. Và không, em không thể"
"Vậy nó nghe có vẻ tốt lắm đấy"
"Ya"
"Nhưng chuyện gì?" Luc hỏi khi Bastien thở dài
"Nhưng em không biết cô ấy cảm thấy thế nào," chàng buồn bã nói. "Em chỉ phỏng đoán rằng cô cũng cảm thấy tương tự, nhưng vậy thì khi hai người bọn anh xuất hiện và cô ấy rất ít nhìn em từ lúc đó"
"Ô, thế à, Anh sẽ không lo đâu. Cô ấy có lẽ chỉ vui mừng khi được gặp Kate. Bọn họ khá gần gũi và_ hơn nữa là những phút ít ỏi của thứ Sáu trước khi Kate bỏ lại Chris và lôi anh đi đến hội nghị đó_ bọn họ không gặp nhau hơn sáu tháng rồi." Luc vỗ tay lên vai động viên chàng. "Họ sẽ trò chuyện như mưa tối nay và xóa bỏ mọi thứ của con gái đi khỏi. Sau đó, ngày mai tại buổi diễn tập, cô ấy sẽ là tất cả của em"
Bastien gật đầu, nhưng không chắc chàng tin được tiên đoán ấy. Chàng hiểu rằng Terri không gặp Kate trong một thời gian, nhưng cô thậm chí không nhìn chàng tối nay. Chuyện gì xảy ra nếu cô ấy hối hận về chuyện họ đã làm? Hay chuyện gì nếu cô không muốn Kate biết được chuyện này? Có lẽ cô đang nghĩ về chuyện này chỉ là vài chuyện vui vẻ lu bù của kì nghĩ và muốn giữ bí mật tránh áp lực từ phía Kate. Chàng thật sự không nghĩ Terri là loại đó_ chàng hầu như đã tin tưởng rằng cô không phải thế_ nhưng vậy thì, chàng không bao giờ ngờ được rằng khi Kate và Lucern xuất hiện, cô lại tránh chạm hay thậm chí là nhìn chàng.
Bastien cho rằng chàng phải chờ đến buổi diễn tập để có được suy nghĩ tốt hơn cho chuyện đang diễn ra. Chàng phải chờ để xem Terri chào chàng như thế nào và tiếp tục xoay sở từ đó. Nếu cô hành động như cô hàng ngày vui vẻ và âu yếm, chàng sẽ biết nó là tốt. Nhưng nếu cô hành động e ngại dè dặt và tránh nhìn, chàng biết mọi chuyện không như dự đoán.
Cá nhân mà nói, Bastien hy vọng Terri sẽ chỉ bước đến và nắm tay chàng trong tay cô hoặc choàng cánh tay cô qua tay chàng, hay thậm chí hôn chào hỏi chàng. Chàng thích lựa chọn cuối cùng hơn, dù rằng nếu cô bước đến và hôn chàng, chàng có thể không hứa là chàng sẽ không hôn cô điên cuồng vào điểm chàng thèm muốn. Nhưng chàng không thật sự trông đợi điều đó xảy ra_ họ sẽ đến nhà thờ sau đó. Tình cảm yêu thương của Terri vẫn còn là tự nhiên, và nếu cô thích chàng như chàng hy vọng, cô sẽ chào chàng với vài cách thể hiện tình cảm ra ngoài. Điều đó sẽ cho phép Bastien tự do thể hiện tình cảm trở lại. Quả bóng là trong sân của cô.