Chương 14 - Hết
Liss chưa bao giờ mỉm cười nhiều thế trong đời. Nàng hẳn đã phải cố gắng kinh khủng để tỏ ra vui vẻ trong khi sâu thẳm trong chính mình, nàng cảm thấy hoàn toàn mệt mỏi chán ngán. James vừa mới nói vài lời với nàng xong. Sau khi nàng bị chàng quyến rũ ở đầu bữa tiệc, chàng không còn lại gần nàng nữa.
Nàng cảm thấy mình quá mệt mỏi. Tuy vậy, nàng biết mình sẽ phải ở lại đây thêm vài giờ nữa trước khi có thể về ẩn náu trong căn phòng của nàng để thoát khỏi nỗi muộn phiền. Nàng cố bình tâm lại – trong những tuần cuối cùng này, nàng chẳng phải đã bao trùm bản thân với một lớp vỏ quật cường hay sao ?
Ngay lúc nàng đang đi về phía một nhóm khách mời, James xuất hiện bên cạnh nàng và nắm lấy khuỷu tay của nàng để kéo nàng ra xa. Làn da nàng run rẩy với sự tiếp xúc của chàng tới mức Liss lại cảm thấy trái tim nàng đang đau xé ra lần nữa.
- Anh không thể đợi tới cuối buổi tệc để nói với em chuyện này, chàng nói nhỏ vào tai nàng. Em có thể cho phép anh vài phút không ?
Không muốn cấp cho công chúng một màn kịch miễn phí, nàng gật đầu và đi theo chàng. Chàng đưa nàng vào trong một trong số những căn phòng họp, nằm bên phía kia của hành lang – căn phòng mà bọn họ cũng đã vào đó một tuần trước...
Ngay khi đóng cửa lại, James quay về phía nàng.
- Gã đã ở trong phòng ngủ của em, là nhà tạo mẫu trẻ phải không ?
Liss nhắm mắt lại trong một khoảnh khắc. Chàng sẽ lại bắt đầu. Không thể thốt ra một lời nào, nàng thừa nhận với một cái gật đầu.
- Anh đã nhìn thấy anh ta ở bên cạnh em lúc nãy. Anh nghĩ là anh ta bị đồng tính.
- Không phải, nàng đáp lại với âm lượng chỉ vừa đủ nghe.
- Vậy sao ? Nhưng anh ta không phải kiểu em thích, không phải sao ?
Nàng lắc đầu. Như thể chàng không biết được điều đó vậy...
- Anh có phải là mẫu đàn ông của em không Liss ?
Nàng cảm thấy mình hết nóng lại đến lạnh.
- Em không muốn nói về điều đó...
Rồi không có khả năng chịu đựng điều này thêm nữa, nàng vội vã đi ra phía cửa.
James mau lẹ hơn nàng, chàng siết chặt trên cánh tay nàng rồi kéo nàng vào trong vòng tay chàng.
- Tha lỗi cho anh, chàng nghẹn giọng nói.
Và chàng ôm nàng chặt hơn nữa.
- Tha lỗi cho anh, chàng lặp lại dịu dàng hơn.
Liss vẫn cúi thấp đầu, mắt nàng gắn chặt vào chiếc áo sơ mi trắng của chàng. Những ngón tay James nhẹ nhàng buông lỏng.
- Hãy nghe anh nói – chàng lại nói tiếp.
Rồi chàng thở hắt ra nhẹ nhàng nói thêm :
- Xin em đấy.
Chàng đang xin lỗi về điều gì đây ? Chàng đang muốn nói với nàng điều gì ? Nàng tự hỏi trong khi bị giày vò giữa niềm hy vọng và nỗi sợ hãi.
Chàng im lặng vài giây trước khi nói tiếp.
- Có một hôm, em đã hỏi anh có phải anh đã giận mẹ không – rốt cuộc chàng chậm rãi nói một cách bình tĩnh. – Đúng vậy. Theo một cách không thể cứu vãn được. Điều đó đã xảy ra vào một hôm anh từ trường trở về nhà sớm hơn thói quen mọi lần và anh đã bắt gặp bà ấy ở trong nhà với người tình của bà ta. Bà ấy đã trải qua một mối quan hệ tình ái, ngay dưới mũi bố anh.
Đột nhiên, chàng nói một cách gấp gáp hơn.
- Bà ấy biết rằng anh biết chuyện. Nhưng việc đó cũng chẳng ngăn nổi chuyện ấy tiếp diễn. Và anh đã nhanh chóng hiểu rằng cái gã trai đó chẳng phải là duy nhất.
Chàng ngừng lại trong một giây trước khi nói thêm với nỗi cay đắng :
- Anh đã không bao giờ kể chuyện này với bất kỳ ai, Liss ạ. Ngay cả bố anh cũng không.
Sững sờ, nàng ngước mắt nhìn chàng. Khi nàng nhìn thấy nỗi đau khiến ánh nhìn của chàng tối sầm lại, nàng cảm thấy tràn ngập một lòng trắc ẩn vô cùng đối với cậu bé mà chàng đã trải qua khi xưa. Chàng hẳn đã đánh mất sự trong sáng của mình một cách tàn nhẫn và đôi vai non trẻ của chàng đã phải mang vác một gánh nặng quá đỗi nặng nề.
- Anh đã cực kỳ muốn ông ấy không để ý chút gì đến chuyện đó. Làm sao ông ấy lại có thể không phát hiện được gì hết ? Và anh đã quyết định rằng mãi mãi sẽ không có một người phụ nữ nào có thể đối xử với anh như mẹ đã làm với bố anh.
Đột nhiên, chàng có vẻ thất thần đến mức Liss cảm thấy trái tim nàng đang ngừng đập trong lồng ngực. Theo bản năng, nàng đặt hai tay mình lên ngực, như là để chống đỡ lấy nó.
- Hai năm trước, anh đã trải qua một mối quan hệ nghiêm túc với một phụ nữ. Jenny là một kiểu bươm bướm thượng lưu. Cô ta thích là tâm điểm. Điều anh không biết, đó là sau lưng anh, cô ta đã ngủ với một người khác. Và một ngày, cô ta đã bị bắt quả tang với người tình của cô ta và những bức ảnh đã được đăng lên các tạp chí giật gân. Cả thế giới đã biết đến chuyện đó trước anh. Các phương tiện truyền thông đã cực kỳ vui sướng với việc này.
Lis muốn nói, nhưng chàng lại nói tiếp, còn gấp gáp hơn trước.
- Anh không muốn có nguy cơ lại phải trải qua một nỗi nhục nhã, một sự đau đớn như thế nữa. Vì thế anh đã quyết định sẽ không bao giờ nghiêm túc trao mình cho một người phụ nữ nữa. Và anh đã thề rằng sẽ không còn quan tâm đến một người phụ nữ có lối sống như Jenny.
Ngay giây phút đó, chàng nhìn vào mắt nàng với vẻ xin lỗi.
- Và rồi em đã bước vào trong cuộc sống của anh, quá xinh đẹp và sống động, em còn rất thích đi chơi, thích vui vẻ. Anh đã làm tất cả để không yêu em, Liss ạ. Anh đã tự nhủ với bản thân rằng em thật hời hợt, rằng em phớt lờ tất cả những gì liên quan đến lòng trung thành. Nhưng em vẫn không ngừng hớp hồn anh. Và anh không thể kiềm chế mình lại gần em, chạm vào em. Và rồi, anh không thể dừng lại được. Anh đói khát em, càng ngày anh càng muốn khám phá em. Anh khao khát được hiểu rõ bản thân em.
Sau khi ngừng lại một giây, chàng thay đổi tông giọng.
- Nhưng lúc nào em cũng quá thu hút sự chú ý của báo giới ! Ngoài những lúc anh cần bọn họ để lăng xê các khách sạn của mình, thì anh ghét tất cả những gã nhà báo đó, Liss ạ !
Chàng thở dài.
- Tuy vậy, em đã quá dịu dàng, quá nồng nàn, em thực sự đã tìm kiếm những ý tưởng, còn anh thì chỉ tự hỏi có giúp đỡ em được gì không. Nhưng tối qua, anh nghĩ rằng em đã rời bỏ anh để đi chơi. Vậy nên anh đã cho rằng mình là một tên đần độn. Và rằng em đã làm cái việc mà anh lo sợ nhất. Cái thời điểm ấy đã thật tồi tệ hơn tất thảy – tệ hơn là những gì đã xảy ra với mẹ anh, tệ hơn cả với Jenny.
Nỗi đau đớn nhân đôi lên trong lòng Liss.
- Em đã có lần nào, dù chỉ một lần duy nhất, cho anh một lý do để tin tưởng vào em chưa ? – Nàng thì thầm, đôi mắt chan đầy nước mắt.
- Không. Anh biết là anh đã đối xử bất công. Ngay từ ban đầu, Liss ạ. Anh đã muốn trải qua một cuộc phiêu lưu tình ái với em, chấm hết. Sau Aristos, anh đã muốn mọi việc chấm dứt.
Chàng cắm sâu ngón tay vào da thịt mình.
- Nhưng anh không thể, – chàng vừa nói vừa kéo nàng vào lòng chàng. – Anh không thể để em ra đi.
Để những giọt nước mắt lăn dài trên hai gò má, nàng cảm thấy mình tràn ngập đau khổ và khao khát.
- Còn em, em không muốn anh để em ra đi. Không bao giờ.
Nàng ngước mắt lên nhìn vào mắt chàng và phát hiện ra trong đó cũng có một nỗi đau khổ và khát khao như thế. James nghiêng đầu xuống và đam mê chiếm lấy đôi môi nàng. Hai tay nàng ghì lên chàng, gắn chặt vào cơ thể chàng, và Liss vòng tay ôm cổ chàng để bọn họ chỉ còn là một thể.
Vẫn không ngừng ôm hôn nàng, James lướt những ngón tay trên cơ thể nàng, rồi vén chiếc váy của nàng lên. Khi chàng đưa tay lên đùi nàng, chàng sớm phát hiện ra, nàng hoàn toàn trần trụi dưới lớp vải.
- Dành cho anh, James ạ. Chỉ dành cho mình anh. – nàng thì thầm
Nàng tách hai chân ra, đưa hông lên để dâng hiến cho chàng trọn vẹn hơn. Môi họ ngấu nghiến nhau không rời và Liss nghe thấy tiếng mở phéc mơ tuya quần của James. Nàng ghì hông mình vào chàng hơn nữa và khép hờ mắt lại trong khi chàng thâm nhập vào nàng.
Nàng bất động. Cảm giác thật khác biệt. Giờ thì đến lượt chàng ngừng lại và nàng cảm thấy những ngón tay chàng quắp lại trên đùi nàng. Lần này chàng đã không sử dụng bao cao su...
Không gì có thể chia rẽ bọn họ, nàng thầm nghĩ. Nàng cảm thấy làn da êm dịu của nàng hòa cùng với cái vật cương cứng rắn chắc của chàng. Chàng thuộc về nàng. Hoàn toàn thuộc về nàng.
- Bọn mình liều mạo hiểm nhé ? (*charon : Cái này là ý chỉ yêu nhau đó)
Trong giọng nói của chàng, có một sắc thái mà Liss chưa từng nhận ra trước đây. Một âm sắc dễ bị tổn thương.
- Ôi, vâng..., nàng trả lời trong khi cảm thấy trái tim mình nở rộ.
Chàng chìm sâu vào trong nàng và nàng run rẩy dữ dội. Cảm giác thật kỳ diệu. Siêu phàm.
Nàng vòng một chân quanh chàng, để chàng có thể xâm nhập được vào nàng sâu hơn nữa. Say sưa hạnh phúc, nàng không thể rời mắt khỏi gương mặt đang biểu lộ một cảm xúc mãnh liệt của chàng.
- Liss...
Ánh sáng hoàng kim lan tỏa trong mắt chàng, tràn trề tình yêu...
- Hãy yêu em, nàng rên rỉ thì thầm.
Chàng giữ lấy hông nàng và nâng lên gần chàng hơn.
- Phải, anh yêu em, chàng nói trong khi nhìn sâu vào mắt nàng.
Với mỗi cú thúc hông, chàng lại lặp lại những tiếng như thế với nàng và Liss bật khóc nức nở. Cái ôm siết chặt mãnh liệt giữa họ nhấn chìm nàng, vị mặn nước mắt nàng và vị ngọt tình yêu đã quét sạch đi mọi đớn đau, mọi niềm cô đơn và những nỗi sợ hãi của nàng.
Khi cơn sóng cuốn nàng đi, Liss thốt lên một tiếng hét. Chàng giữ nàng ghì chặt vào chàng, thúc mãi vào sâu trong nàng, còn nàng thì đẩy mình lên. Chàng mãnh liệt đâm vào, một lần, hai lần, rồi buông thả bản thân trong nàng. Liss cảm thấy tình yêu của chàng phun trào ra, nàng vừa nhắm mắt lại vừa ước nguyện nó sẽ bám rễ bên trong cơ thể nàng.
- Anh không bao giờ còn muốn nếm trải lại những gì mình phải trải qua ngày hôm nay nữa, Liss à. Anh sẽ không thể chịu đựng nổi điều đó đâu.
Nàng ôm gương mặt chàng giữa hai lòng bàn tay và nhìn vào mắt chàng.
- Anh cần phải làm em tin tưởng. Anh nghe rõ chưa ? Bởi vì nếu không, việc đó sẽ không thể được đâu.
- Anh không muốn thế nhưng...
- Anh không thấy anh đã làm gì cho em sao ? Anh không hiểu anh đã thay đổi cuộc đời em thế nào sao ?
Chàng hấp háy mắt lặng ngắm nhìn nàng.
- Anh đã tin tưởng vào em. Anh đã cho em một cơ hội – những hai lần. Anh đã cho em sự khát khao đạt tới thành công. Và em đã thành công. Nhờ vào anh đấy. Em đã thay đổi, James ạ. Em không muốn đi chơi như trước nữa. Em muốn có một mái ấm, một gia đình. Em muốn có anh. Bởi vì em yêu anh.
Trong khoảnh khắc đó, chàng lặng yên nhìn nàng. Rồi chàng thốt ra một tiếng thở dài và tì trán mình lên trán nàng, sau đó nhắm mắt lại.
- Cảm ơn em.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve má chàng.
- Tối qua em ra ngoài, là để...
- Em không cần phải nói với anh điều đó đâu. Anh biết là em đã làm việc vô cùng bận rộn để tổ chức hết mọi thứ. Và anh tin em.
Nàng mỉm cười nhưng vẫn thanh minh với chàng.
- Em đã đi kiếm 1 DJ hoặc một chỉ huy dàn nhạc. Anh đã quá bận rộn nên em không muốn nói với anh việc đó. Em muốn chứng tỏ cho anh thấy em có thể hoàn thành được một mình.
Nàng dán chặt vào chàng, cảm nhận được hơi ấm của chàng và nàng hiểu rằng James sẽ cho nàng thứ nàng luôn thấy thiếu thốn – một gia đình.
- Anh sẽ giúp đỡ em, chàng vừa nói vừa dịu dàng vuốt ve tấm lưng nàng.
- Em biết. Khi ra khỏi sàn nhảy, em đã bị vấp và các thợ săn ảnh đã được thể nhảy xổ vào. Lần này, em đã khốn khổ bởi đôi giày ngu xuẩn của mình...
- Nó không ngu xuẩn đâu, chàng trêu nàng. Nó là thứ đồ trang trí thích hợp nhất cho đôi chân mỹ miều nhất trên trái đất.
Chàng mỉm cười với nàng một cách âu yếm.
- Em nghĩ những thợ săn ảnh sẽ xử sự thế nào trong đám cưới của em ?
Nàng nhìn chàng, không thể thốt ra nổi một tiếng nào.
- Em thực sự xứng đáng là một công chúa – chàng nói tiếp với tia sáng tinh nghịch trong đáy mắt – anh vẫn luôn là ông chủ. Và anh đã quyết định, sự kiện tiếp theo mà em tổ chức sẽ chính là đám cưới của bọn mình. Với điều kiện là em cần phải rất chú ý đến kinh phí và danh sách khách mời, tất nhiên rồi.
- Anh muốn kết hôn với em sao ?
Hiện tại, nàng đã biết rằng chàng khao khát nàng và yêu nàng, nhưng nàng không hề mong chờ chàng đề nghị một sự giao kết... cả đời như thế. Nhất là sau tấm gương buồn bã mà chàng đã nhận được từ cha mẹ chàng.
Chàng cầm lấy cằm nàng và bắt nàng nhìn chàng.
- Em được tạo ra là để dành cho anh, và anh cũng được tạo ra để dành cho em. Hiểu không ? – Vậy nên, chàng thực sự muốn ở lại với nàng. Như con người nàng hiện giờ. Bên cạnh nàng mãi mãi. Nàng không thể tin nổi chuyện đó.
- Và anh hi vọng vừa làm em mang bầu. Nếu không, anh sẽ bắt đầu lại cho đến khi nào em như thế mới được, bởi vì như thế, em sẽ bị bắt buộc phải kết hôn với anh.
- Oh, James..., nàng thì thầm trong khi cảm thấy nước mắt lại trào dâng trong mắt.
- Chúng ta sẽ vui vẻ với con cái của bọn mình, chàng nói trong khi mỉm cười một cách êm dịu. Và bọn mình sẽ không bao giờ để chúng xa rời chúng mình. Cho dù chúng có không chịu được đi chăng nữa.
Đây có phải là thực tại hay không ? Chàng sẽ tặng cho nàng tất cả – một gia đình, một mái ấm, một trái tim dành trọn cho nàng. Liss níu lấy vai chàng và nhón đầu mũi chân lên cao.
- Nhưng không khóc nữa, chàng lắc đầu nói. – Mascara của em bắt đầu chảy ra rồi kìa.
- Em mặc kệ nó.
- Hãy lấy anh.
Những lời nói ấy giống như một mệnh lệnh, nhưng nàng cũng mặc kệ.
- Vâng, nàng khẳng định trong khi dâng hiến cho đôi môi chàng.
- Chúng ta có lẽ sẽ phải tham dự vào với những vị khách, em nghĩ sao ? James hỏi trong khi tách khỏi khuôn mặt nàng.
Tay trong tay, bọn họ trở lại căn phòng chiêu đãi. Ngay khi sắp bước qua cánh cửa đôi, chàng vòng cánh tay mình qua eo nàng và họ dừng lại một giây. Bọn họ nhìn nhau trong khi nhấm nháp niềm hạnh phúc của mình.
Đột nhiên, nàng nghe thấy một tiếng bấm máy ảnh, rồi nhanh chóng kéo theo nhiều chiếc máy ảnh khác.
Đôi má bừng lên và đôi môi sưng phồng bởi những nụ hôn, nàng hiểu rằng một trong những phóng viên ảnh đã chụp được.
Nàng thả lỏng bản thân và mỉm cười với James, chàng nháy mắt với nàng một cái, nhưng vui vẻ. Cái nhìn mà họ đã trao nhau sẽ bị cả thế giới nhìn thấy, nàng thầm nghĩ. Và thế là, cả thế giới sẽ biết rằng nàng công chúa Elissa Karedes cuối cùng đã tìm được bến neo đậu và mái ấm của mình. Nàng đã tìm thấy tình yêu đời mình.