Chương 10
Vẫn còn rất sớm, Liss thầm nghĩ trong khi vẫn nhắm mắt. Nhưng nàng không thể ngủ nổi nữa. Quá nhiều suy nghĩ đang quẩn quanh trong nàng. Sau đêm dài cuồng nhiệt mà nàng vừa trải qua, nàng sẽ không bao giờ còn là mình như trước kia được nữa. James thật đáng ngạc nhiên, cũng mãnh liệt dữ dội và chu đáo ở trên giường như lúc chàng ở cơ quan. Một sự uể oải mơ mộng tuyệt diệu đã chạy dọc khắp các mạch máu của nàng, truyền dần sự ham muốn đến tận từng thớ thịt trong cơ thể. Nàng những muốn bắt đầu lại, nhưng theo cách của mình. Để đến lượt này bắt chàng phải đầu hàng những lạc thú tuyệt diệu mà chàng đã bắt nàng phải chịu đựng.
Nàng nhắm chặt mí mắt hơn khi những kí ức trở lại. Buổi dạ tiệc. Sự sơ suất của nàng. Sự vắng mặt của các phương tiện truyền thông. Sự thách thức mà chàng đã đưa ra cho nàng về việc phải tổ chức một buổi tiệc khác...
Khi nàng mở mắt ra, nàng thấy James đang uể oải tựa lên khuỷu tay nhìn mình.
- Em có hối tiếc gì chăng ? chàng hỏi.
Làm sao nàng có thể hối tiếc về đêm dài tuyệt vời đó được chứ ?
- Không.
- Tất nhiên rồi, chàng đáp lại với một nụ cười mỉa mai không làm nàng thích thú lắm. Em không phải là kiểu người biết hối tiếc.
Có phải chàng muốn bảo rằng nàng không cảm nhận được những thứ sâu sắc không ? Rằng nàng quá hời hợt ? Tuy vậy, nàng không chắc mình sẽ sẵn sàng để nhận ra rằng trong đêm dài vừa qua, nàng đã cảm nhận được một mối liên kết sâu kín hợp nhất bọn họ lại là một.
- Quá tuyệt để không bắt đầu lại, chàng nói tiếp với giọng dịu dàng hơn.
Ồ, nàng hoàn toàn đồng ý về điểm này. Nàng cũng hiểu rằng chàng đã sẵn sàng để bắt đầu lại ngay giây phút đó. Và cho dù chàng đã nhầm lẫn về nàng, nàng cũng không thể từ chối. Cơ thể của nàng đã tan chảy ra mất rồi, nó nóng lòng được kết hợp với cơ thể chàng.
- Em không có rằng buộc gì cả, chàng nói thêm.
Đây không phải là một câu hỏi. Rõ ràng, đối với chàng đó là một điều chắc chắn. Cho đến bây giờ, không, nàng chưa bao giờ có rằng buộc gì cả, nhưng việc này có thể thay đổi. Đột nhiên, nàng cảm thấy mình quá chênh vênh, quá không kiên định, quá không chắc chắn về rất nhiều thứ...
Chàng dịu dàng vuốt ve bờ vai nàng trước khi tiếp tục.
- Không...
- Anh cũng không.
Nhưng nàng không tin điều đó. James là một người đàn ông dữ dội và sâu sắc. Chàng không làm những việc hời hợt và một ngày kia chàng sẽ đính ước – với người phụ nữ phù hợp với chàng. Nói những lời này, chàng đơn giản vừa làm cho Liss hiểu rằng người phụ nữ đó không phải là nàng.
Tốt thôi. Dầu sao đi nữa, nàng cũng không hi vọng chàng có rằng buộc gì với nàng. Lúc nào chàng cũng cư xử như ông chủ lớn và duy nhất phụ trách giám sát nàng.
- Vậy, chúng ta sẽ làm việc sau, chàng nói trong khi để tay mình trượt xuống ngực nàng. Nhưng lúc này, hãy tận hưởng một chút giây phút đẹp đẽ đã.
- Đồng ý.
Ngay lập tức chàng tới nằm lên trên người nàng, đòi hỏi vị trí thống trị. Liss để chàng làm thế. Chỉ trong lúc này thôi, nàng thầm hứa với bản thân. Chỉ một lần cuối thôi.
Khi Liss vào trong phòng khách, nàng sửng sốt nhận thấy James đã để hành lý của nàng vào trong phòng chàng.
- Chúng ta sẽ làm việc ngày đêm, chàng nói. Em ngủ ở đây sẽ dễ dàng cho em hơn.
Mắt chàng sáng lên với vẻ trộn lẫn dục cảm và ranh ma, gần như khiến Lis thấy vui. Nhưng nàng thấy kinh ngạc vì chàng đã ngạo nghễ đưa ra quyết định này mà không buồn hỏi ý kiến của nàng.
Chàng kéo nàng dựa vào chàng một lát và thầm thì :
- Thật đấy, chúng ta không được lãng phí thời gian.
Nàng thật không muốn tự hỏi chàng đang nói về điều gì hơn. Về ban đêm ? Về cả tuần lễ ? Cho tới khi chàng chán nàng rồi và gửi trả nàng về ?
Sau khi thoát khỏi vòng ôm của chàng, nàng nhanh nhẹn đi sắp xếp đồ đạc của mình vào phòng ngủ phụ. Chàng cần phải hiểu rằng nàng cần có một không gian của riêng mình. Cho dù nàng đến chết vì muốn được trải qua những đêm dài trọn vẹn ở cùng chàng, tuy vậy nàng vẫn muốn giữ một tí chút độc lập riêng.
Ngay khi nàng đã bỏ hết đồ đạc của mình ra, nàng ngồi xuống một trong hai cái ghế bành cực kỳ tiện nghi thoải mái và bỏ máy tính xách tay của mình ra, rồi để di động lên chiếc bàn lùn trước mặt.
Để bắt đầu, nàng cần phải lo mảng phủ sóng truyền thông khó khăn này. Lần này, nàng không được lặp lại sai lầm như thế nữa. Nàng chuẩn bị một danh sách : những tạp chí hạng sang, những tờ báo, đài truyền hình. Cần phải có cả 3 thứ đó. Thêm nhiều ảnh trên trang web của khách sạn nữa. Chàng muốn một sự phủ sóng rộng rãi ? Chàng sẽ có nó.
Nàng sẽ để phóng viên và những người bên truyền hình đến từ sáng sớm. Hoặc thậm chí có thể là từ hôm trước. Và nàng sẽ để tất cả bọn họ ở trong các căn phòng cách xa phòng của các khách mời. Các vị khách có quyền được có cuộc sống riêng tư của mình.
Một giờ sau, bản danh sách của nàng đã hoàn chỉnh, với tất cả những điểm cần thiết. Gom lại tất cả lòng can đảm của mình, nàng gọi cho nhân vật đầu tiên trong danh sách.
- Nhưng... tôi nghe nói là đã có một buổi tiệc đáng ngạc nhiên tối qua rồi – và rất riêng tư -, người đối thoại với nàng mở lời bằng một giọng ngạc nhiên giả tạo. Và rõ ràng là không phóng viên nào đã được mời đến cả.
Liss đáng nhẽ phải nên nghĩ đến loại phản ứng này từ trước... Nàng quyết định ứng tác.
- Đó chỉ là một buổi tiệc rất nhỏ thôi. Một kiểu diễn tập, anh muốn gọi thế cũng được, nàng giải thích với giọng hồn nhiên vui vẻ. Nhưng lần này mới là buổi tiệc thật sự, cái mà chúng tôi muốn cho toàn thế giới biết đến.
Nàng sẽ thoát khỏi tình cảnh này thế nào đây ? Liss nhăn trán lo lắng tự hỏi.
- Giờ đã hơi trễ để đưa ra các lời mời, cô không nghĩ thế sao ? người phóng viên chuyên mục thượng lưu đáp lại ngay lập tức.
Anh ta hẳn đã phải đánh hơi thấy điều gì đó... Tuy vậy Liss chắc chắn sẽ không để anh ta làm mình thấy nhục nhã hơn nữa.
- Ở đây, mọi thứ diễn ra rất nhanh, anh biết đấy. Nhưng nếu anh không quan tâm...
- Chúng tôi sẽ đến. Liệu có thể đặt máy quay khắp nơi được chứ ?
Vậy là thành công, Liss thầm nghĩ và kìm nén một tiếng thở dài nhẹ nhõm...
Nàng lặp lại cuộc trao đổi như trên gần như từng lời một khoảng đôi chục lần. Và nhận được cùng một thành công như thế. Về những thợ săn ảnh, bọn sốnc mặt ở đây, bởi họ luôn có mặt ở hiện trường của mọi việc mà không cần người ta thông báo trước cho họ. Những nhà báo tự do cũng sẽ đến. Bọn họ sẽ đóng quân trước khách sạn với hi vọng chụp được bức ảnh thế kỷ mà họ sẽ bán được nó cho những tạp chí sang trọng – cho dù những tạp chí này cũng đã gửi nhà báo và phóng viên ảnh của chính họ. Sau đó, Liss tổ chức các chuyến bay và gửi những thông tin chi tiết đến từng người mà nàng đã từng liên hệ.
Khi nàng kết thúc công việc, nàng tựa người vào lưng ghế bành và duỗi dài người ra. Nàng đã trải qua một ngày làm việc trọn vẹn, thông báo cho tất cả mọi người về một buổi dạ tiệc quy mô long trọng – trong khi nàng thậm chí còn chưa bắt đầu nghĩ xem tổ chức buổi tiệc này thế nào...
Cảm thấy tràn ngập cảm giác chóng mặt, nàng nhận ra là từ sáng đến giờ mình chỉ mới uống có nước cam. Chưa bao giờ nàng lại tập trung lâu đến thế vào một công việc.
Tuy vậy, phần khó khăn nhất vẫn còn đó phải giải quyết. Nàng sẽ lại có thể đưa ra cái gì kỳ lạ cho các vị khách mời nữa ?
Mối lo âu bắt đầu thực sự rộn rạo trong nàng thì James bước vào phòng. Chàng có một vẻ mặt mà khiến, ngay tức khắc, nàng quên luôn tất cả mọi lo lắng của mình.
Chàng vẫn ham muốn nàng. Chàng muốn nàng ngay lập tức.
Liss đứng dậy và cảm thấy đôi chân mình run rẩy. Chàng cởi áo sơ mi và ra hiệu cho nàng. Chàng thậm chí còn không cần phải bảo nàng. Nàng chỉ có thể đi theo chàng.
Ngay khi bọn họ vừa vào trong phòng ngủ, James ôm nàng vào trong vòng tay và vừa hôn vừa vuốt ve nàng với sự nồng nhiệt.
Sáng hôm sau, Liss tỉnh dậy một mình trên chiếc giường lớn. Nàng đặt tay lên nơi mà cơ thể của James đã từng nằm ở đó – tấm trải giường vẫn còn ấm. Nàng có thể sẽ thật sự quen với cuộc sống này mất, quen với những cái siết chặt đam mê của bọn họ, với những quãng thời gian dài êm dịu mà họ đã trải qua.
Dầu sao đi nữa, nàng tốt hơn nên ngừng mơ mộng và năng nổ lên thôi. Làm sao nàng sẽ có thể tổ chức được bữa tiệc khó nhằn đó chứ – bữa tiệc còn phải xa hoa tráng lệ hơn cả bữa tiệc lần trước nữa ? Với một ngân sách nực cười và một cái hạn vô lý...
Một lát sau, nàng đã ngồi trước máy tính. Sau các phương tiện truyền thông là các vị khách mơờ. Lần này, nàng không có thời gian cũng như không có những phương tiện để chuẩn bị những tấm thiệp mời bằng bìa và xa xỉ mà nàng đã cho thiết kế đặc biệt nhân dịp này nữa.
Nàng sẽ phải soạn thảo công phu một cái gì đó đơn giản, nhưng thật thanh lịch tinh tế. Với một ít cơ may, các vị khách sẽ thấy nó hơi bí hiểm một chút. Sau khi xuống tầng trệt, nàng tới gặp Stella, thư ký giám đốc khách sạn, người mà, may sao, lại biết rõ hơn nàng về khoản thiết kế để đem đi in.
3 giờ sau đó, phiếu mời đã được gửi e-mail cho nhà in địa phương.
Sau đó, một nhân viên khách sạn sẽ tự tay mang giấy mời giao tới các vị khách. Việc này không phải tuyệt lắm, nhưng nó cũng không quá tệ. Và trong lúc này, Liss không có ý tưởng nào hay hơn nữa.
Ở giai đoạn này, nàng cảm thấy cần phải hít thở một chút khí trời và thế là nàng đi bộ trên bãi biển dành riêng cho khách trọ ở khách sạn. Nàng nhìn xung quanh mình, trong khi có kiếm tìm cảm hứng. Bởi nàng cần có một chủ đề để tổ chức buổi dạ tiệc xoay quanh nó. Một chủ đề độc đáo...
Trang trí phòng tiệc sẽ là một ác mộng thật sự. Phòng đó rất đẹp, toàn lát đá cẩm thạch và rất sáng, nhưng làm sao để biến nó thành một nơi chốn đặc biệt chứ ?
Lần trước, nàng đã làm theo phong cách ngoại lai, mang tới những đoá lan đẹp lung linh – trị giá cả một gia tài khổng lồ. Nàng có lựa chọn nào khác để trang trí nữa đây ?
Đột nhiên, nàng mỉm cười khi nghĩ lại lúc nàng hỏi James liệu chàng định tổ chức một cuộc truy hoan hay sao. Nàng đột ngột dừng lại trên bãi cát trắng phau. Và nếu nàng sẽ tổ chức một buổi dạ tiệc dựa trên sự cám dỗ, gợi ý lời hứa hẹn những vui thú sẽ có – tất cả mọi loại thú vui thì sao nhỉ ?
Liss tập trung, cố nhớ lại những môn học cổ mà nàng đã theo học ở trường đại học. Ngày xưa, những người Hy Lạp cổ đại đã biết tổ chức những lễ hội với nhiều lạc thú – nhân danh thần Dionysos (CT : thần rượu vang) ở Athens, những lễ hội mà bọn họ gọi là những cuộc truy hoan. Và nếu nàng tạo ra một khung cảnh có thể khơi gợi lại tinh thần này thì sao ? Một không khí suy đồi, hoan lạc chủ nghĩa – như James đã phán xét nàng là như thế... Nếu nàng tổ chức công phu một kiểu yến tiệc xa hoa lộng lẫy và nhục dục nhưng cùng lúc lại tinh tế và thanh lịch thì sao ? Việc này có thật sự có thể thực hiện được chăng ?
Có. Và nàng sẽ cụ thể hoá ý tưởng của mình. Dù sao đó cũng là ý tưởng duy nhất đến với nàng.
James khiến nàng cảm giác mình là một nữ thần, một nữ tu của môn phái dục tình. Việc này sẽ không kéo dài nữa, tất nhiên rồi. Nhưng có lẽ nàng có thể sẽ cám dỗ được chàng với những món ăn và rượu vang, và giữ chàng dưới bùa mê của nàng lâu thêm một chút xíu nữa...
Lần trước, nàng đã dùng mọi thứ từ nước ngoài. Lần này, nàng sẽ sử dụng những sản phẩm truyền thống và của địa phương – sẵn dư thừa. Nàng bước nhanh quay lại khách sạn, những ý tưởng sục sôi nảy sinh trong tâm trí nàng. Sau khi đã một phần thất bại ở lần đầu, nàng sẽ có thể đi đến thành công trọn vẹn, nàng thầm nghĩ với một sự phấn kích run rẩy. Cuối cùng, nàng đã làm chủ được tình hình...