Chương 70
Jason Arnott nằm thao thức gần suốt đêm, vất vả với việc cố gắng quyết định xử sự như thế nào với cú điện thoại của phụ tá công tố viên Kerry McGrath, mặc dầu, như cô đã nói một cách hết sức tế nhị, đây chỉ là một việc " không chính thức"
Vào khoảng bảy giờ sáng, ông ta đã dứt khoát. Ông ta sẽ gọi điện thoại trả lời cô và, bằng một giọng nhã nhặn, tử tế nhưng không thân thiện, thông báo với cô rằng ông ta sẽ rất vui lòng gặp gỡ cô, miễn là không quá lâu. Lý do là ông ta sắp sửa đi xa vì công việc kinh doanh.
Tới Catskills, Jason tự hứa. Mình sẽ trốn khỏi nhà. Sẽ không một ai tìm thấy mình ở đấy. trong thời gian đó, tất cả câu chuyện này sẽ lắng dịu. Nhưng mình không thể có vẻ như mình đang có điều gì lo lắng.
Quyết định xong, cuối cùng ông ta mới ngủ say được một giấc, theo kiểu giấc ngủ mà ông ta thường thưởng thức sau khi ông ta đã hoàn tất tốt đẹp một nhiệm vụ và biết mình an toàn ở nhà.
Ông ta gọi điện thoại cho Kerry McGrath ngay sau khi ngủ dậy lúc chín giờ rưỡi. Cô nhấc máy ngay sau tiếng chuông đầu tiên. Ông ta cảm thấy nhẹ nhõm khi nhận ra giọng nói của cô có vẻ biết ơn một cách chân thật.
- Ông Arnott, tôi quả thực cảm ơn cú điện thoại của ông, và tôi xin cam đoan đây chỉ là một việc không chính thức. - Cô nói. - Tên của ông đã được nêu lên với tư cách một người bạn và chuyện gia đồ cổ cho Suzanne Reardon, cách đây nhiều năm. Vụ án này vừa phát sinh một điều, và tôi sẽ rất cảm ơn ông khi ông vui lòng nói chuyện với tôi về mối quan hệ mà ông đã biết giữa Suzanne và cha cô ấy, bác sĩ Charles Smith. Tôi hứa, tôi chỉ xin ông vài phút thôi.
Cô có vẻ nói thật, Jason có thể nhận ra một sự dối trá, ông ta có nhiều kinh nghiệm về điều này, và cô không phải là một kẻ dối trá. Sẽ không khó khăn khi nói chuyện về Suzanne, ông ta tự bảo. Ông ta vẫn thường đi mua sắm với Suzanne, như ông ta vừa đi mua sắm với Vera Shelby Todd ngày hôm qua. Cô ta đã có mặt trong nhiều cuộc chiêu đãi của ông ta, cũng như hàng tá người khác. Không một ai có thể chê bai những bữa tiệc đó.
Jason hoàn toàn tin tưởng vào lời giải thích của Kerry rằng cô có một cuộc hẹn quan trọng lúc một giờ và sẽ rất cám ơn ông ta nếu cô có thể đến gặp ông ta trong vòng một tiếng đồng hồ nữa.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99 - Hết