Chương 40
Emily trở lại phòng khách, cuộn mình trong chiếc khăn san, và ngồi xuống cạnh lò sưởi, nhưng cô không thể ngừng run rẩy bởi cơn ớn lạnh có nguồn gốc từ tận bên trong đang làm cô chao đảo. Cha cô bước vào vài phút sau đó, cô đứng lên, nỗi khiếp sợ ngập tràn khiến cho đầu gối cô va cả vào nhau.
"Ta đi ngang qua cỗ xe của Westmoreland ngay trước khi ta rẽ lối vào nhà," vị công tước tức giận tuyên bố, "và tên đánh xe đáng nguyền rủa của anh ta suýt nữa thì hất ta văng khỏi đường!"
"Stephen phải rời đi rất vội mới đây thôi – một trường hợp khẩn cấp," cô giải thích, quá bối rối để có thể nhận ra cô đã gọi Stephen bằng tên. "Chị dâu của anh ấy ngã ở Grand Oak và anh ấy đang trên đường đi đưa bác sĩ về. Đứa bé có thể ra đời sớm vì cú ngã của chị ấy."
"Tiếc thật," ông nói một cách hời hợt, sau đó suy nghĩ của ông liền tức khắc trở lại với mối quan tâm của riêng mình. "Khi Westmoreland đến đây tối nay, anh ta bảo Jenkins là muốn nói chuyện với ta. Con có biết anh ta muốn nói chuyện gì không?"
Emily gật đầu. Nuốt khan, cô thẳng vai và gắng gượng đương đầu một cơn thịnh nộ bùng nổ. "Anh ấy định hỏi cha cho cưới con."
Mặt cha cô trắng bệch ra vì phẫn nộ. "Đồ khờ! Cô đúng là đồ ngốc! Sao cô lại có thể để mọi chuyện đi quá xa đến thế?"
"Con không biết. Nó chỉ là – đã xảy ra."
"Đã xảy ra à?" ông gầm lên, sau đó hạ nhỏ giọng xuống thành một tiếng rít giận dữ. "Quỉ tha ma bắt! Cô có hiểu chút gì về việc cô vừa làm không? Cô đã nói gì với anh ta?"
"Sự thật. Con nói với anh ấy con đã đính ước với Glengarmon."
"Đó là tất cả những gì cô nói sao?"
"Không. Con nói với anh ta con phải lấy Glengarmon vì cha muốn đất đai của chúng ta liên kết với nhau và bởi vì nhiệm vụ của con là kết hôn theo mong muốn của cha."
"Anh ta phản ứng như thế nào?"
"Anh ấy cực kỳ thất vọng. Papa, xin hãy tin con. Con không bao giờ tưởng tượng Stephen quan tâm nhiều như vậy. Con biết là có những lời đồn đại và phán đoán là anh ấy định cầu hôn con, nhưng con chưa bao giờ tin. Con không có lý do gì mà tin cả."
"Chúa ơi, đây là một tai họa! Cô đã đặt ta vào vị trí khó khăn là phải từ chối Westmoreland và khiến cho anh ta và cả gia đình anh ta hành động." Cào tay vào một bên mái tóc, ông ta băng ngang căn phòng, rồi vòng quanh cô. "Chỉ có một giải pháp: Cô sẽ cưới Glengarmon ngay lập tức. Glengarmon có thể xin được giấy phép đặc biệt vào sáng mai và con có thể làm lễ cưới ngay lập tức."
Emily nhìn ông, sau đó cô quay đi và chằm chằm nhìn ngọn lửa, nhưng cô không phản đối. "Tuyệt lắm, Papa."
Emily looked at him, then she turned and gazed at the fire, but she did not object. "Very well, Papa."
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42 - Hết