Chương 46 - 47
46
Ngày thứ hai cậu leo lên đỉnh một khối đá gần khu trại. Lính gác để cậu đi; họ đã nghe nói về một phù thủy có khả năng biến thành gió nên không muốn đến gần cậu.
Hơn nữa sa mạc như một bức tường thành không thể vượt nổi. Cậu ngồi đó mãi cho đến chiều, nhìn ra sa mạc và lắng nghe trái tim mình.
Cả sa mạc cũng lắng nghe nỗi sợ của cậu. Trái tim cậu và sa mạc vốn nói cùng một thứ ngôn ngữ
47
Sang ngày thứ ba viên chỉ huy triệu tập các sĩ quan của mình.
Hắn gọi nhà luyện kim đan đến rồi nói: "Chúng ta ra xem gã kia biến thành gió như thế nào".
"Rồi khắc biết", nhà luyện kim đan đáp .
Cậu dẫn họ đến khối đá hôm qua, yêu cầu mọi người ngồi đó
"Phải đợi khá lâu đấy", cậu nói
"Đâu có gì vội", viên chỉ huy đáp. "Chúng ta là dân sa mạc mà".
- Chương 1
- Chương 2 - 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13 - 14
- Chương 15 - 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20 - 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29 - 32
- Chương 32 - 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46 - 47
- Chương 48 - 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương kết
Ngày đăng: 20/06/2015
Người đăng: Bùi Phương Linh
Bạn thích truyện này?