Chương 50 - Đau thương đến chết
Năm ngày liền, lão chỉ ngủ chừng bảy tám tiếng đồng hồ, đều là ngủ gật những khi không thể nào gượng được nữa.
Hệt như tình cảnh 25 năm về trước.
May mà lão cũng không xa lạ với cung cách làm việc cường độ cao. Hồi làm ở Trung tâm nghiên cứu, Hoán Chi đã từng nổi tiếng là người ham công việc, thành tựu vượt trội đâu phải bỗng dưng mà có được! Nhưng làm việc gian khổ kéo dài nhiều năm cũng đã gặm nhấm sức khỏe của lão, trông lão già nua hơn những người cùng tầm tuổi. Lão mắc chứng tiểu đường và huyết áp cao, và cả bệnh trầm cảm nữa. Lão dùng thuốc suốt ngày.
Nhưng bao năm qua lão vẫn không bận tâm, là người đã chết một lần rồi, lão đã mất cảm giác đau.
Sống, tuy đau khổ đấy nhưng lão còn có mục đích.
Cho đến hôm nay lão nhận ra rằng, mục đích của lão, kế hoạch của lão chỉ làm cho lão càng thêm đau khổ; và đúng và lúc này thì lão lại khôi phục cảm giác đau.
Lão mệt rũ người, đôi mắt nhòa lệ.
Lão đã hủy hoại sự sống của đứa con gái. Những hành vi ngu xuẩn và cực đoan. Lão cũng nhớ mình còn hủy hoại sự sống của con cái người khác – các bạn của con gái lão, các sinh viên đại học Y Giang Kinh.
Lão dường như tuyệt vọng. Nếu vị chúa tể cai quản vũ trụ xử công bằng, thì cũng sẽ không cho con gái lão có được cơ hội.
Có lẽ đã đến lúc mình nên nhìn vào mặt con gái.
Mấy hôm nay, nghĩ đến Tư Dao lão mới nhận ra rằng đứa con gái rất giống lão, nhạy cảm, có trí tuệ, và nhất là nét cá tính cứng cỏi đến mức gần như cố chấp.
Phải vào thăm con, dù là nhìn lén cũng được. Nửa năm qua đã bao phen lão bí mật theo dõi Tư Dao, nhưng đều mang tâm trạng ai oán, với ý định giết chóc. Đây đúng là sự bỡn cợt của Đấng sáng tạo khi tạo ra loài người: vào lúc này lão chỉ cầu được trìu mến nhìn đứa con gái chưa bao giờ nhận lão là cha.
Như một kẻ mất hết tri giác, lão ra khỏi phòng thí nghiệm, đi về hướng bệnh viện.
Lão đi giữa đường đông nghẹt xe cộ, như đang đi giữa chốn không người; các tài xế bấm còi nguyền rủa, lão cũng hoàn toàn không nhận ra.
Lão đã suy kiệt toàn thân. Chỉ còn ý niệm mạnh mẽ muốn gặp con gái, đang nâng đôi chân lão bước đi.
Bước đến cửa chính của khu buồng bệnh, lão nhìn thấy con gái như một bông hoa héo khô, đổ sụp xuống đất.
Lão kinh hãi đờ đẫn, rồi nghe thấy người y ta gọi to. Lão bước lại, đặt bàn tay run run lên ngực con gái.
Trái tim non trẻ ấy đã ngừng đập.
Tất cả đều giống như 25 năm về trước.
Đây là vòng luân hồi lạnh lùng mà lão đã tạo ra.
Lão cảm thấy dường như máu ở não đã rút đi hết, ngực lão bỗng đau dữ dội.
Trong túi lão đang có thuốc.
Nhưng lão không lấy ra.
Trong đời, đây là lần đầu tiên lão chấp nhận số phận.
- Phần I - Vạn kiếp - Chương 1 - Tấm giấy mời chết chóc
- Chương 2 - Nỗi buồn ly biệt
- Chương 3 - Món quà nhói tim
- Chương 4 - Mình đang ở ngay bên cậu
- Chương 5 - Ác mộng chưa cáo chung
- Chương 6 - Những vị khách của U Cốc
- Chương 7 - Bỏ lỡ Niết bàn
- Chương 8 - Hang Thập Tịch - Quan tài treo - Và má
- Chương 9 - Rơi
- Chương 10 - Đôi mắt nhìn lén trong đêm
- Chương 11 - Người lênh đênh
- Chương 12 - Hồn đã trở về
- Chương 13 - Cùng lãng quên giữa màn sương khói
- Chương 14 - Phiên bản Hoàng Dược sư và con cóc lõi đời
- Chương 15 - Nhảy múa với linh hồn
- Chương 16 - Dù không muốn nhớ, cũng rất khó quên
- Chương 17 - Theo gió lặng vào đêm
- Chương 18 - Con chim bị giam cầm
- Chương 19 - Mình có phải là người cậu yêu thương nhất
- Chương 20 - "Giang Nam" của Viên Viên Khuyên Khuyên
- Chương 21 - Vụ án mưu sát mới 405
- Chương 22 - Trương Sinh
- Chương 23 - Thất kiếm
- Chương 24 - Tín hiệu
- Chương 25 - Tai nạn thảm khốc ở Đại Lý
- Chương 26 - Ẩn số về kẻ bày đặt
- Chương 27 - Mười bốn từ tám
- Chương 28 - Bước tiếp theo
- Chương 29 - Chuyện ở thành phố Vũ Hán
- Chương 30 - Cuộc tình bí mật
- Chương 31 - Xoáy nước
- Chương 32 - Chuyến đi của Người đẹp
- Chương 33 - Quy y
- Chương 34 - Lời nhắn để lại
- Chương 35 - Blog chỉ dành cho cậu đọc
- Chương 36 - Bí mật của hang Thập Tịch 1
- Chương 37 - Tình yêu đến
- Chương 38 - Bí mật của hang Thập Tịch 2
- Chương 39 - Biết làm sao đây?
- Chương 40 - Mùi vị của chết chóc
- Chương 41 - Trò chơi của tử thần
- Chương 42
- Chương 43 - Chốn cũ
- Chương 44 - Giải sầu
- Chương 45 - Công lực của cóc nhái
- Chương 46 - Ám hại
- Chương 47 - Hắc đạo
- Chương 48 - Sa lưới
- Chương 49 - Trò chơi của thần chết
- Chương 50 - Rớt
- Chương 51 - Khúc Vĩ thanh chưa kết thúc
- Phần II - Luân hồi - Chương 1 - Luân hồi rồi vạn kiếp trở lại
- Chương 2 - Thôn quái dị
- Chương 3 - Người ngoài cuộc sáng suốt hơn
- Chương 4 - Xương khô thiên táng thê lương
- Chương 5 - Hành trình kỳ lạ
- Chương 6 - Thư trong bụng sóc
- Chương 7 - Chân trần chạy trong đêm tuyết rơi
- Chương 8 - Nỗi sợ hãi bị khép kín
- Chương 9 - Món ngon, chén vàng mời ảo ảnh
- Chương 10 - Nhân thân trống rỗng của Maggie
- Chương 11 - Huyết trích tử
- Chương 12 - Lệnh bỏ nước cờ
- Chương 13 - Nỗi nhớ của người chị
- Chương 14 - Phục kích
- Chương 15 - Chôn sống
- Chương 16 - Con mắt thứ ba
- Chương 17 - Một đêm với chùm chìa khóa
- Chương 18 - Một mũi tên bắn hai con chim
- Chương 19 - Phong tục dân gian
- Chương 20 - Nhà máy Louvre
- Chương 21 - Dưới làn khói đen, dưới đám hoang tàn
- Chương 22 - SUV (1) đi tới thiên đường
- Chương 23 - Ánh sáng niết bàn
- Chương 24 - Không gian không tồn tại
- Chương 25 - Đêm man rợ
- Chương 26 - Giết nhầm
- Chương 27 - Thôn chết
- Chương 28 - Lối quanh co dẫn đến chỗ tối tăm
- Chương 29 - Tan nát trái tim
- Chương 30 - Khai quật kho báu
- Chương 31 - Yêu lầm
- Chương 32 - Đồng bệnh mà chẳng thương nhau
- Chương 33 - Đắc quảng
- Chương 34 - Mặt trái và mặt phải
- Chương 35 - Quân địch đã áp sát
- Chương 36 - Giương cờ trắng
- Chương 37 - Tội ác và trừng phạt
- Chương 38 - Tiên lượng 1
- Chương 39 - Khử độc 1
- Chương 40 - Thôi miên
- Chương 41 - Khử độc 2
- Chương 42 - Nguồn cơn
- Chương 43 - Chết đau thương
- Chương 44 - Tấm ảnh ngày xưa
- Chương 45 - Bước chân phục thù
- Chương 46 - Sinh tử bên nhau
- Chương 47 - Trái tim tan vỡ
- Chương 48 - Luân hồi
- Chương 49 - Đi mãi
- Chương 50 - Đau thương đến chết
- Chương 51 - Vĩ thanh (Hết)