Chương 18 - Một mũi tên bắn hai con chim
Vào đi!" Ông nghe thấy tiếng bước chân do dự dừng ở ngoài cửa.
Bao năm qua, hôm nay Dương Tín Chí lần đầu tiên do dự đứng trước cửa phòng làm việc của ông, tiến thoái lưỡng nan. Tất cả nói lên một điều: việc đã hỏng!
"Chú đã biết về chuyện Sài Nguyên Khánh. Không hoàn toàn là lỗi của cháu. Cứ vào đây!" Ông lại gọi.
Rồi Tín Chí cũng vào, cúi đầu rụt rè nói: "Tại cháu chuẩn bị chưa chu đáo, đã không nhìn đúng người, cháu chỉ biết những năm gần đây hắn không làm hỏng việc bao giờ. Cũng không ngờ, bọ ngựa bắt ve nhưng chim sẻ lại đứng sau. Lần sau sẽ phải vạch kế hoạch thật sát sao, phải bố trí thêm nhân lực cả công khai lẫn bí mật..."
"Và nên nhớ, tuy cháu phải đảm bảo nguyên tắc 'tay không dính máu' nhưng cũng phải tham gia vào công việc cụ thể, để bảo đảm tuyệt đối không sơ suất. Có biết 'con chim sẻ' ấy là ai không?"
"Vẫn chưa có tin tức gì. Sở công an cũng đang tìm kiếm người này, nhưng hình như chưa hề có manh mối. Mạnh Tư Dao cho rằng đó là ông già mặc áo mưa".
"Theo cháu thì sao?"
"Cũng có thể. Nhưng cháu rất không hiểu, nếu đúng là ông già ấy thiết kế ra cái bẫy 'Đau thương đến chết' thì ông ta phải mong Tư Dao chết cho sớm mới đúng, sao phải ra tay can thiệp vào thằng Sài Nguyên Khánh làm gì?"
"Nhưng cũng có thể ông ta không muốn Tư Dao chết sớm, mà muốn cô ta chết muộn nhưng thằng Khánh đã phá kế hoạch của ông ta, tước mất niềm vui của ông ta".
Tín Chí chột dạ: "Nếu đúng là thế, thì ông ta... ông ta thực quái dị!"
"Thời buổi này ai chẳng quái dị?!" Ông đứng bật dậy, thấy đầu đau âm ỉ. Già rồi, mình đã già thật rồi, gần đây cứ hay nhức đầu vô cớ, phải đi khám bệnh xem não có vấn đề không.
Ai mà chẳng quái dị? Trước đây mình là một người gần như không có khuyết điểm. một trí thức giàu lòng tự trọng.
Còn bây giờ? Mình là một người thành đạt, là triệu phú, thiên hạ nhìn vào chỉ thấy vầng hào quang, nhưng lại không biết rằng mình cũng là kẻ tội phạm, đồng nghĩa với bóng đen.
Tuổi già thường hay xúc động không đâu, có lẽ đã đến lúc nên viết hồi ký chăng? Gã phóng viên lần trước nói mình chỉ cần đưa cho hắn tư liệu thô, hắn sẽ viết giúp. Hắn đâu có biết mình thừa sức viết hay gấp trăm lần hắn! Hắn coi mình na ná những tên trọc phú mới phất kia thì phải?
"Chú, chú sao thế?" Dương Tín Chí cảm thấy ông ta là lạ...
"Không sao. Gần đây ở nhà có vài chuyện đáng ngán... Không sao, không có gì đáng nói".
Tín Chí đại khái cũng hiểu ông ta ngán về chuyện gì, vội nói: "Chú ạ, hay là... tất cả nên tạm hoãn.."
"Không thể. Phải đánh nhanh, dứt điểm! Có lẽ cháu có ý gì đó, cứ nói với chú xem sao!" Ông ta lại ngồi xuống ghế bên bàn làm việc.
"Gần đây cháu thấy Tư Dao đi đến một nơi rất kỳ lạ, một nơi mà người ta không thể nghĩ cô ta có thể đến. Đó là một cư xá 'dưới mặt đất' ở phía nam Giang Kinh, vốn là một khu nhà hầm phòng không cũ kỹ được cải tạo lại. Cháu đã điều tra rồi, Tư Dao được một gã tiến sỹ ở đại học Giang Kinh giới thiệu, để đến gặp một tên 'giang hồ' ở cái cư xá địa đạo ấy. Hình như tên nhãi đó là một tay siêu hạng về máy tính. Chắc là hắn đang giúp Tư Dao tra cứu cái gì đó".
"Dù tên nhãi đó giúp cô ta lần mò cái gì, thì cũng đều bất lợi cho chúng ta. Chú còn lo hai đứa ấy và tên phóng viên kia nữa đã biết quá nhiều chuyện. Chú phải quan sát mấy hôm để vạch kế hoạch cụ thể. Nếu con bé đó không đến cái cư xá hầm phòng không ấy nữa, thì sẽ chia ba ngả xử lý cả ba đứa. Nếu nó vẫn đến chỗ đó thì sẽ dùng cách một mũi tên hạ hai con chim, nhổ cỏ phải nhổ cả rễ!"
- Phần I - Vạn kiếp - Chương 1 - Tấm giấy mời chết chóc
- Chương 2 - Nỗi buồn ly biệt
- Chương 3 - Món quà nhói tim
- Chương 4 - Mình đang ở ngay bên cậu
- Chương 5 - Ác mộng chưa cáo chung
- Chương 6 - Những vị khách của U Cốc
- Chương 7 - Bỏ lỡ Niết bàn
- Chương 8 - Hang Thập Tịch - Quan tài treo - Và má
- Chương 9 - Rơi
- Chương 10 - Đôi mắt nhìn lén trong đêm
- Chương 11 - Người lênh đênh
- Chương 12 - Hồn đã trở về
- Chương 13 - Cùng lãng quên giữa màn sương khói
- Chương 14 - Phiên bản Hoàng Dược sư và con cóc lõi đời
- Chương 15 - Nhảy múa với linh hồn
- Chương 16 - Dù không muốn nhớ, cũng rất khó quên
- Chương 17 - Theo gió lặng vào đêm
- Chương 18 - Con chim bị giam cầm
- Chương 19 - Mình có phải là người cậu yêu thương nhất
- Chương 20 - "Giang Nam" của Viên Viên Khuyên Khuyên
- Chương 21 - Vụ án mưu sát mới 405
- Chương 22 - Trương Sinh
- Chương 23 - Thất kiếm
- Chương 24 - Tín hiệu
- Chương 25 - Tai nạn thảm khốc ở Đại Lý
- Chương 26 - Ẩn số về kẻ bày đặt
- Chương 27 - Mười bốn từ tám
- Chương 28 - Bước tiếp theo
- Chương 29 - Chuyện ở thành phố Vũ Hán
- Chương 30 - Cuộc tình bí mật
- Chương 31 - Xoáy nước
- Chương 32 - Chuyến đi của Người đẹp
- Chương 33 - Quy y
- Chương 34 - Lời nhắn để lại
- Chương 35 - Blog chỉ dành cho cậu đọc
- Chương 36 - Bí mật của hang Thập Tịch 1
- Chương 37 - Tình yêu đến
- Chương 38 - Bí mật của hang Thập Tịch 2
- Chương 39 - Biết làm sao đây?
- Chương 40 - Mùi vị của chết chóc
- Chương 41 - Trò chơi của tử thần
- Chương 42
- Chương 43 - Chốn cũ
- Chương 44 - Giải sầu
- Chương 45 - Công lực của cóc nhái
- Chương 46 - Ám hại
- Chương 47 - Hắc đạo
- Chương 48 - Sa lưới
- Chương 49 - Trò chơi của thần chết
- Chương 50 - Rớt
- Chương 51 - Khúc Vĩ thanh chưa kết thúc
- Phần II - Luân hồi - Chương 1 - Luân hồi rồi vạn kiếp trở lại
- Chương 2 - Thôn quái dị
- Chương 3 - Người ngoài cuộc sáng suốt hơn
- Chương 4 - Xương khô thiên táng thê lương
- Chương 5 - Hành trình kỳ lạ
- Chương 6 - Thư trong bụng sóc
- Chương 7 - Chân trần chạy trong đêm tuyết rơi
- Chương 8 - Nỗi sợ hãi bị khép kín
- Chương 9 - Món ngon, chén vàng mời ảo ảnh
- Chương 10 - Nhân thân trống rỗng của Maggie
- Chương 11 - Huyết trích tử
- Chương 12 - Lệnh bỏ nước cờ
- Chương 13 - Nỗi nhớ của người chị
- Chương 14 - Phục kích
- Chương 15 - Chôn sống
- Chương 16 - Con mắt thứ ba
- Chương 17 - Một đêm với chùm chìa khóa
- Chương 18 - Một mũi tên bắn hai con chim
- Chương 19 - Phong tục dân gian
- Chương 20 - Nhà máy Louvre
- Chương 21 - Dưới làn khói đen, dưới đám hoang tàn
- Chương 22 - SUV (1) đi tới thiên đường
- Chương 23 - Ánh sáng niết bàn
- Chương 24 - Không gian không tồn tại
- Chương 25 - Đêm man rợ
- Chương 26 - Giết nhầm
- Chương 27 - Thôn chết
- Chương 28 - Lối quanh co dẫn đến chỗ tối tăm
- Chương 29 - Tan nát trái tim
- Chương 30 - Khai quật kho báu
- Chương 31 - Yêu lầm
- Chương 32 - Đồng bệnh mà chẳng thương nhau
- Chương 33 - Đắc quảng
- Chương 34 - Mặt trái và mặt phải
- Chương 35 - Quân địch đã áp sát
- Chương 36 - Giương cờ trắng
- Chương 37 - Tội ác và trừng phạt
- Chương 38 - Tiên lượng 1
- Chương 39 - Khử độc 1
- Chương 40 - Thôi miên
- Chương 41 - Khử độc 2
- Chương 42 - Nguồn cơn
- Chương 43 - Chết đau thương
- Chương 44 - Tấm ảnh ngày xưa
- Chương 45 - Bước chân phục thù
- Chương 46 - Sinh tử bên nhau
- Chương 47 - Trái tim tan vỡ
- Chương 48 - Luân hồi
- Chương 49 - Đi mãi
- Chương 50 - Đau thương đến chết
- Chương 51 - Vĩ thanh (Hết)