Chương 8 - Đắc thủ
Tô Hàn và Diệp Tưởng giống như hổ rình mồi nhìn cái xác không đầu của Hầu Thiên Bạch. Cảnh tượng trước mắt tuy rằng tương đối khủng bố, nhưng sức quyến rũ của chiếc giày cao gỏ màu đỏ như máu khiến người ta quên cả sợ hãi. Huống chi, một cái xác nếu đem ra so sánh với quỷ hiển nhiên sẽ chẳng còn chút đáng sợ nào cả.
Trong lòng Diệp Tưởng thầm xin lỗi vong hồn của Hầu Thiên Bạch. Tuy rằng hắn rất tôn trọng người chết, nhưng tôn trọng thì tôn trọng, chiếc giày cao gót bị nguyền rủa kia rất quan trọng có thể quyết định đến sống chết của hắn sau này, dứt khoát không thể buông tay !
Vì thế, hắn rốt cục đã di chuyển !
Hắn nhanh như cắt lao tới chỗ cái xác của Hầu Thiên Bạch!
Cảnh tượng này khiến Tô Hàn và Vu Thần đứng hình.
Tuy rằng Tô Hàn cũng rất muốn kia giày cao gót, nhưng mà dù thế nào, tất cả hành vi bây giờ đều phải phù hợp với tính logic trong hành vi của nhân vật để diễn. Mà trước mắt bọn họ là cái xác của Hàng Thanh Thư, phản ứng bình thường chắc chắn là trước hết phải tỏ ra kinh sợ sau đó bảo vệ hiện trường, sau đó đem chuyện này báo cho mọi người.
Cho nên, cho dù có muốn chiếm được chiếc giày cao gót đó đến thế nào cũng cần phải tìm một lý do hợp lý để đi lục túi của Hầu Thiên Bạch mới được !Vì sao Diệp Tưởng lại dám xông bừa lên lấy như vậy?
Nhưng mà, hành vi sau đó của Diệp Tưởng lại khiến cho hai người kinh sợ.
Hắn đi tới nhấc cái xác của Hầu Thiên Bạch lên , sau đó xốc quần áo của cái xác ra. Trong khi nhấc cái xác, Diệp Tưởng đồng thời cố ý động tay động chân chỗ cái túi quần, rồi bỗng nhiên, một chiếc giày cao gót màu đỏ rơi ra !
Hắn lập tức đem chiếc giày cao gót kia nhặt lên, sau đó lập tức đút vào trong túi. Đồng thời, lập tức cắn răng dùng 50 tấm vé chuộc cái chết để đạt được quyền sở hữu của chiếc giày cao gót ! Vé chuộc cái chết của hắn vì vậy chỉ còn 111 tấm ( = 161-50)!
-Cậu...... cậu vì sao lại kéo quần áo của anh ấy ra vậy?
Vu Thần vội vàng hỏi.
-Tôi muốn xem xem sau lưng anh ấy đã xuất hiện thi ban(những vết bầm trên thi thể) hay chưa.
Diệp Tưởng dùng ngay lý do mà hắn đã chuẩn bị từ trước.
-Người sau khi chết bởi vì tuần hoàn máu bị ngừng, trong thời gian từ 2-4 giờ, vì không còn lực co bóp của tim đẩy máu đi khắp cơ thể mà máu sẽ đi theo mạch máu tích tụ tại ở phần dưới của cái xác. Nếu trên cái xác xuất hiện vết bầm, có thể phán đoán thời gian tử vong của nạn nhân. Còn nữa, điều cần thiết bây giờ là phải bảo vệ hiện trường!
Trong lòng Tô Hàn lúc này rất tức giận, y không ngờ Diệp Tưởng lại lợi hại đến vậy! Chỉ một câu "Xem xét vết bầm trên thi thể", đã che dấu hành vi của hắn một cách hoàn mỹ! Y hiện tại lập tức nói:
-Chờ một chút ! Vừa rồi trong túi quần hắn có rơi ra một chiếc giày cao gót, nói không chừng đó là vật chứng rất quan trọng, mau đưa cho tôi xem nào !
Tô Hàn nghĩ rằng, cho dù vừa rồi đã bị mày lừa một cú quá ngoạn mục, vậy bây giờ thì sao? Mày cướp đi đồ đạc trên thi thể của người ta thì phải giải thích thế nào?
Nhưng mà, Diệp Tưởng lại đáp lại:
-Chiếc giày cao gót này vốn là của tôi ! Tuy rằng không biết vì sao nó lại ở trong túi của Hàng Thanh Tùng, nhưng chắc chắn là Hàng Thang Tùng đã lấy trộm giày của tôi!
-Hả?
Tô Hàn sửng sốt hỏi:"
-Giày của anh sao? Anh không đùa đấy chứ?
-Tôi thích mặc đồ của phụ nữ đấy! Diệp Tưởng lạnh lùng nói:
-Sở thích của tôi chắc chẳng liên quan gì tới anh chứ?
-Nói linh tinh !
Nhìn thấy con vịt đã đưa đến miệng rồi lại bay mất khiến Tô Hàn tức không thể tả. Đang định làm bù lu bù loa thì Vu Thần lại ngăn hắn lại.
-Là lúc nào rồi còn để ý giày cao gót với chả dép cao gót! Có người chết rồi mấy ông tướng!!
Khi nói chuyện, tay hắn nắm chặt lấy tay của Tô Hàn.
Tô Hàn đột nhiên hiểu ra, chiếc giày cao gót đã là vật trong túi của Diệp Tưởng, giờ hắn có muốn cướp cũng cướp không được.
« Rạp chiếu phim địa ngục » không đặt ra nhiều hạn chế cho diễn viên trên phương diện thu nhận vật bị người chết nguyền rủa. Bởi vì trong quá trình thu được vật bị nguyền rủa có thể khiến cho tình tiết phim trên một số phương diện sẽ trở nên khiên cưỡng. Cho nên trên phương diện thu nhận vật bị người chết nguyền rủa, kịch bản cũng không nghiêm khắc yêu cầu diễn viên hoàn toàn phải suy xét đến tính logic để có thể đạt được vật bị nguyền rủa. Mà Diệp Tưởng khi chạm tay vào chiếc giày cao gót đó đã nhận được thông báo của kịch bản, trong ba giây hắn phải đem nó cất kỹ trong túi, bằng không hoặc là vứt bỏ, hoặc là chấp nhận bị trừ vé chuộc cái chết để trở thành chủ nhân tạm thời của chiếc giày.
Sau khi đã cất kỹ đi chiếc giày cao gót,lại trả vé chuộc cái chết để đạt được quyền sở hữu, kịch bản đã sửa đổi tình tiết công nhận chiếc giày cao gót thuộc quyền sở hữu của Diệp Tưởng. Tuy rằng bởi vậy tình tiết phim có vẻ sẽ trở nên khiên cưỡng, nhưng cũng sẽ không dẫn đến ng.
Tô Hàn biết, nếu tiếp tục còn đi tranh chấp với Diệp Tưởng, làm không tốt hắn sẽ còn bị trừ vé chuộc cái chết. Mà hiện tại nếu Diệp Tưởng đã đạt được quyền sở hữu của chiếc giày cao gót đó thì y không thể cướp của Diệp Tưởng được nữa. Bằng không cho dù ngay cả đang là lúc quay phim thì hắn cũng sẽ phải chết .
-Ý, có chuyện gì vậy? Mọi người đang cãi nhau sao?
Đây là tiếng của Lưu Oánh.
Diệp Tưởng vội vàng băng qua hành lang ngăn cả ba người. Hắn nói:
-Mọi ngươi đừng qua đây! Nhất là hai cô gái ! Cảnh tượng trong này ...rất đáng sợ.
Dùng một mảnh vải bọc lấy xác của Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn cùng mọi người cùng nhau đi xuống lầu. Đây không phải là lần đầu tiên Tô Hàn chứng kiến cảnh bạn đồng hành chết thảm. Những cảnh chết thê thảm hơn hắn cũng đã thấy quá, nên tố chất tâm lý tố chất của hắn đã được rèn luyện tương đối tốt. Chỉ là, tuy rằng không phải lần đầu tiên hắn trông thấy cảnh này nhưng trong lòng hắn vẫn rất đau khổ. Nhưng hắn không những cũng chẳng tỏ vẻ gì khác thường sau khi Diệp Tưởng dùng kế thu hoạch giày cao gót mà hắn còn rất bội phục khả năng ứng biến của y.
-Quả nhiên đã xảy ra chuyện......
Vu Thần sau khi đi xuống dưới lầu, hắn ngồi xuống, hai tay của hắn bấu chặp xuyên qua cả lớp da thật của chiếc ghế sô pha, hàm răng của hắn bị nghiến chặt lại khi nói:
-Đây rõ ràng là một vụ án cố ý giết người ! Trong biệt thự này rõ ràng đang trốn một tên tội phạm giết người !
Nhưng mà, trong lòng lại đang suy nghĩ: Chuyện này có quan hệ ra sao đến « người phạm nhân » đang bị giam giữu dưới tầng ngầm đây? Hay phải nói là cho dù không có mở ra cánh cửa bên dưới nhưng vẫn có người bị giết? Hầu Thiên Bạch bị nguyền rủa của chiếc giày cao gót kia giết chết hay bị chết vì một lí do gì khác?
Mà sau khi thu nhận được chiếc giày cao gót này,vé chuộc cái chết của Diệp Tưởng không hề tăng lên. Lần trước khi bóc xuống tấm phù chú sẽ gia tăng vé chuộc cái chết là bởi vì việc đó có tác dụng quan trọng làm thế cục của bộ phim hoàn toàn bị xoay chuyển, nhưng còn chiếc giày cao gót bị nguyền rủa lại không có bất cứ một chút quan hệ gì với bộ phim này , nên việc đạt được nó đương nhiên sẽ không cộng thêm vé chuộc cái chết cho Diệp Tưởng. Chỉ khi làm ra những hành vi có thể khiến cho tình tiết phát sinh những biến hóa quan trọng, hoặc là hoàn thành được một nhiệm vụ quan trọng mà vốn bản thân nhân vật mình diễn không có khả năng hoàn thành, thậm chí giống như Hầu Thiên Bạch cố ý ép mình bước vào khu vực nguy hiểm mới có khả năng nhận được vé chuộc cái chết.
-Nơi này...... không ngờ lại có tội phạm giết người đang ẩn trốn !
Sắc mặt của Lưu Oánh trở nên trắng bệch, suýt nữa thì ngã bệt ra đất.
Mà Triệu Tiểu Nhã thì đỡ lấy cô bé rồi an ủi:
-Không cần lo lắng, mọi người cùng nhau suy nghĩ có lẽ sẽ tìm được biện pháp để giải quyết thôi.
-Vì sao lại có tội phạm giết người nhỉ! Tô Hàn phẫn nộ đập bàn, hiện tại hắn không phải biểu diễn, mà là hoàn toàn đem sự tức giận khi Diệp Tưởng dùng kế để lấy đi chiếc giày cao gót kia phát tiết ra hết! Hắn vốn cũng có kế hoạch của riêng mình, nhân lúc kiểm tra thi thể tìm cách chiếm lấy chiếc giày cao gót làm của riêng. Nhưng mà...... sự tình lại biến thành thế này! Mà chiếc giày cao gót kia giờ đã thuộc về Diệp Tưởng, Tô Hàn hắn còn dám muốn? Đương nhiên có thể ! Dùng vé chuộc cái chết đi mua ! Nhưng là, rạp chiếu phim cũng không áp đặt mức giá lớn nhất cho việc mua bán vật bị nguyền rủa, nên Diệp Tưởng có thể ép giá cao ! Nhưng mà vấn đề là Diệp Tưởng sẽ bán sao? Diệp Tưởng bây giờ là một người mới, đang trong giai đoạn rất cần đến vật bị nguyền rủa, chỉ dựa vào ba tấm phù chú chỉ dùng được 1 lần căn bản không thể thỏa mãn được Diệp Tưởng y! Tô Hàn tự hỏi,nếu đổi lại là y, hắn cũng tuyệt đối không bán ! Dù sao vé chuộc cái chết có thể từ từ kiếm, nhưng đầu tiên vẫn phải tính cách làm sao để tiếp tục sống sót!
Mà sau này,Tô Hàn cũng không thể nhắc lại chuyện có liên quan đến giày cao gót được nữa. Dựa theo logic bình thường, phải đặt ra câu hỏi nghi ngờ với những vật từ trên người của xác chết rơi ra mới là hợp lý. Diệp Tưởng lúc ấy vừa thấy được thi thể đã lập tức nhào lên đòi "khám nghiệm tử thi", kỳ thật nếu nhìn nhận dưới góc độ logic thì hành vi của hắn vẫn rất khiên cưỡng. Nhưng mà, phương diện thu nhận vật bị nguyền rủa vốn cũng không có quá nhiều yêu cầu về tính logic, hành vi của Diệp Tưởng chỉ cần ở một mức độ nào đó hợp lý thì trên cơ bản cũng có thể chấp nhận được, hơi khiên cưỡng một chút cũng không sao. Mà bây giờ Diệp Tưởng đã giành được quyền sở hữu của chiếc giầy cao gót, Tô Hàn bây giờ chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt, nếu hắn cứ tiếp tục truy cứu việc này cũng chỉ khiến cho vé chuộc cái chết tự nhiên bị trừ mà thôi. Dù sao trong kịch bản căn bản cũng không có nội dung như vậy!
Thân thể của Ngô Quân co rúm lại vì sợ. Hắn lắp bắp nói:
-Sao...sao...sao có thể như vậy được? Chúng ta không thể báo cảnh sát, cũng không ra được bên ngoài......Vậy kẻ sát nhân rốt cuộc là ai?
Mà lúc này Triệu Tiểu Nhã lên tiếng:
-Có thật là có tội phạm giết người không? Chúng ta trước đó đã kiểm tra không ít nơi cũng không thấy dấu vết của một người đang lẩn trốn. Chúng ta có thật tìm không ra một người sống sờ sờ trong 1 căn biệt thự bị cô lập không? Tôi cho rằng chuyện đó không có khả năng.
-Cũng rất khó nói.Vu Thần đáp lời:
-Ví dụ như...... « tù nhân » đang bị giam dưới tầng hầm chẳng hạn!
Mọi người đều tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe được câu này. Tuy rằng nói là biểu diễn, nhưng là biểu hiện của mọi người cũng quá là chân thực. Dù sao trong hoàn cảnh này, muốn không tỏ ra bản thân không có chút ngạc nhiên cũng là chuyện không có khả năng xảy ra.
-Anh có ý gì?
Triệu Tiểu Nhã chợt cau mày.
-Chẳng lẽ « tù nhân » đó còn có thể ra ngoài sao? Không phải các anh đã từng xác nhận qua cánh cửa ở dưới đó rất kiên cố mà!
-Phải.
Vu Thần đáp:
-Nhưng mà...... Nếu như người tù nhân kia có chìa khoá thì sao? Nếu như ngay từ đầu « hắn » có thể ra vào tự nhiên thì sao?
-Cái gì!
-Anh đừng đùa chứ?
Vu Thần cũng không giải thích nhiều mà hắn trực tiếp đứng dậy nói:
-Được rồi ! Dù sao thì mọi người cùng nhau xuống dưới tầm ngầm xem xét tự khắc sẽ biết thôi ! Thử xem cánh cửa đó có thực sự được...khoá kín không!
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rốt cuộc cùng nhau gật đầu.
Vì thế, Vu Thần dẫn đầu, năm người còn lại đi theo sau. Tô Hàn nhìn Diệp Tưởng với ánh mắt cực kỳ căm hận. Cơ hội như vậy có thể có nhiều sao? Phải biết rằng diễn viên trong « Rạp chiếu phim địa ngục » mà trên người có vật bị nguyền rủa cũng chỉ có mấy người ! Mà diễn viên có vật bị nguyền rủa trên người thông thường cũng không dễ mất mạng! Bỏ qua lần này, ai biết lần sau là lúc nào? Nhưng mà tuy rằng trong lòng ghi hận,nhưng ngoài mặt hắn không thể tỏ ra bực tức mà chỉ có thể nén giận vào trong lòng.
Còn Diệp Tưởng căn bản không thèm quan tâm đến ánh mắt của Tô Hàn. Với hắn mà nói, sống sót là chuyện quan trọng nhất, vì thế cho dù khiến đối phương ghi hận hắn, hắn cũng không thèm quan tâm. Cùng lắm thì sau này khi Tô Hàn cần, Diệp Tưởng cho hắn thuê là được. Nếu như muốn thuê, « Rạp chiếu phim địa ngục » sẽ đứng ra làm chứng cho giấy cho thuê vật bị nguyền rủa. Một khi trở về từ phim kinh dị,Tô Hàn phải trả lại vật bị nguyền rủa cho Diệp Tưởng, nếu không hắn chỉ còn con đường chết! Thuê vật bị nguyền rủa, cũng là một biện pháp tốt để kiếm vé chuộc cái chết, đương nhiên, cũng có rủi ro. Nếu như người thuê chết trong phim kinh dị, như vậy vật bị nguyền rủa cũng bị mất theo.
Lúc này, mọi người cùng nhau đi xuống tầng ngầm. Đây là lần đầu tiên mọi người cùng nhau đi chung. Căn hầm này được xây giống như 1 căn hầm trú ẩn khiến cho mọi người cũng có vẻ ngạc nhiên.
Men theo hành lang, rốt cục......
Bọn họ đã đi tới cánh cửa.
Trước phòng giam.
Mỗi người đều không tự chủ dừng chân. Diệp Tưởng lại thở dài, đáng tiếc công dụng cảnh báo của thôi hồn phù đã bị phong toả, bằng không hắn có thể tiến hành xem xét một phen.
Cánh cửa vẫn được khoá kín, không thấy xuất hiện dấu vết đã từng bị mở ra.
- Chương mở đầu
- Tập 1 - Chương 1 -Phim kinh dị chân thật
- Chương 2 - Vé chuộc cái chết
- Chương 3 - Rời khỏi xe khách
- Chương 4 - Kế hoạch và biến cố
- Chương 5 - Quỷ ảnh xuất hiện
- Chương 6 - Khủng bố đến gần
- Chương 7 - Nửa đêm
- Chương 8 - Được ăn cả ngã về không
- Chương 9 - Thứ dơ bẩn
- Chương 10 - Tình thế nguy cấp
- Chương 11 - Cầu sinh trong tuyệt cảnh
- Chương 12 - Người chết mới
- Chương 13 - Màn thứ ba
- Chương 14 - Rạp chiếu phim địa ngục
- Chương 15 - Vật bị người chết nguyền rủa
- Chương 16 - Nhân vật chính chết
- Chương 17 - Sinh tử một đừng
- Chương 18 - Kết phim
- Chương 19 - Rạp chiếu phim và các diễn viên
- Chương 20 - Phương Lãnh
- Chương 21 - Cuộc sống địa ngục bắt đầu
- Chương 22 - Quỷ tế
- Chương 23 - Vé chuộc cái chết và quy tắc của vật nguyền rủa
- Chương 24 - Bộ phim kinh dị tiếp theo
- Chương 25 - Phòng giam
- Chương 26 - Vật nguyền rủa bị mất
- Tập 2 - Chương 1 - Bộ phim kinh dị mới
- Chương 2 - Gian phòng dưới tầng hầm
- Chương 3 - Bị nhốt
- Chương 4 - Màn thứ hai bắt đầu
- Chương 5 - Quyết định lớn mật của Hầu Thiên Bạch
- Chương 6 - Lành dữ khó đoán
- Chương 7 - Đột biến
- Chương 8 - Đắc thủ
- Chương 9 - Ngón tay đứt
- Chương 10 - Phát hiện mới
- Chương 11 - Thời khắc kết thúc màn hai
- Chương 12 - Màn thứ ba bắt đầu
- Chương 13 - Gia tộc Âu dương
- Chương 14 - Cương thi
- Chương 15 - Một loạt tình tiết mới
- Chương 16 - Sự nguy hiểm khi nguyền rủa phục hồi
- Chương 17 - Ngón tay bị đứt của quỷ
- Chương 18 - Khủng bố trong tích tắc
- Chương 19 - Khi tử vong giáng xuống
- Chương 20 - Giới hạn ghi nợ của vé chuộc cái chết
- Chương 21 - Khủng bố, đia nhau tới!
- Chương 22 - Phá rồi lại lập
- Chương 23 - Dự cảm tử vong
- Chương 24 - Vật nguyền rủa mất hiệu lực
- Chương 25 - Màn thứ tư
- Chương 26 - Chân tướng dưới tầng hầm
- Chương 27 - Huyết từ và sự thật đằng sau
- Chương 28 - Liệu có thể sống sót không?
- Chương 29 - Giả nhân giả nghĩa
- Chương 30 - Kết thúc và trở về
- Chương 31 - Giá thuê giầy cao gót
- Chương 32 - Đêm hôm trước 1
- Chương 33 - Đêm hôm trước 2
- Tập 3 - Chương 1 - Phim kinh dị mới
- Chương 2 - Thuê chung
- Chương 3 - Bạch Vũ Sóc
- Chương 4 - Công chiếu phim kinh dị mới
- Chương 5 - An Tri Huệ
- Chương 6 - Những bố trí trong khoảng thời gian an toàn
- Chương 7 - Nhìn trộm
- Chương 8 - Tiếng khóc
- Chương 9 - Quyết định của Vũ Sóc
- Chương 10 - Linh môi sư
- Chương 11 - Màu đen
- Chương 12 - Âm thanh khủng bố
- Chương 13 - Lần đầu đi vào bên trong
- Chương 14 - Linh môi chi huyết
- Chương 15 - Đêm giáng sinh khủng bố
- Chương 16 - The Walker (Người chết biết đi )
- Chương 17 - Cổng không gian dị thứ nguyên
- Chương 18 - Lớp lớp phòng ngự
- Chương 19 - "Người kia " và "Cấy ghép " quỷ hồn
- Chương 20 - Máu, cánh cổng và không gian thứ nguyên
- Chương 21 - Chuyến bay mang số hiệu 444
- Chương 22 - Bản chép tay của Nitemare
- Chương 23 - Bộ phim kinh dị khác
- Chương 24 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 25 - Ác ma chuyển sinh (Kiếp sau của Ác ma )
- Tập 4 - Chương 1 - Mong chờ của Vũ Sóc
- Chương 2 - Sức mạnh của niềm in
- Chương 3 - Minh tinh điện ảnh
- Chương 4 - Giới hạn của vé chuộc cái chết
- Chương 5 - Khách sạn Adele
- Chương 6 - Những vị khách kỳ quặc
- Chương 7 - Tình tiết mở rộng
- Chương 8 - Diễn viên tụ tập đông đủ
- Chương 9 - Người thiếu nữ mất tích
- Chương 10 - Vòng tay xương người
- Chương 11 - Tầng 15 khủng bố
- Chương 12 - Quy tắc nguyền rủa giảm dần
- Chương 13 - Thể chất linh môi chưa phục hồi
- Chương 14 - Hồn ma biến mất
- Chương 15 - Khó bề phân biệt
- Chương 16 - Cảnh sát
- Chương 17 - Tầng tầng nội tình
- Chương 18 - Lesbian
- Chương 19 - Hai suy đoán của Diệp Tưởng
- Chương 20 - Ba loại vật bị nguyền rủa
- Chương 21 - Phương Tư Ảnh và Lâm Lam Huyên
- Chương 22 - Tập trung và chụp nào
- Chương 23 - Manh mối
- Chương 24 - Chân tướng một năm về trước `
- Chương 25 - Bí ẩn trong bức ảnh
- Chương 26 -Lại xuống bãi đỗ xe ngầm
- Chương 27 - Nguyện vọng của Ôn Vũ Phàm
- Chương 28 - Tiến thoái lưỡng nam
- Chương 29 - Sinh tử nguy kịch
- Chương 30 - Tôi, không buông tay!
- Chương 31 - Vật bị người chết nguyền rủa đầy bí ẩn
- Chương 32 - Cái tên đó
- Chương 33 - Giáo đoàn Đọa Tĩnh
- Chương 34 - Nhược điểm của vòng tay xương người
- Chương 35 - Đột biến và tuyệt cảnh
- Chương 36 - Sinh mạng vô giá
- Chương 37 - Chúng ta quá nhỏ bé
- Chương 38 - Trốn khỏi khách sạn
- Chương 39 - Sự máu lạnh của Vũ Duy Tư
- Chương 40 - Tìm được đường sống trong chỗ chết
- Chương 41 - Cái chết của Diệp Tưởng
- Chương 42 - An Nguyệt Hình
- Chương 43 - Quỷ sai 1
- Chương 44 - Quỷ sai 2
- Chương 45 - Tôi xuống dưới với cậu
- Chương 46 - Mưu tính
- Chương 47 - Lần đầu bắt quỷ
- Chương 48 - Giam câm và chạy thục mạng
- Chương 49 - Vũ Sóc, tỉnh lại đi
- Chương 50 - Nữ nhân vật chính mất tích
- Chương 51 - Giết nàng
- Chương 52 - Kẻ giấu mặt sau màn
- Chương 53 - Bối cảnh tình tiết đen tối
- Chương 54 - Sinh mệnh mong manh
- Chương 55 - Đối tượng cần trừ khử - Ác Ma
- Chương 56 - Vũ Sóc thức tỉnh
- Chương 57 - "Hầu Tước "
- Chương 58 - Mắt của Lucifer
- Chương 59 - Linh môi sư mạnh nhất và quỷ sai mạnh nhất
- Chương 60 - Bị tập trung chú ý
- Chương 61 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 62 - Tử thủ và chống cự
- Chương 63 - Đóng máy
- Chương 64 - Trở về
- Chương 65 - Điệp viên hai mang
- Chương 66 - Mộc Lam và Lý Mẫn Hà
- Tập 5 - Chương 1 - Diễn viên mới
- Chương 2 - Tin tức từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 3 - Tâm lý chiếm vượt thời gian
- Chương 4 - Quá khứ của Tiêu Mộng Kỳ
- Chương 5 - Tôn Dĩ Xuyên
- Chương 6 - Ác ma
- Chương 7 - Thời điểm báo thù
- Chương 8 - Kịch bản bộ phim (Gia tộc Nitemare )
- Chương 9 - Nguyền rủa vượt ngoài tầm kiểm soát của rạp chiếu phim
- Chương 10 - Chúng ta còn hy vọng không ?
- Chương 12 - Trở về
- Chương 13 - Người nhà lạnh lùng
- Chương 14 - Quan hệ trong gia tộc đầy phức tạp
- Chương 15 - Mưu đồ bí mật
- Chương 16 - Tình tiết bất ngờ
- Chương 17 - Bốn người bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 18 - Vì sao?
- Chương 19 - Bí ẩn tầng tầng
- Chương 20 - Lệnh cấm
- Chương 21 - Đợt tìm kiếm thứ hai
- Chương 22 - Nàng....nhìn thấy gì?
- Chương 23 - Bí mật của chiếc gương
- Chương 24 - Ngụy gia và linh môi sư
- Chương 25 - Cái cây đó
- Chương 26 - Năng lực nguyền rủa của mảnh kính vỡ
- Chương 27 - Hai lần NG
- Chương 28 - Vách tường
- Chương 29 - Phong ấn bị giải trừ
- Chương 30 - Không gian khác trong Quỷ Đầu quán
- Chương 31 - Hai mươi giây
- Chương 32 - Khu vực hắc ám
- Chương 33 - Vật bị nguyền rủa hệ thời gian
- Chương 34 - Khủng bố tuyệt đối
- Chương 35 - Không gian bị phong ấn
- Chương 36 - Câu đó 7 năm trước
- Chương 37 - Bình yên trước giông bão
- Chương 38 - Ý nghĩa của trở về
- Chương 39 - Nghi thức lên đồng
- Chương 40 - Cô là người đàn bà của tôi
- Chương 41 - Truyền thuyết của trấn Bạch Hà
- Chương 42 - Thứ đó
- Chương 43 - Lựa chọn của Diệp Tưởng
- Chương 44 - Quá nhiều thi thể
- Chương 45 - Chân tướng của Quỷ nhục quán
- Chương 46 - Thế giới song song
- Chương 47 - Sự trở về chân chính
- Chương 48 - Vũ Sóc bị quỷ nhập
- Chương 49 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 50 - Hi vọng cuối cùng
- Chương 51 - Vật bị nguyền rủa xuất hiện
- Chương 52 - Niêm phong và trở về
- Chương 53 - Vai diễn đặc biệt của Diệp Tưởng
- Chương 54 - Tiêu bản Ác ma
- Chương 55 - Hộp thư đầu quỷ
- Chương 56 - Quần cường hội tụ
- Tập 6 - Chương 1 - Thần y chết yểu 1
- Chương 2 - Thần y chết yểu 2
- Chương 3 - Thần y chết yểu 3
- Chương 4 - "Thần Y " và "Ảnh pháp sư "
- Chương 5 - Âm thanh của ác ma
- Chương 6 - Con đường vong hồn
- Chương 7 - Văn phòng kinh doanh siêu nhiên
- Chương 8 - Quẻ đại hung
- Chương 9 - Phật đạo và Sát đạo
- Chương 10 - Tứ trinh
- Chương 11 - Ác mộng
- Chương 12 - Ôn Vũ Phàm lột xác
- Chương 13 - Quấn thân
- Chương 14 - Chỉ dẫn và đi tới
- Chương 15 - Pho tượng không đầu
- Chương 16 - Phim kinh dị dòng ác ma
- Chương 17 - Cô đến rồi
- Chương 18 - Người ghi chép siêu nhiên
- Chương 19 - Thích khách đến từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 20 - Nam Cung Tiểu Tăng và Cronus
- Chương 21 - Tái sinh
- Chương 22 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 5
- Chương 23 - Kỳ mưu của Hầu Tước
- Chương 24 - Mắt quỷ
- Chương 25 - Cô là của ta
- Chương 26 - Độ khó của phim kinh dị vượt quá mong muốn
- Chương 27 - Quy luật xuất hiện của con đường vong hồn
- Chương 28 - Người hy sinh đầu tiên
- Chương 29 - Quyết sách của Tiểu Tăng
- Chương 30 - Con đường vong hồn tái hiện
- Chương 31 - Sứ mệnh cuả hai đời "tróc quỷ sư "
- Chương 32 - Vật chủ của ác ma
- Chương 33 - Kết cục của quyển sổ tay
- Chương 34 - Đi vào con đường vong hồn
- Chương 35 - Tiếng gọi từ nơi tận cùng của con đường vong hồn
- Chương 36 - Kẻ chết thay
- Chương 37 - Chùa không sơn
- Chương 38 - Phương trượng không giới
- Chương 39 - Bia đá không chữ viết
- Chương 40 - Đầu người, tọa độ và dẫn đường
- Chương 41 - An Nguyệt Hình và tấm ảnh chụp ác ma
- Chương 42 - Đình chiến và liên thủ
- Chương 43 - Bước vào con đường vong hồn
- Chương 44 - Suy tính của Meiko
- Chương 45 - Phía trước là tử lộ
- Chương 46 - Không gian hồn loạn
- Chương 47 - Mặt nạ của Yoon In Hee
- Chương 48 - Tận cùng của con đường
- Chương 49 - Vật bị nguyền rủa của Vũ Sóc
- Chương 50 - Bong bóng mặt quỷ
- Chương 51 - "Âm phủ " tầng cao
- Chương 52 - Ngục cầu hôn
- Chương 53 - Vô gian chi môn
- Tập 7 - Chương 1 - Diệp Tưởng và "Hầu Tước "
- Chương 2 - Điềm báo chẳng lành
- Chương 3 - Gian phòng ma quái
- Chương 4 - Người đàn ông bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 5 - Bí ẩn chốn thâm ơn
- Chương 6 - Cảm ứng của "Hầu Tước "
- Chương 7 - Phát hiện bất ngờ
- Chương 8 - Kịch bản màn thứ ba
- Chương 9 - Chung một giấc mơ
- Chương 10 - Kế hay của trận doanh Khu Ma
- Chương 11 - Thử thách sống còn
- Chương 12 - Rơi và địa ngục
- Chương 13 - Lý Tín Lăng và Tây Môn Khả Lệ
- Chương 14 - Âm U Liên ma quái
- Chương 15 - Một lần nữa lên đường
- Chương 16 - Tập trung
- Chương 17 - Huyết mạch của "Khu ma sư"
- Chương 18 - Công việc kỳ quái
- Chương 19 - Chỉnh lý manh mối
- Chương 20 - Ác linh xuất hiện
- Chương 21 - Bộ xương
- Chương 22 - Điều tra thôn họ Tào
- Chương 23 - Tung tích của hai diễn viên
- Chương 24 - Hắn
- Chương 25 - Còn hai ngày
- Chương 26 - Hai loại phim kinh dị: có thể hóa giải và không thể hóa giải
- Chương 27 - Hai cách sống sót
- Chương 28 - Tiết lộ chân tướng
- Chương 29 - Hang động cùng thi thể
- Chương 30 - Bên dưới.....thông xuống địa ngục
- Chương 31 - Tiêu bản
- Chương 32 - Ác ma đến từ địa ngục
- Chương 33 - Bóng ma khủng bố
- Chương 34 - Vật bị nguyền rủa sinh ra
- Chương 35 - Chuyện mà Diệp Tưởng bỏ qua
- Chương 36 - "Hầu Tước " bình phục
- Chương 37 - Thể chất hắc ma thuật
- Chương 38 - Lưới "radar" của linh môi sư
- Chương 39 - Xí ngầu đen và xí ngầu đỏ
- Chương 40 - Vận mệnh của nhân vật nam thứ chính
- Chương 41 - Hang núi
- Chương 42 - Bộ sách thời Trung cổ
- Chương 43 - Bá tước Wallace
- Chương 44 - Ma nữ chi đồng (Đồng tử của ma nữ )
- Chương 45 - Lần đầu "Hầu Tước " ra tay
- Chương 46 - Dị biến của Diệp Tử 1
- Chương 47 - Dị biến của Diệp Tưởng 2
- Chương 48 - Hang động địa ngục
- Chương 49 - Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp
- Chương 50 - Đường hầm không thể lui
- Chương 51 - "Bất tử Tu La " Lý Tín Lăng
- Chương 52 - Bóng hình ấy
- Chương 53 - Kéo dài hơi tàn
- Chương 54 - Tác dụng của kỹ năng diễn xuất
- Chương 55 - Cộng hưởng
- Chương 56 - Dung hợp
- Chương 57 - Diệp Tưởng đối mặt với An Nguyệt Hình
- Chương 58 - Thợ săn ác ma
- Chương 59 - Không gian tầng cao
- Chương 60 - Bảy phim kinh dị không thể hóa giải
- Chương 61 - Ác niệm của Chu Tử Vinh
- Chương 62 - "Hầu Tước " và Diệp Tưởng
- Chương 63 - Lần NG thứ ba
- Chương 64 - Bộ phim làm nên tên tuổi của "Hầu Tước "
- Chương 65 - Không gian vu nữ
- Chương 66 - Cương thi hút máu
- Chương 67 - Silent Hill
- Chương 68 - La Hầu