Chương 5 - Quyết định lớn mật của Hầu Thiên Bạch
Phòng giam......
Trước mắt trên phần lớn tấm áp phích tuyên truyền đều tập trung nhấn mạnh tới cánh cửa bị khoá kín. « Giam cầm chi thất » là bộ phim kinh dị mới chỉ được tuyên truyền trong vòng chưa tới hai tuần cho đến trước khi được công chiếu,cho nên áp phích tờ rơi tuyên truyền cũng không nhiều, phần giới thiệu sơ lược nội dung cũng rất đơn giản.
Có thể khẳng định là...... Thứ bị giam trong căn phòng dưới tầng ngầm tuyệt đối không đơn giản. Nhưng là, cho dù là từ những gì được tuyên truyền cho đến kịch bản trước mặt cũng không tìm thấy bất cứ một manh mối gì về « thứ đó » cả.
-Thật ra......cũng không cần phải suy nghĩ quá nhiều !
Lưu Oánh chống cằm nói:
-Ừm, dù sao thì.....chỉ cần chúng ta chuẩn bị đồ ăn cho tốt,ba ngày sau, tôi nghĩ....chắc chẳng có chuyện gì xảy ra đâu.
Vu Thần lắc đầu, nói:
-Tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy đâu. Phía sau khẳng định có một bí ẩn đang được dấu giếm. Chẳng qua tôi thực sự đoán không ra. Hơn nữa...... Sau ba ngày sau, chúng ta thật sự có thể rời khỏi nơi này sao? Tôi khá nghi ngờ chuyện này đấy.
Người đàn ông thấp bé tên Ngô Quân vội vàng nói:
-Không, không thể nào ! Chúng ta với chủ nhân nơi này không oán không thù, chắc không cần phải làm vậy chứ?
-Tôi dám khẳng định chuyện cũng không hề đơn giản. Chuẩn bị thức ăn ngày ba bữa ai mà không thể làm được, việc gì cần phải kiếm đám người chúng ta, hơn nữa còn trả mức lương cao như vậy. Sau đây tôi sẽ nói ra điều mà tôi phán đoán được. Mọi ngươi nghe xong có thể cho chút ý kiến.
Vu Thần hắng giọng sau đó hắn nhìn mọi người rồi nói một cách nhỏ nhẹ:
-Đối phương đem nhốt chúng ta vào đây, để chúng ta không thể liên lạc với bên ngoài,lại cam kết trả lương cao để mời chúng ta đến chỉ để chuẩn bị bữa ăn trong ba ngày. Tôi sau 1 đêm suy nghĩ cuối cùng, mới dám đưa ra kết luận-- chúng ta chính là 'vật thí nghiệm'.
-Anh...... anh nói cái gì?
-Vật thí nghiệm?
-Rốt cuộc anh có ý gì?
Vu Thần tiếp tục nói:
-Điều kiện tuyển người vẻn vẹn chỉ giới hạn tuổi, những điều kiện khác cũng không có chứng tỏ bất cứ ai cũng có thể tham gia. Cánh cửa khoá kín ở phía dưới tôi đã có xem qua, đừng nói là nhốt một người, cho dù nhốt một con dã thú cũng thừa sức. Cho nên, mục đích của họ khi mời chúng ta đến đây không phải là để trông coi, cũng không phải để nuôi dưỡng thứ gì đó. Thức ăn trong ba ngày hoàn toàn có thể được chuẩn bị trước sau đó đặt trước của tầng ngầm. Tôi đã xem xét qua, trong tầng ngầm có đặt rất nhiều bình gốm, đồ ăn bên trong đều được ướp muối để bảo quản, cho nên, thức ăn hoàn toàn có thể được chuẩn bị trước đó. Như vậy, mục đích của bọn họ khi mời chúng ta đến 'nuôi' thứ gì đó cũng là dư thừa .
-Nhưng mà...... Không chỉ yêu cầu chúng ta phải tới đây,lại còn giới hạn số ứng viên tối đa là 7 người, thậm chí còn trả lương cao như vậy,lại còn chưa yên tâm đặt cọc tiền trước cho chúng ta. Thật giống như bọn họ sợ...... không có ai đến. Cho nên, tôi nghĩ tới nghĩ lui. Mục đích của việc chúng ta có mặt ở đây chính là để tiến hành một 'thí nghiệm'. Mà bọn họ nhốt chúng ta ở đây là vì sợ chúng ta sẽ chạy trốn. Nói cách khác, trong ba ngày này...... nhất định sẽ có chuyện xảy ra.
Mọi người đều tỏ ra sợ hãi không biết phải nói gì.
-Đúng vậy, công việc có thể hoàn thành 1 cách dễ dàng lại đảm bảo trả lương cao như vậy để mời chúng ta đến, ta chỉ có thể nghĩ đến vấn đề 'thí nghiệm'. Hay nói cách khác, bọn họ nhốt chúng ta ở đây chính là muốn chứng thực xem ba ngày sau kết quả của chúng ta sẽ thế nào. Mà thí nghiệm đối với bọn họ mà nói vô cùng quan trọng. Trên tờ giấy a4 cũng nhắc chúng ta không nên tìm cách tiếp xúc với « người » bị nhốt dưới tầng ngầm, cũng nhấn mạnh tuyệt đối không thể thả 'người' kia ra ngoài. Cho nên, thí nghiệm nhất định có liên quan đến « người » này.
-Rốt cuộc thì đó là thí nghiệm gì?
Diệp Tưởng chụm hai tay chống cằm rồi hỏi:
-Nếu mà nói là thí nghiệm thì tôi cứ cảm thấy......không đáng tin lắm.
Mà lúc này Triệu Tiểu Nhã bỗng nhiên mở miệng :
-Vẫn còn chưa thể khẳng định như vậy. Tôi cho rằng có lẽ vẫn còn có khả năng khác."
-Có lẽ có, bởi vì thông tin mà tôi thu thập được còn quá ít.
Vu Thần cũng không phản đối ý kiến của Triệu Tiểu Nhã.
-Tóm lại, trong ba ngày nay mọi người phải tập trung chú ý. Tóm lại cứ dựa theo yêu cầu trên tờ giấy kia mà làm việc. Còn nữa, tôi nói những lời này mục đích là hy vọng mọi người nâng cao cảnh giác , chứ tôi không hy vọng sẽ khiến mọi người cảm thấy hoảng sợ.
Lưu Oánh lập tức cười ha hả nói:
-Phải...... Phải......Thí nghiệm gì chứ, anh nói chuyện có chút phóng đại đấy......
Diệp Tưởng nhìn nàng cười cười,trong lòng hắn cũng rất khâm phục người thiếu nữ kiên cường này. Người bình thường là không thể nào hoá thân vào nhân vật nhanh đến như vậy được.
-Tinh!
Trong phòng bếp, một âm thanh trong trẻo vang lên thu hút sự chú ý của mọi người. Vì thế, mọi người vội vàng chạy vào trong bếp.
Mở cửa thang máy đưa đồ ăn, chỉ thấy......chén đĩa sạch bong. Còn chiếc di động thì.....không thấy đâu!
Thấy được cảnh này, Vu Thần cũng không có vẻ ngạc nhiên vì tất cả đã sớm nằm trong dự đoán của hắn.
Thức ăn đều đã ăn hết.
Sau khi lấy ra chén đĩa, Hầu Thiên Bạch và Ngô Quân phụ trách việc rửa chén.
-Đồ ăn được ăn hết sạch sẽ chẳng còn lại gì.
Hầu Thiên Bạch nhìn kia bát, chậc lưỡi nói:
-Người này có phải đói quá rồi không?"
Sau khi rửa sạch bát đĩa rồi đem xếp vào tủ bát,Hầu Thiên Bạch đi vào phòng khách rồi nói:
-Được rồi, tôi xin phép lên lầu nghi ngơi 1 chút, lát nữa còn phải xuống chuẩn bị bữa trưa.
Vừa nói ra câu này, không ít người nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên.
-Hàng, Hàng Thanh Thư...... Cậu......
Vu Thần chỉ vào hắn rồi hỏi:
-Cậu muốn lên trên lầu để nghỉ ngơi?
Chẳng trách hắn ngạc nhiên như vậy.
Căn cứ theo kịch bản màn thứ hai kịch bản, sau khi nhân vật Ngô Quân rửa xong chén bát liền nói muốn đi lên trên lầu nghỉ ngơi. Sau đó, thấy hắn vẫn còn chưa xuống vì thế mọi người chạy lên lầu tìm hắn. Sau đó mọi người nhìn thấy Ngô Quân nằm chết rất thê thảm trong phòng!
Bộ dạng của Ngô Quân khi chết được kịch bản miêu tả tương đối thê thảm. Xương cổ hoàn toàn đứt đoạn. Đầu thì vẫn còn dính trên cổ, chỉ là thiếu đi bộ phận kết nối !
Cho nên, cho dù có đánh chết thì diễn viên đóng vai Ngô Quân cũng không dám đi lên. Trong thời gian này mọi người cũng chuẩn bị chờ đợi bên dưới . Nhưng mà, Hầu Thiên Bạch không ngờ lại chủ động muốn đi lên lầu!
Vu Thần lập tức hiểu được ý định của hắn.
Hầu Thiên Bạch người này kỳ thật tính cách tương đối bồng bột,giống như nghé con không sợ hổ. Hắn rất sùng bái Phương Lãnh, cũng muốn được giống như y. Hắn biết chỉ khi chủ động đối đầu với nguy hiểm, liều chết tranh thủ mới có khả năng đạt được vé chuộc cái chết. Vé chuộc cái chết nhiều chính là nhân tố quan trọng nhất quyết định khả năng sống sót của bạn trong một bộ phim kinh dị.
Mà Hầu Thiên Bạch ỷ vào vật bị nguyền rủa trên người, cộng thêm việc đã sống sót qua mấy bộ kinh dị liền khiến trong lòng hắn cực kỳ tự tin nên hắn mới quyết định chủ động đối đầu với nguy hiểm! Hiển nhiên, hắn rất tin tưởng bản thân sẽ tiếp tục sống sót ! Mà như vậy vé chuộc cái chết tự nhiên cũng sẽ gia tăng rất nhiều !
Diệp Tưởng tự hỏi, hắn tuyệt đối không dám làm như vậy !
Vu Thần muốn khuyên can, nhưng là đứng trên cương vị là Liễu Hải Bình,hắn có thể nói được gì?
Mà Hầu Thiên Bạch không hề nói thêm gì, liền bước lên lầu.
Lúc này trong lòng Hầu Thiên Bạch đang hồi tưởng lại ngày xưa Phương Lãnh dũng mãnh thế nào, cũng cố gắng đè nén sự sợ hãi trong lòng. Trong khoảng thời gian này vé chuộc cái chết của hắn vẫn trong tình trạng nửa vời không tăng không giảm. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không kiếm được thêm vật bị nguyền rủa thì thôi, hắn chưa chắc đã có thể tiếp tục sử dụng vật bị nguyền rủa mà mình đang có. Một khi đã như vậy, dứt khoát chủ động đối đầu với nguy hiểm, cầu phú quý trong hiểm nguy.
Một khi vé chuộc cái chết không đủ để có thể sử dụng vật bị nguyền rủa, khi đó hắn chết chắc!
Phương đại ca làm được, vì sao hắn không thể?
Sau khi đi đến lầu hai sau, hắn liền bước tới phòng của Ngô Quân, miệng vẫn lẩm bẩm:
-Ừm, dù sao cũng không có việc gì, nhìn xem phòng của người khác cũng tốt.
Căn biệt thự này không có cửa sổ cũng chẳng có lỗ thông gió, ánh nắng hoàn toàn không chiếu được vào bên trong. Cho nên trong phòng, ban ngày hay ban đêm cũng chẳng có gì khác. Mà bước đi trong hành lang sâu hun hút, nhịp tim Hầu Thiên Bạch đập càng lúc càng nhanh.
Đi hết hành lang, sau đó rẽ ngang chính là...... phòng của Ngô Quân.
Vu Thần lúc này đứng ngồi không yên, hắn không biết mình có nên lên xem xem y có chuyện gì không? Tốt xấu gì thì y cũng là bạn đồng hành của hắn ! Nhưng ngày mai là ngày công chiếu của « Quỷ tế » phần 3, mà đến lúc đó hắn sẽ phải cho Phương Lãnh thuê vật bị nguyền rủa của mình. Nếu bây giờ mình có chuyện gì......
Đang lúc trong lòng Vu Thần phân vân không biết phải làm sao,thì cũng là lúc Hầu Thiên Bạch đã băng qua hành lang. Bước chân hắn từ từ chậm lại,đồng thời, hai tay của hắn cũng đút vào trong túi.
Vật bị nguyền rủa trên người hắn là một chiếc giày cao gót.
Trong 1 bộ phim kinh dị mà trước đó hắn có tham gia diễn tên là « Giày cao gót màu đỏ máu », hắn may mắn đạt được vật bị người chết nguyền rủa có vai trò then chốt trong phim -- giày cao gót màu đỏ. Chủ nhân của chiếc giày cao gót này bị người ta hiếp trước giết sau, dẫn đến việc chiếc giày cao gót này bị người chết nguyền rủa, mà mục tiêu của nguyền rủa là người tiếp xúc hoặc đeo vào đôi giày này.
Đương nhiên, giày cao gót này vốn là 1 đôi, nhưng hắn chỉ lấy được 1 chiếc. Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi. Hắn cố ý lựa chọn chiếc quần có túi rất sâu, đủ để đút vừa chiếc giày cao gót này vào. Hiện tại, tay hắn đang nắm chặt chiếc giày cao gót trong túi, một khi gặp chuyện không may hắn sẽ lập tức lôi nó ra!
Bước chân hắn càng lúc càng chậm, đồng thời trong lòng hắn không hiểu sao cũng bắt đầu cảm thấy lo sợ. Hắn suy nghĩ không biết bản thân có phải quá lỗ mãng hay không?
Hắn thỉnh thoảng lại quay đầu lại nhìn. Cuối cùng, thậm chí hai chân cũng bắt đầu run rẩy.
Chiếc giầy cao gót này nếu sử dụng vượt quá 1 giây nhưng chưa tới 10 giây thì số lượng vé chuộc cái chết phải trả bằng thù lao danh nghĩa của diễn viên trong phim. Nếu dùng quá 10 giây, lúc đó số vé chuộc cái chết bị trừ bằng 2 lần thù lao danh nghĩa của diễn viên. Đương nhiên, Hầu Thiên Bạch cũng không quá lo lắng. Cho dù vé chuộc cái chết thực sự biến thành số âm, nhưng mà căn cứ theo quy tắc chỉ cần vé chuộc cái chết không vượt quá -500 tấm thì diễn viên vẫn còn quyền sử dụng vật bị nguyền rủa, chỉ cần đến lúc hết phim tìm cách bổ sung vé chuộc cái chết để nó trở thành số dương là được. Nhưng mà, nếu vé chuộc cái chết bị âm quá 500 tấm vé chuộc cái chết, như vậy diễn viên sẽ không được sử dụng vật bị nguyền rủa. Cho dù có lấy nó ra trước màn ảnh, cấm chế cũng sẽ không được gỡ bỏ, như vậy giày cao gót cũng chỉ là một chiếc giày cao gót bình thường mà thôi.
Nhưng mà, chỉ cần hắn có thể tiếp tục sống, như vậy lượng vé chuộc cái chết mà hắn kiếm được sẽ không cần phải nghĩ .
Bây giờ, hắn rốt cục đã đến trước cửa phòng Ngô Quân.
Hắn an ủi chính mình: « Không có việc gì đâu. Lúc trước bộ «Giày cao gót màu đỏ máu » còn khó khăn hơn bộ phim kinh dị « Giam cầm chi thất » lần này. Nguyền rủa bám vào chiếc giày cao gót này khẳng định còn nguy hiểm hơn so với quỷ trong phim này. Huống chi trước đó mỗi lần sử dụng, mình đều có thể hóa nguy thành an, tuy rằng cái giá phải trả cũng có chút cao......
Hiện tại, bản thân hắn khi không lại bị trừ đi 30 tấm vé chuộc cái chết. Nhưng Hầu Thiên Bạch cũng không để ý quá nhiều, hắn đã chuẩn bị tâm lý cho chuyện này.
Cuối cùng, hắn thở sâu rồi mở cửa.
Hắn dùng tay trái để mở cửa, tay phải nắm chặt chiếc giày cao gót trong túi, lúc nào cũng có thể rút ra ngay!
Cửa, đã mở.
Bên trong...... không có một bóng người.
Trên giường, chăn chiếu rất bừa bộn. Bởi vì còn chưa bật đèn nên trong phòng có vẻ tối om...... Không, những nơi gần hành lang cũng đều tối om, bởi vì trên hành lang cũng không có đèn.
Đi vào trong phòng, hắn đi tới trước giường. Sau khi chỉnh sửa lại quần áo,hắn nói ra lời thoại mà bản thân tự nghĩ:
-E hèm...... Cái cậu Ngô Quân đúng là lười, cả chăn chiếu cũng chẳng chịu sắp xếp cho gọn gàng. Phòng này cũng không tệ lắm, ha ha.
Đồng thời, hắn dựa người vào tường, cảnh giác nhìn khắp bốn phía trong phòng, nhất là vị trí cửa phòng.
Đến đây đi......
Trong lòng hắn lẩm bẩm:
Mặc kệ ngươi là oan hồn lệ quỷ gì ,hãy xem ông đấy đối phó ngươi thế nào nhé!
Chỉ là, tròng mắt không ngừng giãn ra, và sự run rẩy không thể khống chế đã sớm bán đứng hắn. Cho dù hắn có cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh ngoài mặt ra sao , thì hắn vẫn đang sợ hãi!
- Chương mở đầu
- Tập 1 - Chương 1 -Phim kinh dị chân thật
- Chương 2 - Vé chuộc cái chết
- Chương 3 - Rời khỏi xe khách
- Chương 4 - Kế hoạch và biến cố
- Chương 5 - Quỷ ảnh xuất hiện
- Chương 6 - Khủng bố đến gần
- Chương 7 - Nửa đêm
- Chương 8 - Được ăn cả ngã về không
- Chương 9 - Thứ dơ bẩn
- Chương 10 - Tình thế nguy cấp
- Chương 11 - Cầu sinh trong tuyệt cảnh
- Chương 12 - Người chết mới
- Chương 13 - Màn thứ ba
- Chương 14 - Rạp chiếu phim địa ngục
- Chương 15 - Vật bị người chết nguyền rủa
- Chương 16 - Nhân vật chính chết
- Chương 17 - Sinh tử một đừng
- Chương 18 - Kết phim
- Chương 19 - Rạp chiếu phim và các diễn viên
- Chương 20 - Phương Lãnh
- Chương 21 - Cuộc sống địa ngục bắt đầu
- Chương 22 - Quỷ tế
- Chương 23 - Vé chuộc cái chết và quy tắc của vật nguyền rủa
- Chương 24 - Bộ phim kinh dị tiếp theo
- Chương 25 - Phòng giam
- Chương 26 - Vật nguyền rủa bị mất
- Tập 2 - Chương 1 - Bộ phim kinh dị mới
- Chương 2 - Gian phòng dưới tầng hầm
- Chương 3 - Bị nhốt
- Chương 4 - Màn thứ hai bắt đầu
- Chương 5 - Quyết định lớn mật của Hầu Thiên Bạch
- Chương 6 - Lành dữ khó đoán
- Chương 7 - Đột biến
- Chương 8 - Đắc thủ
- Chương 9 - Ngón tay đứt
- Chương 10 - Phát hiện mới
- Chương 11 - Thời khắc kết thúc màn hai
- Chương 12 - Màn thứ ba bắt đầu
- Chương 13 - Gia tộc Âu dương
- Chương 14 - Cương thi
- Chương 15 - Một loạt tình tiết mới
- Chương 16 - Sự nguy hiểm khi nguyền rủa phục hồi
- Chương 17 - Ngón tay bị đứt của quỷ
- Chương 18 - Khủng bố trong tích tắc
- Chương 19 - Khi tử vong giáng xuống
- Chương 20 - Giới hạn ghi nợ của vé chuộc cái chết
- Chương 21 - Khủng bố, đia nhau tới!
- Chương 22 - Phá rồi lại lập
- Chương 23 - Dự cảm tử vong
- Chương 24 - Vật nguyền rủa mất hiệu lực
- Chương 25 - Màn thứ tư
- Chương 26 - Chân tướng dưới tầng hầm
- Chương 27 - Huyết từ và sự thật đằng sau
- Chương 28 - Liệu có thể sống sót không?
- Chương 29 - Giả nhân giả nghĩa
- Chương 30 - Kết thúc và trở về
- Chương 31 - Giá thuê giầy cao gót
- Chương 32 - Đêm hôm trước 1
- Chương 33 - Đêm hôm trước 2
- Tập 3 - Chương 1 - Phim kinh dị mới
- Chương 2 - Thuê chung
- Chương 3 - Bạch Vũ Sóc
- Chương 4 - Công chiếu phim kinh dị mới
- Chương 5 - An Tri Huệ
- Chương 6 - Những bố trí trong khoảng thời gian an toàn
- Chương 7 - Nhìn trộm
- Chương 8 - Tiếng khóc
- Chương 9 - Quyết định của Vũ Sóc
- Chương 10 - Linh môi sư
- Chương 11 - Màu đen
- Chương 12 - Âm thanh khủng bố
- Chương 13 - Lần đầu đi vào bên trong
- Chương 14 - Linh môi chi huyết
- Chương 15 - Đêm giáng sinh khủng bố
- Chương 16 - The Walker (Người chết biết đi )
- Chương 17 - Cổng không gian dị thứ nguyên
- Chương 18 - Lớp lớp phòng ngự
- Chương 19 - "Người kia " và "Cấy ghép " quỷ hồn
- Chương 20 - Máu, cánh cổng và không gian thứ nguyên
- Chương 21 - Chuyến bay mang số hiệu 444
- Chương 22 - Bản chép tay của Nitemare
- Chương 23 - Bộ phim kinh dị khác
- Chương 24 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 25 - Ác ma chuyển sinh (Kiếp sau của Ác ma )
- Tập 4 - Chương 1 - Mong chờ của Vũ Sóc
- Chương 2 - Sức mạnh của niềm in
- Chương 3 - Minh tinh điện ảnh
- Chương 4 - Giới hạn của vé chuộc cái chết
- Chương 5 - Khách sạn Adele
- Chương 6 - Những vị khách kỳ quặc
- Chương 7 - Tình tiết mở rộng
- Chương 8 - Diễn viên tụ tập đông đủ
- Chương 9 - Người thiếu nữ mất tích
- Chương 10 - Vòng tay xương người
- Chương 11 - Tầng 15 khủng bố
- Chương 12 - Quy tắc nguyền rủa giảm dần
- Chương 13 - Thể chất linh môi chưa phục hồi
- Chương 14 - Hồn ma biến mất
- Chương 15 - Khó bề phân biệt
- Chương 16 - Cảnh sát
- Chương 17 - Tầng tầng nội tình
- Chương 18 - Lesbian
- Chương 19 - Hai suy đoán của Diệp Tưởng
- Chương 20 - Ba loại vật bị nguyền rủa
- Chương 21 - Phương Tư Ảnh và Lâm Lam Huyên
- Chương 22 - Tập trung và chụp nào
- Chương 23 - Manh mối
- Chương 24 - Chân tướng một năm về trước `
- Chương 25 - Bí ẩn trong bức ảnh
- Chương 26 -Lại xuống bãi đỗ xe ngầm
- Chương 27 - Nguyện vọng của Ôn Vũ Phàm
- Chương 28 - Tiến thoái lưỡng nam
- Chương 29 - Sinh tử nguy kịch
- Chương 30 - Tôi, không buông tay!
- Chương 31 - Vật bị người chết nguyền rủa đầy bí ẩn
- Chương 32 - Cái tên đó
- Chương 33 - Giáo đoàn Đọa Tĩnh
- Chương 34 - Nhược điểm của vòng tay xương người
- Chương 35 - Đột biến và tuyệt cảnh
- Chương 36 - Sinh mạng vô giá
- Chương 37 - Chúng ta quá nhỏ bé
- Chương 38 - Trốn khỏi khách sạn
- Chương 39 - Sự máu lạnh của Vũ Duy Tư
- Chương 40 - Tìm được đường sống trong chỗ chết
- Chương 41 - Cái chết của Diệp Tưởng
- Chương 42 - An Nguyệt Hình
- Chương 43 - Quỷ sai 1
- Chương 44 - Quỷ sai 2
- Chương 45 - Tôi xuống dưới với cậu
- Chương 46 - Mưu tính
- Chương 47 - Lần đầu bắt quỷ
- Chương 48 - Giam câm và chạy thục mạng
- Chương 49 - Vũ Sóc, tỉnh lại đi
- Chương 50 - Nữ nhân vật chính mất tích
- Chương 51 - Giết nàng
- Chương 52 - Kẻ giấu mặt sau màn
- Chương 53 - Bối cảnh tình tiết đen tối
- Chương 54 - Sinh mệnh mong manh
- Chương 55 - Đối tượng cần trừ khử - Ác Ma
- Chương 56 - Vũ Sóc thức tỉnh
- Chương 57 - "Hầu Tước "
- Chương 58 - Mắt của Lucifer
- Chương 59 - Linh môi sư mạnh nhất và quỷ sai mạnh nhất
- Chương 60 - Bị tập trung chú ý
- Chương 61 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 62 - Tử thủ và chống cự
- Chương 63 - Đóng máy
- Chương 64 - Trở về
- Chương 65 - Điệp viên hai mang
- Chương 66 - Mộc Lam và Lý Mẫn Hà
- Tập 5 - Chương 1 - Diễn viên mới
- Chương 2 - Tin tức từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 3 - Tâm lý chiếm vượt thời gian
- Chương 4 - Quá khứ của Tiêu Mộng Kỳ
- Chương 5 - Tôn Dĩ Xuyên
- Chương 6 - Ác ma
- Chương 7 - Thời điểm báo thù
- Chương 8 - Kịch bản bộ phim (Gia tộc Nitemare )
- Chương 9 - Nguyền rủa vượt ngoài tầm kiểm soát của rạp chiếu phim
- Chương 10 - Chúng ta còn hy vọng không ?
- Chương 12 - Trở về
- Chương 13 - Người nhà lạnh lùng
- Chương 14 - Quan hệ trong gia tộc đầy phức tạp
- Chương 15 - Mưu đồ bí mật
- Chương 16 - Tình tiết bất ngờ
- Chương 17 - Bốn người bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 18 - Vì sao?
- Chương 19 - Bí ẩn tầng tầng
- Chương 20 - Lệnh cấm
- Chương 21 - Đợt tìm kiếm thứ hai
- Chương 22 - Nàng....nhìn thấy gì?
- Chương 23 - Bí mật của chiếc gương
- Chương 24 - Ngụy gia và linh môi sư
- Chương 25 - Cái cây đó
- Chương 26 - Năng lực nguyền rủa của mảnh kính vỡ
- Chương 27 - Hai lần NG
- Chương 28 - Vách tường
- Chương 29 - Phong ấn bị giải trừ
- Chương 30 - Không gian khác trong Quỷ Đầu quán
- Chương 31 - Hai mươi giây
- Chương 32 - Khu vực hắc ám
- Chương 33 - Vật bị nguyền rủa hệ thời gian
- Chương 34 - Khủng bố tuyệt đối
- Chương 35 - Không gian bị phong ấn
- Chương 36 - Câu đó 7 năm trước
- Chương 37 - Bình yên trước giông bão
- Chương 38 - Ý nghĩa của trở về
- Chương 39 - Nghi thức lên đồng
- Chương 40 - Cô là người đàn bà của tôi
- Chương 41 - Truyền thuyết của trấn Bạch Hà
- Chương 42 - Thứ đó
- Chương 43 - Lựa chọn của Diệp Tưởng
- Chương 44 - Quá nhiều thi thể
- Chương 45 - Chân tướng của Quỷ nhục quán
- Chương 46 - Thế giới song song
- Chương 47 - Sự trở về chân chính
- Chương 48 - Vũ Sóc bị quỷ nhập
- Chương 49 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 50 - Hi vọng cuối cùng
- Chương 51 - Vật bị nguyền rủa xuất hiện
- Chương 52 - Niêm phong và trở về
- Chương 53 - Vai diễn đặc biệt của Diệp Tưởng
- Chương 54 - Tiêu bản Ác ma
- Chương 55 - Hộp thư đầu quỷ
- Chương 56 - Quần cường hội tụ
- Tập 6 - Chương 1 - Thần y chết yểu 1
- Chương 2 - Thần y chết yểu 2
- Chương 3 - Thần y chết yểu 3
- Chương 4 - "Thần Y " và "Ảnh pháp sư "
- Chương 5 - Âm thanh của ác ma
- Chương 6 - Con đường vong hồn
- Chương 7 - Văn phòng kinh doanh siêu nhiên
- Chương 8 - Quẻ đại hung
- Chương 9 - Phật đạo và Sát đạo
- Chương 10 - Tứ trinh
- Chương 11 - Ác mộng
- Chương 12 - Ôn Vũ Phàm lột xác
- Chương 13 - Quấn thân
- Chương 14 - Chỉ dẫn và đi tới
- Chương 15 - Pho tượng không đầu
- Chương 16 - Phim kinh dị dòng ác ma
- Chương 17 - Cô đến rồi
- Chương 18 - Người ghi chép siêu nhiên
- Chương 19 - Thích khách đến từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 20 - Nam Cung Tiểu Tăng và Cronus
- Chương 21 - Tái sinh
- Chương 22 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 5
- Chương 23 - Kỳ mưu của Hầu Tước
- Chương 24 - Mắt quỷ
- Chương 25 - Cô là của ta
- Chương 26 - Độ khó của phim kinh dị vượt quá mong muốn
- Chương 27 - Quy luật xuất hiện của con đường vong hồn
- Chương 28 - Người hy sinh đầu tiên
- Chương 29 - Quyết sách của Tiểu Tăng
- Chương 30 - Con đường vong hồn tái hiện
- Chương 31 - Sứ mệnh cuả hai đời "tróc quỷ sư "
- Chương 32 - Vật chủ của ác ma
- Chương 33 - Kết cục của quyển sổ tay
- Chương 34 - Đi vào con đường vong hồn
- Chương 35 - Tiếng gọi từ nơi tận cùng của con đường vong hồn
- Chương 36 - Kẻ chết thay
- Chương 37 - Chùa không sơn
- Chương 38 - Phương trượng không giới
- Chương 39 - Bia đá không chữ viết
- Chương 40 - Đầu người, tọa độ và dẫn đường
- Chương 41 - An Nguyệt Hình và tấm ảnh chụp ác ma
- Chương 42 - Đình chiến và liên thủ
- Chương 43 - Bước vào con đường vong hồn
- Chương 44 - Suy tính của Meiko
- Chương 45 - Phía trước là tử lộ
- Chương 46 - Không gian hồn loạn
- Chương 47 - Mặt nạ của Yoon In Hee
- Chương 48 - Tận cùng của con đường
- Chương 49 - Vật bị nguyền rủa của Vũ Sóc
- Chương 50 - Bong bóng mặt quỷ
- Chương 51 - "Âm phủ " tầng cao
- Chương 52 - Ngục cầu hôn
- Chương 53 - Vô gian chi môn
- Tập 7 - Chương 1 - Diệp Tưởng và "Hầu Tước "
- Chương 2 - Điềm báo chẳng lành
- Chương 3 - Gian phòng ma quái
- Chương 4 - Người đàn ông bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 5 - Bí ẩn chốn thâm ơn
- Chương 6 - Cảm ứng của "Hầu Tước "
- Chương 7 - Phát hiện bất ngờ
- Chương 8 - Kịch bản màn thứ ba
- Chương 9 - Chung một giấc mơ
- Chương 10 - Kế hay của trận doanh Khu Ma
- Chương 11 - Thử thách sống còn
- Chương 12 - Rơi và địa ngục
- Chương 13 - Lý Tín Lăng và Tây Môn Khả Lệ
- Chương 14 - Âm U Liên ma quái
- Chương 15 - Một lần nữa lên đường
- Chương 16 - Tập trung
- Chương 17 - Huyết mạch của "Khu ma sư"
- Chương 18 - Công việc kỳ quái
- Chương 19 - Chỉnh lý manh mối
- Chương 20 - Ác linh xuất hiện
- Chương 21 - Bộ xương
- Chương 22 - Điều tra thôn họ Tào
- Chương 23 - Tung tích của hai diễn viên
- Chương 24 - Hắn
- Chương 25 - Còn hai ngày
- Chương 26 - Hai loại phim kinh dị: có thể hóa giải và không thể hóa giải
- Chương 27 - Hai cách sống sót
- Chương 28 - Tiết lộ chân tướng
- Chương 29 - Hang động cùng thi thể
- Chương 30 - Bên dưới.....thông xuống địa ngục
- Chương 31 - Tiêu bản
- Chương 32 - Ác ma đến từ địa ngục
- Chương 33 - Bóng ma khủng bố
- Chương 34 - Vật bị nguyền rủa sinh ra
- Chương 35 - Chuyện mà Diệp Tưởng bỏ qua
- Chương 36 - "Hầu Tước " bình phục
- Chương 37 - Thể chất hắc ma thuật
- Chương 38 - Lưới "radar" của linh môi sư
- Chương 39 - Xí ngầu đen và xí ngầu đỏ
- Chương 40 - Vận mệnh của nhân vật nam thứ chính
- Chương 41 - Hang núi
- Chương 42 - Bộ sách thời Trung cổ
- Chương 43 - Bá tước Wallace
- Chương 44 - Ma nữ chi đồng (Đồng tử của ma nữ )
- Chương 45 - Lần đầu "Hầu Tước " ra tay
- Chương 46 - Dị biến của Diệp Tử 1
- Chương 47 - Dị biến của Diệp Tưởng 2
- Chương 48 - Hang động địa ngục
- Chương 49 - Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp
- Chương 50 - Đường hầm không thể lui
- Chương 51 - "Bất tử Tu La " Lý Tín Lăng
- Chương 52 - Bóng hình ấy
- Chương 53 - Kéo dài hơi tàn
- Chương 54 - Tác dụng của kỹ năng diễn xuất
- Chương 55 - Cộng hưởng
- Chương 56 - Dung hợp
- Chương 57 - Diệp Tưởng đối mặt với An Nguyệt Hình
- Chương 58 - Thợ săn ác ma
- Chương 59 - Không gian tầng cao
- Chương 60 - Bảy phim kinh dị không thể hóa giải
- Chương 61 - Ác niệm của Chu Tử Vinh
- Chương 62 - "Hầu Tước " và Diệp Tưởng
- Chương 63 - Lần NG thứ ba
- Chương 64 - Bộ phim làm nên tên tuổi của "Hầu Tước "
- Chương 65 - Không gian vu nữ
- Chương 66 - Cương thi hút máu
- Chương 67 - Silent Hill
- Chương 68 - La Hầu