Chương 4 - Màn thứ hai bắt đầu
Đêm nay với 7 người, đặc biệt là với những diễn viên mới là một đêm không ngủ
Với Diệp Tưởng mà nói thì đây cũng mới là bộ phim kinh dị thứ 2 của hắn. Sau khi kịch bản của màn thứ hai xuất hiện, hắn vẫn không thể nào đoán được hướng đi của tình tiết phim. Hơn nữa, nếu diễn viên tách nhau ra mà trong kịch bản lại không có tình tiết hai người cùng nhau diễn thì họ chỉ có thể nhìn thấy lớp kịch mà họ phải đóng trong kịch bản. Những người khác sẽ gặp phải chuyện gì thì đến lúc đó họ không biết. Thậm chí, ngay cả bản thân mình sẽ gặp chuyện gì cũng không nhất định có thể biết được rõ ràng. Dù sao trong giai đoạn kịch bản bị bỏ trống , diễn viên cũng không chắc là tuyệt đối an toàn.
Tuy nhiên, Diệp Tưởng lúc này tạm thời chỉ có thể chờ đợi.
Bây giờ toàn bộ diễn viên đều đang nghĩ đến một chuyện.
Rốt cuộc thì cái gì bị nhốt dưới tầng ngầm đây?
Tuy rằng xem ra chỉ là tạm thời bị nhốt trong đây 3 ngày, nhưng không một diễn viên nào có thể an tâm. Với diễn viên lâu năm như Vu Thần, hắn cũng có cảm giác lo lắng không yên.
Có một chuyện mà hắn không thể không thừa nhận......Tất cả kịch bản của « Rạp chiếu phim địa ngục »thật sự đều tương đối xuất sắc. Nếu đem những thứ gọi là phim kinh dị được trình chiếu ở Trung Hoa ra so sánh với những bộ phim trong rạp chiếu phim thì quả thực chúng là loại phim rác rưởi nhất trong tất cả những loại phim rác rưởi ! Nếu đem những bộ phim kinh dị trong rạp chiếu phim công chiếu trong thế giới hiện thực, chúng nhất định sẽ dễ dàng nhận được danh hiệu cao quý nhất « bộ phim kinh dị kinh điển của thế kỷ ». Nhưng mà, đối với những diễn viên như bọn họ thì lúc nào bọn họ cũng phải trải qua những dày vò giữa sống và chết.
Cho dù là loại phim kinh dị có độ khó khăn thấp nhất, Vu Thần cũng không dám cam đoan hắn nhất định sẽ sống sót trở về. Cho nên, trong lòng hắn vẫn không ngừng nhắc nhở chính mình không được phép khinh thường, phải tận sức giảm thiểu số lượng vé chuộc cái chết bị trừ. Cho dù ở bất cứ một thời điểm nào, vé chuộc cái chết cũng là sinh mạng của diễn viên!
Cuối cùng, mọi người đều trải qua một đêm trăn trở không ngủ.
Cuối cùng , vào lúc 4 giờ sáng ngày hôm sau Diệp Tưởng mới thiếp đi. Mà ngay cả là vậy,hắn cũng chỉ ngủ được 2 tiếng là đã tỉnh dậy.
Ở một nơi mà không có cửa sổ và lỗ thông gió bị bít kín thì việc phán đoán xem bây giờ là ngày hay đêm chỉ có dựa vào chiếc đồng hồ treo tường.
"Mới có 6 giờ hơn......"
Bởi vì phải chuẩn bị bữa sáng trước 8 giờ để còn đưa đồ ăn xuống, cho nên hắn đặt chuông đồng hồ báo thức lúc 6 rưỡi. Nhưng mà bây giờ hắn còn tỉnh dậy sớm hơn chuông đồng hồ báo thức.
Nhưng mà hắn lại không hề ủ rũ,vì dù sao có ai có thể yên giấc ngủ ngon trong phim kinh dị chứ? Cho dù căn cứ theo kịch bản, bây giờ vẫn là thời kỳ an toàn.
Từ bây giờ tới tám giờ, hắn cùng mọi người có dư thời gian để chuẩn bị bữa sáng.
Mà chủ yếu phụ trách nấu nướng vẫn là Vu Thần, Diệp Tưởng chỉ cần đứng ở bên hỗ trợ là được. Dù sao tạm thời......vẫn chưa có chuyện gì xảy ra.
Tạm thời......
Lại ngủ thêm một lát. Đợi tới gần 6 rười, Diệp Tưởng cũng ngồi dậy. Nhìn hắn vẫn không có vẻ gì mệt mỏi ủ rũ. Hắn mở cửa đi ra ngoài rồi đi tới cầu thang. Sau khi xuống tầng 1, băng qua hành lanh sẽ tới phòng khách.
Khi vào tới phòng khách,hắn nhìn thấy Tô Hàn đang hút thuốc. Nhìn đôi mắt thâm quầng của hắn thì có thế đoán được tối qua hắn không ngủ được rồi. Lúc này, Tô Hàn nhìn thấy Diệp Tưởng đi tới liền hỏi:
-Tới rồi à?
-Ừ.
Trước mắt còn đang trong giai đoạn kịch bản bị bỏ trống. Phải tới 7 rưỡi sáng mới phải dựa trên yêu cầu của kịch bản quay phim.
Tô Hàn nhả ra vài vòng tròn khói thuốc,sau đó búng vào thân điếu thuốc cho tàn thuốc rơi xuống. Bộ dạng hắn lúc này trông có vẻ rất khổ não, không giống với dáng vẻ ung dung của Vu Thần.
Diệp Tưởng biết, số phim mà Tô Hàn tham gia quay cũng không quá nhiều. Nếu so sánh hắn với những diễn viên lâu năm khác thì hắn còn non nớt hơn họ rất nhiều, phải rất may mắn hắn mới có được vật bị nguyền rủa. Trước đó hắn đã cùng Đường Hải Lan ( từng đóng vai Khang Tuyết Nghiên) đóng vai một cặp tình nhân, rốt cuộc xảy ra chuyện phim giả tình thật. Mà bây giờ Đường Hải Lan đã chết, tinh thần của hắn cũng sa sút hơn rất nhiều.
Sau một hồi trầm ngâm, hắn mới dụi điều thuốc vào trong gạt tàn rồi nói:
-Được rồi, tiền cũng đã nhận vì thế việc không thể không làm. Mặc kệ phía dưới đang nhốt thứ gì, chúng ta cứ thành thành thật thật chuẩn bị đồ ăn trong ba ngày là được. Trương tiên sinh, chúng ta bắt đầu đi......
-Không cần gọi tôi là Trương tiên sinh, cứ gọi tôi là Trương Hoa là được.
Tô Hàn lúc này mới nhớ tới trong kịch bản , sau này mọi người gần như là gọi thẳng tên của đối phương. Chẳng qua bây giờ vẫn còn chưa phải đọc lời thoại, cho nên hắn cũng không ý thức được điểm này. Bởi vậy có thể thấy được, Diệp Tưởng tuy nói là người mới, nhưng hắn mới là người chú trọng tới từng chi tiết.
-Sao cũng được ! Anh cứ gọi thẳng tên tôi là ok.
Lúc này, thiếu nữ tóc buộc hai bên Lưu Oánh cũng đi xuống tới nơi. Người phụ nữ mặc trang phục màu xanh lá Triệu Tiểu Nhã cũng đi theo ngay phía sau.
-Ý......Hai người cũng dậy rồi à.
Đôi mắt của Lưu Oánh cũng thâm quầng như gấu trúc,mí mắt nàng cũng nặng trĩu.
Đối với diễn viên mới mà nói, chỉ cần liên tưởng đến việc trước khi tiến vào trong phim kinh dị thì thân thể bị xẻ rời, đủ loại cảnh tượng sống không bằng chết, thì dù bọn họ có sợ hãi thế nào cũng phải cố gắng diễn tiếp.
Nhưng dù sao bây giờ cũng không phải đang nói lời thoại, cho nên hành động của Lưu Oánh có vẻ tương đối tự nhiên. Tương đối mà nói, biểu hiện của người phụ nữ mặc trang phục màu xanh lá Triệu Tiểu Nhã khá đáng chú ý. Tuy rằng vẫn nhìn ra vẻ tương đối lo lắng sợ hãi, nhưng ít nhất ngoài mặt nàng vẫn chưa có vẻ gì khác thường.
-Ngô Quân, Hàng Thanh Thư,Liễu...... Liễu gì ấy nhỉ tới chưa?
Lưu Oánh nhớ rất rõ tên của hai nhân vật phụ, còn tên của nhân vật chính thì lại quên .
-Liễu Hải Bình. Diệp Tưởng nhắc nhở.
-Phải, chính là anh ta ! Lưu Oánh vội vã nói:
-Anh ta hôm qua...... phân tích khá là hợp lý xác đáng. Vì sao anh ta còn chưa tới nhỉ ? Chúng ta......phải làm sao đây ? Mỗi ngày cứ phải chuẩn bị ba bữa sao? Chẳng lẽ chúng ta cứ bị nhốt ở đây?
Triệu Tiểu Nhã đi tới vỗ vỗ vai nàng rồi nói:
-Em vẫn chưa rõ hay sao? Vách tường ở đây căn bản không thể phá được. Hôm qua sau khi lột giấy dán tường chẳng phải em cũng đã chứng thực điều đó rồi sao.
-Cô đã thử bóc giấy dán tường xuống sao?
Diệp Tưởng truy vấn. Hắn đương nhiên không dư hơi làm chuyện vô tích sự như vậy vì không thể nào trong phim lại tồn tại loại BUG dễ thấy như vậy. Nếu như bây giờ cho hắn đóng lại « Xe khách khủng bố », hắn sẽ không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn là rời khỏi xe khách nữa.
-Phải,tôi còn thử cầm không ít vật rắn đập thử......nhưng đều thất bại. Đến ngay cả một vết rạt nứt cũng không có.
Diệp Tưởng thầm ngạc nhiên. Hắn ngạc nhiên không phải vì bức tường trong biệt thự không thể bị phá huỷ. Chuyện này cực kỳ bình thường, hắn ngạc nhiên là vì...... Biệt thự này không ngờ lại có hiệu quả cách âm tốt đến vậy.Hắn hoàn toàn chẳng nghe được bất cứ một âm thanh nào cả !
Nếu thật sự là vậy, vách tường căn phòng dưới tầng ngầm kia chỉ sợ cũng có hiệu quả cách âm rất tốt. Như vậy bên trong đó cho dù có làm ra tiếng động gì cũng sẽ không truyền ra bên ngoài.
-Được rồi, mọi người mau chuẩn bị điểm tâm đi.
Một giọng nói chắc nịch truyền đến, thì ra là Vu Thần đã tới. Hắn chọn một căn phòng ngay ở tầng 1, còn Hầu Thiên Bạch thì đi phía sau hắn.
Tới bên cạnh Lưu Oánh và Triệu Tiểu Nhã, hắn liếc nhìn hai người rồi dùng một giọng điệu nhu hoà để hỏi thăm:
-Thấy bộ dạng các cô thế này chắc các cô cũng chẳng ngủ được.Nhưng mà cũng không cần quá lo sợ vì nếu có chuyện gì, đám đàn ông chúng tôi sẽ chống đỡ thay các cô.
Lời nói này của Vu Thần cũng có ẩn ý thứ 2 ngoài việc ngầm an ủi hai nữ diễn viên. Sau khi nghe được câu này thần sắc của Lưu Oánh có vẻ thư thái hơn rất nhiều.
Tiếp đó, Vu Thần nhờ Hầu Thiên Bạch pha cà phê cho mọi người. Mọi người tối hôm qua cũng không thể ngủ ngon. Lát nữa còn phải quay phim, mọi người không thể không lấy lại tinh thần được. Đồng thời, cũng cần phải chuẩn bị cho mọi người chút điểm tâm, để mọi người no bụng thì mới có sức làm việc.
Vu Thần suy nghĩ rất chu đáo khiến mọi người yên tâm hơn rất nhiều. Nhất là nữ diễn viên mới Lưu Oánh khi nhìn Vu Thần cũng có vẻ dịu dàng thêm rất nhiều. Nàng cầm ly cà phê trên tay tay cà phê rồi nói với giọng vui vẻ mà lâu rồi chưa thấy:
-Liễu đại ca, anh đúng là bạn tri kỷ của em đấy.
Nàng không biết tên thật của Vu Thần. Hiện tại nàng chỉ nhớ được tên của nhân vật mà hắn sắm vai - Liễu Hải Bình.
-Được rồi.
Liễu Hải Bình thấy mọi người ăn uống cũng no say rồi bèn vỗ tay nói:
-Mọi người chuẩn bị làm việc. Dù sao thì sự thật là chúng ta cũng nhận của người ta rất nhiều tiền, nên làm bữa điểm tâm cũng không thể qua loa. Căn cứ vào thực đơn đã được nghiên cứu kỹ lưỡng trước đó , mọi người mau đi chuẩn bị nào. Lục Trạch Nam, cậu đi nấu nước. Trương Hoa, cậu đi theo tôi.
Vu Thần nhìn Diệp Tưởng với vẻ chăm chú. Trước mắt hán tính toán dẫn theo Diệp Tưởng , cố gắng chiếu cố hắn.
Nguyên liệu bên trong tủ lạnh rất phong phú có chân giò hun khói đông lạnh, pho mát, mỡ bò, xúc xích Đức vân vân, cái gì cũng có. Mọi người tính chuẩn bị điểm tâm gồm có sa lát ngô ngọt, sandwich chân giò hun khói cùng với súp Borsch.
(Súp Borsch là một loại súp có nguồn gốc từ Ukraina, sau đó phổ biến khắp các quốc gia Trung và Đông Âu. Ở hầu hết các quốc gia, thành phần chính của súp là củ cải đường. Còn ở một số quốc gia thì cà chua mới là nguyên liệu chính còn củ cải đường chỉ là thành phần gia giảm. Ngoài ra cũng có những món súp Borsch không sử dụng củ cải đường ví dụ như súp Borsch màu cam dùng hỗn hợp cà chua xay và súp Borsch màu xanh ( súp me đất chua). Thông thường có thêm khoai tây và bắp cải , một số nơi thay thế bắp cải bằng rau chân vịt.
Hình ảnh của súp Borsch :)
-Trương Hoa, cậu cắt xúc xích cho tôi. Bắp cải và cà rốt nhớ cũng cắt ra cho tôi.
Vu Thần cũng cùng lúc lấy ra hộp sốt cà chua . Hắn còn cẩn thận xem xét hạn sử dụng.
-Có cần phải làm nhiều như vậy không? Đối phương ăn hết được sao?
Lục Trạch Nam ở bên cạnh đun nước hỏi.
-Điểm tâm thật ra là bữa ăn quan trọng nhất trong ba bữa trong 1 ngày.
Không cần Vu Thần mở miệng giải thích, Diệp Tưởng đã thay thế hắn giải thích:
-Người bình thường không hiểu điều này, thậm chí còn cho rằng bữa sáng là bữa ăn không quan trọng,nên thường vì thời gian quá gấp gáp mà không ăn sáng. Đây là thói quen ẩm thực rất không tốt. Cho nên, bữa sáng nhất định chuẩn bị thật kỹ.
Một đám người bận rộn làm việc, kết quả là một bữa điểm tâm ngon tuyệt giàu dinh dưỡng đã nhanh chóng được làm ra.
Súp Borsch là do Vu Thần đích thân nấu. Hương thơm của món ăn sau khi nấu lan toả khắp nơi khiến cho mọi người phải giơ ngón cái khen tặng.
Đợi đến lúc 8 giờ, Vu Thần mở cửa thang máy đưa đồ ăn rồi đặt điểm tâm vào đó. Khi Vu Thần chuẩn bị đóng cửa thang máy, Diệp Tưởng bỗng nhiên bước một bước rồi nói:
-Chờ một chút, Liễu Hải Bình !
Vu Thần sửng sốt. Hắn không rõ Diệp Tưởng muốn làm gì.
Diệp Tưởng móc ra điện thoại di động , chuyển nó sang trạng thái quay phim, sau đó, đặt nghiêng điện thoại dựa vào bát súp sau đó nói:
-Được rồi, mau đem điểm tâm chuyển xuống đi.
Vu Thần nhất thời hiểu ra dụng ý của hắn. Y gật đầu, đóng lại cửa thang máy.
-A, hoá ra là như vậy!
Lưu Oánh đột nhiên hiểu ra. Nàng nói với Diệp Tưởng:
-Đợi khi di động đi lên, mở di động xem video được quay lại sẽ biết ở bên dưới là ai ! Biện pháp rất hay !
Diệp Tưởng cười chua chát. Hành vi vừa rồi tự nhiên bị trừ vé chuộc cái chết. Hơn nữa, không ngờ còn bị trực tiếp trừ đi 20 tấm vé chuộc cái chết. Hiện tại vé chuộc cái chết của hắn trở thành 161 tấm ( = 181 – 20).
Tuy nhiên nếu thực sự có thể quay lại được gì đó, 20 tấm vé chuộc cái chết này bỏ ra rất đáng giá.
Nhưng mà,vẻ mặt của Vu Thần cũng không có lấy làm hưng phấn. Tuy rằng hắn không biết Diệp Tưởng rốt cuộc bị trừ bao nhiêu vé chuộc cái chết, nhưng hắn xem ra số vé chuộc cái chết này rốt cuộc bị trừ oan rồi.
Hiện tại, cũng chỉ có thể chờ đợi .
Bản thân Diệp Tưởng đương nhiên cũng không phải không biết điểm này. Nhưng mà, hiện tại chỉ có mỗi biện pháp này. Chỉ có thử một lần, cho dù là ngựa chết cũng phải chữa thành ngựa sống vậy* ( ý là nói cho dù biết việc làm cũng không có kết quả , nhưng vẫn phải làm , cố gắng ôm chút hy vọng nhỏ nhoi mong rằng chuyện sẽ có kết quả như ý).
-Mọi người cứ tiếp tục chơi bài đi. Hoặc là ngồi tán gẫu cũng được.
Hầu Thiên Bạch đề nghị:
-Cứ ngồi không thế này cũng khó chịu lắm.
-Tôi không đồng ý chuyện đánh bài lắm.
Tô Hàn khoát tay.
- Mọi người ngồi xuống tán gẫu vậy. Dù sao gặp nhau ở đây cũng coi như có duyên, tiện thể thảo luận xem –rốt cuộc dưới đó đang nhốt thứ gì?
- Chương mở đầu
- Tập 1 - Chương 1 -Phim kinh dị chân thật
- Chương 2 - Vé chuộc cái chết
- Chương 3 - Rời khỏi xe khách
- Chương 4 - Kế hoạch và biến cố
- Chương 5 - Quỷ ảnh xuất hiện
- Chương 6 - Khủng bố đến gần
- Chương 7 - Nửa đêm
- Chương 8 - Được ăn cả ngã về không
- Chương 9 - Thứ dơ bẩn
- Chương 10 - Tình thế nguy cấp
- Chương 11 - Cầu sinh trong tuyệt cảnh
- Chương 12 - Người chết mới
- Chương 13 - Màn thứ ba
- Chương 14 - Rạp chiếu phim địa ngục
- Chương 15 - Vật bị người chết nguyền rủa
- Chương 16 - Nhân vật chính chết
- Chương 17 - Sinh tử một đừng
- Chương 18 - Kết phim
- Chương 19 - Rạp chiếu phim và các diễn viên
- Chương 20 - Phương Lãnh
- Chương 21 - Cuộc sống địa ngục bắt đầu
- Chương 22 - Quỷ tế
- Chương 23 - Vé chuộc cái chết và quy tắc của vật nguyền rủa
- Chương 24 - Bộ phim kinh dị tiếp theo
- Chương 25 - Phòng giam
- Chương 26 - Vật nguyền rủa bị mất
- Tập 2 - Chương 1 - Bộ phim kinh dị mới
- Chương 2 - Gian phòng dưới tầng hầm
- Chương 3 - Bị nhốt
- Chương 4 - Màn thứ hai bắt đầu
- Chương 5 - Quyết định lớn mật của Hầu Thiên Bạch
- Chương 6 - Lành dữ khó đoán
- Chương 7 - Đột biến
- Chương 8 - Đắc thủ
- Chương 9 - Ngón tay đứt
- Chương 10 - Phát hiện mới
- Chương 11 - Thời khắc kết thúc màn hai
- Chương 12 - Màn thứ ba bắt đầu
- Chương 13 - Gia tộc Âu dương
- Chương 14 - Cương thi
- Chương 15 - Một loạt tình tiết mới
- Chương 16 - Sự nguy hiểm khi nguyền rủa phục hồi
- Chương 17 - Ngón tay bị đứt của quỷ
- Chương 18 - Khủng bố trong tích tắc
- Chương 19 - Khi tử vong giáng xuống
- Chương 20 - Giới hạn ghi nợ của vé chuộc cái chết
- Chương 21 - Khủng bố, đia nhau tới!
- Chương 22 - Phá rồi lại lập
- Chương 23 - Dự cảm tử vong
- Chương 24 - Vật nguyền rủa mất hiệu lực
- Chương 25 - Màn thứ tư
- Chương 26 - Chân tướng dưới tầng hầm
- Chương 27 - Huyết từ và sự thật đằng sau
- Chương 28 - Liệu có thể sống sót không?
- Chương 29 - Giả nhân giả nghĩa
- Chương 30 - Kết thúc và trở về
- Chương 31 - Giá thuê giầy cao gót
- Chương 32 - Đêm hôm trước 1
- Chương 33 - Đêm hôm trước 2
- Tập 3 - Chương 1 - Phim kinh dị mới
- Chương 2 - Thuê chung
- Chương 3 - Bạch Vũ Sóc
- Chương 4 - Công chiếu phim kinh dị mới
- Chương 5 - An Tri Huệ
- Chương 6 - Những bố trí trong khoảng thời gian an toàn
- Chương 7 - Nhìn trộm
- Chương 8 - Tiếng khóc
- Chương 9 - Quyết định của Vũ Sóc
- Chương 10 - Linh môi sư
- Chương 11 - Màu đen
- Chương 12 - Âm thanh khủng bố
- Chương 13 - Lần đầu đi vào bên trong
- Chương 14 - Linh môi chi huyết
- Chương 15 - Đêm giáng sinh khủng bố
- Chương 16 - The Walker (Người chết biết đi )
- Chương 17 - Cổng không gian dị thứ nguyên
- Chương 18 - Lớp lớp phòng ngự
- Chương 19 - "Người kia " và "Cấy ghép " quỷ hồn
- Chương 20 - Máu, cánh cổng và không gian thứ nguyên
- Chương 21 - Chuyến bay mang số hiệu 444
- Chương 22 - Bản chép tay của Nitemare
- Chương 23 - Bộ phim kinh dị khác
- Chương 24 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 25 - Ác ma chuyển sinh (Kiếp sau của Ác ma )
- Tập 4 - Chương 1 - Mong chờ của Vũ Sóc
- Chương 2 - Sức mạnh của niềm in
- Chương 3 - Minh tinh điện ảnh
- Chương 4 - Giới hạn của vé chuộc cái chết
- Chương 5 - Khách sạn Adele
- Chương 6 - Những vị khách kỳ quặc
- Chương 7 - Tình tiết mở rộng
- Chương 8 - Diễn viên tụ tập đông đủ
- Chương 9 - Người thiếu nữ mất tích
- Chương 10 - Vòng tay xương người
- Chương 11 - Tầng 15 khủng bố
- Chương 12 - Quy tắc nguyền rủa giảm dần
- Chương 13 - Thể chất linh môi chưa phục hồi
- Chương 14 - Hồn ma biến mất
- Chương 15 - Khó bề phân biệt
- Chương 16 - Cảnh sát
- Chương 17 - Tầng tầng nội tình
- Chương 18 - Lesbian
- Chương 19 - Hai suy đoán của Diệp Tưởng
- Chương 20 - Ba loại vật bị nguyền rủa
- Chương 21 - Phương Tư Ảnh và Lâm Lam Huyên
- Chương 22 - Tập trung và chụp nào
- Chương 23 - Manh mối
- Chương 24 - Chân tướng một năm về trước `
- Chương 25 - Bí ẩn trong bức ảnh
- Chương 26 -Lại xuống bãi đỗ xe ngầm
- Chương 27 - Nguyện vọng của Ôn Vũ Phàm
- Chương 28 - Tiến thoái lưỡng nam
- Chương 29 - Sinh tử nguy kịch
- Chương 30 - Tôi, không buông tay!
- Chương 31 - Vật bị người chết nguyền rủa đầy bí ẩn
- Chương 32 - Cái tên đó
- Chương 33 - Giáo đoàn Đọa Tĩnh
- Chương 34 - Nhược điểm của vòng tay xương người
- Chương 35 - Đột biến và tuyệt cảnh
- Chương 36 - Sinh mạng vô giá
- Chương 37 - Chúng ta quá nhỏ bé
- Chương 38 - Trốn khỏi khách sạn
- Chương 39 - Sự máu lạnh của Vũ Duy Tư
- Chương 40 - Tìm được đường sống trong chỗ chết
- Chương 41 - Cái chết của Diệp Tưởng
- Chương 42 - An Nguyệt Hình
- Chương 43 - Quỷ sai 1
- Chương 44 - Quỷ sai 2
- Chương 45 - Tôi xuống dưới với cậu
- Chương 46 - Mưu tính
- Chương 47 - Lần đầu bắt quỷ
- Chương 48 - Giam câm và chạy thục mạng
- Chương 49 - Vũ Sóc, tỉnh lại đi
- Chương 50 - Nữ nhân vật chính mất tích
- Chương 51 - Giết nàng
- Chương 52 - Kẻ giấu mặt sau màn
- Chương 53 - Bối cảnh tình tiết đen tối
- Chương 54 - Sinh mệnh mong manh
- Chương 55 - Đối tượng cần trừ khử - Ác Ma
- Chương 56 - Vũ Sóc thức tỉnh
- Chương 57 - "Hầu Tước "
- Chương 58 - Mắt của Lucifer
- Chương 59 - Linh môi sư mạnh nhất và quỷ sai mạnh nhất
- Chương 60 - Bị tập trung chú ý
- Chương 61 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 62 - Tử thủ và chống cự
- Chương 63 - Đóng máy
- Chương 64 - Trở về
- Chương 65 - Điệp viên hai mang
- Chương 66 - Mộc Lam và Lý Mẫn Hà
- Tập 5 - Chương 1 - Diễn viên mới
- Chương 2 - Tin tức từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 3 - Tâm lý chiếm vượt thời gian
- Chương 4 - Quá khứ của Tiêu Mộng Kỳ
- Chương 5 - Tôn Dĩ Xuyên
- Chương 6 - Ác ma
- Chương 7 - Thời điểm báo thù
- Chương 8 - Kịch bản bộ phim (Gia tộc Nitemare )
- Chương 9 - Nguyền rủa vượt ngoài tầm kiểm soát của rạp chiếu phim
- Chương 10 - Chúng ta còn hy vọng không ?
- Chương 12 - Trở về
- Chương 13 - Người nhà lạnh lùng
- Chương 14 - Quan hệ trong gia tộc đầy phức tạp
- Chương 15 - Mưu đồ bí mật
- Chương 16 - Tình tiết bất ngờ
- Chương 17 - Bốn người bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 18 - Vì sao?
- Chương 19 - Bí ẩn tầng tầng
- Chương 20 - Lệnh cấm
- Chương 21 - Đợt tìm kiếm thứ hai
- Chương 22 - Nàng....nhìn thấy gì?
- Chương 23 - Bí mật của chiếc gương
- Chương 24 - Ngụy gia và linh môi sư
- Chương 25 - Cái cây đó
- Chương 26 - Năng lực nguyền rủa của mảnh kính vỡ
- Chương 27 - Hai lần NG
- Chương 28 - Vách tường
- Chương 29 - Phong ấn bị giải trừ
- Chương 30 - Không gian khác trong Quỷ Đầu quán
- Chương 31 - Hai mươi giây
- Chương 32 - Khu vực hắc ám
- Chương 33 - Vật bị nguyền rủa hệ thời gian
- Chương 34 - Khủng bố tuyệt đối
- Chương 35 - Không gian bị phong ấn
- Chương 36 - Câu đó 7 năm trước
- Chương 37 - Bình yên trước giông bão
- Chương 38 - Ý nghĩa của trở về
- Chương 39 - Nghi thức lên đồng
- Chương 40 - Cô là người đàn bà của tôi
- Chương 41 - Truyền thuyết của trấn Bạch Hà
- Chương 42 - Thứ đó
- Chương 43 - Lựa chọn của Diệp Tưởng
- Chương 44 - Quá nhiều thi thể
- Chương 45 - Chân tướng của Quỷ nhục quán
- Chương 46 - Thế giới song song
- Chương 47 - Sự trở về chân chính
- Chương 48 - Vũ Sóc bị quỷ nhập
- Chương 49 - Nguồn gốc của nguyền rủa
- Chương 50 - Hi vọng cuối cùng
- Chương 51 - Vật bị nguyền rủa xuất hiện
- Chương 52 - Niêm phong và trở về
- Chương 53 - Vai diễn đặc biệt của Diệp Tưởng
- Chương 54 - Tiêu bản Ác ma
- Chương 55 - Hộp thư đầu quỷ
- Chương 56 - Quần cường hội tụ
- Tập 6 - Chương 1 - Thần y chết yểu 1
- Chương 2 - Thần y chết yểu 2
- Chương 3 - Thần y chết yểu 3
- Chương 4 - "Thần Y " và "Ảnh pháp sư "
- Chương 5 - Âm thanh của ác ma
- Chương 6 - Con đường vong hồn
- Chương 7 - Văn phòng kinh doanh siêu nhiên
- Chương 8 - Quẻ đại hung
- Chương 9 - Phật đạo và Sát đạo
- Chương 10 - Tứ trinh
- Chương 11 - Ác mộng
- Chương 12 - Ôn Vũ Phàm lột xác
- Chương 13 - Quấn thân
- Chương 14 - Chỉ dẫn và đi tới
- Chương 15 - Pho tượng không đầu
- Chương 16 - Phim kinh dị dòng ác ma
- Chương 17 - Cô đến rồi
- Chương 18 - Người ghi chép siêu nhiên
- Chương 19 - Thích khách đến từ "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 10
- Chương 20 - Nam Cung Tiểu Tăng và Cronus
- Chương 21 - Tái sinh
- Chương 22 - "Rạp chiếu phim địa ngục " tầng 5
- Chương 23 - Kỳ mưu của Hầu Tước
- Chương 24 - Mắt quỷ
- Chương 25 - Cô là của ta
- Chương 26 - Độ khó của phim kinh dị vượt quá mong muốn
- Chương 27 - Quy luật xuất hiện của con đường vong hồn
- Chương 28 - Người hy sinh đầu tiên
- Chương 29 - Quyết sách của Tiểu Tăng
- Chương 30 - Con đường vong hồn tái hiện
- Chương 31 - Sứ mệnh cuả hai đời "tróc quỷ sư "
- Chương 32 - Vật chủ của ác ma
- Chương 33 - Kết cục của quyển sổ tay
- Chương 34 - Đi vào con đường vong hồn
- Chương 35 - Tiếng gọi từ nơi tận cùng của con đường vong hồn
- Chương 36 - Kẻ chết thay
- Chương 37 - Chùa không sơn
- Chương 38 - Phương trượng không giới
- Chương 39 - Bia đá không chữ viết
- Chương 40 - Đầu người, tọa độ và dẫn đường
- Chương 41 - An Nguyệt Hình và tấm ảnh chụp ác ma
- Chương 42 - Đình chiến và liên thủ
- Chương 43 - Bước vào con đường vong hồn
- Chương 44 - Suy tính của Meiko
- Chương 45 - Phía trước là tử lộ
- Chương 46 - Không gian hồn loạn
- Chương 47 - Mặt nạ của Yoon In Hee
- Chương 48 - Tận cùng của con đường
- Chương 49 - Vật bị nguyền rủa của Vũ Sóc
- Chương 50 - Bong bóng mặt quỷ
- Chương 51 - "Âm phủ " tầng cao
- Chương 52 - Ngục cầu hôn
- Chương 53 - Vô gian chi môn
- Tập 7 - Chương 1 - Diệp Tưởng và "Hầu Tước "
- Chương 2 - Điềm báo chẳng lành
- Chương 3 - Gian phòng ma quái
- Chương 4 - Người đàn ông bốc hơi khỏi nhân gian
- Chương 5 - Bí ẩn chốn thâm ơn
- Chương 6 - Cảm ứng của "Hầu Tước "
- Chương 7 - Phát hiện bất ngờ
- Chương 8 - Kịch bản màn thứ ba
- Chương 9 - Chung một giấc mơ
- Chương 10 - Kế hay của trận doanh Khu Ma
- Chương 11 - Thử thách sống còn
- Chương 12 - Rơi và địa ngục
- Chương 13 - Lý Tín Lăng và Tây Môn Khả Lệ
- Chương 14 - Âm U Liên ma quái
- Chương 15 - Một lần nữa lên đường
- Chương 16 - Tập trung
- Chương 17 - Huyết mạch của "Khu ma sư"
- Chương 18 - Công việc kỳ quái
- Chương 19 - Chỉnh lý manh mối
- Chương 20 - Ác linh xuất hiện
- Chương 21 - Bộ xương
- Chương 22 - Điều tra thôn họ Tào
- Chương 23 - Tung tích của hai diễn viên
- Chương 24 - Hắn
- Chương 25 - Còn hai ngày
- Chương 26 - Hai loại phim kinh dị: có thể hóa giải và không thể hóa giải
- Chương 27 - Hai cách sống sót
- Chương 28 - Tiết lộ chân tướng
- Chương 29 - Hang động cùng thi thể
- Chương 30 - Bên dưới.....thông xuống địa ngục
- Chương 31 - Tiêu bản
- Chương 32 - Ác ma đến từ địa ngục
- Chương 33 - Bóng ma khủng bố
- Chương 34 - Vật bị nguyền rủa sinh ra
- Chương 35 - Chuyện mà Diệp Tưởng bỏ qua
- Chương 36 - "Hầu Tước " bình phục
- Chương 37 - Thể chất hắc ma thuật
- Chương 38 - Lưới "radar" của linh môi sư
- Chương 39 - Xí ngầu đen và xí ngầu đỏ
- Chương 40 - Vận mệnh của nhân vật nam thứ chính
- Chương 41 - Hang núi
- Chương 42 - Bộ sách thời Trung cổ
- Chương 43 - Bá tước Wallace
- Chương 44 - Ma nữ chi đồng (Đồng tử của ma nữ )
- Chương 45 - Lần đầu "Hầu Tước " ra tay
- Chương 46 - Dị biến của Diệp Tử 1
- Chương 47 - Dị biến của Diệp Tưởng 2
- Chương 48 - Hang động địa ngục
- Chương 49 - Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp
- Chương 50 - Đường hầm không thể lui
- Chương 51 - "Bất tử Tu La " Lý Tín Lăng
- Chương 52 - Bóng hình ấy
- Chương 53 - Kéo dài hơi tàn
- Chương 54 - Tác dụng của kỹ năng diễn xuất
- Chương 55 - Cộng hưởng
- Chương 56 - Dung hợp
- Chương 57 - Diệp Tưởng đối mặt với An Nguyệt Hình
- Chương 58 - Thợ săn ác ma
- Chương 59 - Không gian tầng cao
- Chương 60 - Bảy phim kinh dị không thể hóa giải
- Chương 61 - Ác niệm của Chu Tử Vinh
- Chương 62 - "Hầu Tước " và Diệp Tưởng
- Chương 63 - Lần NG thứ ba
- Chương 64 - Bộ phim làm nên tên tuổi của "Hầu Tước "
- Chương 65 - Không gian vu nữ
- Chương 66 - Cương thi hút máu
- Chương 67 - Silent Hill
- Chương 68 - La Hầu