Chương 17
Dư luận về Đường Nhất Bạch vẫn còn đang lên men. Rất nhiều người nhận định Đường Nhất Bạch không có thực lực nhưng thích lăng xê, bởi vậy cũng rất chờ mong anh sẽ thất bại trong trận đấu ngày mai, đây là hành động vui tay vui mắt mất mặt người khác, làm sao mọi người có thể bỏ qua được.
Bọn họ cảm thấy cảm giác chờ mong này cũng không phải là suy nghĩ gì kỳ lạ, bởi vì thành tích của Đường Nhất Bạch kém Ái Nhĩ Phổ Tây gần hai giây đấy! Thành tích bơi 100 mét kém hai giây thì rõ ràng người này không có thực lực.
Từ quan điểm này cũng có thể thấy được người trong nghề và người thường. Kỷ lục thế giới của Ái Nhĩ Phổ Tây là 46 giây 90, thành tích trận đấu lần trước của Đường Nhất Bạch là 48 giây 52, chỉ mấy chữ số này mà hai người kém 1,62 giây. Theo quy tắc bỏ bốn lên năm thì cũng gần hai giây, cho nên quan điểm này có thể nói là miễn cưỡng chính xác.
Nhưng trong chuyện này có hai tình huống mà người thường không để ý tới.
Thứ nhất, kỷ lục thế giới mà Ái Nhĩ Phổ Tây đạt được là lúc mới tạo ra áo da cá mập, thế vận hội Olympic lần đó, tất cả các tuyển thủ đều mặc áo bơi da cá mập, tất cả đều bơi được thành tích tốt xưa nay chưa từng có, cũng tạo nên một kỷ lục thế giới rất khó vượt qua. Sau đó áo tắm da cá mập bị cấm dùng, thành tích của các vận động viên đều bị hạ xuống, cho dù là chính Ái Nhĩ Phổ Tây bơi lại thì các trân đấu cũng không bơi qua được 47 giây. Thành tích tốt nhất thế vận hội Olympic của anh ta là 47 giây 48. Cho nên dựa theo tình huống trước mắt thì Đường Nhất Bạch lệch một giây so với Ái Nhĩ Phổ Tây.
Thứ hai, trên mạng đều nói 48 giây 42 là thành tích tốt nhất của Đường Nhất Bạch là sai. Bởi vì Đường Nhất Bạch chỉ so với lúc này! Thành tích này là thành tích trong trận đấu duy nhất của anh, đương nhiên là tốt nhất. Mà nói như vậy, có rất ít người một lần đã bơi đến cực hạn, tất cả đều dần dần tăng lên. Cho nên thành tích tốt nhất của Đường Nhất Bạch sẽ hơn mấy con số này.
Tóm lại, Vân Đóa cảm thấy cư dân mạng đã đánh giá thấp thực lực của Đường Nhất Bạch. Cô dùng hai lý do trên phản bác mọi người trên diễn đàn, cuối cùng lại bị chửi thành chó, đành phải lui lại.
Bởi vì cư dân mạng mỏi mắt chờ mong nên cuộc thi bơi lội mùa đông nhận được rất nhiều sự chú ý, tần suất tìm kiếm tăng vọt trong một ngày, khu bình luận trong trang web cũng vô cùng náo nhiệt, quả thực khiến cho các biên tập bị dọa.
Mà ngay cả Trần Tư Kỳ ở trong giới giải trí cũng nghe nói chuyện này. Trần Tư Kỳ còn nhớ rõ cảm giác giật mình lúc nhìn thấy Đường Nhất Bạch (trong ảnh chụp), nói thật, cảm giác này cô ở trong giới giải trí lâu như vậy cũng chưa từng gặp qua. Cô gọi điện cho Vân Đóa hỏi thăm việc này, sau khi biết được chuyện gì xảy ra thì Trần Tư Kỳ cả giận nói: "Ôi mẹ nó, sao truyền thông bên thể thao của các cậu cũng không biết xấu hổ như bát quái giải trí chúng tớ vậy! Cái này làm cho mặt của bọn tớ để ở đâu!"
"Chỉ là một nhóm người như vậy thôi." Vân Đóa cố gắng giải thích mình không trong vòng luẩn quẩn.
"Không sao cả không sao, mình sẽ rửa sạch cho Đường Nhất Bạch, rửa trắng!"
"Cái gì gọi là rửa trắng, anh ta vốn rất trắng."
"Đúng vậy." Trần Tư Kỳ hào hứng: "Mình phát hiện vận động viên bơi lội đều rất trắng, bởi vì trong bể bơi có thuốc tẩy trắng sao?"
"Cậu có thể thử xem, mỗi ngày dùng thuốc tẩy trắng để rửa mặt."
Trần Tư Kỳ nghĩ nghĩ và cảm thấy thật đáng sợ, cô vẫn là thôi.
Vân Đóa lại hỏi cô: "Cậu định chính danh cho Đường Nhất Bạch bằng cách nào?"
"Cái này hả, đợi trân đấu ngày mai chấm dứt, căn cứ kết quả cụ thể tiến hành phương án. Cậu yên tâm đi, các minh tinh lăng xê đa dạng, chị đây cũng đã gặp nhiều, cứ đợi mình."
Dựa vào Trần Tư Kỳ đáng tin cậy không Vân Đóa không biết, cô chỉ biết là cô ấy lăn lộn trong giới giải trí lâu, bản lĩnh lừa dối tăng lên rất nhiều.
Ngày hôm sau, cuộc thi bơi lội mua đồng được chú ý bắt đầu diễn ra. Trận đấu 100m của Đường Nhất Bạch được xếp ngày đầu tiên, buổi sáng đấu loại và bán kết, buổi chiều là trận chung kết. Thành tích bơi 100 mét tự do của Kỳ Duệ Phong cũng không tồi, nếu như lần này Đường Nhất Bạch không thể bơi vượt Kỳ Duệ Phong hoặc cho dù bơi vượt nhưng thành tích không tốt hơn 48 giây 52, vậy thì có thể biết được chờ đợi anh chính là những câu trào phúng thế nào.
Vân Đóa âm thầm toát mồ hôi thay Đường Nhất Bạch.
Mà ngay cả Kỳ Duệ Phong cũng đoán được tình cảnh gian nan của Đường Nhất Bạch. Anh nhiều lần muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là Đường Nhất Bạch có chút không chịu được dáng vẻ anh nên hỏi: "Rốt cuộc anh muốn nói cái gì?"
"Cậu không thể thua." Kỳ Duệ Phong vô cùng lo lắng nói.
"Cho nên sao? Anh muốn không thi nữa? Muốn nhường em?"
Kỳ Duệ Phong không trả lời, anh đã thật sự nghĩ như vậy. Cũng không phải là anh tự tin có thể thắng Đường Nhất Bạch mà trong thi đấu có nhiều chuyện không tuyệt đối như vậy, cũng như thế, Đường Nhất Bạch không chắc 100% có thể thắng anh.
Đường Nhất Bạch lắc đầu, vẻ mặt trịnh trọng: "Kỳ Duệ Phong, anh phải biết rằng, trong trận đấu dốc hết toàn lực mới là sự tôn trọng lớn nhất mà anh dành cho đối thủ."
Kỳ Duệ Phong gật đầu. Đường Nhất Bạch nói đúng.
Cho nên Kỳ Duệ Phong dốc lên toàn lực tham gia trận đấu.
Trận đấu này rất đặc sắc.
Hôm nay là trận chung kết của hạng mục bơi 100 mét tự do nam, về sau được một vài người lâu năm trong giới bơi lội gọi là trận đấu 'đi vào lịch sử'. Trong một trận đấu 'cũng không quan trọng' như vậy nhưng Kỳ Duệ Phong cũng phát huy hết sức, tạo ra thành tích tốt nhất trong hạng mục cá nhân của anh, bơi được thành tích 48 giây 27.
48 giây 27 là khái niệm gì? Kỷ lục châu Á trước đây do tuyển thủ Nhật Bản đạt được là 48 giây 35, thành tích của Kỳ Duệ Phong đã phá vỡ kỷ lục châu Á.
Nhưng mà tên của anh sẽ không được cập nhật trong danh sách kỷ lục châu Á. Bởi vì trước anh 0,23 giây, đã có một người chiếm được vị trí kia.
Đường Nhất Bạch, 48 giây 04!
Trong cuộc thi tính từng giây hôm nay, anh với kỷ lục châu Á 0.3 giây đã lấy được giải quán quân. Khi thành tích này được công bố, tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Đúng là khó tin, người trẻ tuổi này, đây mới chỉ là trận đấu chung kết lần thứ hai của cậu ta, vậy mà chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, thành tích của anh nâng lên gần 0.5 giây! 0.5 giây! Đối với hạng mục 100 mét bơi tự đo gần như chấm dứt trong nháy mắt thì mấy con số này thật sự rất dọa người!
Thành tích 48 giây, cấp tiêu chuẩn thế giới, trong một trân đấu bình thường thế này, từ một người chịu đủ chê trích.
Rất nhiều người ở đó đều cảm thấy rung động, tâm tình kích động, so ra thì cậu thanh niên đạt được kỷ lục này lại bình tĩnh hơn nhiều. Anh đứng trong bể bơi vỗ tay với Kỳ Duệ Phong, sau khi lên bờ thì vẻ mặt vẫn như thường, hơi thở mạnh mẽ vì vừa trải qua vận động mạnh. Lúc đi qua khu truyền thông thì anh mặc cho các phóng viên chụp ảnh, kiên nhẫn nghe vấn đề bọn họ đặt ra.
"Đường Nhất Bạch, anh cảm thấy biểu hiện của mình hôm nay như thế nào?"
"Đường Nhất Bạch, hôm nay anh dùng 0.3 giây để đạt được kỷ lục châu Á, xin hỏi cảm nhận của anh bây giờ là gì?"
"Đường Nhất Bạch, thành tích hiện nay của anh không ai trong nước có thể địch được, thậm chí cũng là số một châu Á, vậy mục tiêu sau này của anh là gì, anh sẽ khiêu chiến Ái Nhĩ Phổ Tây sao?"
"Đường Nhất Bạch, đối với việc anh khiêu chiến Ái Nhĩ Phổ Tây, cư dân mạng cho rằng anh có suy nghĩ kỳ lạ, anh cảm thấy thế nào?"
Bla bla....
Các phóng viên luôn rất nhanh, chỉ trong chốc lát đã hỏi rất nhiều vấn đề, Đường Nhất Bạch đang do dự trả lời ai trước. Sau đó anh nhìn qua tầng ngoài cùng có một người đang cố gắng chen tới trước. Một tay cô giơ máy ảnh, một tay cầm máy ghi âm, bởi vì phải chen nên sợi tóc hơi rối, nhưng mà cô cũng không quan tâm hình tượng, rất cố gắng muốn cướp vị trí để hỏi một câu.
Được rồi, năng lực lấy vị trí của cô luôn kém như vậy. Anh không ngại giúp cô một tay.
Đường Nhất Bạch lui về phía sau một bước. Dựa vào bước chân dài, một bước nhỏ của anh là một bước dài của phóng viên, khi các phóng viên không tự chủ bước theo anh thì anh thoải mái đi tới, bước về phía sau bọn họ.
Wey wey wye, đừng đùa người ta như thế chứ... Các phóng viên ngôn ngang trong gió.
Các phóng viên xoay người, tưởng rằng sẽ thấy bóng lưng Đường Nhất Bạch rời đi, nhưng mà anh lại dừng lại. Lúc này ánh mắt anh đang nhìn về phía bọn họ, nói chính xác hơn thì ánh mắt anh đã nhìn về phía một cô gái.
Anh cười với cô gái kia, cười vô cùng chói mắt: "Cô muốn hỏi điều gì?"
Trong nháy mắt, các phóng viên rít gào trong lòng. Mẹ nó, người này lại đi quyến rũ một cô gái! Vừa phá kỷ lục thì lại không thể vui vẻ nói chuyện cuộc sống với phóng viên sao? Vừa lên bờ đã đi quyến rũ con gái rồi, đúng là có cơ hội không tồi nhỉ! Mẹ nó, cô gái này ở sau lưng chúng tôi mà anh cũng có thể phát hiện, ánh mắt quá tốt rồi, làm bằng hợp kim ti tan chắc? Mà nói, cô gái này rốt cuộc là thiên tiên gì chứ...
Vì vậy vài phóng viên vây quanh người cô, rất muốn thấy hình dáng của cô.
Vân Đóa thân là phóng viên, cho tới bây giờ chưa bị nhiều phóng viên vây quanh như vậy, tạo cho cô áp lực rất lớn. Cô giơ máy ghi âm, cố gắng giữ cho giọng nói mình có vẻ bình tĩnh mà cẩn thận. Cô hỏi: "Xin chào Đường Nhất Bạch, đầu tiên chúc mừng anh đã phá được kỷ lục châu Á. Thành tích của anh đã cao hơn hai tháng trước, tôi tin rằng rất nhiều người đều cảm thấy ngoài ý muốn như tôi, xin hỏi anh đã làm thế nào?"
Đường Nhất Bạch gật đầu với cô: "Cảm ơn, thật ra những bài tập của tôi không có gì thay đổi, sở dĩ mọi người thấy trong hai tháng thành tích của tôi tốt gần 0.5 giây bởi vì trận đấu đầu chỉ là trân đấu thích ứng, dùng để tìm cảm giác là chính. Một vài lần không thể phát huy được trình độ bình thường của tôi."
"Cho nên hôm nay mới là trình độ bình thường của anh sao? Cho nên hơn hẳn trình độ bình thường?"
"Hôm nay bơi đã đạt được thành tình tôi muốn, nhưng mà cũng không tính là vượt qua người thường. Vượt xa người thường mà nói... tôi nhất định có thể bơi được trong khoảng 48 giây."
"Vậy mục tiêu sau này của anh chính là bơi vào 48 giây?"
"Đúng vậy." Anh cười cười, giọng nói thoải mái: "Dù sao tôi là người muốn khiêu chiến Ái Nhĩ Phổ Tây."
Vân Đóa cũng bị giọng nói hóm hỉnh tự giễu này của anh học cười.
Hai người nói chuyện rất hợp ý, nhưng người xung quanh tức giận không ít: Thật sự coi chúng tôi là không khí sao? Muốn coi đây thành nơi làm phóng sự sao?
Có người không cam lòng hỏi một vấn đề nhưng Đường Nhất Bạch lại giả vờ như không nghe thấy,
Vị phóng viên đó rất muốn cầm máy ghi âm trên tay gõ vào đầu Đường Nhất Bạch.
Thời gian sắp hết, bọn họ cũng không thể ở lại bể bơi qua lâu. Vân Đóa tranh thủ hỏi vấn đề cuối cùng: "Bây giờ anh có điều gì nói với giới bơi lội?"
Đường Nhất Bạch nghĩ nghĩ, hơi nhướng mày, khóe miệng khẽ cong, từ từ nói rõ: "Tôi đến rồi."
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88 - Hết
- Chương 89 - Ngoại truyện 1
- Chương 90 - Ngoại truyện 2