Chương 5- 8
Chương 05: Mẫu thân bức bách.
Cả ngày hôm sau, Tiểu Nhược chỉ trốn ở trong phòng, ngơ ngác nhìn vào máy tính, trên blog từng câu từng chữ đều là minh chứng tình yêu mà cô đã từng có, trong quyển album nhỏ xinh cô dựa vào bên cạnh Nhĩ Kiệt cười rạng rỡ như ánh mặt trời, cứ như vậy rõ mồn một trước mắt. Những thứ này giờ cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, không thể nào quay lại được nữa, vì sao một mình cô ở nơi đây đau khổ nghẹn ngào, còn anh thì lại coi mọi chuyện như nước chảy mây trôi, không chút nào lưu luyến, dễ dàng buông xuôi như vậy? !
“Em rốt cuộc đã làm gì sai nào? Vì sao lại đối xử với em như vậy! Vì sao? Ai tới nói cho tôi biết được không? !”
Những câu chữ hạnh phúc kia như dao nhọn làm nhói đau con mắt, lại giống như câu chú ngữ gặm nhấm đầu óc cô.
Cô không nhịn được nữa gục xuống bàn khóc nức nở, kim đồng hồ tí tắc chậm dãi gần đến 6 giờ, tiếng đập cửa bên ngoài lại vang lên.
“Tiểu Nhược, Tiểu Nhược, là mẹ, đã sắp muộn rồi, chuẩn bị nhanh lên một chút. Không nên để người ta chờ quá lâu!”
Bà đã ăn mặc chỉnh tề, chỉ còn chờ con gái, cũng không muốn thời điểm quan trọng lại xảy ra sơ suất.
“Mẹ, con không được khỏe, con không đi đâu!”
Nghĩ tới cuộc hẹn là cô chỉ muốn trốn tránh!
“Làm sao vậy, trước đó đâu có vấn đề gì, ngoan, chịu khó một chút, sẽ nhanh thôi mà!”
Vừa mới đó mà đã bày trò rồi, con bé là do bà sinh ra làm sao bà lại không biết con gái mình đang nghĩ gì cơ chứ nhưng bỏ lỡ dịp tốt này sẽ không có lần sau !
“Mẹ, nhưng mà con…. – -”
“Không nói nhiều nữa, mau đi chuẩn bị, không là ta vào đem con lôi đi đấy! Phụ nữ mưu cầu cái gì chứ, còn không phải là có thể tìm người chồng tốt hay sao! Nghe mẹ đi!”
Bà cũng không muốn bức con gái như vậy, chỉ là, nhà bọn họ – – aizzz – -
Nghĩ đến chuyện đó là bà lại không có cách nào đè nén xuống được!
Khi hai người tới được nhà hàng thì đối phương cũng vừa đến, Bạch mẹ cùng đối phương thân thiện hàn huyên, cùng nhau vào gian phòng đặt trước. Từ sau khi cô bước vào đây chỉ yên tĩnh ngồi ở vị trí của mình, khiến cho Trần phu nhân càng nhìn lại càng hài lòng. Thế nhưng con trai của bà lại đến muộn!
“Thật ngại quá con trai tôi bình thường bề bộn nhiều việc, khó khăn lắm mới có thể bớt ra chút thời gian , bây giờ cháu đang họp khi nào xong nó sẽ tới ngay!”
Trần phu nhân vì con trai tới muộn liền giải thích, trong lòng đang len lén cầu nguyện con trai tốt nhất là mau tới! Rõ ràng tối hôm qua đã cẩn thận dặn dò! Vậy mà vẫn tới muộn!
“Không sao đâu, người trẻ tuổi coi trọng sự nghiệp là chuyện tốt!” Chỉ cần chuyện có thể thành là được rồi!”
Tiểu Nhược trước sau vẫn đắm chìm trong thế giới của riêng mình, cũng không có chú ý tới từ khi nào trong miệng kia bị trễ con trai đã đến.
“Thực xin lỗi, con vừa mới họp xong, đã khiến cho mọi người phải đợi lâu!”
Khẽ cúi đầu xin lỗi, hắn đến ngồi bên cạnh mẫu thân.
“Không sao, chúng ta cũng vừa mới tới, đợi cũng chưa lâu.”
Bạch mẹ nhìn Thẩm Hạo Ngôn một thân tuấn tú, toàn thân còn tỏa ra khí phách vương giả, khiến cho bà càng hạ quyết tâm nhất định phải nắm chặt cơ hội lần này, có lẽ không thể giúp Tiểu Nhược tìm được người yêu, nhưng ít ra là có thể khiến cho cô không lo chuyện cơm áo sau này.
Mọi người đã đến đông đủ, liền gọi phục vụ đem món ăn. Hai nhà đại nhân liền bắt đầu nói chuyện với nhau, thế nhưng, bữa tiệc này hai nhân vật chính dường như cũng không cảm thấy hứng thú lắm, cả hai đều trầm mặc, nhất là Tiểu Nhược, từ đầu đến cuối chỉ biết cúi đầu.
“Tiểu Nhược nhà chúng tôi, tính tình từ nhỏ đã khá trầm tĩnh, thích nhất là đọc sách, so với người khác cháu có vẻ hướng nội hơn một chút…”
Nhận thấy con gái mình thái độ không chịu hợp tác, liên tục im lặng không lên tiếng, bà liền nhanh chóng chữa cháy.
“Ha ha, con gái nhà chị trầm tĩnh vẫn tốt hơn nhà tôi, thằng con tôi khiến tôi phát bực đây này, cả ngày cũng chỉ biết đến công việc, tôi đây chỉ có nguyện vọng được ẵm cháu mà tới giờ đã thành hiện thực đâu đấy!”
Bà nhìn Tiểu Nhược cảm thấy thực hài lòng, con bé trầm tĩnh, lại có khí chất thiện lương, hiền thục, quả thật rất thích hợp làm con dâu nhà bọn họ. Chỉ sợ con trai bà không đồng ý thôi. Bà sao có thể cho phép nó từ trối cơ chứ!
“Thanh niên bây giờ, đều mải phấn đấu sự nghiệp, sự nghiệp thành công trước khi lập gia đình, cũng thật là đáng quý.”
Con rể ưu tú như vậy, cho dù có khó hiểu, vẫn còn tốt chán!
Chương 06: Tức Giận Đáp Ứng Hôn Ước
Từ khi bước vào Thẩm Hạo Ngôn thấy cô gái trước mặt khá tĩnh lặng, từ đầu đến cuối chỉ cúi gằm xuống, chính là cô gái vẻ mặt tươi cười hạnh phúc gặp ở bên đường hôm trước, không nghĩ rằng đối tượng kết hôn lại là cô ấy, trước kia hắn vốn tưởng rằng sẽ phải lấy loại thiên kim tiểu thư nũng nịu chảy nước, xem ra bữa cơm này quả thực cũng không quá nhàm chán đi!
Về chuyện sắp đặt hôn sự của mẹ hắn Trần phu nhân, hắn vui vẻ chấp nhận vậy, ít nhất có thể bớt đi rất nhiều phiền toái.
Bạch mẹ lấy tay bấm mạnh vào cô một cái, Bạch Tiểu Nhược thiếu chút nữa thì hét chói tai vì đau, bà coi cô là nắm cơm sao, nhéo như vậy! Đau quá mà!
Rốt cục cô cũng ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông vừa tới đang ngồi đối diện mình, vẻ mặt lãnh khốc, ánh mắt sâu xa khó hiểu nhìn cô chăm chú, hại cô cảm thấy không được tự nhiên.
Thật là lạnh, điều hòa nhiệt độ bị hư hay sao, trên người tên đàn ông này toát ra vẻ chớ có đến gần, nếu không tránh xa hắn, thật khiến cho người ta phải thấy rùng mình! Cô không muốn cùng một người như hắn có liên quan!
“Mẹ, thời gian của con không nhiều lắm hãy nói ngắn gọn đi!”
Gần như theo bản năng liền quyết định là cô, nếu như nói nhất định phải kết hôn ngay, vậy thì là cô đi, dù sao là ai cũng không khác biệt lắm, chỉ cần có thể giúp hắn làm tốt bổn phận người vợ, sinh hạ một người thừa kế là được rồi.
“Con… Này…”
Kinh ngạc khi con trai thuận theo, Thẩm phu nhân nhất thời cũng không biết nói như thế nào cho phải.
“Mẹ đã muốn có cháu bồng bế, nhà chúng ta cũng cần có người thừa kế, mà Bạch tiểu thư cũng nguyện ý, vậy thi là cô ấy đi! Cô dâu của con chính là cô ấy!”
Nhanh chóng hạ một chuỗi mệnh lệnh, giống như trên thương trường đưa ra quyết sách.
“Thật tốt quá, con trai, con rốt cục đã nghĩ thông suốt rồi!”
Bà quả thực cao hứng muốn nhảy dựng lên, nhưng vẫn còn trở ngại trong lòng.
“Đúng rồi, Bạch tiểu thư, cháu bằng lòng? Làm con dâu nhà chúng ta chứ?”
Bà đang mong đợi Tiểu Nhược trả lời, chỉ sợ cô nói câu không đồng ý.
“Bác gái – - chuyện này – -”
Trời ạ, người đàn ông này là người như thế nào, đối với hôn nhân đại sự cả đời lại như nói chuyện làm ăn sao?
Cô không có cách gì cùng người như vậy chung một chỗ, trong nhận thức của cô, hôn nhân là phải có tình yêu mới có thể duy trì, muốn lưỡng tình tương duyệt thì mới có thể cùng nhau bước vào lễ đường. Tại sao có thể tùy tiện như vậy? Hơn nữa, cô bây giờ, chỉ đang thất tình, chỉ như vậy mà thôi, không phải không có người muốn, không cần phảoi có cơ hội là ngay lập tức đẩy mạnh tiêu thụ ra ngoài như vậy!
Xem bộ dạng do dự của con gái, chỉ sợ sẽ phá hỏng đại sự, Bạch mẹ cố ý làm bộ như không cẩn thận đổ nước cà chua trên bàn khiến chiếc váy của Tiểu Nhược bị bẩn nhân cơ hội đó kéo cô đi toilet.
“Tiểu Nhược, không phải mẹ ép con nhưng chuyện này con nhất định phải đồng ý, coi như mẹ van con được không?”
Vừa vào toilet, Bạch mẹ vội vàng nói.
“Mẹ, mẹ có phải là có chuyện gì giấu con hay không, nếu không sao lại vội vã muốn đem con gả ra ngoài như vậy, con chỉ vừa mới tốt nghiệp, còn chưa tìm được công việc mà?”
Nghĩ đến thái độ vội vàng của mẹ, cô cảm thấy trong chuyện này nhất định có điều gì giấu giếm!
“Không có, chỉ là mẹ nóng lòng muốn tìm cho con nơi chốn tốt thôi”
Bây giờ không phải là lúc để nói ra sự thực, làm như vậy có thể sẽ khiến cho con gái vì thế mà hận bà, bà biết được, tương lai sẽ có ngày con bé sẽ hiểu được cho bà!
“Mẹ, con còn nhỏ mà, chờ con tìm được công việc rồi tính sau nha, con còn muốn ở cùng với mẹ thêm mấy năm nữa.”
Nghĩ đến mẫu thân là lo lắng cô ở bên ngoài công tác sẽ vất vả, mới mong sớm một chút đem cô gả đi ra ngoài, cô an ủi mẫu thân.
“Con bây giờ còn nhỏ sao, năm nay 23 tuổi, mẹ năm xưa ở tuổi này đã sinh con rồi đấy, bây giờ cơ hội tới thì phải biết mà nắm lấy, chờ đợi thêm nữa sẽ không có đâu, cái anh chàng Nhĩ Kiệt không phải là không cần con sao? Con còn muốn chờ cái gì? Hoa tàn ít bướm sao?”
Hi vọng con gái có thể hiểu được, bà không phải cố ý muốn thêm nhát dao trong lòng cô! Chỉ có kiên quyết nói lời lẽ tuyệt tình mới có thể kích cô đáp ứng!
Quả nhiên, nghe xong câu nói ấy của Bạch mẹ, trên mặt của cô liền tái nhợt,trong đôi mắt thoáng hiện lên một tia đau thương, không thể tin được mẹ lại nói với cô những lời như vậy! Chẳng nhẽ mẹ mong muốn gả cô đi lắm sao? Bây giờ là muốn đuổi cô sao?
Nếu như bà muốn thế, như vậy cô, gả đi!
Lại cũng không xem mẫu thân một cái, Cô đi đi ra ngoài trước, cô bi thương tuyệt vọng, mọi thứ cũng đều đã không để ý ! Huống chi là lấy chồng đây, vậy thì gả đi, mọi người bây giờ nếu đã không thích cô! Cô, cũng không có gì đáng lưu luyến !
“Tôi đồng ý , Tôi đồng ý làm cô dâu của anh!”
Lời nói trong lúc tức giận bật thốt ra! Nói cô sẽ không ai thèm lấy, không ai muốn, thì cô bây giờ gả đi, là được rồi chứ gì!
Nếu đây đã là hi vọng mọi người, tại sao lại không chứ? ! Cô đã thông suốt rồi!
“Rất tốt, chúng ta có thể nhanh chóng đạt được mục đích vậy hi vọng trong tương lai chúng ta có thể chung sống vui vẻ! Thật ngại quá, tôi còn có một hội nghị phải tiến hành, hôm nay xin lỗi không tiếp chuyện được !”
Sau khi biết được đáp án, hắn liền xoay người cùng thư ký bên cạnh rời đi.
Lời lẽ chắc chắn này làm cho Tiểu Nhược càng lạnh hơn, người đàn ông này, hoàn toàn không đem hôn nhân đại sự coi ra gì! Cô, mơ hồ có thể cảm thấy sự giận dỗi nhất thời của bản thân sắp sửa phải trả một cái giá đắt!
Chương 07: Bất Thường Trong Hôn Lễ 1.
Ông trời ơi, nàng có thể thu hồi lời nói ngày đó được hay không vậy! Nàng buồn phiền nghĩ ngợi, chỉ muốn làm sao có thể quay ngược lại thời gian, ước gì câu nói kia không phải do nàng nói ra, bây giờ thì hay rồi, nàng làm như thế nào để thay đổi đây! Thật chỉ muốn mất trí nhớ!
Chính là hiện tại ngày ngày liên tục có một đống người tìm đến nàng, nói là để làm cho nàng phối hợp công việc kết hôn, nàng rốt cuộc là không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, không phải đã nói phải có yêu thương thì mới cùng nhau bước vào lễ đường? Bây giờ nàng mới chỉ gặp hắn có một lần, liền đem mình “Bán”đi hay sao?
Kể từ sau ngày gặp mặt đó, Bạch Tiểu Nhược không gặp lại người đàn ông lạnh như băng kia, như vậy cũng tốt, nàng cũng không hi vọng gặp lại hắn.
Có vẻ như muốn thích ứng với phong cách làm việc của người đàn ông nàycũng thật khó, xác định liền lập tức tiến hành! Hôn lễ được tổ chức vào ngày mai!
Hôn lễ cùng ngày, khách khứa tụ tập rất đông, dường như nhân vật nổi tiếng chính trị thương giới đều tập trung ở đây, dù sao tổng giám đốc Thẩm gia kết hôn, cũng không phải chuyện vừa, bọn họ có thể nhân cơ hội này cùng Thẩm gia kết thêm mối quan hệ.
Tiểu Nhược, trên người mặc bộ váy cưới tinh xảo được Thẩm gia đặc biệt đặt riêng từ Paris đem về , ngồi ở trong căn phòng trang điểm rộng lớn, nhìn vào trong gương cái khuôn mặt trang điểm tinh tế, người con gái mặc lụa trắng, mà trên nét mặt lại không có gì gọi là niềm vui của cô dâu khi về nhà chồng, người con gái này là nàng sao? ! Nàng có phải đang nằm mơ hay không? !
“Tiểu Nhược, xong chưa, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”
Bên ngoài truyền đến giọng nói cảu Bạch mẹ.” Con đến đây…” Hít vào một hơi, nàng mở cửa bước ra ngoài.
Thời điểm nàng xuất hiện tại hội trường, Thẩm Hạo Ngôn đang cùng khách hàng nói chuyện với nhau, hắn có lẽ là không bỏ qua bất kỳ thời khắc cơ hội nào để nói chuyện làm ăn. Thế nhưng cô dâu hôm nay lại khiến hắn phải kinh ngạc, cho dù trên khuôn mặt nàng nhìn không ra hạnh phúc của cô dâu khi xuất giá, bộ kia nước gợn vân, xuyết lôi ti, áo cưới thấp ngực lại đem nàng như tuyết thấu hồng da thịt biểu hiện được vô cùng tinh tế.(@@ ta xin khất chỗ này) Không nghĩ tới dưới lớp áo váy kia lại là một thân hình quyến rũ đến vậy.
Bạch Đang Hùng khoác tay con gái bước trên thảm đỏ, mừng vui khi con gái gả đi, thật may, nếu không lại để con gái phát hiện chuyện của bọn họ, không biết sẽ phải làm sao! Ông thừa nhận là mình rất nhu nhược, chỉ hi vọng con gái được hạnh phúc, không nên vì bọn họ mà ảnh hưởng đến tương lai, chỉ có như vậy, mới có thể đem thương tổn xuống đè xuống thấp nhất.
Nghĩ tới đây, hốc mắt ông nóng lên, suýt chút nữa rơi lệ.”Tiểu Nhược, không có chuyện gì mà, cố lên!” trong lòng không ngừng ở cảnh cáo bản thân phải cố gắng mỉm cười chống đỡ.
Trong lúc người chủ tọa chuẩn bị tuyên bố hôn lễ bắt đầu, phía trước cửa truyền đến một hồi rối loạn.
Chỉ thấy một người con gái chạy vụt tới, vừa giáp mặt liền cho Tiểu Nhược một cái tát. Lực đạo kia khiến cho mọi người nhịn không được hít một hơi thật sâu, trên mặt Tiểu Nhược lập tức in hình năm ngón tay.
Hội trường một hồi xôn xao, mọi người đều tập trung về phía trước, chờ xem kịch vui. Các phóng viên cũng nắm chắc máy ảnh trong tay, sự kiện quan trọng như vậy, sao có thể thể bỏ qua được.
“Cô đang làm cái gì vậy? ! Ai cho phép cô vào đây? ! Ai cho phép cô đánh nàng!”
Thấy nàng mặt sưng đỏ Thẩm Hạo Ngôn không chịu nổi, lửa giận bốc ngùn ngụt.
Chương 08: Bất Thường Trong Hôn Lễ (2).
“Thực xin lỗi, Tổng giám đốc, là vị tiểu thư này đột nhiên xông tới, nói là bạn của phu nhân…”
Cảnh vệ cuống quít chạy vào nói. Xem tình hình này thầm kêu không ổn, đến gần muốn đem nàng mời đi ra ngoài.
“Tôi tới là để nói cho cô ta biết, về sau an phận làm một cô vợ biết điều, không nên cùng người đàn ông khác mập mờ không rõ…”
Người con gái ra sức giãy giụa, còn không quên tiếp tục “Giáo huấn” “Đạo lý.”
“Lê Thi Thi, em đang làm cái gì vậy? !” Đỗ Nhĩ Kiệt chạy vào, bắt lấy người giờ phút này đang mất đi lý trí, đây chính là vị hôn thê mà mẹ anh tìm giúp. Cô, rốt cuộc muốn làm gì? !
“Anh thả em ra, em muốn cô ta nhìn cho rõ ràng, không cần phải vọng tưởng cùng em đoạt đàn ông. Anh đối với cô ta lưu luyến không quên như vậy, cô ta rốt cuộc có cái gì tốt? !”
Vừa nghĩ tới, anh dù cho ngủ thiếp đi cũng gọi tên của của người con gái này, cô liền nổi giận, dựa vào cái gì chia tay còn muốn cùng cô tranh đoạt? Cô thích anh trước đây rất lâu rồi, bây giờ rốt cục có thể khiến cho cha mẹ dùng quan hệ đoạt được anh, cô sẽ không để cho người con gái này này phá hỏng!
“Em đang ở đây phát thần kinh cái gì? Đừng ở chỗ này làm mất thể diện nữa, người ta đang kết hôn, em còn muốn như thế nào?”
Bị nói trúng tâm sự, Đỗ Nhĩ Kiệt hổn hển, liều mạng kéo nàng.
Đợi một chút, Lê Thi Thi, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lê thị phải không?”
Đem Tiểu Nhược kéo đến bên cạnh che chở, lên tiếng ngăn cản hai người muốn rời đi gấp. Hắn sao có thể cho phép kẻ dám động người của hắn lại có thể dời đi tiêu sái như vậy!
“Tôi mặc kệ bà xã tôi làm gì, đó là chuyện trước kia, hiện tại, cô đang ở đây trên địa bàn của tôi động tới người của tôi, cô cảm thấy như vậy thích hợp sao?”
Trong mắt lạnh lẽo, khẩu khí mạnh mẽ, không khỏi làm người ở chỗ này toát mồ hôi!
Tôi… Tôi chỉ là phát biểu sự thật mà thôi.”
Liếc nhìn người trước mắt, nàng lắp bắp nói, nam nhân này thật là đáng sợ, chỉ nói như vậy có thể khiến người ta không lạnh mà run.
“Rất tốt, vậy ta cũng phát biểu một chút điều sắp nói rất tốt cho cô, trợ lí Lý cậu đem dự án hợp tác cùng với tập đoàn Lê thị năm nay hủy bỏ đi!”
Xoay người hướng trợ lí bên cạnh ra lệnh.
Vâng , thưa tổng giám đốc!”
Nghe được lời phân phó, trợ lí Lý lấy ra PDA (một dạng của máy tính cá nhân) lập tức bắt đầu thi hành mệnh lệnh.
“Cái… Cái gì?”
Nghe thấy lời của hắn, sợ tới mức trợn to hai mắt.
“Tổng giám đốc Thẩm, không nên như vậy, không nên như vậy mà! Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi!”
Nói đùa, nếu để cho ba mẹ nàng biết rõ nàng hủy hoại dự án hợp tác lớn nhất năm nay, nàng thảm rồi!
“Muộn rồi, tôi chỉ là muốn cho cô biết, động người của tôi thì sẽ phải có trừng phạt! Đây chỉ là bài học nho nhỏ thôi! Bảo vệ, tiễn khách!”
Dứt lời, không để ý tới nàng kia trên mặt khóc lóc, lạnh lùng cự tuyệt lời cầu xin của cô ta!
“Các vị, thật ngại, chuyện vừa rồi chỉ là do hiểu lầm, hôn lễ tiếp tục!”
Vừa nói chuyện vừa đồng thời phân phó người đến giúp Tiểu Nhược trang điểm lại, che giấu vết sưng đỏ trên mặt.
“Cảm ơn!”
Tiểu Nhược buông xuống vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ giọng nói với hắn. Hôm nay hắn thật sự là giúp đỡ nàng rất nhiều, bằng không nàng không biết như thế nào đối mặt với chuyện bất ngờ như vậy, tính huống thật là xấu hổ.
“Cám ơn cái gì, em là người của tôi, động tới người của tôi, chẳng khác nào là coi thường tôi, em nghĩ rằng tôi sẽ để loại chuyện như vậy phát sinh hay sao? !”
Có vẻ như lời nói cảm tạ của nàng dư thừa thì phải, hắn, hắn chỉ làm chuyện nên làm mà thôi!
Xem bộ dạng hắn, dường như không vui vẻ gì, Tiểu Nhược không dám nói thêm nữa!
Sự kiện bạt tai trong hôn lễ bị Thẩm Hạo Ngôn dùng quyền lợi đè xuống, dù cho có người muốn nhân cơ hội rêu rao bàn tán, cũng phải e dè hắn không dám làm bừa.
- Chương 1-4
- Chương 5- 8
- Chương 9-12
- Chương 13-16
- Chương 17-20
- Chương 21-24
- Chương 25-28
- Chương 29-32
- Chương 33-36
- Chương 37-40
- Chương 41-44
- Chương 45-48
- Chương 49-52
- Chương 53-56
- Chương 57-58-59
- Chương 60-61-62
- Chương 63-64-65
- Chương 66-67-68
- Chương 69 - 70 - 71
- Chương 72-73-74
- Chương 75-76
- Chương 77: Hạnh Phúc Giản Đơn.