Hồi 1- Chương 6: Quái dị nảy sinh
Hồi 1 – Chương 6: Quái dị nảy sinh (1)
Quả nhiên, quản gia Hàn Á thấy cô bé gật đầu, vẻ mặt trở nên càng thêm mất tự nhiên, nuốt nước bọt, thấp giọng nói: “Tiểu thư Mạch Khê, về sau nhất định phải nhớ kỹ, hoa trong vườn này dù có héo hết cũng không được hái, nhất là loại hoa màu xanh này, con chỉ có thể nhìn, ngàn vạn lần không được hái, biết không?”
Thấy vẻ mặt quản gia nghiêm túc dị thường, Mạch Khê dường như bị sợ hãi, cô bé ngoan ngoãn gật đầu, miệng nhỏ nhắn nghẹn lại, tuy trong lòng có rất nhiều nghi vấn nhưng vẫn không dám nói gì cả.
Quản gia thấy cô gật đầu, điệu bộ vâng lời, xoay người đưa vòng hoa cho một người giúp việc trong đó, không đợi mở miệng, chỉ thấy người làm kia hoảng sợ lui về phía sau từng bước, vòng hoa rơi xuống đất.
Đóa hoa màu xanh thẫm rơi thành từng mảnh nhỏ, nhìn mà cả lòng Mạch Khê cũng đau theo.
“Hoảng sợ như thế là sao? Không muốn làm ở đây nữa?” Giọng quản gia trở nên lạnh như băng, sắc mặt cũng dị thường khó coi.
Người làm đó nghe vậy, nét mặt bi thảm, run rẩy đưa tay nhặt vòng hoa lên lần nữa, đám người hầu còn lại sắc mặt nhìn qua cũng có chút kiêng kị.
“Đốt vòng hoa này ngay lập tức, còn nữa ——“
Quản gia hướng mặt về phía những người còn lại, tiếng nói lạnh lùng cứng rắn ra lệnh: “Chuyện liên quan đến việc tiểu thư Mạch Khê hái hoa một chữ tuyệt không để lộ ra ngoài cho ta, nếu chuyện này để thiếu gia biết được, các người có mấy cái mạng cũng không đền nổi, biết chưa?”
“Biết ạ!” Bọn hạ nhân rụt người đáp, vội vã lui ra ngoài.
“Tiểu thư Mạch Khê … “
Quản gia ngồi xuống, ánh mắt nhìn lại Mạch Khê còn đang hoảng hốt, giọng điệu trầm thấp nói: “Nhất định phải nhớ kỹ, buổi tối đừng vào vườn hoa, còn nữa, không bao giờ được hái loại hoa màu xanh này nữa.”
Mạch Khê nhận ra một sự bất thường từ cảm xúc khẩn trương của quản gia.
oOo
“Này này, mau nhìn lại, chính là nó đó.”
“Nó đi ra từ tòa thành hả?”
“Mình nghe mẹ nói, nó chính là con gái nuôi được nhận về tòa thành đấy.”
“Trời ạ, thật đáng sợ “
Khi Mạch Khê tạm biệt bác Hàn Á đi ra từ chiếc xe sang trọng, một đám ánh mắt tò mò liền đưa đến, có người bằng tuổi, có người ít tuổi hơn. Cô bé dừng bước, quay đầu lại, chỉ trỏ phía sau nháy mắt biến mất, mọi người đều hoảng sợ tản đi.
Đây là chuyện kỳ quái nhất từ khi cô bé đến ngôi trường này!
Đây là một trường học dành cho con em dòng dõi quý tộc vương thất, vườn trường xa hoa rộng lớn lộ ra sự phú quý và quyền uy không giống người thường. Ở nơi đây học sinh đều là con nhà giàu, bọn họ đều là hậu nhân chốn danh môn.
Cô nhóc Mạch Khê kỳ thực thông minh, khi vừa mới nhập học, trường học kiếm tra đã cho ngoại lệ nhảy lớp ba năm, làm quản gia có chút kỳ lạ, càng nghĩ càng không hiểu sao tám tuổi cô bé đã có thể học được nhiều chữ như thế, thậm chí một vài phép toán phức tạp cũng đều thuận buồm xuôi gió.
oOo
Chương 6: Quái dị nảy sinh (2)
Nhân viên nhà trường dường như cũng rất quan tâm người nhà họ Lôi, xếp cô vào lớp có tố chất tốt nhất. Ngay cả hiệu trưởng mỗi khi nhìn thấy quản gia Hàn Á của Lôi gia, trên mặt cũng mang theo nụ cười khiêm tốn.
Chỉ là mỗi ngày Mạch Khê đều nhận thấy phía sau mình luôn có những có ánh mắt đánh giá khác thường và lời nói kỳ quái.
Trong yên lặng, ánh mặt trời trong suốt xuyên qua lớp kính thủy tinh chiếu lên gò má cô bé, nổi lên màu sáng bóng, bàn tay nhỏ chống cằm, không thể nào hiểu được chuyện xảy ra sáng nay.
Vì sao không cho hái hoa trong vườn hoa? Nhất là loại hoa màu xanh đó?
Vì sao bác quản gia lại có vẻ nghiêm túc như thế, còn nét mặt kẻ dưới nhìn thấy vòng hoa màu xanh này thì như nhìn thấy quỷ vậy, cả chạm cũng không dám?
Thật kỳ lạ!
Đang suy nghĩ, một bàn tay mập mạp nhỏ xíu tiến đến trước mắt Tiểu Mạch Khê, ra sức lắc lắc vài cái.
Mạch Khê hoảng sợ, lúc này mới bắt đầu phản ứng, ngẩng đầu nhìn lại, thấy một cô bé mập mạp đang chống nạnh nhíu mày, ở phía sau cô, còn có một đám con trai, con gái mang theo vẻ mặt tò mò.
Từ khi Mạch Khê đi đến trường học này, mỗi ngày đến trường đều là đơn độc. Thậm chí đến giờ nghỉ giữa tiết, cô nhỏ cũng rất ít nói chuyện với bạn bè, bởi lẽ, những cô bé trước mắt này cô không có ấn tượng.
”Này, Mạch Khê, cậu thật sự sống trong tòa lâu đài đó à?”
Mạch Khê không hiểu lời của cô bạn, mở to mắt nhìn đối phương.
“Sao cậu không nói lời nào? Cũng không phải câm điếc đi? Tôi đang hỏi cậu, có phải cậu được người ở trong đó nhận nuôi không?” Cô bạn béo mập được bạn học phía sau cổ vũ lại hỏi, nhìn ra cô phải lấy hết dũng khí.
Tiểu Mạch Khê nhìn xung quanh liếc mắt một cái, ngay cả phản ứng gì đó cũng lười.
Cô nhóc mập mạp kia nóng nảy, giữ chặt cánh tay cô, lớn tiếng hỏi: “Vậy cậu nói cho tôi biết, thật ra cậu là Lôi Mạch Khê mới đúng, có phải hay không?”
Mạch Khê lúc này mới đưa ánh mắt lên trên mặt cô bạn béo mập lần nữa, không nói gì, chỉ gật gật đầu. Bác Hàn Á từng nói, cha nuôi cô họ Lôi, từ giờ trở đi, cô cũng là họ Lôi, là người nhà Lôi gia.
Ai ngờ khi cô gật đầu một cái, các bạn học đều sợ hãi, mở to hai mắt nhìn, thậm chí có người lui người về sau.
“Trời ạ, Mạch Khê, trong tòa nhà đó có ma đấy, đáng sợ đáng sợ lắm!” Cô bạn béo như thấy quỷ kêu lên, phía sau lại ồn ào tiếng chỉ trỏ.
Mạch Khê bất mãn nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, đứng mạnh dậy, làm các bạn học hoảng sợ.
“Đó là tòa thành nơi công chúa Bạch Tuyết sống, bên trong không có ma quỷ!”
“Cậu gạt người, mẹ tôi nói trong tòa thành đó đều là ma quỷ đáng sợ!” Một bạn học khác nhỏ giọng nói.
Mạch Khê hung tợn nhìn chằm chằm bạn học trước mắt này, mắt đẹp bùng lên lên ngọn lửa tức giận! Tuy cô bị chuyện sáng nay dọa, nhưng trong lòng cô Bạc Tuyết Bảo luôn mộng mơ, xinh đẹp, căn bản không liên quan đến ma quỷ gì hết.
Đang lúc giằng co, một giọng nam trẻ con vang lên…
“Ai nói trong tòa thành đó có ma? Chẳng lẽ Mạch Khê là ma hay sao?”
Các bạn học vội vã lui qua một bên.
Ánh mặt trời như sợi vàng chiếu vào mặt, Mạch Khê theo bản năng nhìn lại…là một bé trai xinh đẹp, trên người phục sức quý giá có thể nhận ra gia cảnh quyền quý, cậu được bao phủ dưới ánh mặt trời, từ từ đi đến chỗ cô, tuy trên gương mặt mang theo nét trẻ thơ, nhưng lại có khí chất quý tộc bẩm sinh.
Thật hiển nhiên, cậu được các nữ sinh rất chào đón, nhất là cô bạn mập mạp vừa rồi còn kêu gào, sớm đã đỏ bừng cả mặt.
- Mở đầu - Tiết tử
- Hồi 1- chương 1: Âm u
- Hồi 1 - Chương 2: Quyền nuôi dưỡng
- Hồi 1 - Chương 3: Toà thành bạc tuyết
- Hồi 1- Chương 4: Ngọc sơn bạc tuyết
- Hồi 1- Chương 5: Hư ảo
- Hồi 1- Chương 6: Quái dị nảy sinh
- Hồi 1- Chương 7: Nhiếp Thiên Luật
- Hồi 1- Chương 8: Nhắc nhở của quản gia
- Hồi 1- Chương 9: Quyền nuôi dưỡng
- Hồi 1- Chương 10: Người đàn ông dưới ánh trăng
- Hồi 1- Chương 11: Nguyện vọng nguy hiểm
- Hồi 1- Chương 12: Phát hiện của Mạch Khê
- Hồi 1- Chương 13: Thấy sự tàn nhẫn
- Hồi 1- Chuong 14: Hạn chế
- Hồi 1- Chương 15: Quyền lực tuyệt đối
- Hồi 2- Chương 1: Mười Tám trổ mã
- Hồi 2 -Chương 2: Đồn đại về toà thành
- Hồi 2- Chương 3: Bạn Trai Thánh Trach
- Hồi 2 - Chuowng 4: Đêm Xa Hoa
- Hồi 2 - Chương 5: Cha nuôi xuất hiện
- Hồi 2 - Chương 6: Món quà của Lôi Dận
- Hồi 2- Chương 7: Cha nuôi gọi đến
- Hồi 2 - Chương 8: Người đàn ông khát máu
- Hồi 2- Chương 9: Trắc ẩn
- Hồi 2- Chương 10: Tình nhân
- Hồi 2- Chương 11: Đêm đồ mi
- Hồi 2 – Chương 12: Nguy hiểm trên cả nguy hiểm
- Hồi 2 – Chương 13: Loạn luân
- Hồi 2 – Chương 14: Bỏ trốn
- Hồi 2 – Chương 15: Trực tiếp uy hiếp
- Hồi 2 – Chương 16: Người đàn ông khó hiểu
- Hồi 2 – Chương 17: Bạc Cơ
- Hồi 2 – Chương 18: Cố nhân đến bất ngờ
- Hồi 2 – Chương 19: Ôn lại chuyện cũ
- Hồi 3 – Chương 1: Đêm hạ điên cuồng
- Hồi 3 – Chương 2: Cho em thứ em muốn
- Hồi 3 – Chương 3: Ông chủ mới
- Hồi 3 – Chương 4: Kim chủ
- Hồi 3 – Chương 6: Quan hệ kinh người
- Hồi 3 – Chương 7: Người đàn ông tốt
- Hồi 3 – Chương 8: Cảnh tượng ái muội trong nhà hàng
- Hồi 3 – Chương 9: Nguy hiểm đến ngay sau nụ cười
- Hồi 3 – Chương 10: Không phải hành vi của con người
- Hồi 3 – Chương 11: Sau lưng có người
- Hồi 3 – Chương 12: Cầu xin anh
- Hồi 3 – Chương 13: Là dịu dàng hay vẫn là tàn nhẫn?
- Hồi 3 – Chương 14: Cẩn thận có báo ứng
- Hồi 3 – Chương 15: Buổi biểu diễn
- Hồi 3 – Chương 16: Ý tứ khó hiểu
- Hồi 3 – Chương 17: Tâm tư giấu kín
- Hồi 3 – Chương 18: Không thể thở nổi
- Hồi 3 – Chương 19: Sự khống chế đến ngạt thở
- Hồi 3 – Chương 20: Nhìn trộm
- Hồi 3 – Chương 21: Sự ấm áp thoáng qua
- Hồi 4 – Chương 1: Phản kích lời đồn đại
- Hồi 4 – Chương 2: Đã vậy thì sa thải đi
- Hồi 4 – Chương 3: Lời mời bất ngờ giữa đêm tối
- Hồi 4 – Chương 4: Pandora đã mở
- Hồi 4 – Chương 6: Uy hiếp, không chút nào để ý
- Hồi 4 – Chương 5: Sự trừng phạt khắc nghiệt
- Hồi 4 – Chương 7: Tình cảm dịu dàng như dòng nước ấm
- Hồi 4 – Chương 8: Không lùi bước. Trước đêm biểu diễn
- Hồi 4 – Chương 8 (tiếp): Dịu dàng trong đêm tối
- Hồi 4 - Chương 9: Bày tỏ tình yêu, mặt trời chiều ngả về Tây
- Hồi 4- Chương 10 : Duyên lệch
- Hồi 4 - Chương 11: Phóng túng nơi vũ trường
- Hồi 4 – Chương 12: Báo con
- Hồi 4 - Chương 13: Bước ngoặt ngoài ý muốn
- Hồi 4 – Chương 14: Sự ấm áp đơn thuần
- Hồi 4 – Chương 15: Sen Tịnh Đế nở rộ
- Hồi 4 – Chương 16: Bí mật không muốn ai biết
- Hồi 4 – Chương 17 : Thời cơ chạy trốn
- Hồi 4 – Chương 18: Thời khắc tàn nhẫn
- Hồi 4 – Chương 19: Chung cư Thuyên Loan Lưu Bích
- Hồi 4 – Chương 20: Nhớ lại quá khứ
- Hồi 4 – Chương 21: Không có nơi nào để trốn
- Hồi 4 – Chương 22: Vàng ngọc bên ngoài, bên trong thối rữa
- Hồi 4 – Chương 23: Chất vấn đánh tan sự yên tĩnh trói buộc
- Hồi 4 – Chương 24: Vận mệnh này là ngoài ý muốn hay vẫn là nhất định?
- Hồi 4 – Chương 25: Sự sợ hãi chưa từng có
- Hồi 4 – Chương 26: Đau đớn có thể quên đi
- Hồi 4 – Chương 27: Có lẽ tất cả chỉ là “nếu”
- Hồi 4 – Chương 28: Tâm tư lại hướng đến nơi không biết
- Hồi 4 - Chương 29: Con người sắt đá dịu dàng
- Hồi 5 – Chương 1: Tranh cãi trong thư phòng
- Hồi 5 – Chương 2 : Sự chần chờ của Hàn Á (
- Hồi 5 – Chương 3: Đau đến nát lòng
- Hồi 5 – Chương 4: Đêm bi thương
- Hồi 5 – Chương 5: Là ai cứu ai?
- Hồi 5 – Chương 6: Bầu không khí gấp rút
- Hồi 5 – Chương 7: Suy nghĩ kĩ
- Hồi 5 – Chương 8: Tình yêu không kịp tiếp nhận
- Hồi 5 – Chương 9: Cay đắng nước mắt đàn ông
- Hồi 5 – Chương 10: Giá trị một con người.
- Hồi 5 – Chương 11: Sự suy sụp không cách nào che lấp
- Hồi 5 – Chương 12: Khí thế như lửa
- Hồi 5 – Chương 13: Nỗi nhớ trong cơn mưa tầm tã
- Hồi 6 – Chương 1 : Hương hoa dưới ánh mặt trời
- Hồi 6 – Chương 2: Rung động trên cánh đồng hoa
- Hồi 6 – Chương 3 : Khách sạn King, như trong mộng
- Hồi 6 – Chương 4 : Chuyện phát sinh bất ngờ
- Hồi 6 – Chương 5: Vị khách đến chơi lúc sáng sớm
- Hồi 6 – Chương 6 : St.Petersburg vào đông
- Hồi 6 – Chương 7: Dịu dàng dưới tuyết rơi
- Hồi 6 – Chương 8: Tuyết rơi, gần tình tình lại (1)
- Hồi 6 – Chương 9: Nắng ấm giữa trời đông
- Hồi 6 – Chương 10: Nói yêu anh
- Hồi 6 – Chương 11: Bước vào “Ẩn Cư”
- Hồi 6 – Chương 12: Ông trời đùa cợt
- Hồi 6 – Chương 13: Vẫn luôn là một con báo con
- Hồi 6 – Chương 14: Hồi ức Bạc Tuyết bảo
- Hồi 6 – Chương 15: Tất cả sự lựa chọn
- Hồi 6 – Chương 16: Nghịch tác
- Hồi 6 – Chương 17: Đã từng
- Hồi 6 – Chương 18: Tình cảm sâu như biển xanh
- Hồi 6 – Chương 19: Để anh yêu em
- Hồi 6 – Chương 20: Có khách đến chơi
- Hồi 6 – Chương 21: Chủ quyền trong tình yêu
- Hồi 7 – Chương 1: Trở về DIO
- Hồi 7 – Chương 2: Lời nói của Bạc Cơ
- Hồi 7 – Chương 3: Phụ nữ âm thầm so đo
- Hồi 7 – Chương 4: Vấn đề trong tình yêu
- Hồi 7 – Chương 5 : Lưu lại nhược điểm
- Hồi 7 – Chương 6: Theo đuôi
- Hồi 7 – Chương 7: Bí mật chân chính của cấm khúc
- Hồi 7 – Chương 8: Điều nên tới
- Hồi 7 – Chương 9: Hiệu ứng bươm bướm
- Hồi 7 – Chương 10: Hoàn toàn ngược lại
- Hồi 7 – Chương 11: Kế này không thành thì bày kế khác
- Hồi 7 – Chương 12 : Tâm tư của Lôi Dận (1)
- Hồi 7 – Chương 13: Giải thưởng
- Hồi 7 – Chương 14: Ghen tị
- Hồi 7 – Chương 15: Là lợi hay hại?
- Hồi 7 – Chương 16: Tất cả đều được đoán trước
- Hồi 7 – Chương 17: Bí ẩn trùng điệp
- Hồi 7 – Chương 18: Lời giải thích của Lôi Dận
- Hồi 7 – Chương 19: Phơi bày thời ấu th
- Hồi 7 – Chương 20: Thương trường như chiến trường
- Hồi 7 – Chương 21: Sự tính toán ngọt ngào
- Hồi 7 – Chương 22: Hành vi của Phí Dạ
- Hồi 8 – Chương 1: Tin tức lớn trong ngày (1)
- Hồi 8 – Chương 2: Quyết định trong hội nghị Hồi 8 – Chương 2: Quyết định trong hội nghị
- Hồi 8 – Chương 3: Liên tục không khống chế nổi
- Hồi 8 – Chương 4: Nửa vui nửa buồn
- Hồi 8 – Chương 5 : Làm thế nào cho phải?
- Hồi 8 – Chương 6: Lễ trao giải âm nhạc
- Hồi 8 – Chương 7: Tình yêu thành kính
- Hồi 8 – Chương 8: Hôn lễ, giáo đường, đấu súng
- Hồi 8 – Chương 9: Phí Dạ chết!
- Hồi 8 – Chương 10: Bất lợi
- Hồi 8 – Chương 11: Quyết định
- Hồi 8 – Chương 12: Đại Lỵ xuất hiện
- Hồi 8 – Chương 13: Chỉ nguyện một lời
- Hồi 8 – Chương 14: Phản kích cổ đông
- Hồi 8 – Chương 15 : Vị khách không mời mà đến
- Hồi 8 – Chương 16: Lôi Dận lui nhường
- Hồi 8 – Chương 17: Cục diện thay đổi
- Hồi 8 -Chương 18: Thay đổi bất ngờ
- Hồi 8 - Chương 19: Gió lốc
- Hồi 8 – Chương 20: Người đến bất ngờ
- Hồi 8 – Đại kết cục