Chương 13
Ông trời như một đứa trẻ thích đùa dai, đến thời điểm con người ta như đã yên bình tĩnh lặng quên đi, lại giáng xuống một cái tát thật mạnh.
Hai năm qua, Uyển Uyển đã nghĩ ra rất nhiều hoàn cảnh gặp lại, thử từng trường hợp mà nói chuyện..., nghĩ tới một lần lại một lần. Nhưng cô biết, cả đời này không còn có khả năng tái kiến anh.
Cho nên, cảnh gặp lại mà cô một lần lại một lần thiết kế nên cũng chỉ trong mộng mới có thể xa xỉ thực hiện được.
Chỉ có thể đáng thương ở trong mộng, một lần lại một lần khóc, nói với anh lời xin lỗi.
Nhưng giờ phút này, cô mới biết được chính mình quá ngây thơ.
Lời gì cũng nói không ra, tầm mắt gắt gao giữ lại trên người nam nhân trước mắt, mọi cử động dù chỉ một chút cũng vô lực, cũng không dám trát động ánh mắt, sợ nhắm mắt lại rồi anh sẽ biến mất.
Cô tự nhủ lòng, lặp đi lặp lại: cho dù là mộng cũng tốt, cho dù là ảo giác cũng tốt, cứ chân thật như vậy. Nhưng những giấc mộng từng mang lại hạnh phúc, sao giờ khắc này lại khiến tâm cô đau đến vậy?
Đột nhiên, phảng phất như cảm nhận được tầm mắt không bình thường của cô, nam nhân kia dừng lại cước bộ, người đi theo phía sau ánh nhìn khó hiểu, nhưng vẫn bước sau người chủ rồi cũng đứng lại.
Lạc Tư chậm rãi quay đầu, dáng người cao lớn, uy nghi mang theo khí thế vương giả nhìn lại. Anh khẽ nheo mắt, con ngươi thủy tinh màu tím co lại, xuyên qua vô số cách trở khi bọn họ ở giữa đám người, cứ như vậy không hề báo động đối diện với cô......
Ánh mắt lạnh như băng đông lại, như phủ một màn sương mù đạm mạc. Cùng ánh mắt anh không hẹn mà gặp, thân thể Uyển Uyển cứng lại. Anh không có chút biểu cảm, tựa như chỉ là một người qua đường xa lạ khiến cô đau lòng, bàn tay nhỏ bé trong khoảnh khắc đó chụp lên bên trái ngực, đầu ngón tay trắng muốt gắt gao nắm chặt tạo nên từng nếp uốn trên áo. Cô suy yếu lùi về phía sau, từng bước từng bước, hô hấp đã trở nên gấp gáp mà vẫn thiếu thốn.
Quản lý không hiểu có vấn đề gì đang xảy ra, tiến tới bên người Lạc Tư hỏi một câu: "Tổng tài, có chuyện gì không ổn sao?"
Lạc Tư thu hồi tầm mắt, vẫn như một bức tượng Hy Lạp điêu khắc tinh xảo không một tì vết. Rất nhanh, anh đã khôi phục khí phái lạnh lùng, nói thật nhỏ một câu: "Không có gì."
Nam nhân lại bước đi, tất cả như chưa từng diễn ra. Mặc dù tất cả mọi người chứng kiến đều không hiểu có chuyện gì, nhưng chẳng ai có lá gan mở miệng hỏi thêm một câu. Rất nhanh, một đoàn đi sau ông chủ cũng đã vào thang máy.
Đến mãi thật lâu sau, trong đại sảnh mọi người mới lấy lại được tinh thần, tiếng than thở mang chút bối rối bên tai vang lên không dứt, tất cả đều cảm thán về ông chủ với khí thế cao nhất.
Lúc này, nữ tiếp tân cũng mới lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn nữ sinh phía sau mình. Nhưng là, nụ cười chuyên nghiệp trên mặt rất nhanh đã bị thay thế bởi sự kinh ngạc.
"Tiểu thư, cô...... sao lại khóc?"
Uyển Uyển lấy lại tinh thần, đưa đầu ngón tay sờ sờ hai má, lau đi nước mắt.
Còn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ rơi lệ nữa... Cô mím chặt môi, trước ánh mắt quái dị của người trước mặt, thản nhiên nói một câu: "Bởi vì đau."
Tâm, đau, rất đau.
- Vợ trước của Satan - Đô Xuân Tử
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146 - Phiên ngoại 1
- Chương 146 - Phiên ngoại 2
- Chương 146 - Phiên ngoại 3
- Chương 80