Chương 34
"Không sao đâu tiên sinh, nhân viên sửa chữa sắp tới rồi" – Cô ôn nhu nói. Giọng nói không hề để lộ sự run rẩy.
Cô bây giờ cũng rất sợ nhưng cũng không quên an ủi anh. Đem mặt mình chôn vào cổ Uyển Uyển, nụ cười hình cung trên môi nam nhân mở rộng.
Cảm giác được cơ thể nam nhân ngày càng run rẩy kịch liệt, Uyển Uyển đột nhiên cảm thấy thương xót. Cô từng nghe người khác nói về loại bệnh này, đa số nguyên nhân căn bệnh đều vì tuổi thơ từng trải qua những điều tương tự mà tạo ra.
Cô cẩn thận xoay người mới phát hiện nam nhân thật cao. Cô vươn bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ sau lưng anh còn nhẹ nhàng an ủi: "Không sợ, mọi chuyện sẽ tốt thôi. Nhắm mắt lại.."
Bàn tay nhỏ bé của Uyển Uyển vỗ vào lưng nam nhân, giọng nói dịu dàng ôn nhu. Nam nhân nhắm mắt lại, bên tai là giọng nói mềm mại nhẹ như lông chim của cô. Nếu không phải tay cô vỗ vào lưng anh mang theo chút run rẩy, anh còn tưởng bản thân mình đang được một đứa trẻ bảo vệ.
Cô quên mất sự phòng bị với nam nhân, càng quên mất sự sợ hãi lúc nãy. Bốn phía tối đen, chỉ có tiếng thang máy khởi động trở lại ầm ầm vô cùng chói tai. Sau đó, cô cứ theo quy luật nhẹ nhàng vỗ lưng nam nhân kết hợp với giọng nói dịu dàng.
Ba phút sau, bên ngoài thang máy truyền đến những tiếng bước chân. Trên mặt Uyển Uyển hiện lên tia vui mừng, kéo tay nam nhân: "Được cứu rồi, có người tới"
Mà nhìn lại mới thấy cả người nam nhân cứng ngắc, nhìn vào nơi tay hai người đang nắm chặt ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ.
"Bên trong có người sao?" – Bên ngoài thang máy vang lên giọng nói lớn của nhân viên sửa chữa.
Uyển Uyển vội vàng đáp: "Có có..."
Đột nhiên ngực căng thẳng, thân thể Uyển Uyển run lên, nam nhân đang tựa vào vai cô cũng cảm thấy cô có chút gì đó khác lạ. Mới ngẩng đầu, nhìn thấy cơ thể nhỏ bé của cô yếu ớt như chiếc lá rụng từ từ ngã xuống, trong khoảnh khắc, nam nhân liền duỗi tay đón lấy.
"Tiểu thư, cô làm sao vậy?" – Nam nhân kinh ngạc hỏi.
Cửa thang máy mở ra để lộ một khe nhỏ, một sợi dây đèn thả vào. Dưới sáng đèn, cô nhìn thấy gương mặt hoảng hốt của nam nhân cùng mái tóc ngắn màu vàng kim càng thêm chói lóa.
Cô nhẹ nhàng mỉm cười nhìn anh: "Anh không có việc gì..."
Nam nhân sửng sốt.
Người sửa chữa vất vả lắm mới mở được một bên cửa, còn chưa kịp mở miệng hỏi thì thấy một nam nhân cao lớn tóc vàng từ trong thang máy bước ra.
Nhưng lúc nãy người vừa mở miệng là một tiểu thư? Mấy nhân viên sửa chữa cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng rất nhanh, họ cũng nhìn thấy một tiểu hài nữ hôn mê được nam nhân ôm vào lòng.
Bước chân nam nhân chưa từng dừng lại, ôm Uyển Uyển từ thang máy ra, nhìn thấy sau lưng đám nhân viên tu sửa có bóng người quen thuộc anh mới dừng lại.
"Hannah, ra đây"
Nữ nhân bị gọi là Hannah vội vàng đến trước mặt nam nhân: "Thiếu gia, người lại bị kẹt trong thang máy" – Cô cũng rất khó hiểu, vì sao mỗi lần thiếu gia đi thang máy thì đều gặp chuyện chứ? Nhưng thiếu gia của cô cũng rất biết tự tìm vui, mỗi lần như vậy những người khác trong thang máy đều phải chịu trò đùa dai của ngài ấy, thật đáng thương mà.
"A? Thiếu gia, tiểu thư này là ai vậy" – Hannah lúc này mới phát hiện Uyển Uyển.
Sắc mặt nam nhân không hề tốt, nổi nóng gầm nhẹ: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau chuẩn bị phòng bệnh cho ta!"
Hannah gật đầu như trống lắc: "A! Vâng thưa thiếu gia." – Nói xong vội vã chạy đi.
Nam nhân nhìn theo bóng lưng Hannah lắc đầu, tầm mắt cúi xuống, nhìn nữ nhân đang ngất đi trong lòng mình. Ngay lập tức, một thứ ánh sáng như điện lóe lên trong đầu.
- Vợ trước của Satan - Đô Xuân Tử
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146 - Phiên ngoại 1
- Chương 146 - Phiên ngoại 2
- Chương 146 - Phiên ngoại 3
- Chương 80