Chương 58
Hô hấp của Uyển Uyển dồn dập, ngoại trừ biết trước những điều sẽ phát sinh sau đó, còn biết nam nhân ở ngay trước mắt đang hôn cô cực nóng.
Môi và môi áp sát vào nhau, một đôi môi kiều diễm, đôi môi còn lại rất gợi cảm. Thừa lúc cô còn chưa thanh tỉnh sau những xúc cảm mãnh liệt nam nhân đã vội đem đầu lưỡi dò xét đi vào. Anh như một nhà thám hiểm, lưu lại trong miệng cô mùi đàn hương, cuối cùng tìm lấy cái lưỡi thơm tho của cô càng không ngừng ra sức càn quét, xoa nhẹ, lưu luyến hút lấy...
Uyển Uyển bị Lạc Tư hôn đến thở gấp, hơn nữa cô còn cảm nhận rất rõ vật gì đó rất cứng ở dưới bụng cô, nó tựa như một đoàn hỏa thiêu đốt toàn thân cô.
Khó khăn lắm mới tìm được chút không khí, cô thở gấp, đầu óc vì nụ hôn cùng xúc cảm mãnh liệt vừa rồi làm cho ngẩn ra.
Vừa rời ra, hơi thở cô liền dồn dập, mặt đỏ lên như quả anh đào chín. Nhìn dáng vẻ ngây ngô của cô, dưới thân anh khẽ thở, hư vinh của đàn ông lập tức được thỏa mãn.
Ngay sau đó, Lạc Tư cúi người hôn dồn dập lên cổ và ngực trước của cô, bàn tay to lớn nóng rực đặt ở eo tuần tra lui tới. Không khí bốn phía càng trở nên mập mờ.
"Đừng, đừng như vậy Lạc Tư" – Uyển Uyển khó chịu quay đầu, thân thể mềm mại run rẩy đến đáng thương.
Nhưng đối với Lạc Tư mà nói tiếng ưm dịu dàng này không chỉ động lòng người mà còn mời gọi. Khoảnh khắc đó dục vọng đã ngẩng đầu.
"A"
Uyển Uyển kinh hô một tiếng, toàn thân bị nam nhân xoay một vòng, quần áo lộn xộn chẳng biết từ lúc nào đã cởi bỏ, lưng gần như trần trụi xuất hiện trước mắt anh. Ngực trước dán chặt vào vách tường trơn nhẵn, hai tay bị nam nhân giữ trên đỉnh đầu. Cô muốn kháng nghị nhưng liền cảm giác hàng loạt nụ hôn ẩm ướt dày đặc dừng trên mỹ lưng bóng loáng.
"Tiểu nữ nhân, anh muốn em".
Giọng nói của nam nhân khàn khàn vang lên bên vành tai, nguồn nhiệt khí từ anh thở ra thổi vào lòng cô gây nên cảm giác tê dại.
Không đợi cô trả lời, tiếp sau đó anh liền cúi xuống sau gáy cô để lại trên lưng một vết tích màu đỏ nổi trội. Chưa bao giờ Uyển Uyển cảm thấy rối loạn như lúc này, kỹ thuật của Lạc Tư rất cao siêu, cô xụi lơ trong lòng anh, bị trói chặt trong gông cùm xiềng xích của anh.
Hơi thở của Uyển Uyển so với Lạc Tư càng thêm dồn dập, gò má đỏ hồng như quả anh đào chín cực kỳ ngọt mà mê người. Ngây ngô như cô, đối với đòi hỏi của nam nhân chỉ lo lắng, ngượng ngùng không biết nên trả lời ra sao.
Anh vẫn tiếp tục hôn lấy cô, đột nhiên trong phòng khách có tiếng di động vang lên. Lạc Tư quyết định không để tâm, dù sao món ăn quý, mỹ vị trước mặt cũng hấp dẫn hơn so với điện thoại. Tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập không hề bình thường, anh khó chịu hất tóc, rời khỏi bờ vai thơm của cô.
"Shit!" – Cực kỳ không vui, anh cúi đầu nguyền rủa một tiếng.
Thân thể Uyển Uyển mất đi giá đỡ, vô lực mềm nhũn trượt xuống theo vách tường trơn nhẵn. Lúc nãy hai người họ thật sự thân thiết sao?
Tuy rằng chưa phải thân thiết đến mức cao hơn, nhưng đối với Uyển Uyển chỉ mới 18 tuổi mà nói xúc cảm cuồng nhiệt vừa này đánh sâu vào lòng quá mức mãnh liệt. Trai tim hỗn loạn đập nhanh, giống như muốn nhảy ra khỏi ngực. Cô siết chặt lấy lồng ngực, sắc mặt dị thường là tăng thêm chút thẹn thùng hồng nhuận.
Khóe miệng cong lên. Liệu điều đó có cho thấy anh đã bớt chán ghét cô? Anh tình nguyện chạm vào cô.
Tuy rằng anh chưa từng có hành động rõ ràng, hơn nữa còn dùng khẩu khí chán ghét cảnh cáo, muốn cô an phận một chút. Không sao như thế là đủ rồi, đi lâu trong sa mạc dù là ảo ảnh, dù không phải là ốc đảo thật, nhưng đối với người đã kề cận với tuyệt vọng, xem như cũng đã là hạnh phúc lớn lao.
Lạc Tư dứt điện thoại, điện thoại do người trong công ty gọi tới, nói hợp đồng sắp kí kết gặp vấn đề nho nhỏ muốn anh tới giải quyết. Đi đến bên phòng bếp, nhìn thấy cô ngồi xổm xuống, chưa kịp kéo lại quần áo, lộ ra bờ vai cùng da thịt trắng nõn như đồ sứ. Trên da thịt loang lổ nhiều điểm dị thường, chứng tỏ anh vừa thô bạo.
"Không cần chuẩn bị đồ ăn, tôi vào thư phòng uống tách trà là được" – Từ trên cao nhìn xuống dáng người nho nhỏ đang cuộn mình lại, anh ra lệnh.
Thân thể Uyển Uyển cứng lại, sau đó gật đầu, vẫn không nhìn anh: "Được".
Suy nghĩ một lát, anh không biết vì sao muốn giải thích cho cô nhưng cũng nói: "Giúp tôi thu dọn quần áo, ngày mai tôi đi Pháp, có lẽ vài ngày sau mới về".
Nghe vậy Uyển Uyển ngẩng đầu lên, nhìn về nam nhân cao lớn trước mặt.
Bóng của anh dán vào người cô, anh lại có thể nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp đó mang theo chút ảm đảm, tâm của anh bị ánh mắt đó là cho giật mình.
"Anh phải đi nữa sao?" Cô nhẹ giọng hỏi tựa như sủng vật bị vứt bỏ.
Gật đầu thay cho câu trả lời.
Cô ngẩng mắt lên, rầu rĩ nói: "Được, em biết rồi!"
Anh xoay người bỏ đi như bao nhiêu lần trước. Nhưng đột nhiên anh dừng lại, xoay người: "Tiếng Pháp của cô thế nào?"
Nghe thấy lời anh, cô ngẩng đầu mang theo chút hy vọng xa vời không thể tin được nhìn anh. Lâu sau đó mới gật đầu: "Biết nói một chút"
"Vậy được" – Anh lạnh lùng lên tiếng, bờ môi nhẹ mở: "Cô cũng thu dọn quần áo đi, ngày mai cùng đi".
Nói xong, anh xoay người bỏ đi.
Uyển Uyển ngồi xổm xuống, nhìn theo bóng người cao lớn, nhất thời không tin được. Là cô đang nằm mơ hay có thể cùng anh đi là thật?
- Vợ trước của Satan - Đô Xuân Tử
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146 - Phiên ngoại 1
- Chương 146 - Phiên ngoại 2
- Chương 146 - Phiên ngoại 3
- Chương 80