Chương 124
Nghe Hách Liên Thành nói xong, Uyển Uyển cũng đoán không nhầm. Ba năm trước ông ta mang theo luật sư ân đoạn nghĩa tuyệt quan hệ cha con với cô, cô cũng không phải không biết đau.
Cô im lặng nhìn Hách Liên Thành, thật cẩn thận như muốn moi hết ruột gan ông ta ra để lên trên nhìn cho rõ. Cô chỉ nhìn không nói.
Nhưng ánh mắt này lại khiến Hách Liên Thành cảm thấy khó chịu: "Mày nhìn tao như thế làm gì? Chuyện tao vừa nói mày có nghe thấy không? Yên tâm, sau khi rời khỏi Lạc Tư, nếu muốn kết hôn, tao có thể mở cho mày một cửa hàng nhau đảm bảo cuộc sống không lo cơm áo gạo tiền cho mày".
Uyển Uyển thu hồi ánh mắt, lông mi rũ xuống, khẽ suy nghĩ, ánh mắt nhìn chăm chú tay mình nhưng cũng như nhìn vào hư vô. Lát sau, Hách Liên Thành cũng không còn kiên nhẫn chờ đợi, nhìn thấy môi cô tái nhợt từ từ cong lên.
"Hách Liên tiên sinh, tôi có phải con gái ông không?"
Câu hỏi không rõ ý tứ trong đó khiến ông giật mình: "Mày đang nói gì? Đương nhiên mày là con gái tao, trừ khi mẹ mày có người đàn ông khác" – Vì hoàn thành nhiệm vụ Hách liên Doanh Doanh giao cho, đây không phải lần đầu tiên ở trước mặt Hách Liên Uyển Uyển thừa nhận cô là con gái.
Nhưng đáp án của ông không thể mang đến nụ cười cho Uyển Uyển. Cô chỉ cười châm chọc, đùa vợt.
"Tôi thật sự là con gái ông sao? Hách liên tiên sinh, vì sao ông lại vì Doanh Doanh mà đưa ra yêu cầu này, ông có từng nghĩ tới, người ngồi đối diện ông lúc này cũng là con gái ông, cũng giống Hách Liên Doanh Doanh, trong thân thể chảy cùng dòng máu" – Nụ cười của cô trở nên thê lương.
Tuy rằng sớm đã không ôm hy vọng với mối quan hệ cha con này, nhưng khi chứng kiến Hách Liên Thành đưa ra yêu cầu vô lý như vậy trong lòng có bao nhiêu xót xa.
Từ khi cô còn nhỏ, kỳ thật cô biết Hách Liên Thành đối xử với cô như một đứa con rơi. Ông chưa từng hoàn thành trách nhiệm người cha, tự nguyện quan tâm cô cũng chưa từng cười với cô. Trong lòng ông chỉ có một đứa con gái là Hách Liên Doanh Doanh.
Cô lắc đầu chế giễu mình, cô chỉ vì muốn có được sự quan tâm của cha ngày đêm tập múa, liều mạng luyện tập mong ông có thể kiêu ngạo vì cô. Giờ nghĩ lại, mới thấy bản thân thật buồn cười.
Ông sẽ không vì những thành tích cô đoạt được mà vui, cũng sẽ không vì cô là một học sinh giỏi mà cảm thấy hãnh diện. May mắn, năm năm trước Lạc Tư làm thay đổi cô. Lúc này cô vẫn chưa muốn nhìn lại vết thương, thì ông lại chọc vào.
Hách Liên Thành nghẹn lời, không biết dùng từ nào thích hợp để nói. Đúng vậy, Uyển Uyển cũng chảy dòng máu của ông. Nhiều năm qua, ông quên mất cô là con gái ông. Lúc nghe câu nói đó, ông lại cảm thấy chột dạ và bối rối.
Chính là không muốn Hách Liên Thành trả lời, Uyển Uyển đứng dậy nói: "Hách Liên tiên sinh, ông hãy nói cho Hách Liên Doanh Doanh biết – tôi chưa từng muốn chiếm Lạc Tư làm của riêng, nếu nó thích cứ tới nói với Lạc Tư, không cần dùng thủ đoạn này ép tôi".
"Hơn nữa, ba năm trước tôi đã buông tay, để cho nó cùng Lạc Tư có cơ hội. Hôm nay, nó không có tư cách yêu cầu tôi. Bởi vì ba năm trước, tôi đã 'nhường' nó".
Không đợi Hách Liên Thành đáp lời, Uyển Uyển rời đi quán cà phê. Lúc này cô mới nhận ra, người sinh cô ra chưa chắc là người yêu cô nhất.
Ở trong Hách Liên gia đã không còn vị trí cho Uyển Uyển.
Chuyện Hách Liên Thành đến tìm Uyển Uyển hôm nay có người đã báo cho Lệ Nhiên Hi. Cho nên, khi Uyển Uyển rời khỏi phòng tập, không về bệnh viện mà đến biệt thự Lệ Nhiên Hi, anh đang chờ cô.
"Anh Nhiên Hi, sao anh vẫn còn ở nhà?" – Từ phòng tập về, nhìn thấy Lệ Nhiên Hi mọi khi giờ này đã ra ngoài hôm nay lại ở nhà hơi kinh ngạc.
Uyển Uyển ngồi xuống bên cạnh Lệ Nhiên Hi. Anh dịu dàng vuốt tóc cô, sau đó bàn tay xoa nhẹ bả vai giúp cô giảm bớt mệt nhọc.
"Hôm nay sao không tới bệnh viện?" – Anh ngồi sau cô hỏi, ánh mắt quan sát kĩ biểu hiện của cô.
Bả vai Uyển Uyển đột ngột cứng lại: "A, anh ấy đã khỏe nhiều, em cũng không cần đi qua chăm sóc nữa".
Lúc trước, Lạc Tư bảo cô mỗi ngày đều qua thăm anh, cô không đồng ý. Nhưng do Vincent tới cầu xin, nói Lạc Tư không muốn phối hợp, phản kháng rất mạnh mẽ không điều trị.
Cô cứ ngỡ Vincent tìm nhầm người, dù cô có tới, Lạc Tư cũng sẽ không vì cô mà thay đổi. Ai ngờ, sau khi đi thăm Lạc Tư, anh thật sự ngoan ngoãn nghỉ ngơi, uống thuốc, làm bệnh nhân ngoan.
Sau này, cô đành phải miễn cưỡng đến bệnh viện mỗi ngày. Nhưng hôm nay, Hách Liên Thành xuất hiện, khiến cô nhớ lại giữa cô và Lạc Tư đã chấm dứt cách đây ba năm. Cho nên không biết là vì trốn tránh hay vì sao mà cô không muốn gặp Lạc Tư.
Lệ Nhiên Hi không hỏi quanh vấn đề nãy nữa, nói tiếp: "Ngải Đức đã quay về, lần này bác sĩ Doãn Tát Nhĩ cũng theo về. Hai người họ nói, sau khi quay lại sẽ giúp em làm phẫu thuật càng nhanh càng tốt".
- Vợ trước của Satan - Đô Xuân Tử
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146 - Phiên ngoại 1
- Chương 146 - Phiên ngoại 2
- Chương 146 - Phiên ngoại 3
- Chương 80