Chương 22
Kể từ ngày hôm đó, Tề Lãng không còn xuất hiện trong cuộc sống Mỹ Mỹ, công ty điện ảnh và truyền hình của Ôn Bác đạt được "đầu tư" của tập đoàn Kinh đế, nhưng mọi hạng mục đầu tư đàu phải được Tề Lãng gật đầu mới thực hiện.
Tề Lãng vất vả từ phân nhánh công ty ở Pháp trở về, vừa ngồi lên xe đón hắn đã vội vàng gọi cho Mỹ Mỹ. Bảy ngày không gặp, hắn sợ hãi nàng sẽ biến mất như trước đây.
Tề Lãng miễn cưỡng cười khổ, ngay cả bản thân hắn hắn cũng không hiểu, trên thế giới này nhiều phụ nữ như thế sao hắn cứ phải khăng khăng thích nàng? Dù trải qua năm năm, hắn chỉ đối với nàng một cảm giác duy nhất.
"Ở đâu?"
Mỹ Mỹ vừa bắt điện thoại, đã nghe bên đầu dây kia truyền đến giọng nói quen thuộc, mang tính tra hỏi lại lạnh như băng. Mỹ Mỹ vẫn cố tình bài xích không muốn gặp hắn, nhưng lại luôn muốn nghe thấy giọng hắn. Tâm trạng buồn chán mấy ngày qua đã trở nên bình tĩnh ngay lập tức, cho dù cách nói chuyện không lễ độ khiến người ta chán ghét, nhưng nàng vẫn nở nụ cười.
"Em đang ở... khách sạn năm sao.. chụp quảng cáo"- Mỹ Mỹ báo cáo chi tiết, không bởi vì giọng điệu khó nghe của hắn mà giận dỗi.
"Khi nào thì xong?"- Nghe giọng Mỹ Mỹ, Tề Lãng nhắm hai mắt lại. Ngồi trên máy bay hắn bắt đầu cảm thấy mỏi mệt.
"Không rõ nữa, kết thúc công việc... e rằng sẽ mất cả đêm"- Mỹ Mỹ nhìn quảng cáo chụp được một nửa, hai bên đang sửa chữa tìm đạo cụ, nguyên nhân vì đèn không đủ, quần áo không chuẩn, hóa trang không hiểu quả, từ nãy đến giờ sửa đi sửa lại đã hơn 20 lần, nói không chừng đến mười hai giờ đêm nay cũng chẳng xong.
"Mị Tâm, dẹp mọi chuyện qua một bên đi, cùng nhau ăn tối"
Ôn Bác đã kết thúc công việc hôm nay nên liền hỏi ý Mị Tâm, vừa đến trường quay liền thấy mọi người đang vội vàng đổi cảnh, lập tức cúi chào đạo diễn, muốn đón Mị Tâm cùng đi ăn tối.
Tề Lãng đang nhíu mày, giọng nói rõ ràng ôn nhu đầy nam tính, giọng của Ôn Bác truyền vào trong điện thoại khiến hắn liền mở mắt.
"Mặc kệ em dùng cách gì, nửa giờ sau đến khách sạn Bắc Đảo phòng 2501 gặp anh, trễ 1 phút thì em cứ đợi mà xem"- Tề Lãng tức giận nói xong liền tắt điện thoại, ra hiệu cho lái xe quay về khách sạn Bắc Đảo
Nghe bên điện thoại chỉ còn tiếng đô đô, Mỹ Mỹ im lặng không nói, chẳng phải đang trò chuyện vui vẻ lắm sao? Hắn sao tự nhiên lại giận như thế còn cúp điện thoại?
Nhìn đồng hồ, sắp bảy giờ rồi, Mỹ Mỹ không dám kéo dài vội vã báo với Ôn Bác một tiếng, liền vội vàng thay quần áo chạy ngay ra ngoài. Ôn Bác còn đang muốn biết chuyện gì thì Mỹ Mỹ đã biến mất chẳng thấy đâu.
Không biết làm gì ngoài lắc đầu, hắn đành viện cớ với đạo diễn, tuy Mỹ Mỹ thường xuyên mang đến cho người ta cảm giác cao ngạo, nhưng trên thực tế tiếp xúc với nàng đều rất tốt, nàng cũng chưa bao giờ kiêu căng, trừ khi thật sự gặp người rất ghét. Trong giới diễn viên, danh tiếng của nàng không hề ngoa, lúc này mà lo lắng quả là hiếm thấy.
Ai, hắn ôm mộng muốn hẹn nàng đi ăn tối vẫn chưa kịp mở lời Mỹ Mỹ đã bỏ đi, lại còn phủi mông để lại đống công việc cho hắn.
oOo
Mỹ Mỹ đi không ngừng tới chỗ hẹn vậy mà vẫn trễ, điều chỉnh lại hô hấp, Mỹ Mỹ ấn chuông cửa.
"Đủ rồi? Nghe không hiểu tiếng người hay sao?"- Tề Lãng tưởng rằng lại là tên phục vụ chết tiệt nào đó chạy tới không khỏi nóng giận mở cửa một cái rầm. Hắn nghỉ ngơi chưa đến một giờ mà đã có năm sáu tên phục vụ đi tới, rốt cuộc có muốn để hắn yên không?
Nhìn dáng vẻ nóng giận của Tề Lãng, Mỹ Mỹ sững sờ đứng ngay cửa, vẻ mặt luống cuống, hắn thật sự ăn phải hỏa dược à? Nàng chẳng lẽ lại còn thúc roi vào mông ngựa.
Nhìn mỹ nhân đứng ở cửa, Tề Lãng liền duỗi tay kéo Mỹ Mỹ đi vào, cửa liền đóng sầm lại, đem nàng áp lên trên cửa, bá đạo ôm lấy nàng, cuồng nhiệt mà hôn trút hết nỗi giận trong lòng.
Cảm thấy lực đạo của Tề Lãng không hề buông lỏng, Mỹ Mỹ không dám động đậy, không dám nhúc nhích để mặc hắn làm bậy. Nhận thấy thể thể mềm mại có chút trúc trắc, cứng ngắc, Tề Lãng đẩy Mỹ Mỹ ra, thích thú xoay người ngồi xuống ghế sô pha.
Mỹ Mỹ nhìn thấy Tề Lãng đột nhiên không vui thu tay bỏ đi, từ lúc vào đây nàng chẳng nói câu nào không biết vì sao lại đắc tội hắn. Tay kéo dây nội y bị Tề Lãng hạ xuống lên vai, sau đó cài lại nút áo đã bị hắn cưỡng ép tháo ra, rồi theo hắn đi vào trong.
Tề Lãng ngồi trên ghế sô pha, nhìn vẻ mặt ửng đỏ của Mỹ Mỹ, lấy một ly rượu vang uống sạch. Lập tức thu hồi ánh mắt tham lam của mình, hắn đưa cho nàng đôi đũa, không hề nhìn tới nàng cúi đầu xuống ăn.
Mỹ Mỹ thấy Tề Lãng không nói lời nào, cũng không dám lên tiếng, im lặng ngồi một bên nhìn hắn.
"Em thích làm gì thì làm, nhưng có sự cho phép của anh em không được khỏi đây"- Sau khi đã no bụng, Tề Lãng nhìn sang Mỹ Mỹ đang thẫn thờ ngồi trên ghế sô pha, ra lệnh cho nàng, bá đạo phân phó, đặt chiếc đũa sang một bên rồi đi tới bên giường.
Mỹ Mỹ trơ mắt nhìn Tề Lãng rửa mặt xong xuôi, rồi năm xuống giường, nhưng đến cuồi nàng vẫn không hiểu hắn gọi nàng tới đây làm gì? Nhìn trên bàn đầy những món ăn khá đơn giản, Mỹ Mỹ cầm lấy chiếc đũa từ từ ăn.
Cơm nước xong xuôi, dọn dẹp bàn, Tề Lãng vẫn nằm không hề nhúc nhích, Mỹ Mỹ kiềm lòng không được đi gần tới giường nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, vẻ mặt chan chứa tình cảm ngơ ngẩn nhìn hắn. Dáng vẻ lúc ngủ của hắn vẫn không đổi lông mày nhíu lại, Mỹ Mỹ vươn tay muốn xóa đi những điều không vui trên mặt hắn.
Chuyện gì đã xảy ra khiến cho hắn giận đến thế? Nhìn thấy Tề Lãng ngủ không thoải mái, trở mình, Mỹ Mỹ khẽ mỉm cười, hắn vẫn như năm năm trước, tùy hứng làm bậy! Có một gia đình tốt không về lại muốn ở khách sạn, còn nửa uy hiếp kêu nàng tới đây, chỉ vì nhìn hắn ngủ sao? Lúc này đây, sự có mặt của nàng là vô nghĩa, nhưng hắn vẫn bá đạo không để nàng bỏ đi.
Nhìn gói hành lí vẫn chưa mở đặt trên đầu giường, lại cúi đầu nhìn Tề Lãng mệt mỏi mơ màng ngủ say. Mỹ Mỹ đau lòng tự mình đắp chăn cho hắn, sau đó rón rén trở về nằm trên ghế sô pha, khép mắt lại.
Có một câu nói, thích một người thì chỉ cần ở cùng nhau cũng thấy vui, yêu một người, dù không vui cũng muốn ở cùng nhau. Nhưng lời này có thể hình dung nên mối quan hệ mâu thuẫn phức tạp của Mỹ Mỹ và Tề Lãng lúc này.
Hôm sau trời vừa sáng, Tề Lãng theo thói quen dậy sớm tỉnh lại, một đêm ngủ ngon khiến cho tinh thần hắn phấn chấn cả trăm lần. Nhìn khung cảnh xung quanh có chút lạ lẫm, những việc xảy ra đêm qua bắt đầu hiện lên trong não. Mỹ Mỹ? Tề Lãng xoay người xuống giường muốn xem nàng còn ở đây không, đã thấy một dáng người gầy yếu nằm cuộn trên ghế sô pha, ánh mắt hắn liền trở nên nhu hòa.
Nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Mỹ Mỹ, Tề Lãng say sưa nhìn dáng vẻ say ngủ của nàng, tay đẩy những sợi tóc trên thái dương ra. Nhìn thấy nơi mi tâm của Mỹ Mỹ có vết sẹo, hắn khẽ đau lòng, tên nam nhân chết tiệt kia chăm sóc nàng thế nào vậy? Làm sao lại để nàng bị thương còn cả vết sẹo này nữa? Nhẹ nhàng di chuyển thân hình Mỹ Mỹ, Tề Lãng ôm lấy nàng đi đến giường.
Nhẹ nhàng kéo chăn đáp lên thên thể mềm mại mê hoặc, Tề Lãng xoay người chuẩn bị thay đổi, hắn không quên hôm nay có cuộc họp quan trọng hắn phải đến dự.
Mỹ Mỹ mở mắt ra, bản thân nằm trên giường xa lạ liền ngồi bật dậy, giương mắt nhìn Tề Lãng đang đứng trước kiếng điểu chỉnh caravat, quần áo chỉnh tề. Mỹ Mỹ cứ ngồi ngây bên giường, ngơ ngẩn nhìn hắn. Cho đến khi nhìn thấy hắn khó chịu, Mỹ Mỹ mới đi xuống giường, tự tay chỉnh lại dùm hắn.
Nhìn dáng vẻ chăm chú tỉ mỉ của Mỹ Mỹ, Tề Lãng vươn tay giữ lấy eo nhỏ, ôm chặt nàng.
"Em..."- Ánh mắt Tề Lãng chấn động nhìn Mỹ Mỹ tỏ vẻ khó hiểu, thấy hắn vẫn không nhúc nhích ôm lấy mình, Mỹ Mỹ vươn tay ôm chặt lấy thân hình cương nghị ấm áp trước mắt.
"Từ hôm nay trở đi, công việc của em đều phải qua sự đồng ý của anh, nếu anh không thích em không được làm"- Hắn không biết Mỹ Mỹ trước kia từng được bao nhiêu nam ngôi sao ôm thế này, chụp ảnh quá lộ ngực, quảng cáo hở lưng, MV, Tề Lãng không chấp nhất, nhưng hắn hy vọng mọi điều tốt đẹp của nàng chỉ thuộc về hắn.
Hắn không biết rằng Mỹ Mỹ từ trước đến nay vẫn chủ yếu là ca hát, quảng cáo, điện ảnh, rất ít xuất hiện trên tivi, cũng chưa từng cùng người đàn ông xa lạ nào chạm vào cơ thể, dù trong vũ hội nàng cũng chưa bao giờ nhận lời khiêu vũ cùng người lạ.
"Anh sao lại báo đạo như vậy? Can thiệp vào công việc của em. Em không muốn"- Nghe Tề Lãng nói vậy, Mỹ Mỹ có chút giận
Thật ra trong lòng Mỹ Mỹ chỉ xem nghề này chỉ là nhất thời hứng thú, không phải là công việc lâu dài. Nghề được mọi người chú ý, không có được tự do không phải là điều nàng muốn. Nàng biết thanh xuân của nữ nhân là hữu hạn, cho nên nàng muốn lợi dụng cơ hội này tích góp tiền để sau này có cuộc sống tốt. Lúc này nàng vẫn chưa có ý định thu tay lại.
"Em nói lại lần nữa? Nếu em dám, anh lập tức sẽ khiến Ôn Bác rút lui..."- Tề Lãng tức giận nhìn Mỹ Mỹ, hai mắt mở to, kiên trì nói, mặc kệ trước kia thế nào, hắn hiện tại sẽ chú ý đến mọi việc nàng làm.
"Kevin, mở cuộc họp báo tuyên bố..."
"Được rồi Tề đại thiếu gia"- Nhìn thấy Tề Lãng rút di động, Mỹ Mỹ dùng tay che miệng hắn lại, phẫn hận muốn thuyết phục hắn.
Nghe thấy cách gọi quen thuộc của Mỹ Mỹ, Tề Lãng như quay lại năm năm về trước, nhìn thấy dáng vẻ vừa giận vừa làm nũng rất đáng yêu của Mỹ Mỹ. Nhịn không được mở miệng cắn vào lòng bàn tay mềm mại của nàng, sự thỏa hiệp của nàng là vì hắn, tâm tình Tề Lãng liền tốt lên, cúp điện thoại, ôm chầm Mỹ Mỹ, tức giận hôn nàng.
Thấy Tề Lãng lúc thì dịu dàng, lúc thì vô lí uy hiếp nàng, khi lại hung hăng tính tình trẻ con đột nhiên hôn nàng, Mỹ Mỹ cũng không biết làm sao, mọi người đều nói "Lòng của phụ nữ như mò kim đáy biển", hắn xem ra còn trở mặt nhanh hơn.
oOo
Từ lần sau đó, Mỹ Mỹ liền ý thức được, ở gần Tề Lãng giống như ở gần con mèo, lâu lâu phải vuốt ve nó thì mới bình yên mà sống qua.
Nhưng dù Mỹ Mỹ ngoan ngoãn phục tùng, Tề Lãng cũng luôn hỉ nộ vô thường, hay thay đổi, Mỹ Mỹ còn thường xuyên không biết mình làm sai chuyện gì, trước hết đành để hắn hung hăng trừng phạt đã.
Từ ngày gặp lại, trừ bỏ cửa cuối cùng, thân thể của nàng từ trên xuống dưới đều bị hắn thưởng hết. Điều khiến nàng khó hiểu là mỗi khi nàng nghĩ hắn sắp tiến thêm một bước thì hắn luôn ở giữa đường thắng phanh lại, sau đó tức giận bỏ đi. Mỗi lần nhìn hắn như vậy, Mỹ Mỹ cũng buồn bực không biết hắn như thế là ý gì? Không thích sao còn hôn nàng? Hôn nàng thì lại tức giận.
Mỹ Mỹ đến cuối cùng vẫn không đoán ra suy nghĩ của Tề Lãng, thật cẩn thận ở chung với hắn. Mỹ Mỹ phát hiện, có lẽ nàng không hiểu hắn như trong tưởng tượng, bởi vì hắn luông thay đổi thất thường, một khắc xuân phong ngay lập tức lại trở thành cuồng phong vũ bão.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Phiên ngoại 1
- Phiên ngoại 2
- Phiên ngoại 3
- Phiên ngoại 4
- Phiên ngoại 5
- Phiên ngoại 6