Chương 1 - Plan
Nếu tôi có 10 triệu, tôi sẽ mua một căn phòng
Liệu tôi có 10 triệu không? Không có!
Nên tôi vẫn không có phòng ở.
Nếu tôi có cánh, tôi sẽ bay
Tôi có cánh không? Không có!
Nên tôi chẳng có cách nào bay được
Nếu đem đổ nước của cả Thái Bình Dương đi
cũng không dập tắt được tình yêu của tôi đối với em
Nước của cả Thái Bình Dương có đổ đi được không? Không thể!
Cho nên tôi chẳng yêu em!!
-----------
Tôi quen cô ấy trên mạng.
Bắt đầu thế nào nhỉ? Tôi cũng không rõ lắm, hình như bởi tại plan của tôi thì phải
Cái plan ấy như thế nào :
"Nếu tôi có 10 triệu, tôi sẽ mua một căn phòng
Liệu tôi có 10 triệu không? Không có!
Nên tôi vẫn không có phòng ở.
Nếu tôi có cánh, tôi sẽ bay
Tôi có cánh không? Không có!
Nên tôi chẳng có cách nào bay được.
Nếu đem đổ nước của cả Thái Bình Dương đi cũng không dập tắt được tình yêu của tôi đối với em
Nước của cả Thái Bình Dương có đổ đi được không? Không thể!
Cho nên tôi chẳng yêu em!!"
Thật ra đây cũng là bệnh nghề nghiệp của tôi.
Tôi là nghiên cứu sinh, để có thể viết được những phương trình, đầu óc lúc nào cũng đầy những cách suy nghĩ logic
Và khi thực tế không như thế thì kết luận tóm lại là chẳng tóm được gì
Giống như đi cãi nhau về việc thái giám sinh con gái hay con trai, đều vô nghĩa.
Những điều huyên thuyên viết trong plan cũng đủ nói rằng tôi là một người khô khan cứng nhắc
Và trong thực tế cũng vậy
Do đó chẳng nói gì đến những em xinh, ngay cả những kẻ ngây ngô cũng biết được điều đó
Nhưng đối với cô ấy, thật là một ngoại lệ. Cô ấy mail lại cho tôi và nói rằng tôi thật thú vị
Thú vị? Tính từ này liệu có thể dùng cho một người như tôi
Khác gì nói Lí Đăng Huy sống chân thực, điều này sẽ làm người ta cười vỡ bụng.
Và tôi đã nghĩ rằng cô ấy nếu không phải là người có chỉ số thông minh thấp thì cũng là đầu óc có vấn đề.
Nhìn biệt danh của cô ấy lại chẳng giống thế chút nào, cô ấy lấy tên là "Vũ điệu nhẹ bay"
Thật là một cái tên ngập tràn ý thơ. Có điều trên mạng những biệt danh đều hư hư thực thực, người lấy tên thực, người lấy tên giả, làm sao mà biết được
Nói một cách khác, Khủng long đời nào nói mình là Khủng Long, càng không bao giờ nói mình thuộc về công viên kỉ Jura.
Ngược lại sẽ tìm cách câu kéo đối phương
Và cái tên đẹp chính là vũ khí tốt nhất để Khủng long săn những chàng trai trong trắng như tôi
Nói đến Khủng long lại đụng chạm đến ký ức đau buồn của tôi
Tôi đã từng đi gặp mặt những người bạn quen được ở trên mạng, kết quả là các cô nàng đều ngòai sức tưởng tượng của tôi và mỗi lần tôi đều phải lẩn tránh.
A Thái, bạn cùng phòng với tôi cũng đã từng phải như vậy
Nếu lấy số Khủng Long mà tôi và nó gặp là X, mức độ bị đe dọa là Y, sau khi phân tích trở lại ta sẽ được phương trình tuyến tính, sau đó lấy vi phân của X, lấy tích phân bất định của Y sẽ được định luật " trên mạng không có người đẹp"
Do đó về lí luận, trên mạng đầy các loại khủng long.
Điểm khác nhau : đó là Khủng long ăn cỏ hay ăn thịt
Trước khi giới thiệu về "Vũ điêu nhẹ bay" cần phải nói một chút về A Thái.
Từ thời đại học, A Thái đã là bạn bè môi răng với tôi, chỉ có điều hai đứa khác nhau một trời một vực
A Thái vừa cao to, vừa đẹp trai và quan trọng là nó có cái mồm trơn tru biết nói những lời ngọt ngào có cánh.
Tôi có thể khẳng định rằng chẳng có động vật giống cái nào lại không bị đắm đuối trong cái giọng lưỡi thao thao bất tuyệt đó
Tôi thích gọi nó là "Lady Killer"
Những đứa con gái chết trong tay nó có thể nói là đếm không xuể, còn những kẻ "bị thương" thì có ở khắp nơi trên toàn đảo Đài Loan.
Nó bách chiến bách thắng trên tình trường nhưng không bao giờ thu nhận tù binh. Nó nói là nó đã đạt tới đỉnh điểm của tình trường, tức là "đi giữa rừng mà không để một chiếc lá nào chạm vào người". Và như vậy còn cao hơn cả Từ Trí Ma : "Anh phủi nhẹ tay áo, bỏ lại đám mây màu" Từ Trí Ma phải phủi nhẹ tay áo mới giũ bỏ được đám con gái đang bám theo, còn A Thái, đến phủi tay áo cũng chẳng cần.
Lúc nào A Thái cũng nói tôi thật thà quá, đó là cái bia đỡ đạn trên tình trường. Điều này cũng dễ hiểu, tôi đã không cao lại kông đẹp trai, trên sống mũi chềnh ễnh một cặp kính cận làm đôi mắt như bị nhắm tịt lại.
Có một lần trong giờ học thể dục, thầy giáo bất ngờ gọi tên tôi, bởi thầy ngỡ là tôi đang ngủ, thực ra lúc đó tôi đang rất chú tâm nghe thầy giảng.
Cũng có thể cái số tôi thế, từ khi còn nhỏ những người xung quanh tôi nếu không là loại đàn ông giống đàn bà thì cũng là loại đàn bà chẳng khác gì đàn ông.
A Thái thường nói, đàn ông có 4 loại
Loại thứ nhất, gọi là "ngồi mát ăn bát vàng", chẳng cần đi cưa, đối phương cũng đổ, loại thứ hai gọi là "vừa cưa đã đổ", dù vẫn phải đi cưa nhưng không hề lao tâm khổ tứ, loại thứ ba gọi "vất vả đi cưa", những người thuộc loại này phải vắt óc nghĩ hết 36 kế mới có thể được chiến lợi phẩm, còn tôi thuộc loại thứ tư, được gọi là "chờ trâu đến tìm cọc", chỉ có thể chờ gặp đám con gái chẳng ra gì.
A Thái quả là thằng bạn tốt, đã sang tên cho tôi không biết bao nhiêu đứa con gái
Chỉ tiếc rằng tôi không đủ dũng khí, đối mắt với con gái là sợ
Tuy nhiên cũng không thể trách tôi được, bởi tôi đã đọc hơi bị nhiều sách thánh hiền, hiểu được chút lễ nghĩa liêm sỉ mà những điều này đều là đại kị của nhà binh trong lúc đi cưa
Lấy ví dụ, một lần đi uống cà phê với một em có vòng eo bánh mỳ
Tôi mời em ăn chút gì em nói rằng em không ăn vì sợ béo
Và tôi đã nói rằng "Đã không kịp rồi em ạ"
Năm ngoái, khi đi ăn cơm cùng với một em khác, em nói rằng các bạn đều bảo em có "Khuôn mặt của thiên sứ và dáng hình của ma quỷ"
Tôi đã nói với em "Các bạn em đã nói lộn rồi đấy"
May mà lúc đó chúng tôi đang ăn cơm đĩa
Tôi chỉ bị một chiếc đũa lao đúng huyệt nhân trung trước trán
Nếu như lúc đó đang ăn bít tết, tôi nghĩ rằng chắc chắn là tôi chẳng còn được trở về.
Trải qua lần chết hụt ấy, tôi bắt đầu lĩnh giáo được sự hung tàn của Khủng Long.
Về sau, A Thái đã nghĩ ra một kế :
Khi đi một mình gặp bạn gái quen được trên mạng, nhất định phải mang theo một cái máy nhắn tin.
Chúng tôi sẽ chi viện cho nhau để máy nhắn tin kêu lên đúng lúc.
Nếu gặp phải Khủng Long ăn thịt, sẽ nói "kí túc xá bị cháy rồi", nếu gặp Khủng Long ăn cỏ thì nói "kí túc xá bị trộm rồi"
Thế là phòng ở của A Thái đã từng xảy ra bốn vụ hỏa hoạn, sáu lần bị trộm
Còn tôi thì may mắn hơn, chỉ bị trộm có năm lần
Và như vậy trước khi gặp " Vũ điêu nhẹ bay" trái tim tôi đã được tôi luyện vô cùng rắn chắc.
Cho dù lại gặp phải Khủng Long, chắc chắn nó vẫn duy trì được 72 nhịp trên một phút
A Thái đã từng nhắc nhở tôi, nếu đó không phải là một cô bé tóc dài thì sẽ lại là một con ngốc nhố nhăng
Bởi vì khi con gái nhảy, chỉ có hai chỗ có thể bay lên : đó là tóc và váy
Tóc bay đương nhiên rất đẹp
Nhưng nếu là váy bay thì có nghĩa là cô ta đang bật đèn xanh khêu gợi
Tuy nhiên tôi vẫn nghĩ rằng cô ấy khác với mọi người.
Trong sách có nói rằng những người thuộc sao Bọ cạp đều có trực giác nhạy cảm.
Và tôi tin vào giác quan thứ sáu của mình
Còn về A Thái, cho dù nó chỉ cần liếc cũng biết được vòng ngực của con gái hoặc tính được ngày nào con gái nằm thẳng, nhưng không bao giờ hiểu được một đứa con gái nào.
A Thái thường lấy câu danh ngôn "con gái là bị yêu chứ không phải được tìm hiểu" để chứng minh việc tìm hiểu con gái không phải là điều kiện để tham gia vào tình trường. Trên thực tế câu này cũng có lý.
Còn nhớ trước đây phải sống chung với bốn đứa con gái, thật là khổ đủ đường
Phải thu xếp tất cả những gì kể cả là nhỏ nhặt nhất
Bởi con gái chỉ biết đến phong hoa tuyết nguyệt, nào để ý gì đến củi dầu mắm muối
Để bảo vệ tiết hạnh của các cô, mỗi ngày tôi phải điểm danh muộn
Nếu tôi có cử chỉ nào bất thường, người khác sẽ cho rằng tôi tự ăn trộm của mình.
Còn nếu tôi đường hoàng đúng đắn, thì họ lại bảo là ngu, hoặc sẽ đưa cho tôi tấm danh thiếp của bác sĩ khoa Tiết niệu
Những buổi tối mùa hè khi các cô tắm xong, tôi đều phải tự giao chiến với bản thân có thể nói là nhìn thấy mà không ăn được
Hai năm sống chung với các cô tôi chỉ tìm ra được một chân lý
Đó là dù các cô có trong trắng, đáng yêu, dịu dàng, ngây thơ, đại lượng, đoan trang, nhỏ nhẹ, ngoan ngõan hơn đi chăng nữa, thì tư thế xắn ống quần lên ngồi đếm lông đùi đều giống hệt nhau.
Và các cô đều hệt như nhau khi gọi tôi nhét hộ giấy vệ sinh qua khe dưới cửa nhà vệ sinh