Chương 56
An Nhiên nhìn sang chỗ Tina, tựa hồ muốn nhắn gửi điều gì đó. Sau đó trên mặt biểu lộ vẻ khinh thường, cầm lấy chiếc nhẫn: "Tôi thực ra chỉ muốn đùa chơi với anh, không ngờ anh lại thật lòng. Thật sự là làm người ta đau đầu mà." Câu nói tàn nhẫn này được phát ra vô cùng tự nhiên.
Cô vừa nói xong, cả hội trường trở nên nghi hoặc, tất cả mọi người không thể hiểu tại sao An Nhiên lại cư xử như vậy.
Mạc Ngôn vẫn quỳ một gối nhìn cô: "An Nhiên, em nói đùa gì vậy?"
An Nhiên lạnh lùng "Hừ" một tiếng: "Nói đùa sao? Trông tôi giống đang đùa à? Mạc Ngôn, đều là người lớn cả rồi, muốn đùa cũng phải chọn lúc chứ."
Mạc Ngôn đứng lên, cố kìm nén cơn giận: "Em biết em đang nói gì không? Đừng làm loạn vậy chứ."
Dư An Nhiên, mày phải vững tâm, chỉ như vậy thì anh ấy mới không bị làm hại. Nhất định không được khóc, nhất định phải cười lên.
An Nhiên đột nhiên cười ra tiếng, nhưng chỉ có cô hiểu được tiếng cười kia chua xót đến mức nào, đau lòng đến mức nào.
"Mạc Ngôn, anh tự rút lại lời của mình đi! Anh đừng nói là anh thực sự nghĩ tôi yêu anh! Mục đích của tôi đã đạt được rồi, tôi không cần làm bộ với anh làm gì." An Nhiên nói liền mạch, lời nào lời nấy như một mũi dao nhọn đâm thẳng vào lòng Mạc Ngôn.
Mọi người đều ngỡ ngàng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đột nhiên màn hình lớn ở trên cao cho mọi người đáp án. Trong nháy mắt, tất cả đều nhìn rõ hình ảnh hai con người nọ đang thân mật với nhau. Là An Nhiên đang mỉm cười ôm hôn
Tuyên Nguyên với thân mình trần trụi.
Mạc Ngôn nhận ra, đó chính là kẻ đã bắt cóc An Nhiên. Chẳng lẽ bọn họ cùng hội với nhau, thông đồng với nhau lừa anh để đoạt lấy Quốc tế Kim Kiều.
"Sao, giờ thì anh hiểu chưa! Tôi yêu người kia, tiếp cận anh chẳng qua chỉ vì muốn Kim Kiều mà thôi." An Nhiên vừa nói vừa cười. Chỉ có mình Tina hiểu, An Nhiên đã dùng đến bao nhiêu dũng khí mới thốt ra được những lời này.
Mạc Ngôn lắc đầu: "Anh không tin, anh không tin." Tất cả chuyện này thật quá ngỡ ngàng. Tối hôm qua còn cùng nhau ân ái, tại sao hôm nay có thể trở mặt như vậy.
An Nhiên chỉ muốn mau chóng rời khỏi nơi này: "Tôi không rảnh chơi trò ngây thơ với anh, chuyện của anh với tôi đến đây là chấm dứt." Nói xong bước đi thẳng không hề nhìn lại.
Đường mẫu tựa hồ cũng không tin, giữ chặt An Nhiên: "An Nhiên, con nói cho mẹ nghe, có phải Mạc Ngôn khi dễ con, con mới tức giận mà nói vậy?"
An Nhiên gạt tay của bà ra: "Tôi nói sự thật, không phải bà tận tai nghe thấy sao?"
An Nhiên dứt khoát bỏ đi, lờ đi phía sau có người kêu cô. Có tiếng của Hiểu Lộ, có tiếng của Ân Hạo, có tiếng của bao nhiêu người, cô cũng không rõ nữa.
Mọi người, xin đừng gọi tôi nữa, đừng tìm cách gọi tôi nữa, xin để tôi im lặng rời đi.
Đột nhiên có ai đó giữ cô lại, là Mạc Ngôn.
"Anh hỏi em lần cuối, sự thật có đúng như em nói?"
An Nhiên dùng hết sức hất tay anh ra: "Anh muốn hỏi bao nhiêu lần thì kết quả cũng vẫn như vậy, đừng làm phiền tôi nữa."
Mạc Ngôn đột nhiên nở nụ cười: "Tôi hiểu rồi, cám ơn em, cám ơn sự ích kỷ của em, cám ơn sự tàn nhẫn của em." Nói rồi anh cũng xoay lưng bước đi.
Đã có người từng nói, nếu một người đàn ông nói lời chia tay với người con gái anh ta từng yêu, sau đó lập tức xoay người bỏ đi, thì chỉ có hai khả năng: một là anh ta thật sự không yêu cô ta, hai là anh ta khóc.
Dư An Nhiên, cám ơn sự ích kỷ của em, cám ơn sự tàn nhẫn của em, tôi rốt cục cũng không yêu em nữa.
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102 - Hết