Chương 48
Mạc Ngôn gần như phát điên, cả ngày đi tìm kiếm An Nhiên, cô rốt cuộc đi đâu chứ? Di động thì tắt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Anh rể, anh đừng gấp, nói không chừng chị có việc gấp phải giải quyết, sẽ mau trở lại thôi." Hiểu Lộ ở một bên an ủi, thật sự cô chỉ cố kiếm lấy một lý do thích hợp, ngay cả chính cô cũng không tin, An Nhiên chưa bao giờ vô duyên vô cớ mất tích như vậy.
Suốt một ngày nay, Mạc Ngôn cạn óc nghĩ ra tất cả mọi nơi có thể để đi tìm, ngay đến cả mộ của Tiểu Mễ anh cũng ghé qua, nhưng đều không có, đều không có. Ân Hạo cũng gọi điện thoại báo về, bảo là cô không về đó.
Tina trốn ở nhà dằn vặt rất lâu, tuy rằng An Nhiên là người rất dũng cảm không muốn để cho Mạc Ngôn biết, nhưng cô không làm được, cô không thể biết rõ cô ấy đang bị nguy hiểm lại không dám làm gì. Do dự mãi, cô vẫn quyết định ấn chuông cửa nhà Mạc Ngôn.
Trong phòng mọi người đều đang rất lo lắng, tiếng chuông cửa bất ngờ khiến tất cả giật mình.
Mạc Ngôn cố giữ vẻ bình tĩnh chạy ra mở cửa: "An Nhiên, em..."
Lời chưa nói xong, nhận ra người đứng trước cửa là Tina, vẻ vui mừng của anh lập tức biến mất, thay bằng sự thất vọng: "Là cô à? Cô tới đây làm gì?"
Tina không nói gì, đi thẳng vào trong nhà, nhìn đám người ngồi trong phòng khách, thấy rõ họ đều đang rất lo lắng cho An Nhiên.
"Cô rốt cuộc có chuyện gì?"
Tina hít một hơi: "Em biết An Nhiên ở đâu."
Chỉ một câu nói đơn giản, lại khiến tất cả nháo nhào, Mạc Ngôn kích động giữ chặt hai vai cô: "Cô nói gì? Cô biết An Nhiên đang ở đâu? Nói mau cô ấy ở đâu? Nói mau, nói..." Mạc Ngôn hoàn toàn bị kích động, không ngừng lắc mạnh hai vai Tina..
Trì Phong đi đến kéo Mạc Ngôn ra: "Bình tĩnh một chút, để cô ấy nói."
Tina lấy trong bao ra một tờ giấy, mặt trên viết thời gian địa điểm, ngay khi đưa nó cho Mạc Ngôn, nội tâm cô vô cùng mâu thuẫn, cô không muốn Mạc Ngôn mạo hiểm, nhưng, nếu không đi thì An Nhiên sẽ chết, mà lúc đó có khi còn có thêm nhiều người nữa bị hại.
Mạc Ngôn nhìn tờ giấy trên tay: "Là ý gì?"
Tina không giải thích nhiều: "Nhớ kỹ chỉ được một mình anh đến đó, nếu không có thể vĩnh viễn sẽ không gặp lại cô ấy." Nói xong câu đó, Tina vội vã bước ra khỏi nhà Mạc Ngôn.
"Trong giấy viết gì?" Ân Hạo bước đến gần, muốn xem nội dung tờ giấy.
Mạc Ngôn lập tức gấp tờ giấy lại: "Không có gì, mọi người về trước đi!"
Tuy Mạc Ngôn không nói rõ, nhưng Ân Hạo biết An Nhiên đã xảy ra chuyện, đối phương chỉ cho phép Mạc Ngôn đi một mình, anh không thể cùng đi để cứu cô – cục cưng trong lòng anh.
- Chương 1
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102 - Hết